Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 757


"Mẹ à, con đến cứu mẹ !" Long Hi Phượng kêu lên một tiếng, thân mình nhoáng lên, vội lao đến.

Phương Hạo Vân thấy thế, nói : "Tránh ra... để em được rồi ..." Nói xong, tay phải của Phương Hạo Vân tung ra một đạo chân khí, bức Long Hi Phượng lui lại.

Sau đó, hắn cầm lấy tay của Long Hi Phượng, nói : "Tôi cứu bà ..." Vừa dứt lời, trên người Phương Hạo Vân liền kích khởi một ngọn lửa màu tím, và ngọn lửa ấy nhanh chóng bao lấy Mộc Nguyệt Dung lại.

"Đừng ..."

Long Hi Phượng thấy thế, vội hét lớn.

"Không đúng .... mẹ chồng sẽ không sao ... Đó là Tịnh Thế Tử Viêm ..." Long Hi Phượng dường như nhớ ra cái gì đó, hình như là một sự kiện được ghi chép lại trong điển tịch mà bà vừa coi mấy ngày trước.

Hơn nữa lần trước bà còn tận mắt chứng kiến cảnh Phương Hạo Vân dùng Tịnh Thế Tử Viêm để làm cho Hoàng Kỳ Anh bốc hơi khỏi thế gian này.

Có thể cứu người, cũng có thể giết người.

Đó chính là Tịnh Thế Tử Viêm.

Long Hi Phượng hoàn toàn bị ngây dại, bà tuyệt đối không ngờ rằng, Phương Hạo Vân chính là người được ghi lại trong điển tịch đó. Nguồn: http://truyenfull.vn

Mà Nam Cung Kiếm bên kia dường như cũng phát giác ra có gì không đúng, thân hình nhoáng lên, lao đến cực nhanh, giơ ma đao trong tay chém về hướng Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân hừ lạnh một tiếng, tay phái vẫn nắm lấy tay phải của Mộc Nguyệt Dung, còn tay phải của hắn thì xuất ra Thiên Phạt, chém mạnh ra một phát, một ngọn lửa màu tím lập tức lao đến hướng Nam Cung Kiếm.

Thế công của Tịnh Thế Tử Viêm rất hung mãnh, khiến cho Nam Cung Kiếm chợt cảm thấy sợ hãi theo bản năng, vội vàng lui về sau.

Phương Hạo Vân nhân cơ hội này tăng lớn lực của Tịnh Thế Tử Viêm, giúp Mộc Nguyệt Dung tinh lọc ma huyết.

Không đến một phút đồng hồ, khí đen đen người của Mộc Nguyệt Dung đã hoàn toàn biến mất, thấy tình cảnh như vậy, Long Hi Phượng vội vàng chạy đến đón Mộc Nguyệt Dung trong tay Phương Hạo Vân, để cho hắn chuyên tâm đối phó với Nam Cung Kiếm.

Nghĩ đến chuyện ban nãy mà sợ hãi, Mộc Nguyệt Dung đúng là không thể tưởng tượng được, mình lại được cứu và sống. Nhất là ngọn lửa kỳ dị của Phương Hạo Vân, quả thật càng không thể tưởng tượng nổi.

"Thằng chó chết, mày đã cứu kẻ thù của tao, bây giờ tao muốn mày chết ..." Nói xong, tay phải của hắn run lên, Lục Huyết ma đao phát ra một trận run rẩy.

Phương Hạo Vân nhìn thoáng qua ma đao, chỉ thấy ánh sáng trên thân đao lúc mờ lúc ảo, lóe ra không ngừng. Dường như đang ẩn chứa lực lượng vô cùng, vừa nhìn là biết không phải thứ thường.

Thiên Phạt dường như cũng cảm nhận được mình đã gặp đối thủ, cho nên thân đao cũng rung động, có vẻ hưng phấn dị thường.

"Nam Cung Kiếm, bây giờ đầu hàng, tao có thể cho mày một cái chết nhanh chóng ..." Phương Hạo Vân quát giận một tiếng, trong đôi mắt cũng bắn ra sát khí.

Nam Cung Kiếm nhìn Lục Huyết ma đao trong tay, khẽ cau mày, tâm niệm cũng bắt đầu dẫn dắt đao quyến, một tia đao mang chém về hướng Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân thấy Nam Cung Kiếm liều chết với mình, mỉm cười, cũng không kinh hoảng. Nắm Thiên Phạt trong tay, thúc dục chân khí trong cơ thể, tập trung lực lượng lên tay, chỉ thấy tia sáng của Thiên Phạt càng lúc càng phát sáng mạnh, khí thế tăng lên rất nhiều.

Con mắt của Phương Hạo Vân co lại, hét lớn một tiếng, vọt người lên không trung, tâm niệm pháp quyết, trong khoảng khắc tiếp theo, cả người hắn giống như một quả cầu lửa lao thẳng về hướng Nam Cung Kiếm.

Nam Cung Kiếm dường như không phát hiện ra cái gì, ngay cả mi mắt cũng không nhúc nhích, Lục Huyết ma đao trong tay trái của hắn cũng không cử động, giống như một khối đá vậy.

Ngay trong lúc Long Hi Phượng và Mộc Nguyệt Dung khó hiểu, thì Nam Cung Kiếm đã ra tay, chỉ nghe một tiếng "keng" thật lớn, Lục Huyết ma đao và Thiên Phạt đã chạm vào nhau.

Trái tim của Phương Hạo Vân bị chấn động mạnh, giống như có người đang dùng búa tạ đập lên thân của hắn vậy, khí huyết bốc lên, kinh mạch và đan điền cũng bị rung động.

Có điều, Phương Hạo Vân có thể chất mà người thường không có được, ngoài ra trong cơ thể của hắn còn có cả Tịnh Thế Tử Viêm tinh thuần, cho nên không có trở ngại gì cả.

Nhưng còn Nam Cung Kiếm, khí huyết trong cơ thể của hắn cuộn lên không thôi, khóe miệng tràn ra máu tươi, hiển nhiên là đã bị thương không nhẹ rồi.

Biểu hiện của Phương Hạo Vân hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Nam Cung Kiếm, một chạm này tuy rằng cả hai cùng bị phản chấn làm bị thương, nhưng theo tình huống bây giờ cho thấy, thương thế của hắn dường như nặng hơn Phương Hạo Vân một ít.

"Tiếp một chiêu của tao!" Nam Cung Kiếm quát một tiếng, thân hình như tia chớp, Lục Huyết ma đao nổi lên ngàn vạn tia máu, giống như thái sơn áp đỉnh, hướng đến Phương Hạo Vân.
Bình Luận (0)
Comment