Edit + Beta: Ruby - ------------------
Hai người hồ nháo một đêm, chờ lại mở mắt, thời gian đã là giữa trưa ngày thứ hai.
Mưa to qua đi, bên ngoài thiên thanh khí lãng, ngọn cây còn có chim chóc đang ríu rít.
Viên Tinh Châu mở mắt ra, cả người giống như là linh kiện bị tháo rời, nhưng mà nghiêng đầu nhìn thấy Diệp Hoài vẫn nằm ở bên cạnh, trong lòng liền không nhịn được cao hứng mà muốn nở hoa.
Cậu nằm úp sấp qua, ánh mắt một chút một chút miêu tả ngũ quan cùng đường nét của Diệp Hoài, không khách khí chút nào xem xét xong xuôi, này mới nhẹ nhàng đến gần, hôn một chút trên miệng Diệp Hoài.
"Vương tử muốn hôn anh tỉnh sao?" Diệp Hoài nhắm hai mắt, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, cười hỏi.
Viên Tinh Châu bị sợ hết hồn, sau đó phản ứng lại: "Anh giả bộ ngủ à?"
"Ừm." Diệp Hoài mở mắt ra, cười nhìn cậu: "Lúc nãy tỉnh rồi, không nỡ dậy."
Trong phòng tất cả đều là khí vị sau khi hai người làm, hôm qua hai người mệt cực độ, cũng không kịp thu dọn. Lúc này tỉnh lại liền không nhịn nổi, đành phải nhanh chóng rời giường, mở cửa sổ ra thông gió thoáng khí, liền đi rửa mặt.
Viên Tinh Châu thật không tiện để nhân viên phục vụ phòng khách nhìn thấy những thứ này, gọi điện thoại để người đưa bộ đồ tắm rửa tới, chính mình thu dọn chỉnh tề, lúc này mới chịu yên lòng đi tắm.
Diệp Hoài mè nheo, thấy cậu rốt cục hết bận, liền muốn chen chúc cùng đi vào tắm.
Viên Tinh Châu kia sao có thể không nhìn ra ý nghĩ của hắn, giả vờ cả giận nói: "Người trẻ tuổi, xin tiết chế một chút!"
"Rất tiết chế rồi!" Diệp Hoài nói "Đó là ngày hôm qua, ngày hôm nay cũng còn không có làm đây!"
Viên Tinh Châu: "..."
"Liền cùng nhau tắm tắm rửa." Diệp Hoài liều mạng mà dính tới, ôm Viên Tinh Châu hôn một cái, dụ dỗ cậu, "Có được hay không?"
Viên Tinh Châu đỏ cả mặt, lời cự tuyệt rốt cuộc là không nói ra miệng.
Diệp Hoài liền ở trong phòng tắm sảng khoái một lần, chỉ là lần này có chút nhanh, Viên Tinh Châu nửa quỳ trên đất, miệng bị căng cứng ra hình dáng quá kích thích, cậu hoàn toàn chống cự không được.
"Đã đủ lâu rồi." Viên Tinh Châu tắm xong, xoa mặt kháng nghị nói, " Quai hàm em đều đã tê rần, lát nữa làm sao ăn cơm..."
"Không ăn no sao?" Diệp Hoài lại nói, "Lão công còn có thể cho em ăn."
Viên Tinh Châu bị trêu chọc mà đỏ cả mặt.
Cậu còn không quá thích ứng trạng thái hai người hiện tại, trong giai đoạn trước, hai người đều không chính thức tỏ tình, lại là đất khách, cho nên thành phần ám muội chiếm đa số. Viên Tinh Châu mỗi ngày chỉ có thể nghĩ nhìn một chút dáng vẻ Diệp Hoài, nghe một chút hắn nói.
Nhưng mà sau khi trải qua tiếp xúc thân mật lại nguyên thủy tối hôm qua, cậu cũng thay đổi, chỉ muốn cùng Diệp Hoài lăn trên giường.
Nhưng mà ngày mai... Cậu phải trở về đoàn phim.
"... Lại đây, " Diệp Hoài cúi đầu liếc nhìn điện thoại, sau đó vỗ vỗ chân của mình.
Viên Tinh Châu do dự vài giây, sau đó không thèm đến xỉa, giạng chân ngồi ở trên người hắn.
Diệp Hoài nở nụ cười, ôm lấy cậu hôn một cái.
"Nói một chút lời nhẹ nhàng." Diệp Hoài quả thực ôn nhu hù người, ôm cậu hỏi, "Em có gì muốn hỏi hay không?"
"Có, " Viên Tinh Châu gật gật đầu, "Rất nhiều."
Trong lòng cậu có quá nhiều nghi hoặc cùng không xác định, thế nhưng bày ra tiếp, vấn đề lại có chút nhiều, hiện tại hỏi toàn bộ có thể có vẻ quá mức tính toán hay không?
Cậu chần chờ một chút, nhìn về phía Diệp Hoài.
Diệp Hoài lại nói, "Vừa vặn anh cũng có vấn đề, chúng ta một hỏi một đáp?"
