Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Chương 72.1

Tiêu Kỳ liền nhìn sang Tự Cẩm, chỉ thấy nàng e lệ nhìn mình, bất giác trong lòng mềm nhũn, hắn kéo nàng tới ngồi cạnh mình, “Nàng cứ nói đi, còn có chuyện gì?”

“Thần thiếp vốn ngu dốt không hiểu việc triều chính, nhưng thần thiếp cũng biết nếu cha thần thiếp cứ thế vào kinh thì khó tránh khỏi bị người khác xem thường. Không có công lao gì mà tự nhiên được thăng cấp là rất dễ bị người khác lên án. Ngay trong nhà muốn nâng một di nương cũng phải sinh được con mới có thể đứng thẳng người, không phải sao?”

Cũng chỉ có nàng mới nghĩ ra so sánh việc hậu viện trong nhà với việc triều đình chính vụ. Có điều nghe cũng không phải không có lý. Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm, trong cái đầu nhỏ của nàng lúc nào cũng có mấy ý nghĩ kỳ lạ cổ quái, nhất là trong chuyện làm đồ ăn thì rất sáng tạo.

“Ồ, vậy theo ái phi phải làm như thế nào?” Tiêu Kỳ cố ý đùa nàng. Kỳ thật trong lòng hắn đã có chủ ý. Trước đây nhắc chuyển chuyển khẩu cũng không phải vô tình nói. Nếu giao chuyện này cho cha con Tô gia thì đúng là cơ hội tốt để lập công. Mặc dù chuyện này rất khó khăn, nhưng chính vì thế mới không ai dám coi thường, không phải sao?

Hơn nữa, qua chuyện này, hắn cũng có thể nhìn thấy cha con Tô thị đến cùng có thể có thể trọng dụng hay không.

“Trước đây không phải Hoàng thượng muốn giao cho cha thần thiếp phụ trách chuyện chuyển khẩu hay sao? Vậy cứ như thế làm đi.” Tự Cẩm mặt phiền muộn khẽ nói.

Tiêu Kỳ sững sờ, không ngờ tới Tự Cẩm cũng có suy nghĩ giống hắn. Hơi nhướn mi cười một tiếng, hắn giơ tay gõ một cái lên trán Tự Cẩm, “Ở bên cạnh trẫm còn mồm mép lừa người, có phải nàng đã nghĩ kỹ từ trước rồi không?”

Tự Cẩm:...

“Nàng vì trẫm phân ưu như thế, trẫm nên thưởng nàng gì mới được đây? Nàng muốn gì nào?” Tiêu Kỳ cười nhìn Tự Cẩm hỏi, khó gặp gỡ được người hợp tâm ý như thế, thêm chút sủng ái cũng không sao.

“Vì quân phân ưu là bổn phận, cha thần thiếp có thể được Hoàng thượng trọng dụng là Tô gia chúng ta phúc khí. Còn thần thiếp ư, được kết bạn bên cạnh người đã là vạn phần vinh quang, cần gì nữa mà thỉnh cầu.” Tự Cẩm vừa nói vừa dựa vào gần Tiêu Kỳ, nhẹ nhàng kéo ống tay áo hắn, “Nếu không có Hoàng thượng thương tiếc, thần thiếp làm gì có ngày an nhàn như hôm nay, thần thiếp thấy đủ rồi.”

Tiêu Kỳ cúi đầu nhìn qua Tự Cẩm, nhất thời không biết nói gì.

Còn có người ngốc như vậy sao.

***

Sau tin Tiền tài tử, Quý phi có thai thì việc Hoàng đế ngủ lại Di Cùng Hiên một lần nữa làm rung động hậu cung. Cùng lúc đó, trên triều đình bởi vì chuyện chuyển khẩu của Tuyệt Hộ Quận cũng tranh cãi sôi sục, sau đó tin hoàng đế cố ý mở khoa thi cũng lan truyền nhanh chóng.

Hoàng đế liên tiếp có hành động, dù là quan văn can gián hay quan võ hung tợn cũng không bị dao động, thể hiện rõ ý chí kiên quyết mở khoa thi. So với việc mở khoa thi, chuyện chuyển khẩu hóa ra trở thành không quan trọng. Dù là phía Hoàng hậu hay Quý phi đều không muốn hoàng đế mở khoa thi tuyển nhân tài. Dù sao tham dự khoa khảo đều là những học sinh nghèo hèn, từ nhỏ đã đối nghịch với sĩ tộc thế gia. Nếu hoàng đế thật sự tuyển ra vài người tài giỏi, đến lúc đó trên triều đình sẽ thay đổi, tình thế này không phải là điều bọn họ muốn thấy.

