Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 52

Cậu không hát tôi liền bò đi, cậu ca hát tôi lại bò đến

Edit + Beta: Ruby

- -------------

Hai ngày cuối tuần vội vã mà qua, sáng sớm hôm sau, Viên Tinh Châu cũng lên đường trở về, ngựa không ngừng vó mà về tới đoàn phim.

"Ái chà, vừa đi làm kiếm tiền vừa nói chuyện yêu đương!" Nữ chủ Trình Trình vẻ mặt hâm mộ, liền cảm thấy hứng thú hỏi, "Hai cậu như thế nào tốt như vậy, cậu dĩ nhiên có thể tóm hắn được."

Viên Tinh Châu nghĩ thầm tôi cũng không biết làm sao tóm lại, cậu hiện tại cảm giác đều giống như nằm mơ. Mà tất cả mọi người hỏi như vậy, cậu chỉ có thể chuyển ra lời giải thích mà bản thân cũng không quá tin tưởng.

"Thì tự nhiên là thế đi." Viên Tinh Châu nói "Hai chúng tôi là đồng đội, có thể lâu ngày sinh tình? Dù sao từ từ thì cứ như vậy."

"Oa, lâu ngày sinh tình?" Trình Trình vẻ mặt khiếp sợ, "Tới cứ như vậy kính bạo sao? Nam đoàn các cậu thật là biết chơi."

Viên Tinh Châu: "???"

"Trình tỷ, buổi trưa ăn cơm cá chình đi?" Trợ lý Trình Trình vội mượn cớ cắt ngang hai người, liền cười cười với Viên Tinh Châu, "Lúc nãy Trình tỷ chúng tôi nói giỡn đó."

Viên Tinh Châu: "..."

Viên Tinh Châu hậu tri hậu giác, thế mới biết Trình Trình mở hoàng khoang (*).

(*) Hoàng khoang: Nghĩa là "nói bậy". Ý là chị Trình là nói bậy về chữ "chơi" theo nghĩa bóng đó =)))

Cậu chợt cảm thấy có chút ngượng ngùng, dời mắt đi chỗ khác nhìn nơi khác.

Trợ lý nọ lại liếc nhìn điện thoại, sau đó kinh ngạc thốt lên một tiếng, "Viên ca, hot search các cậu bạo rồi!"

Viên Tinh Châu đang bổ trang, sau khi chờ chuyên gia trang điểm hết bận, liền vội vã lấy điện thoại ra, lấy nick phụ đi lên xem.

Tên đầu tiên của hot search rõ ràng là "Diệp Hoài cưỡng hôn Viên Tinh Châu", thứ nhì là nụ hôn thế kỷ, nhưng mà hai cái nội dung nhấn đi vào đều là video giống nhau.

—— cậu quay người lên đài, Diệp Hoài tóm cậu về trong lồng ngực, nhanh chóng bá đạo mà hôn một cái. Sau đó cậu che mặt, đỏ cả mặt mà chạy đến PK đài.

Ánh sáng tập trung tại trên sân khấu, gương mặt bên trong Diệp Hoài nửa sáng nửa tối, ánh mắt trong suốt trước sau như một lại thâm tình.

Tuy rằng biết rõ đôi mắt Diệp Hoài trời sinh như vậy, mà Viên Tinh Châu vẫn là trong lòng nai vàng ngơ ngác, không nhịn được kéo video tới mấy giây cuối cùng, nhìn biểu tình Diệp Hoài sau khi mình chạy đi.

Video bị người đưa đến chuyển đi, phía dưới mỗi nick weibo đều có người người hô "A Vĩ chết rồi". Nhiệt bình (*) phía dưới đều like, thả tim lên hơn vạn.

(*) top comment

"Lại gạt cẩu đi vào giết!! Cho cẩu phí lên sàn sao?"

"Mẹ tôi ơi a a a a!! Diệp Hoài!!! Khuôn mặt tình đầu của tôi!!! Anh dĩ nhiên biết cưỡng hôn! huhuhuhuhuhu, tôi chết rồi nhưng là tình cảnh đẹp đẽ thế này ship a a!"

