Hoàng Hậu Hỏa Ma

Chương 6.4

"Ta không phải đi chơi." Tát Tư lập tức phản bác. Từ khi hắn tại vị tới nay, thì hắn đã vứt bỏ việc hưởng lạc trong cuộc sống chuyên tâm vào quốc sự, quốc gia an khang chính là thỏa mãn lớn nhất của hắn, hắn đã sớm không cần những thứ như du ngoạn này. 

Lãnh Tinh liếc Tát Tư một cái, không đồng ý nói: "Đi quốc gia khác làm gì mà không chơi một chút? Xem một chút tục lệ, dân tình ở đó khác với quốc gia của mình như thế nào không phải rất tốt sao? Đừng cả ngày nghĩ tới chuyện đánh đánh giết giết, chú ý thường đi chơi một chút!" 

"Là ta đi cũng không phải là ngươi đi, chuyện của ta ngươi đừng xen vào."Tát Tư quả quyết nói, hoàn toàn không có ý định dẫn Lãnh Tinh đi. 

"Ta không đi sao?"Lãnh Tinh giật mình nói. Chẳng lẽ Tát Tư không có ý định mang nàng đi cùng sao? Nàng tham dự việc chế tạo thuyền, dĩ nhiên cũng có cơ hội đi thử thuyền. 

"Không cho đi."Trên đương đi đến nước Chích không biết được sẽ xảy ra nguy hiểm gì, dù thế nào hắn cũng sẽ không mang theo nàng đi mạo hiểm, huống chi lần này không giống thường ngày là cởi ngựa đi, mà là muốn tiện đường đi thử thuyền, tính nguy hiểm cao hơn quá nhiều, hắn quyết không đồng ý. 

Lãnh Tinh tương đối mất hứng về việc bị Tát Tư  cự tuyệt, thử thuyết phục hắn: "Dẫn ta và Cũng Vân cùng đi đi mà."Như vậy, Cũng Vân có thể về nhà một chuyến rồi. 

"Không được." 

"Vậy chừng nào ta mới được đi để nhìn nước Chích một chút?"Lãnh Tinh không vui hỏi. 

"Không cho phép ngươi bước vào nước Chích một bước, ngươi là nhược điểm của nước Hỏa Ma, Chích Lạp tuyệt đối muốn bắt ngươi để uy hiếp nước Hỏa Ma."Cũng chính là uy hiếp ta, vẻ mặt Tát Tư là bộ dạng không bàn nữa. 

Vẻ mặt Lãnh Tinh là bộ dạng không chịu được ."Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, ta cũng không phải là nhân vật gì lợi hại cả." 

"Vương phi là Hỏa nữ, là người bảo vệ nước Hỏa Ma, chuyện Hỏa nữ xuất hiện ở nước ta đã sớm truyền tới nước Chích, nếu như Vương phi có bất trắc, nước dieenddanleequyddoon Hỏa Ma nhất định sẽ rối loạn không yên, đến lúc đó sẽ bị nước Chích tấn công."Quan viên không ngừng khuyên can ý nghĩ muốn đi nước Chích của Lãnh Tinh. 

Nhưng mà, nàng rất muốn đi. Nói không chừng tổ tiên Lãnh thị  là người nước Chích, nàng đi nước Chích nói không chừng sẽ có phát hiện mới, nàng còn cảm thấy bọn họ lo sợ quá mức rồi. "Tát Tư, nếu như ngươi để cho ta đi, cái này xem như là bước thứ tư của ngươi." Nói chuyện không được thì dụ dỗ vậy. 

"Dù sao bước phải đi cũng đếm không hết, cũng không nhất thiết đi bước này." Nói thẳng ra chính là không đồng ý, Tát Tư cự tuyệt một cách dứt khoát. 

Lãnh Tinh tức giận đạp một cước, sau đó quay đầu không nhìn Tát Tư. 

"Thời gian đi nước Chích, chúng ta sẽ thảo luận lại." Tức giận cũng không làm được gì, không thể đi chính là không thể đi, đối với tính tình như con nít của nàng, hắn cười một tiếng. 