"Có thể." Viên Tinh Châu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy cổ Diệp Hoài.
Hai người hôn một chút.
(rubybaozi.wordpress.com)"Trước anh... Từng yêu đương không?" Viên Tinh Châu hỏi, "Yêu đương qua mấy lần? Có đặc biệt yêu thích hay không?"
"Đây là ba vấn đề." Diệp Hoài lại nói, "Một hỏi một đáp, em từng cái từng cái đến."
Viên Tinh Châu "Ồ" một tiếng, ngoan ngoãn nói: "Anh thích nhất người yêu nào?"
"Em." Diệp Hoài không chút do dự mà trả lời, tại trên miệng cậu thật nhanh hôn một cái, "Tối hôm qua sảng khoái không?"
Viên Tinh Châu: "!!!!"
"Anh không có làm trái quy tắc nha." Bộ dáng Diệp Hoài vẻ mặt gian kế thực hiện được, giục cậu, "Em mau trả lời, đáp xong tiếp tục hỏi."
"Sảng khoái..." Viên Tinh Châu mặt đỏ tới mang tai, nhưng mà lúc nãy cũng không có hỏi ra vấn đề bản thân muốn biết, đành phải nhanh chóng tiếp tục hỏi, "Anh yêu đương qua mấy lần?"
"Chính thức, chỉ có lần này." Diệp Hoài cười cười, thấy mắt Viên Tinh Châu lộ ra ngạc nhiên, lúc này mới nói "Con người của anh rất xoi mói, cũng không phải tùy tùy tiện tiện liền đi nói chuyện yêu đương."
Viên Tinh Châu hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là như thế này, điều kiện Diệp Hoài dù như thế nào cũng không đến nỗi độc thân... Mà Diệp Hoài xác thực không cần phải nói dối, huống hồ lúc này ngẫm nghĩ, thời điểm hắn lúc đó tại trong đoàn đích xác cũng không có chàng trai, cô gái xinh đẹp gì đến tham ban.
"Đến phiên anh hỏi." Diệp Hoài lắc lư chân, ra hiệu cậu hoàn hồn. Chờ Viên Tinh Châu nhìn sang, mới thấp giọng hỏi, "Em thích nhất tư thế nào?"
Viên Tinh Châu: "... Anh có thể không cần luôn nghĩ cái kia hay không!"
"Không thể." Diệp Hoài giục cậu, "Mau trả lời anh, em không thể chơi xấu."
Viên Tinh Châu: "..." Tuy rằng lúc này đã biết đáp án chính mình quan tâm nhất, chơi xấu cũng không có gì. Mà hai người cũng đã làm rồi...
" Cái kia..." Viên Tinh Châu ấp úng, đỏ mặt nói, "thì phía sau..."
Diệp Hoài nhíu mày, vẻ mặt giục.
Viên Tinh Châu cuối cùng là da mặt mỏng, đến gần bên tai hắn, thấp giọng nói ra hai chữ kia.
"Là bởi vì sâu sao?" Diệp Hoài hôn một cái trên mặt cậu, sau đó nói, "Cái này thỏa mãn em."
Viên Tinh Châu: "!!"
Viên Tinh Châu phát hiện bị lừa, còn muốn chạy ra đã không còn kịp rồi.
"Tổng cộng kỳ nghỉ hai ngày!" Cậu bị người khiêng lên, ném vào trên giường mới trải xong, kháng nghị nói, " Đã nói là muốn đi ra ngoài tắm suối nước nóng, cưỡi ngựa, đánh golf mà!"
"Chúng ta không phải đang hưởng thụ sao?" Diệp Hoài nghiêng người tới, có ý ngầm chỉ, "Thằng em anh chạy suối nước nóng, anh đánh golf... em cũng có thể thử cưỡi ngựa, chúng ta tối hôm qua chưa dùng qua cái này."
Viên Tinh Châu: "..."
Người này tại sao có thể như vậy... Đã nói là cao lãnh nam thần mà!
Diệp Hoài cởi bỏ áo tắm, Viên Tinh Châu im lặng mà trừng hắn, thân thể cũng đã trước tiên thần phục.
Chờ làm ầm ĩ khi đến xế chiều, lúc mặt trời lặn phía tây, Diệp Hoài lại đổ đầy nước nóng trong bồn tắm, hai người đi đến bên ngoài...
Chân trời có ánh nắng chiều nhạt nhẽo, bốn phía bóng cây tầng tầng. Viên Tinh Châu một lần lại một lần mà nhắm mắt lại, lại mở ra, nhìn vào phong cảnh trong trời đất đảo ngược lại, ngọn cây hướng xuống dưới, cành lá rì rào vang vọng, ánh nắng chiều bị chôn dưới đất...
Hoàn cảnh cùng kích động nguyên thủy, luôn có thể dễ dàng khiến người trầm mê trong đó.
"Chúng ta lập gia đình đi." Diệp Hoài ghé vào lỗ tai cậu, thấp giọng nói, "Ngôi nhà thuộc về hai ta."