Hoàng Đấu Chi Đích Nữ Mưu Cung

Chương 64

Một vạn kim —— số lượng khổng lồ như thế, ước chừng có thể mua một tòa thanh lâu sở quán bình thường. Giữa sân tức khắc lặng im, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn bởi nam tử từ lầu hai đi xuống.


Nam tử xuyên một thân cẩm bào màu xanh thẫm, thân hình cao to anh tuấn, chỉ tiếc trên mặt mang một mặt nạ bằng bạc. Mặt nạ loang lổ hoa văn che dấu hơn phân nửa khuôn mặt, dung nhan xem không rõ ràng, nhưng là trong ánh mắt hẹp dài toát ra vẻ đẹp lộng lẫy, làm cho người nhìn tâm kinh hãi.


"Một vạn kim." Hắn lặp lại một lần nữa, tiến lên dùng cánh tay thon dài hữu lực, bắt lấy eo Phượng Thất Tầm.


Chẳng qua khi ngửi được mùi huân hương trên người nàng, đáy mắt nam tử tối xuống một chút, thế nhưng ngữ khí nói chuyện mang theo chút không kiên nhẫn: "Hẳn là không có người có thể cao hơn ta đi? Vậy hiện tại nữ nhân này là của ta!"


Không biết vì sao, sắc mặt cơ nương chút tái nhợt, đặc biệt là khi ánh mắt nam tử dừng ở trên người nàng, thân thể của nàng vậy mà không thể khống chế được run rẩy lên.


"Vâng, nàng là người của ngài!" Thái độ cơ nương dị thường cung kính nói.


Lúc này nếu lại nhìn không ra thân phận bất phàm của nam tử, kiếp trước Phượng Thất Tầm sống mấy chục năm cũng coi như uổng phí. Nhưng mà không đợi nàng nghiền ngẫm ra quan hệ giữa nam tử cùng cơ nương, liền cảm giác được cổ tê rần, tức khắc mất ý thức.


Nam tử bế lên Phượng Thất Tầm đang ngất vào lòng, nhàn nhạt liếc cơ nương một cái, bay lên lầu hai, "Xử lý tốt hết thảy nơi này, sau đó tới gặp ta!"


"Vâng"


Khi tiếng đập cửa vang lên, nam tử mang mặt nạ bằng bạc đang khoanh tay đứng trước cửa sổ, quang mang bức người trong đôi mắt hẹp dài.


"Tiến vào." Hắn nhẹ giọng mở miệng.


Cơ nương đẩy cửa đi vào, lập tức quỳ một gối xuống đất, "Thuộc hạ tham kiến chủ thượng!"
Thì ra, nam tử mang mặt nạ bằng bạc này, lại là giang hồ đệ nhất tà giáo các chủ Tế Nguyệt Các Lăng Tế Nguyệt!!


"Đứng lên đi......" Lăng Tế Nguyệt xoay người lại, chậm rãi đi đến trước bàn ngồi xuống.
Cơ nương vội vàng đứng dậy đi lên, rót một chén trà nóng đưa tới trước mặt hắn, hỏi dò:


"Chủ thượng không phải gần cuối năm, mới có thể tới mỹ nhân trủng sao? Vì cái gì đột nhiên......"


Nàng còn chưa nói xong, đã bị ánh mắt lạnh lùng của Lăng Tế Nguyệt làm cho nghẹn họng.


"Như thế nào? Bổn tọa muốn đến khi nào, chẳng lẽ còn phải báo cáo với ngươi?"


Giọng nói của hắn không mang theo cảm xúc làm cơ nương rùng mình một trận, theo bản năng quỳ xuống, "Thuộc hạ không phải có ý đó!"


Ánh mắt đạm mạc của Lăng Tế Nguyệt xẹt qua cơ nương, cuối cùng dừng trên người Phượng Thất Tầm đang ngủ yên ở trên giường, "Chiêu cáo xuống phân đà của Tế Nguyệt Các, Phượng Thất Tầm là nữ nhân bổn tọa muốn bảo hộ, ai —— đều không được động đến nàng!"


Cơ nương ngạc nhiên ngẩng đầu, "Chủ thượng......"


"Như thế nào? Có dị nghị?"


Làm sao có thể không dị nghị? Chủ thượng vẫn luôn là người không gần nữ sắc, cho nên mỗi năm mới tra hỏi một lần mỹ nhân trủng. Nhưng hôm nay hắn không chỉ có vô cớ giá lâm mỹ nhân trủng, lại còn có muốn bảo hộ một nữ tử —— đặc biệt là nữ tử này sinh ra đã quốc sắc thiên hương*, chọc người trìu mến.


*(Nghĩa đen) Sắc nước, hương trời.(Nghĩa bóng) Chỉ người có sắc đẹp tuyệt vời.


Như thế nào có thể làm cho cơ nương không hoài nghi đây?


Nhưng hoài nghi vẫn là hoài nghi, dưới ánh mắt sắc bén của Lăng Tế Nguyệt, cơ nương vẫn là cung kính cúi đầu trả lời: "Thuộc hạ tuân mệnh!"


Lăng Tế Nguyệt cúi người câu môi, chút ý cười lạnh bên môi đọng lại thành sương. Hắn duỗi tay khơi mào tước tiêm cằm* của cơ nương, con ngươi không mang theo chút nào cảm tình thẳng tắp dò xét ánh mắt sợ hãi của nữ tử.


*cằm nhọn, gầy


"Mị Sát, ngươi biết bổn tọa hận nhất là người lừa gạt ta —— bất luận là loại lý do gì!"


Thân thể cơ nương run lên, lập tức quỳ rạp trên mặt đất. "Thuộc hạ...... Biết sai!"


"Biết sai liền tốt."


Lăng Tế Nguyệt lập tức đi đến trước giường, bế lên Phượng Thất Tầm vẫn còn lâm vào hôn mê, hướng tới cửa bước đi đi ra ngoài.


Thời điểm cơ nương đấu tranh với căng thẳng ngẩng đầu lên, ngoài phòng đã sớm không thấy thân ảnh Lăng Tế Nguyệt, chỉ dư lại ánh trăng lạnh lùng treo trên cao, cực kỳ giống người thị huyết người với ý cười lạnh bên môi.


Nàng đỡ ghế dựa đứng dậy, từ trong tay áo rút ra lụa khăn lau đi mồ hôi lạnh trên trán.
Cơ nương biết, nàng đây là mới dạo quanh một vòng quỷ môn quan đó .


#YTịch


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé.
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn

Bình Luận (0)
Comment