Tát Tư tháng sau mới khởi hành, nàng cũng không tin trong thời gian 1 tháng không thể thuyết phục hắn, nàng đánh cuộc với hắn! 

***** 

Sau một tháng, bình thường yêu cầu Lãnh Tinh nói với Tát Tư lời mở đầu đều là --"Cho ta đi với." Yêu cầu đơn giản mà hùng hồn. 

"Không được."Hắn cũng quả quyết cự tuyệt. 

Hắn cự tuyệt một lần, nàng liền bắt đầu dọn dẹp một vật, ví dụ như quần áo. 

Hoặc là mở đầu như vậy -- "Để cho ta đi cùng đi." Sau đó giống như con bạch tuộc tám chân nắm chặt lấy Tát Tư không thả ra. 

Mà Tát Tư mừng rỡ vì nàng theo sát hắn, dĩ nhiên vẫn nói không bàn nữa. 

Hắn vừa nói không bàn nữa, nàng liền bắt đầu dọn dẹp một vật khác, chờ sau khi Tát Tư nói gần một trăm lần không được, Lãnh Tinh gần như đã chuẩn bị đầy đủ vật dụng để ra khơi. 

Sự thật chứng minh nàng thua cuộc, Tát Tư giống như tảng đá, cứng rắn đến tận xương, cố chấp đến cùng, cho nên hiện tại nàng mới có thể lén lén lút lút đi lên thuyền, bởi vì nàng có tham dự công việc chế tạo thuyền, nên muốn tìm chỗ ẩn thân tốt nhất  cũng không làm khó được nàng. 

"Cũng Vân, theo sát một chút."Lãnh Tinh quay đầu lại dặn dò Cũng Vân đi theo sau lưng nàng, cố gắng khắc chế tâm tình khẩn trương. Hiện tại họ ở phía sau boong thuyền, không cẩn thận cũng sẽ bị phát hiện, nàng phải cẩn thận một chút. 

Mà Cũng Vân mồ hôi đã sớm đổ như mưa, không nhịn được khẽ gọi: "Nếu như bị Tát Tư vương phát hiện làm thế nào?"Trời ạ! Đến bây giờ nàng còn không thể tin được là mình vậy mà lại đồng ý với ý tưởng hoang đường của Lãnh Tinh Vương phi, thế nhưng nghĩ đến việc dấu diếm lén lút đi lên con vật khổng lồ này, nàng nghĩ mình nhất định là muốn trở về nước Chích đến điên rồi. 

"Hắn sẽ không phát hiện, đừng lo."Lãnh Tinh kéo ra một tấm ván gỗ, ra hiệu cho Cũng Vân trốn vào."Nơi này là chỗ để thức ăn, mặc dù có chút khó chịu, nhưng là chỗ an toàn nhất, chúng ta sẽ an toàn khi tới nơi, ở trong này còn có thức ăn nước uống, không sợ bị chết đói ."Cũng Vân vừa mới đi vào, Lãnh Tinh phía sau cũng đi vào, tiếp đó lấp tấm ván gỗ lại, bắt đầu mở ra một cuộc hành trình chưa biết điểm đích.

Phía trước boong thuyền, sau khi Tát Tư xác nhận tất cả công việc cần chuẩn bị trước khi  khởi hành đang nói chuyện với Kết Giao."Thời gian ta không có ở đây ngươi cần phải chăm sóc thật tốt cho Vương phi."Nàng là người hắn không yên tâm nhất, thật sợ nàng gặp rắc rối tổn hại đến an toàn của bản thân, nếu không phải chuyến đi này lành dữ khó đoán, hắn rất muốn dẫn nàng ở bên người tự mình giám sát. 

"Dạ, vương, mỗi ngày Kết Giao sẽ vì ngài ghi lại sinh hoạt của Vương phi." 