"Cũng quá ngọt đi, sắc đẹp thần tiên, phim thần tượng."

"Điên hả, đây là phim tình cảm tên gì, tuyệt đối muốn xoát bạo giới giải trí..."

"Cười chết, mấy ngày trước còn có người yêu sách hai người này là giả, kết quả Diệp Hoài quay đầu trước mọi người hôn lên, tôi âm mưu bàn luận một chút, là có người xem trọng Châu Châu chúng tôi hay không, muốn ngấm ngầm đâm phá CP a! Thế nhưng Diệp ba ba mi cũng là Diệp ba ba mi, đợt này show quá lớn rồi..."

" Quần áo Viên Tinh Châu... Đây không phải là áo quần diễn xuất của Diệp Hoài sao? Hay là tôi nhớ lộn?"

"Cho nên hai người bọn họ biết có người đang tung tin đồn sao? Hay là Diệp Hoài bị kích thích, năm đó ở trong đoàn hắn nhưng là không thích nhất ống kính, fan chụp hắn đều sẽ đen mặt, đây trước mặt mọi người hôn nồng nhiệt... Nói không phải cố ý tôi không tin."

"A a a a a... A! A Vĩ ngày hôm nay nhiều lần qua đời!"

"Cầu ảnh P, tôi cho bức ảnh mỹ nhan cấp mười tại đây, vị đại thần nào có thể P tôi trên mặt Viên Tinh Châu, nha nha nha —— "

...

Người trong đoàn phim hiển nhiên đều đang xem cái này, mọi người dồn dập cúi đầu lướt điện thoại, lại ánh mắt sáng quắc mà nhìn lại, tình cờ phát ra than thở không rõ ý nghĩa.

Viên Tinh Châu đã không để ý tới phản ứng của mọi người, chính mình không ngừng mà kéo xuống, nhìn thấy nhiệt bình ảnh P phía dưới, nhóm cư dân mạng các loại trả lời mắc ói, P nữ hài tại trên mặt người nọ, P tại bên cạnh ăn cẩu lương... Nhất thời không nhịn được muốn cười vang.

Phía dưới theo sát cũng có bình luận anti-fan, có nghi vấn là Viên Tinh Châu sao tác, biểu thị quay chương trình làm sao có khả năng mang điện thoại đây? Nhất định là an bài xong.

Cũng có phân tích Diệp Hoài với cậu ở cùng công ty, mới về nước khẳng định không tự do như vậy, phỏng chừng bị uy hiếp làm sao làm sao...

Nhóm anti-fan tại trong bình luận xào thành một đoàn, trên weibo cắn nhau xong liền đi trên diễn đàn cắn tiếp. Lại có người xem trò vui đào lại hắc thiếp "Ăn cớt" kia.

Tôi chỉ là qua đường】: Đào mộ, đá một pháp.

Tiểu Tuấn là chồng tôi 】: Mặt lâu chủ đều sắp bị đánh sưng lên.

872928 】: Anti nhà này cũng là cử chỉ điên rồ, người ta hai vị chính chủ trước mặt mọi người cũng hôn nồng nhiệt, còn phải muốn đóng dấu hai vị là giả, đây là trong lòng nhiều âm u a...

shipk 】: Lâu chủ còn thiếu mọi người ăn một chầu ăn cớt nè kkkkkk!

Lột da giả CP】: Tôi là lâu chủ, tôi xin lỗi xóa thiếp được chưa, bài post bao lâu rồi còn muốn cho lên top, thực sự là fan theo chủ nhân, không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi.

Lâu chủ quái gở liền bị mọi người oán một trận. Anti-fan khác cũng nhanh chóng mai danh ẩn tích có thể, tránh được đầu ngọn gió.

Nhóm fan CP đại thù được báo, tại trong siêu thoại từng đợt từng đợt nổ thành pháo hoa, phát biểu tất cả đều là tiếng gà gáy xoát bình.

