Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 304


Chính giữa đại điện có một bức phù điêu cực lớn, xung quanh bốn bức tường đều là những họa tiết Châu Âu thời Trung cổ được khéo léo mô phỏng theo đúng lối kiến trúc ban đầu. Càng làm tôn thêm độ xa hoa của đại điện đó là ở các góc cột đều có những đầu rồng dát vàng cực kỳ xa hoa.

Mặc dù còn cách thời gian lễ hội chính thức bắt đầu rất lâu nhưng trên đại sảnh đã đầy khách đến dự. Do đây là lễ hội của thương giới Hoa Hải nên lẽ dĩ nhiên tất cả đều quen biết nhau. Mọi người hồ hởi bắt chuyện, chúc tụng nhau.

Trong một góc phòng, một số thiếu gia tỏ vẻ lịch lãm tiêu sái đang cùng nhau bắt chuyện, cười đùa vui vẻ.

"Phương Hạo Vân, đi theo tôi----! "

Vương Hà chạy đến phía trước mặt Hạo Vân nhàn nhạt nói: "Nhu Nhu bây giờ còn chưa ra đại sảnh, tôi dẫn anh đến gặp cô ấy nhưng mà chỉ có một mình anh được đi thôi. Về phần em của anh thì......Dựa theo quy định là không đúng quy tắc. " Vương Hà cố ý gằn từng chữ khi nhắc đến Hàn Tuyết Nhi.

Phương Hạo Vân nghe vậy không thèm để tâm đến Vương Hà liền kéo tay Hàn Tuyết Nhi nói: "Tuyết nhi, chúng ta đi bên kia đi. Chị của anh đang ở bên đó đấy. "

Hàn Tuyết Nhi nghe được không thể cùng Hạo Vân gặp mặt Đinh Tuyết Nhi trong lòng liền buồn bực không vui.

Không ngờ Hạo Vân lại không để tâm đến Vương Hà lại kéo tay Tuyết Nhi đi về phía Phương Tuyết Di. Hàn Tuyết Nhi nhất thời lung túng quay đầu lại liền phát hiện khuôn mặt Vương Hà sầm xuống, hai mắt sắc bén thủy chung nhìn chằm chằm vào hai người.

"Phương Hạo Vân anh cứ giương mắt lên chờ xem......" Nói xong Vương Hà vùng vằng bỏ đi.

"Anh Hạo Vân, anh thật tốt----! " Mắt thấy Phương Hạo Vân vì nàng mà bỏ qua cơ hội gặp mặt nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu khiến tâm lý Hàn Tuyết Nhi có chút kích động. Nếu nghi kỵ ở đây nhiều người thì nàng đã ôm Hạo Vân hôn một cái.

Bên trong căn phòng Ban tổ chức có tiếng người đang không ngừng tranh luận. Đó là Tần Tử Hoa, Tần Tử Kiếm và Kim gia. Họ đang tranh luận việc mời nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu về công ty giải trí Hoa Hải của Tần gia.

Tần Tử Hoa bất mãn nói: "Không phải chỉ là một cô ca sỹ thôi sao? Cần gì phải tranh luận như thế này cứ việc quẳng tiền vào mặt ả là xong......Cho ả ngàn vạn đô la gì đấy thử xem nàng có động tâm không? Còn nếu thật sự không được thì tìm người uy hiếp ả......." Tần Tử Hoa đề xuất ý kiến này đó là vì mấy năm nay tại hoa hải và nước ngoài hắn đã lên giường với không ít minh tinh nên hắn xem nhẹ thành phần này đến mức giống như gái bao cao cấp. Chỉ cần có tiền thì người nào cũng có thể cưỡi lên.

Kim gia không đồng ý nói: "Hai vị thiếu gia tôi cảm thấy làm như vậy không ổn......Đinh Tuyết Nhu là nữ hoàng ca nhạc Á Châu nếu dung cách đối phó của mấy tiểu minh tinh mà đối phó với nàng thì thật sự không thích hợp. Hơn nữa tôi cũng đã điều tra được là cô ta cùng công ty quản lý không hề ký kết hợp đồng rang buộc. Điều đó chứng minh được rằng không ai có thể ép buộc được cô ta. "

Tần tử hoa nghe vậy hơi kinh hãi nói: "Ý của chú Kim là nếu không ai quản lý được cô ta vậy thì cô ta sẽ tự quản lý sao......"