Tát Tư gật đầu, nói tiếp: "Đừng để cho Vương phi tự tiện xuất cung."Trời mới tờ mờ sáng, hiện tại nhất định nàng vẫn còn ngủ say, không dien*dan^le&quy@don nói lới tạm biệt với nàng, vì đoán rằng chắc chắn nàng làm một lần yêu cầu cuối cùng mãnh liệt. Không muốn thấy nàng lộ ra vẻ đáng thương, cho nên lựa chọn nửa đêm ra khơi để rời khỏi nàng. Chỉ là, thuyền chưa ra khơi, hắn đã bắt đầu nhớ nàng. 

"Vương, xin ngài yên tâm, Kết Giao sẽ hết sức bảo vệ Vương phi ." 

Tát Tư gật đầu ý bảo Kết Giao lui ra, tuyên bố khởi hành với thuộc hạ, tiến hành đi đến nước Chích. 

Buổi chiều hai ngày sau, thuyền nước Hỏa Ma thuận lợi đến bờ biển nước Chích. 

Bờ biển nước Chích rất bình thản, thuyền không hề gặp khó khăn mà đến gần bờ. Không thể so với địa hình nham thạch nguy hiểm của nước Hỏa Ma. 

Buổi tối đoàn người Tát Tư dọc theo đường ven biển nước Chích tiến vào lãnh thổ nước Chích, mà Lãnh Tinh và Cũng Vân đợi đến lúc đêm khuya mới lặng lẽ xuống thuyền, để tránh kinh động đến người bảo vệ trên thuyền. Nàng quyết định cùng Tát Tư ai đi đường nấy, sau đó ẩn núp trước khi Tát Tư trở lại, sau khi trở lại nước Hỏa Ma lại len lén xuống thuyền, mọi chuyện được thực hiện không để lại dấu vết, thần không biết quỷ không hay. 

"Cũng Vân, ngươi có khỏe không?" Lãnh Tinh vừa đi lên bờ vừa nhẹ giọng hỏi Cũng Vân đi theo sau lưng nàng, nhìn nàng sắc mặt tái nhợt, nhất định là rất chóng mặt rồi. Quả nhiên, đầu nàng lắc giống như sóng biển. 

"Ta choáng đến chết rồi, tại sao cái này luôn luôn lắc lư vậy?" Hai ngày nay không biết nàng nôn bao nhiêu lần rồi, "Con vật khổng lồ" này thật là vũ khí lợi hại, ngồi lên nó đến dạ dày cũng nôn ra toàn bộ, toàn thân vô lực, nhưng tại sao chỉ có nàng có chuyện, còn Lãnh Tinh Vương phi thì giống như người bình thường? 

"Ý thức của ngươi chỉ dừng lại trên đất liền  chưa quen với ở trên biển, đợi lát nữa sẽ tốt hơn, ngồi trên thuyền mấy lần ngươi sẽ quen, lần sau cũng sẽ không khổ như vậy."Lãnh Tinh đỡ Cũng Vân chậm rãi đi dọc theo bờ biển, nhìn bốn phía tối đen hỏi "Ngươi còn nhớ rõ đường không?" 

"Cũng còn nhớ. Ta muốn nhìn một chút. . . . . ." Khi  Cũng Vân nhìn đường, Lãnh Tinh phủ thêmáo choàng, che lại mái tóc màu đỏ, để tránh người của nước Chích nhận ra nàng . 

"Cũng Vân, từ giờ trở đi ngươi đừng gọi ta Vương phi, gọi tên ta là được rồi, để tránh gặp phải tai họa." 

Cũng Vân gật đầu một cái, chỉ vào phía Tây nói: "Hướng này. Ta nhớ không lầm, hướng này là đường đi vào trong thành." Xin các thần linh phù hộ nàng nhớ đúng! 

Lãnh Tinh hít sâu một hơi, ôm quyết tâm nói: "Vậy thì đi hướng này vậy!" Cho dù đi nhầm, trái đất tròn mà, đi cũng phải đến nơi, không quan trọng. 

"Ừ, đi thôi."Cũng Vân Trọng nặng nề gật đầu một cái, dẫn Lãnh Tinh đi về hướng mà nàng không chắc chắn, mà lúc này bầu trời phía đông dần dần trắng bệch, mặt trời từ đường chân trời ở biển từ từ mọc lên.
Bình Luận (0)
Comment