Có khoa trương như vậy sao?

Viên Tinh Châu cười khà khà không ngừng, vẻ mặt si hán mà log lại mỗi trận địa thị gian mọi người bình luận, lại cùng fan CP dùng góc nhìn người thứ ba kích động một đợt.

Mãi đến cuối cùng, thời điểm buổi tối kết thúc công việc, video chủ chốt trên trang web mới ngã xuống —— đoạn video ngang nhiên cưỡng hôn kia, cập nhật video trên mạng là chậm nhất, song mà nội dung lại phong phú nhất ngọt nhất.

—— hoài châu 1215 đường mới kiểm kê, thời gian siêu dài, bao ngọt bao thật

——[ khiếp sợ ] dùng chung tủ quần áo!! Tổng kết chi tiết nhỏ chồng chồng Hoài châu này đó ngọt người chết!

—— Hoài châu duy mỹ ái tình (Cập nhật đến Part32)

——[ Hướng ấm áp ][ Hoài Châu ] Cậu là sổ lưu niệm thanh xuân của tôi.

Cùng với hướng nội dung mà mọi người tự mình não bổ biên tập, tròng lên các loại tình tiết Mary Sue cho hai người, một chốc là bá tổng xinh đẹp yêu tôi, Diệp Hoài mặc đồ Tây trang trâu bò hò hét đến sân bay, Viên Tinh Châu mặc đồ rách nát ở trường quay phim làm việc, hai người gặp gỡ, sinh tình, sau đó lăn trên giường...

Một hồi là tình tiết xuyên việt, Viên Tinh Châu một thân trang phục tiên hiệp xuất hiện ở trong giấc mộng Diệp Hoài, sau đó Viên Tinh Châu xuyên qua làm thần tượng, Diệp Hoài ở trên ti vi nhìn thấy, lập tức hạ lệnh thủ hạ trói người đến, hai người bắt đầu cuồn cuộn xoay vòng, nhớ lại chuyện đã qua...

Ngoài ra còn có kịch Dân quốc, kịch niên đại, kịch cổ trang... Phim gốc hai người đã từng ở show tạp kỹ cùng quảng cáo, ngoài lề, ảnh sân khấu cũ mới... Tất cả đều thành "bậc thầy" cắt ghép tư liệu sống.

Mà không quản đi hướng gì, cuối cùng nhất định sẽ có một tràng lăn trên giường, thân ảnh mơ mơ hồ hồ chập trùng, cùng với vang lên tiếng thở dốc của Viên Tinh Châu...

Viên Tinh Châu xem mặt đỏ tới mang tai, nghĩ thầm như vậy thật sự được không? Các người là từ chỗ nào tìm được ống kính cấp hạn chế như thế! Hai chúng tôi bây giờ còn chưa đến bước đi kia đây!

Nhưng mà bầu không khí cắt nối biên tập phía trước quá tốt, một khi thay vào chính mình, Viên Tinh Châu liền phát hiện tựa hồ thật sự... có chút "ngẩng đầu".

Quá ngu rồi...

Sau mấy ngày, Viên Tinh Châu buổi tối kết thúc công việc về nhà, cũng không nhịn được mở video xem một cái, vừa đi theo fan CP ship đường chính mình, vừa âm thầm khinh bỉ chính mình, sao lại ngốc như vậy, sao lại háo sắc như vậy... Người kia trong video không phải Diệp Hoài, chính mình còn chưa bắt đầu lăn trên giường đây! Không cần đoán mò...

Bất quá nếu như lăn...

Viên Tinh Châu nóng mặt tim đập, thời điểm tắm rửa lại không nhịn được lén lén lút lút soi gương, âm thầm tiến hành so sánh với thiếu niên nằm dưới trong video, xem da dẻ, xem vóc người... Có có nơi nào không đủ hay không...