Kim gia trầm giọng nói: "Tôi đã điều tra qua đích thực là cô ta có ý này. Hiện nay hồ sơ, thủ tục đều đã hoàn chỉnh. Nếu không có gì xảy ra có thể vào tháng 5 này sẽ chính thức hoạt động "

Tần tử hoa nhíu mày hỏi: "Công ty của cô ta tổng cộng có mấy người? "

"Chưa biết được......" Kim gia nói: "Nếu mang danh tiếng của nữ hoàng ca nhạc Á Châu ra mà nói chậm nhất là vào khoảng nửa năm sẽ có rất nhiều người theo......"

"Có chút khúc mắc rồi đây......" Ánh mắt Tần Tử Hoa trầm xuống, chuyển hướng đến tần tử kiếm hỏi: "Em trai, em có ý kiến gì không? Dù sao đây cũng là công việc do em phụ trách. Anh chỉ có thể vạch ra phương hướng cho em thôi, còn về phần cụ thể vẫn phải do em gánh vác lấy. Anh sẽ cố gắng hỗ trợ em hết mức có thể "

Tần tử kiếm nhàn nhạt cười cười: "Em tự biết mình phải làm gì. Hơn nữa em còn biết người đứng sau cô ta là......đội trưởng đội cảnh sát hình sự Trương Bưu. "

"Là hắn sao? "

Tần Tử Hoa hô hấp dồn dập lo lắng nói: "Không tốt, thật sự không tốt. Việc này nếu dính dáng đến tên Trương Bưu thì sẽ rất phiền phức. Mặc dù hắn chỉ là đội trưởng đội cảnh sát hình sự nhưng ở tại Hoa Hải này tiếng nói của hắn cũng rất có địa vị. Nếu hắn đứng sau bảo hộ cho cô ta thì e là chúng ta sẽ rất khó ra tay "

"A kim----! "

Tần tử kiếm cũng không để ý đến lời nói của Tần Tử Hoa. Hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Kim gia nói: "Chú cầm lấy phong bì này. Rồi cứ theo nội dung trong đó mà làm "

Nói xong Tần Tử Kiếm từ túi tiền lấy ra một phong bì đưa cho Kim gia. Kim gia vội vàng tiếp nhận sau đó liền đứng dậy che khuất tầm mắt của Tần Tử Hoa. Tần Tử Hoa bên này nghển cao cổ lên muốn xem trên đó là gì nhưng sợ mất mặt trước Tần Tử Kiếm nên đàn rụt đầu trở lại.

"Chú nhớ làm đúng theo nội dung trong đó…" Tần tử kiếm nhàn nhạt dặn dò một tiếng.

Kim gia cung kính gật đầu đáp ứng: "Nhị thiếu gia, yên tâm đi tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc thiếu gia giao cho" Kim gia từ đầu vẫn không thích Tần Tử Kiếm vì cho rằng dòng máu của hắn là lai tạp không thuần khiết. Nhưng sau khi cùng nhau làm việc vài ngày, Kim gia thấy được năng lực lãnh đạo của Tần Tử Kiếm trong lòng Kim gia đã tôn trọng Tần Tử Kiếm rất nhiều. Đối với công việc Tần Tử Kiếm lần này Kim gia chắc chắn rằng dù có chết cũng phải hoàn thành.

"Chờ một chút----! "

Tần Tử Hoa rốt cục ngồi không yên, hắn gọi Kim gia, hỏi: "Hai người rốt cuộc là đang làm cái gì? Dù sao tôi cũng là chưởng quản ở đây. Tại sao không ai nói với tôi hết vậy? "

"A kim, chú đi làm việc của mình đi để tôi giải thích với anh hai. " Tần tử kiếm nghiêng đầu nói: "Anh hai, em có biện pháp có thể làm cho Đinh Tuyết Nhu ký hợp đồng với công ty giải trí của chúng ta. Về phần cụ thể đích kế hoạch em không thể nói được. Tóm lại, anh cứ chờ xem đi đến lúc đó nhất định sẽ thành công. "

"Thật sự? "

Tần Tử Hoa nghe vậy âm thầm kinh hãi, chuyện này nếu Tần Tử Kiếm thật sự tiến hành thành công thì chứng minh được Tần Tử Kiếm rất có bản lãnh.

Ngừng một chút, khóe miệng Tần Tử Hoa cười một cái thật mập mờ nói: "Em trai, nếu em ký hợp đồng được với Đinh Tuyết Nhu. Em có thể sắp xếp cho anh cưỡi lên người cô ta không?......"