Nếu liều chết ngăn cản việc mở khoa thi sẽ làm Hoàng thượng giận dữ. Do đó để giảm lửa giận của Hoàng thượng, mấy người họ tận lực ủng hộ hoàng đế trong chuyện chuyển khẩu. Chuyển khẩu thì chuyển đi, nhưng lại phát sinh tranh cãi chuyện sẽ cử ai chủ trì việc này. Phụ trách chuyển khẩu là việc lớn, phải di chuyển người từ nhiều châu, quận khác tới Tuyệt Hộ Quận khai khẩn. Một nơi vừa trải qua chiến loạn, ôn dịch, đất đai thì hoang phế cằn cỗi. Thiên hạ này có ai nguyện ý cốt nhục phân ly, ai nguyện ý rời đi cố hương. Dù ai được làm chuyện này cũng đều lưu lại tiếng xấu.

Chuyện không hề dễ làm.

Không dễ làm không nói đến, hơn nữa chuyển khẩu còn là việc hao người tốn của. Đưa người ta đến Tuyệt Hộ Quận cũng phải cấp cho họ quần áo, vật dụng, còn phải chuẩn bị nông cụ, hạt giống, trâu cày, cầm bút tính toán sơ cũng là một khoản chi khổng lồ. Hoàng đế mà hỏi tiền thì Hộ bộ sẽ than nghèo kể khổ ngay.

Ba chữ, không có tiền!

Hộ bộ lưu manh vậy hoàng đế cũng không có biện pháp, vừa thấy hoàng đế sầm mặt, quan viên Hộ bộ bèn trình ra sổ sách cho hoàng đế kiểm tra, từng khoản từng khoản đều ghi rõ, hoàng đế cũng phải chịu.

Mèo ăn mòn lương thực.

Phương bắc đại hạn, phía nam hồng tai, an trí lưu dân, trợ cấp cứu tế cho người già, trẻ em mấy vùng bị thiên tai, bổng lộc quan viên triều đình, Hoàng thượng ban thưởng cho các quan lại có công với triều đình. Mỗi một việc đều phải chi tiền rất nhiều, thượng thư Hộ bộ đương triều than khóc, không có tiền để chi nha.

Có thể chuyển khẩu nhưng Hộ bộ không có tiền để chi. Kể từ đó, chuyện này là một củ khoai lang làm phỏng tay người, không ai muốn nhận. Không có tiền thì làm được cái gì đây? Người người tránh không kịp, ai dám đâm đầu vào!

Ngay trong lúc triều đình đang náo loạn vì chưa tìm ra biện pháp thì Tri phủ Khúc Châu Tô Hưng Vũ thượng báo triều đình năm nay ở Khúc Châu thu nhập từ thuế so với năm ngoái tăng lên gấp đôi. Bởi vì tri phủ quản lý khuyến khích nông dân khai khẩn ruộng hoang, chăn ngựa, thả dê trên các cánh đồng hoang vu, kêu gọi di dân khai hoang có hiệu quả. Kết quả năm nay tính toán sổ sách, thu thuế vượt mức. Chuyện vui mừng thế tất nhiên muốn thượng báo triều đình.

Vốn chuyện tốt như vậy có thể nhận được khen thưởng lớn, ngờ đâu lại trùng vào lúc triều đình đang náo loạn vì chuyện chuyển khẩu. Nói tới cũng đúng dịp, ở địa phương Tri phủ Khúc Châu Tô Hưng Vũ quản lý cũng có chuyện di dân khai hoang ở quy mô nhỏ, đương nhiên đây là là việc di dân khai hoang trong phạm vi nhỏ châu huyện, dù di chuyển những cũng rất gần với quê nhà, vẫn có thể thường xuyên về thăm nhà. So với chuyển khẩu đến Tuyệt Hộ Quận thì cách xa một trời một vực.

Nhưng cũng không ảnh hưởng gì, đó cũng là kinh nghiệm. Nhân tài như vậy lại lập công lao như thế, quả là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí phụ trách việc chuyển khẩu đây.

Do đó, khi có vài tấu chương tiến cử hiền tài Tri phủ Khúc Châu Tô Hưng Vũ tiếp quản việc chuyển khẩu, cả triều đình không ai có lời phản đối. Hoàng đế cũng thuận theo tiến cử, ra lệnh cho Tri phủ Khúc Châu Tô Hưng Vũ mang theo gia quyến mau chóng vào kinh.
Bình Luận (0)
Comment