Cậu bên này triệt để lâm vào thời kỳ yêu đương ngọt ngào, thời điểm đóng phim trên mặt cũng giống như đang tỏa ánh sáng. Mà trên internet, chương trình show âm nhạc cũng bởi vậy thu hoạch đại sóng nhiệt độ.

Weibo official theo thường lệ lúc phát truyền bác, trong bình luận tiếng hô biểu thị muốn nhìn Viên Tinh Châu cũng hoàn toàn lấn át Nguyên Trừng.

Hoắc Dương Thanh từ khi hơ khô thẻ tre sau đó vẫn ở nước ngoài nghỉ phép còn gọi điện tới mừng: "Viên ca cậu dĩ nhiên đi ca hát! Tại sao không nói cho tôi, tôi muốn nghe trực tiếp!"

Viên Tinh Châu lúc nhận điện thoại đang cùng Trình Trình đối diễn, dở khóc dở cười ra hiệu cho đối phương sau đó đi tới một bên cạnh, lúc này mới nói: "Thông báo cậu cái gì, cậu không phải thoát fan rồi sao?"

"Thì không cho tôi bò tường trở về à!" Hoắc Dương Thanh lý trí khí tráng nói "Tôi là fan ca sĩ của cậu, cậu không hát tôi liền bò đi, cậu ca hát tôi lại bò đến, đây không phải là chuyện đương nhiên sao?"

Viên Tinh Châu: "..."

"Quá khổ rồi, " Hoắc Dương Thanh ở bên kia thở dài, sau đó liền hưng phấn nói, "Cậu vừa xuất sơn, Nguyên Trừng cà chớn kia sớm muộn hiện nguyên hình. Thế sự đổi thay, tôi sẽ chờ nhìn hắn cùng nhóm fan này gặp phản phệ."

Tại giới giải trí, trong mắt hết thảy idol cùng fan, nhà đối diện đều là cực kỳ ác độc không chuyện ác nào không làm, Hoắc Dương Thanh xem Trừng fan như vậy, Trừng fan xem Châu fan phỏng chừng cũng là như thế. Song còn chân chính ai thua ai thắng, cùng thực lực bản thân, cho đến việc thiện chuyện ác từng làm không trực tiếp quan hệ.

Viên Tinh Châu hiện tại cũng từ từ nghĩ thông suốt rồi, cậu cũng được, Nguyên Trừng cũng được, Diệp Hoài cũng được, nổi hay không hot hay không, một nửa xem số mệnh, một nửa xem hoạt động, còn lại một chút mới là bản lãnh chính mình.

"Tôi nghe người đại diện nói." Hoắc Dương Thanh lại tiếp tục nói, "Lần này cậu biểu diễn cực kỳ tốt, tổng đạo diễn chương trình bên kia còn khen cậu với người ta. Thế nhưng nhà Nguyên Trừng quá tao, theo người thương lượng cắt ống kính của cậu."

"Có thật không?" Viên Tinh Châu sững sờ.

"Công ty bọn họ thay thế tài nguyên, để Nguyên Trừng lên chương trình, fan nhiệm vụ giải khóa làm mở rộng, sau đó tổ tiết mục cho hắn cơ hội tuyên truyền ca khúc mới." Hoắc Dương Thanh quả thật sự biết nội tình, cười cười lại nói, " Bất quá tổ tiết mục phỏng chừng không nghe, nhiệt độ của cậu cùng Diệp Hoài như mạnh hơn nhiều so với fan tụi nó ha ha ha ha, Diệp Hoài lần này cuối cùng cũng coi như làm được chính sự."

Viên Tinh Châu: "..."

Viên Tinh Châu nghĩ đến video ngày đó, lại nghĩ vị này đã từng là anti-fan Diệp Hoài, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.

Hoắc Dương Thanh lại trò chuyện đang high, nói xong chính sự sau đó liền nói: "Ngày mai tôi nhất định ngồi xổm chờ chương trình, cổ vũ cậu!"

Thứ sáu, chương trình tạp kỹ đúng giờ phát sóng, Viên Tinh Châu vừa vặn kết thúc công việc, không kịp chờ đợi muốn về nhà ngồi xổm đón xem, mà lại nghe nói nhà sản xuất tới đây.

