Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 222

CHƯƠNG 221: VÀO Ổ SÓI RỒI

Editor: Luna Huang
“Đại tỷ tỷ có cao kiến gì a?” Vu Xá Nguyệt lấy tay nhẹ vuốt ve lưu tô của hoàn bội, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

Nhưng Vu Lưu Vân thấy nàng nếu là hỏi như vậy, vậy nhất định chính là thầm chấp nhận. Nàng thập phần thành khẩn vỗ cánh tay của Vu Xá Nguyệt khuyên: “Nguyệt nhi, ta ngươi đều là thân tỷ muội, huyết thống thân tình không thể đổi được, có chuyện gì tự nhiên là phải giúp đỡ cho nhau a. Tam muội muội nếu là cùng tiểu vương gia thật tình với nhau, tỷ tỷ cũng hy vọng muội muội có thể có được hạnh phúc, cùng một chỗ với người mình thích. Nguyệt nhi nếu là cảm thấy có chỗ nào ta có thể giúp được, cứ nói với ta là được, đại tỷ tỷ nhất định sẽ giúp ngươi.”

Vu Xá Nguyệt hết sức rõ ràng, Vu Lưu Vân đây là hy vọng nàng có thể tỏ thái độ, chí ít tỏ thái độ nói một câu không muốn gả cho thái tử. Như vậy Vu Lưu Vân là có thể thuận thế để nàng rời xa Tân Ngư, nói không chính xác có chút đồ ngầm chuẩn bị, đều phải thuận thế đẩy lên đầu ngọn sóng.

Thế nhưng Vu Xá Nguyệt rất không hợp tác bắt đầu giả ngu, nàng thập phần cảm kích kéo lại tay của Vu Lưu Vân nói: “Trong lúc nhất thời Nguyệt nhi thật không biết có thể cầu đại tỷ tỷ giúp ta cái gì, thế nhưng phần tâm ý này của đại tỷ tỷ Nguyệt nhi đã nhận.”

Đầu mày của Vu Lưu Vân hơi nhíu lên, bất động thanh sắc đưa tay trở về, “Tốt lắm, vậy tam muội muội suy nghĩ thật kỹ là được.”

Khóe miệng Vu Xá Nguyệt cong lên, dựa vào phía sau một chút không nói. Ai, không phải là muốn chơi trò tỷ muội tình thâm với nàng sao, thế nào hai câu lại không chơi nữa rồi.

Cứ như vậy qua một lúc, Vu Lưu Vân tâm thần bất định lại nhịn không được chỉ điểm nàng vài câu: “Ta còn có một câu muốn nhắc nhở tam muội muội, Tịnh Hoa cũng là ái mộ tiểu vương gia đã lâu, nàng giấu sâu nhưng ta là nhìn ra được. Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, tiểu thư quận chúa dòm ngó tiểu vương gia cũng có thật nhiều. Tam muội muội nếu muốn ngày sau có thể ổn định địa vị ở Ngự vương phủ, cần phải từ giờ trở đi hảo hảo nắm chặt lòng của nam nhân a, bằng không ngày sau sẽ bị người mới thay thế.”


Vu Xá Nguyệt thiêu mi, nàng nghĩ không ra cao lãnh như Vu Lưu Vân còn có thể đặc biệt nói ra những lời này với nàng, chỉ là vì an định tâm tư của nàng và Ngự Cảnh với nhau. Nàng và Ngự Cảnh thật đúng là có điểm mạnh a…

“Chuyện này đại tỷ tỷ có kinh nghiệm hơn, còn thỉnh đại tỷ tỷ vui lòng chỉ giáo a.”

Lần này Vu Lưu Vân thật không có nghe ra ngoạn vị cùng châm chọc của Vu Xá Nguyệt, nàng chỉ coi Vu Xá Nguyệt là thật tâm muốn hỏi. Do dự một chút, cuối cùng vẫn là hơi tiến tới rỉ tai vài câu với Vu Xá Nguyệt.