"Không được----! "

Tần tử kiếm quả quyết cự tuyệt: "Đại ca, Đinh Tuyết Nhu là nữ hoàng ca nhạc Á Châu, con đường nổi tiếng của cô ta cực kỳ trong sạch không hề có vết ố nào. Em tìm trăm phương ngàn kế mời cô ta về chủ yếu là muốn mượn danh tiếng cô ta để cho công ty giải trí của Tần gia chúng ta càng thêm giá trị. Nếu cô ta bị ai cưỡi tức là bị mất danh tiếng vậy thì hà cớ gì phải mời cô ta về đây làm gì? Mong anh hai phân biệt rõ công tư phân minh. "

"Em trai những lời dư thừa này anh không muốn nghe......Sắp xếp cho cô ta ngủ cùng anh và mượn danh tiếng của cô ta kiếm tiền sao có thể giống nhau? Với lại nếu anh ngủ cùng cô ta nếu anh không nói, em không nói, cô ta sợ mất danh tiếng cũng không nói vậy thì ai có thể biết được? Hơn nữa có cái gì chứng minh là cô ta còn trong trắng, đầu năm nay minh tinh nổi lên nhờ scandal và minh tinh nhờ lên giường để được lăng xê cũng không it? " Tần Tử Hoa đang sang sảng nói bỗng đanh giọng lại gằn từng chữ: "Chỉ một câu thôi. Không đồng ý cũng phải đồng ý "

Tần tử kiếm hừ một tiếng, ánh mắt sắc bén quét lên người Tần Tử Hoa nghiêm mặt nói: "Anh trau, chuyện khác thì em không có ý kiến riêng chuyện này anh không được xen vào. Nếu không..hừ đừng trách em không nghĩ tình anh em. "

"À anh hiểu rồi......" Tần Tử Hoa đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: "Em muốn giữ cho riêng mình phải vậy không? Như vậy đi? Anh chịu thiệt thòi….Em cưỡi xong rồi bàn giao lại cho anh được chưa?

Tần Tử Kiếm không thèm để ý đến dâm ô này nữa liền đứng dậy rời đi..

Trong thời gian ngắn rất nhiều quan khách cùng thương giới Hoa Hải đều tề tựu đông đủ tại đây.

Phương Hạo Vân cùng Hàn Tuyết Nhi đã tìm được cha mẹ trong biển người nơi đây. Bọn họ dường như đã quên chuyện trước kia. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mắt thấy Phương Hạo Vân đang nắm tay Hàn Tuyết Nhi. Hàn phu nhân nhíu mày, nhất thời sắc mặt có hơi biến đổi, nghĩ thầm đúng là ghét của nào trời trao của đó. Hàn lão gia vừa nói trong nhà lúc nãy không nghĩ rằng hai đứa này lại tiến triển nhanh đến như vậy.

Phương Tử Lân cùng Trác Nhã nhìn nhau cười gượng. Cũng may Kỳ hôm nay không có ở đây. Nếu không sẽ được một phen đánh ghen náo động ở nơi này.

Bạch Lăng Kỳ vốn rất muốn tham dự lễ hội này. Chỉ là có người cô ở Hàng Châu đến chơi. Cho nên Bạch Lăng Kỳ đành ở nhà tiếp đãi bà cô mà trong lòng nuối tiếc không thôi.

Trần Thiên Huy cùng Lã Nguyệt Hồng cũng âm thầm cười khổ chính mình lựa chọn được con rể vừa đẹp trai vừa có tài nha. Nhưng mà Hạo Vân hắn quá đào hoa đi.

Hai người cùng nhau tiến đến các vị trưởng bối chào hỏi.

Sau đó Trần Thiên Huy tiến đến nhẹ nhàng vỗ vào vai Hạo Vân thấp giọng nói: "Hạo vân, cháu lại đây một chút. Chú có vài lời muốn nói với cháu. "

Hàn phu nhân cũng không bỏ qua cơ hội đó liền kéo Hàn Tuyết Nhi lại nhắc nhở nàng đôi điều. Tránh cho Tuyết Nhi không bị vướng bận quá sâu.

Phương Hạo Vân đi theo Trần Thiên Huy đến một chỗ không người liền giành lấy...mở miệng trước: "Chú Trần, có phải chú muốn nói với cháu chuyện của Thanh Thanh học tỷ phải không? Yên tâm đi, học tỷ không có việc gì đâu. "

"Chú biết nhưng mà thật ra trong lòng chú vẫn không nỡ. mấy hôm trước từ ba của chú có biết được một số tình huống mới. Thanh Thanh lần này muốn tốt nghiệp sẽ trải qua một số nguy hiểm nhất định......Nghe nói phải chiến đấu với bọn buôn lậu ma túy ở gần biên giới " Nói xong Trần Thiên Huy thở dài một tiếng: "Sợ rằng nó sẽ gặp phiền phức "

"Chú Trần, chú đừng lo lắng, việc này đã có cháu giải quyết. Nhất định học tỷ sẽ không xảy ra chuyện đâu " Phương hạo vân thấp giọng nói.