Cậu không kịp tháo trang sức, đành phải nhanh chóng đi trước tìm người sản xuất phim.

"Chúng tôi chọn mấy ca khúc, đoạn cuối phim cùng nhạc đệm vừa vặn đều là cậu làm. Cho nên tới thương lượng chút chuyện bản quyền, chỉ là lời cần thay đổi một chút." Người sản xuất phim cười cười với Viên Tinh Châu, liền nhìn cậu nói, "Cậu ca hát lại dễ nghe như vậy."

Viên Tinh Châu không nghĩ tới hai bài hát của mình đều được dùng, nhất thời đại hỉ sở vọng.

"Tôi cũng nghe một chút, " Một nam tử tóc dài khác nói, "Âm thanh cậu rất tốt, ca khúc cuối phim liền do chính cậu hát đi."

"Được được." Viên Tinh Châu vội gật đầu cùng người kia, lại đem số điện thoại Lý Nguyên cho sản xuất, giải thích, "Bản quyền của tôi là công ty đang thay mặt, tôi để Lý tỷ liên hệ ngài."

Sản xuất cũng đã có danh thiếp Lý Nguyên, thấy thế hơi kinh ngạc: "Cậu ký cho Bối Tư?"

" Bộ phận âm nhạc là như vậy, " Viên Tinh Châu ngượng ngùng cười cười, "Tôi dự định ra album."

Người sản xuất phim bỗng nhiên hiểu ra, gật gật đầu, "Vậy nhanh làm đi, nói không chắc thời điểm xác định cậu hát, cậu vừa vặn ra ca khúc, như vậy hai bên đều tuyên truyền một chút."

"Ra ca khúc..." Viên Tinh Châu có chút lúng túng, gãi đầu một, "Phỏng chừng không có nhanh như vậy."

"Tinh Châu là nguyên sang đi, như vậy mấy tháng làm sao đủ?" Một người khác lại nói, " Nói nhanh cũng phải một năm, tự cậu viết từ, sáng tác nhạc sao?"

"Còn chưa nghĩ ra, tôi tự mình sáng tác nhạc, mà soạn nhạc gì hẳn là tìm lão sư." Viên Tinh Châu nhìn về phía đối phương, dừng một chút, như thực chất nói "Tôi viết từ cũng bình thường "

"Vậy vừa vặn cho cậu quen biết chút." Sản xuất nghe vậy cười nói, "Cậu biết đây là ai không?"

Viên Tinh Châu nghi hoặc mà mở to mắt.

"Xin chào, tôi là Thạch An." Tóc dài nam tử cười cười.

Viên Tinh Châu: "!!!!"

Thạch An là vị người điền từ rất nổi danh, mười năm trước Viên Tinh Châu còn đang đi học, mấy bài hát Thạch An điền từ cơ hồ là danh sách bài hát nhất định phải hát của mấy nam sinh trong trường học, ca từ thập phần thật thà, rồi lại bất ngờ lãng mạn. Sau đó không biết tại sao, vị này đột nhiên lui ra không tiếp tục viết từ, có mấy vị ca sĩ hợp tác lâu dài, ca khúc mới thành tích phổ biến nhận được ảnh hưởng.

"Thạch lão sư! Chào, chào cậu! Tôi là fan cậu..." Viên Tinh Châu kích động nói năng lộn xộn, " Bạn học cả lớp chúng tôi đều là fan cậu, "Ánh nắng ban mai" vẫn là bài ca của chúng tôi!"

"Là thiên vương hát hay." Thạch An hòa ái mà cười cười, nói với cậu "Viết cho hay."

Viên Tinh Châu dùng sức gật đầu, lấy điện thoại ra muốn thêm weixin đối phương, nhưng mà Thạch An lại nhìn về phía người sản xuất phim, cứ như vậy mà tán gẫu tới những đề tài khác. Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, do dự nửa ngày, liền cất điện thoại lại trong túi.

Cậu biết điều mà cáo từ: "Hai vị lão sư bận trước, tôi đi tháo trang sức."

Người sản xuất phim cười gật gật đầu, nhìn cậu đi ra ngoài, lúc này mới nhấc lông mày, nhìn về phía người đối diện: "Không phải cậu muốn đến xem người sao? Làm sao không tiếp tục, không hợp cậu ý?"

" Thật cũng không phải, đứa nhỏ rất tốt." Thạch An cười ha hả nói, "Khá biết điều."

"Ừm, trước tôi còn từng lo lắng, nghe nói hắn cùng cao tầng công ty có giao dịch quyền sắc. Tiểu hài này lớn lên là khá trêu chọc những người kia nhớ nhung." Người sản xuất phim ngắt ngắt mi tâm, thở dài, "... Nghiệp chướng a, ngược lại bất kể thế nào, chỉ cần đừng đột nhiên tuôn ra ảnh hưởng đến phát sóng là được."

" Giao dịch quyền sắc?" Thạch An lại lắc lắc đầu, cười nói, "Vậy cậu cảm thấy hắn là giao dịch gì? Bằng thực lực cùng tướng mạo của hắn, phàm là nghiêm chỉnh đóng gói đưa vào hoạt động một chút, cũng sẽ là ca sĩ không tệ. Cậu xem hắn để lỡ những năm này, ca hát không có cơ hội, diễn xuất là vai phụ, hắn có thể giao dịch gì?"

Người sản xuất phim hơi run run.

"Cậu muốn phụ trách nhiều người như vậy, áp lực lớn, cho nên nghe cái gì cũng dễ dàng chịu ảnh hưởng." Thạch An thở dài nói, "Cậu mà xem đi, tiểu hài này vừa mới hết khổ mà thôi."

Viên Tinh Châu cũng không biết nghị luận lần này của hai người, cậu tháo trang sức sau đó liền lập tức trở về nhà, vừa nói cho Diệp Hoài bài hát của mình bị chọn dùng, vừa mở trang web video, liền tắt âm mở TV.

Trên ti vi chương trình đã phát sóng một hồi, video trên trang web chậm lại nửa giờ phát sóng, vừa vặn bắt đầu.

Tổ tiết mục trước tiên đảo ngược tiền thái (*) phát hình mấy tổ trước, phần của Viên Tinh Châu chỉ phát sóng phần liên quan về lý giải ca khúc, mấy tổ khác cũng mỗi người có trọng điểm, mãi đến tận Nguyên Trừng tổ kia, người phỏng vấn quả nhiên hỏi một câu "Lần này trong khách quý cũng có người từng làm đồng đội cậu, cậu muốn nói với hắn gì không?"

(*) tiền thái: phỏng vấn trước khi ra sân khấu

Viên Tinh Châu vẫn luôn rất chán ghét lý luận "Huynh đệ tốt" của Nguyên Trừng, khẽ cau mày, ai biết đối phương lần này lại rõ ràng mà sửng sốt một chút.

"Há, có đúng không." Nguyên Trừng giả vờ kinh ngạc, sau đó nói, "Không có gì muốn nói."

Người phỏng vấn hỏi: "Tại sao vậy chứ?"

Nguyên Trừng lúng túng cười cười, nhìn về phía ống kính, lại không nói gì.

Viên Tinh Châu có chút bất ngờ, sau đó, tiền thái kết thúc, cắt đến ca khúc tuyển thủ A cùng Nguyên Trừng, Viên Tinh Châu mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Hai người lần này hát chính là bài danh khúc kinh điển "Phản bội", sau đó đổi tên "Tâm sự ngày xưa".

Ca khúc đại ý là tôi coi cậu là huynh đệ, cậu lại cướp nữ nhân cùng sự nghiệp của tôi, khiến tôi xui xẻo như vậy. Âm thanh người hát gốc khàn khàn, rất có cảm giác tang thương, ca khúc mới vừa phát ra liền dẫn phát hô ứng cảm khái của đông đảo thanh niên điểu ti trên xã hội, bởi vậy biệt hiệu gọi "Tâm sự điểu ti".