Lời này vừa nói ra, Trần Thiên Huy cả kinh: "Hạo Vân, cháu nói thật sao? Cháu đã biết rồi sao?......Không. không có khả năng? Phải biết rằng, việc này thuộc về tình báo tuyệt mật, nếu không phải chuyện khẩn cấp nhất định không được tiết lộ ra bên ngoài. Chờ một chút, Hạo Vân cho đến bây giờ cháu chưa từng nói giỡn. Vậy…làm sao cháu biết được chuyện này? " Trần Thiên Huy liền liên tưởng đến dì Bạch. Lần trước tập đoàn Thịnh Hâm thiếu vốn đầu tư cũng là do dì Bạch giải quyết, có thể lần này cũng là do dì Bạch nói cho Hạo Vân biết.

"Dì bạch? " Trần Thiên Huy nhàn nhạt nói một câu.

"Ahh----! "

Phương hạo vân gật đầu, ý thức nhìn bốn phía, lập tức thấp giọng nói: "Chú Trần có một số việc cháu không thể tiết lộ cho chú biết được. Tóm lại, xin chú tin tưởng cháu, cháu nhất định sẽ bảo vệ cho học tỷ, nếu thật sự không được, cháu sẽ tự mình đến đó một chuyến tự mình bảo hộ cho học tỷ. "

Nghe Phương Hạo Vân nói như vậy, Trần Thiên Huy nhất thời an tâm không ít. Mặc dù Phương Hạo Vân cự tuyệt tiết lộ hành động lần này nhưng từ ánh mắt tự tin đó của Hạo Vân. Trần Thiên Huy tin tưởng Hạo Vân sẽ làm được.

"Hạo vân, vậy trăm sự nhờ vào cháu----! " Trần Thiên Huy có chút cảm động nói.

Hàn Tuyết Nhi vẻ mặt không cho là đúng vừa cười vừa nói: "Mẹ, cái gì mà nam nhân với không nam nhân chứ, là anh Hạo Vân mà......"

Nếu không phải Hạo Vân thì Hàn phu nhân đứng đây nói làm gi.

Nha đầu ngốc. Hàn phu nhân âm thầm lo lắng Tuyết Nhi quá thuần khiết sợ rằng sẽ bị lường gạt.

Đang muốn nói thêm điều gì đó, đột nhiên hội trường bỗ dưng rung động bởi những tiếng hò reo, thì ra là Đại Minh Tinh Đinh Tuyết Nhu cùng Vương Hà và đội bảo an đang từ từ xuất hiện.

"Mẹ, ...trước không nói chuyện này nữa, con phải đi đây......đi tìm anh Hạo Vân, Bắt anh Hạo Vân dẫn con ra giới thiệu với Đinh Tuyết Nhu......" Nói xong Hàn Tuyết Nhi liền vội vàng chạy ra.

Hàn phu nhân âm thầm lắc đầu cười khổ một tiếng.

Hội trường đều là nhưng nhân vật nổi tiếng nhưng hôm nay tại giữa hội trường, nổi bật nhất chính là nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu. Nàng giống như một công chúa cao quý đang từ từ tiến vào hội trường. Hôm nay Đinh tuyết nhu mặc một bộ lễ phục màu tím làm tôn thêm nét cao quý cực kỳ quyến rũ. Dường như tất cả mọi người dều dừng lại, đưa ánh mắt về phía Đinh Tuyết Nhu âm thầm đánh giá..

Khóe môi Đinh Tuyết Nhu cười nhạt, đang từ từ tiến vào hội trường. Ánh mắt không ngừng xoay chuyển tìm kiếm Phương Hạo Vân. Phương Hạo Vân mới là mục tiêu chính của nàng còn nhưng đại thiếu gia khác thì nàng không thèm để vào mắt.

"Anh Hạo Vân, nhìn kìa đại minh tinh Đinh Tuyết Nhu xuất hiện rồi kìa. Chúng ta đi ra đấy xin chữ ký và chụp ảnh được không? " Hàn Tuyết Nhi chạy tới ôm lấy tay Hạo Vân vẻ mặt rất hưng phấn.

Phương Hạo Vân lại biểu hiện rất bình thường, điềm tĩnh không chút kích động, nhàn nhạt nói: "Yên tâm đi, nàng ta sẽ đi qua đây. "

Quả nhiên, Đinh Tuyết Nhu và Vương Hà cùng với đám vệ sỹ đang cùng nhau tiến đến chỗ Phương Hạo Vân đứng.
Bình Luận (0)
Comment