(*) điểu ti tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.

Bọn họ là tổ thứ nhất lên đài, Nguyên Trừng mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, kiểu tóc thanh xuân, lại là mặt trẻ thơ, bởi vậy thập phần phù hợp hình tượng ngây thơ mới đi vào xã hội.

Mà tuyển thủ A tạo hình một thân rock and roll, trái lại đội mũ, trên người mang theo mấy đạo xích vàng, bước chân vương bát bạo ngược lên sân khấu, rõ ràng là thanh niên tang thương sau khi bị thương.

Giọng hát hai người một dịu dàng một tang thương, hiệu quả kỳ thực rất không tệ. Nhưng mà bài "Phản bội" âm vực rất rộng, hai người bọn họ người giọng thấp không đủ, cao âm không lên nổi, cho nên soạn nhạc lên làm điều chỉnh, thay đổi đến phạm vị chính mình thư thích.

Mà chính như bình ủy từng nói, chờ đến lúc sau phần điệp khúc, hai người này cũng đều liều mạng kéo lên cổ họng, ý cảnh cả bài hát nhất thời phá hoại hầu như không còn.

"Các cậu chỉnh nhỏ bố cục bài hát này." Chủ bình ủy nói "Phối hợp âm sắc nguyên bản như vậy, phối hợp lên là rất kinh diễm, nhưng các cậu đều quá gấp, quá muốn biểu hiện mình, vốn dĩ một câu này của ca khúc "cậu muốn tôi làm sao... " là biểu đạt một loại cảm giác vô lực, như khóc như tố. Các cậu lại diễn dịch là phẫn nộ, là chất vấn."

"Có lẽ đây chính là dụng ý bọn họ cải biên đâu?" Bình ủy C phản bác, "Tôi cảm thấy người trước đây đều chú ý nội liễm, gặp phải phản bội sau đó cũng phải cần độc chiếm quả đắng kiểu như vậy, nhưng bây giờ thời đại bất đồng, chúng ta hoàn toàn có thể diễn tả tâm tình sự phẫn nộ của chính mình..."

"Vậy bọn họ không nên chọn bài hát này." Chủ bình ủy nói "Mỗi một ca khúc, cậu cũng có thể có phương thức diễn dịch của chính mình, mà không nên hoàn toàn đi ngược chủ đề của nó. Tác phẩm âm nhạc có tâm tình của mình, mà là sâu dọc sự phát triển, các cậu điều chỉnh cao âm bài hát này đến bB4, thấp độ khó xuống, diễn dịch lên cũng hoàn toàn chỉ là khoe kỹ năng, tôi không nhìn thấy thành ý các cậu."

Lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên.

Viên Tinh Châu không khỏi hít vào một hơi, vị bình ủy lão sư này cũng quá dám nói đi.

Hiện trường có bình ủy khác lập tức phản bác, giảng hòa vì hai người. Nguyên Trừng cắn môi, nhìn về phía ghế ngồi bình ủy.

"Các cậu có chuẩn bị tác phẩm khác hay không?" Bình ủy C sau khi đang cật lực biểu đạt "Tôi cảm thấy rất tốt", lại hỏi Nguyên Trừng, "Các cậu không cần sốt sắng, có thể đàn hát một đoạn ca khúc chính mình quen thuộc."

Tổ này thời gian đã quá giờ, mà tổ tiết mục vẫn là bảo lưu lại biểu diễn của Nguyên Trừng, quả nhiên, Nguyên Trừng đàn hát bài 《CRAZY》kia.

"Rất tốt." Bình ủy C trước tiên vỗ tay, sau đó khen một trận, đối với hai người nói "Tôi coi trọng các cậu, cố lên!"

Tổ kế tiếp là hai vị tiền bối giới ca sĩ hát đối đáp, Viên Tinh Châu mở TV, vội lấy điện thoại ra liếc nhìn weibo. Quả nhiên, trên mạng đã nháo lên rồi. Fan Nguyên Trừng P báo chữ lớn, bắt đầu thảo phạt tổ tiết mục không làm người, bình ủy vì cọ nhiệt độ không cần điểm mấu chốt.

#Nguyên_Trừng_bị_tế_thiên cùng với #Nguyên_Trừng_bị_mắng_khóc mấy đề tài trước sau lên bảng.

"Người qua đường, tôi cảm thấy tổ này hát thật là dễ nghe, mỗ quá tức người âm nhạc này đang giả bộ sói đuôi to gì, bắt nạt người mới rất đắc ý sao?"

" Trong mắt 1,000 người có một Hamlet, diễn dịch của Nguyên Trừng cùng Hứa Huy tôi cảm thấy rất được, nghe khóc."

[(*) Hamlet (Ham"et) là vở bi - hài kịch của nhà văn, nhà soạn kịch vĩ đại William Shakespeare]

"Có sao nói vậy, khán giả đều cảm thấy êm tai, tổ tiết mục lại vì nhiệt độ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, lại sao tác CP yêu đương lại chèn ép người mới, chương trình rác rưởi, sau này không bao giờ xem!"

" Đại soái ca chúng tôi đặt ở trên đầu quả tim dựa vào cái gì cậu bị mắng như thế! @ người âm nhạc 798, ông xứng à?"

"Người nọ là đang làm gì, xưa nay chưa từng nghe tới tên của ổng, cũng không biết có tác phẩm gì, làm sao liền đến cọ nhiệt độ đại soái ca?"

Hết thảy bình luận trên weibo, chỉ cần đổi mới ra cơ hồ tất cả đều là ám chỉ tổ tiết mục tấm màn đen (*). Phía dưới weibo bình ủy tiếng mắng một mảnh, ít có thể nhìn.

(*) có nội tình đen tối

Viên Tinh Châu không khỏi nhớ lại đoạn thời gian đó mình bị mắng, cậu đổi về acc chính, gửi tin nhắn riêng cho bình ủy, sau đó liền ý thức được lúc này tư tín phỏng đối phương chừng cũng bị oanh tạc, lúc đó chính mình nhưng là nhận được các loại quỷ đồ cùng hoàng đồ (*), chỉ hy vọng vị lão sư này có thể có người nhắc nhở ông ấy, không nên tùy tiện xem tin nhắn riêng.

(*) ảnh sếc

Trên mạng mắng chiến đang lúc kịch liệt, Nguyên Trừng đột nhiên cập nhật weibo 【 Cảm ơn mọi người cổ vũ, không có gì, tôi rất OK. 】

Bình ủy C lập tức chuyển phát: "Không có gì, cậu biểu diễn trong mắt của tôi rất tốt rất thích hợp, thẩm mỹ âm nhạc vốn là không có phân chia cao thấp."

Đông đảo minh tinh cũng bắt đầu chuyển phát, nhưng là thanh nhất thủy "Nguyên Trừng cố lên! Chị gái ủng hộ cậu."

"Tôi cảm thấy rất êm tai, tin tưởng chính mình."

"Ôm cậu một cái, rất tốt."

"Tốt cái gì mà tốt? Tôi cảm thấy không tốt." Giữa tiếng một đám ủng hộ, đột nhiên có một ID nhìn quen mắt xông ra.

PYH: "Tôi là tác giả nguyên khúc, bài hát này là tặng cho bằng hữu. Lần này miễn phí trao quyền cho tổ tiết mục, vốn muốn thu hoạch kinh hỉ, không nghĩ tới bị kinh hãi, đây đều hát cái trò gì vậy? Các cậu OK thì OK đi, ngược lại tôi không OK."

Phan Vân Hải? Tác giả bài hát vàng này không phải ký tên "Bàn Đạt" sao?

Viên Tinh Châu sững sờ, lần này thật sự trợn tròn mắt.
Bình Luận (0)
Comment