Vọng Thư Uyển
“Tuy nói biện pháp không quá thịnh hành, nhưng nếu là có thể đạt được mục đích, cũng vẫn có thể xem là phương pháp tốt.”

Trong lòng Vu Xá Nguyệt khẽ động, “Biện pháp đại tỷ tỷ nói là…”

Lần này, Vu Lưu Vân phải không nói thêm nữa, nàng thẳng người lên nói: “Vậy liền cần bản thân ngươi tự suy nghĩ. Nói chung biện pháp này cũng sẽ không tổn thương lòng của tiểu vương gia, còn có lợi cho quan hệ của các ngươi càng thêm thân mật, giúp tam muội muội sớm ngày gả vào Ngự vương phủ. Nên tam muội muội cần phải to gan mà làm a.”

Vu Xá Nguyệt thầm nghĩ nàng nói chắc là muốn giống Vu Lệ Hương một dạng gạo nấu thành cơm đi? Nữ tử cổ đại thất trinh trước khi cưới đây chính là đại sự, Vu Lưu Vân dĩ nhiên xúi giục nàng làm loại sự tình này, thật là vì làm hoàng hậu mặt mũi cũng không cần a.


——

Hồi lâu qua đi, mã xa rốt cục chậm rãi ngừng lại. Vu Xá Nguyệt lấy tay vén màn cửa lên nhìn ra phía ngoài, các nàng đã đến cửa của thái tử phủ.

Hai nha hoàn đi tới, vạn phần cẩn thận đỡ Vu Lưu Vân xuống xe ngựa, Ngưng nhi cũng mau chạy tới bên người Vu Xá Nguyệt.

Vu Xá Nguyệt đỡ tay của Ngưng nhi nhảy xuống xe ngựa, ngửa đầu nhìn đại môn khí phái của thái tử phủ đệ của Tân Ngư. Yêu, rốt cục vẫn phải tới a.

Thị vệ giữ cửa mở đại môn đỏ thẩm ra, một lão quản gia qua tuổi năm mươi rất xa rất xa ra đón. Lão nhân này thân thể cường tráng, mặt mũi hiền lành cười. Điều này làm cho Vu Xá Nguyệt nhớ đến thái độ cùng tính tình đẽo gọt không ra của Tân Ngư, mê chủ tử thần bí như vậy, người phía dưới là lại một bộ dáng dấp cười tươi dễ nói chuyện.

Lão quản gia đi xuống bậc thang, cười nói với các nàng rằng: “Hai vị tiểu thư mời vào bên trong, thái tử đang chờ.”

Vu Lưu Vân tiến lên hai bước, đưa tay khoát lên trên cánh tay của lão nhân kia ôn nhu nói, “Tân quản gia cực khổ rồi, còn làm phiền người ra nghênh tiếp.”

Vu Xá Nguyệt thấy Vu Lưu Vân cùng lão nhân này hết sức quen thuộc, nghĩ đến nàng và Tân Ngư cũng có không ít lời dồn, nên đây không phải là lần đầu tiên tới rồi.


“Nào có nào có, vì thái tử làm việc là bổn phận của lão nô, đại tiểu thư người cất nhắc lão nô rồi.” Tân quản gia nói bỗng nhiên cảm giác mát lạnh trong tay, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, là Vu Lưu Vân đẩy một ngọc như ý vào trong tay của hắn.

“Ngày ấy đại ca trở về còn nói với ta, Tân quản gia đặt mua sính lễ đón dâu cho lệnh công tử, xem ra đây là sắp có chuyện tốt a. Nếu là gặp mặt, Lưu Vân tự nhiên chúc mừng một phen. Hôm nay xuất môn vội vội vàng vàng cũng không có cố ý chuẩn bị gì, tùy tiện lấy vật trên người xem như dính dính hỉ khí của Tân quản gia, quản gia nhưng chớ có ghét bỏ ta a.”

Vu Xá Nguyệt nghiêng đầu thoáng nhìn một đoạn ngọc như ý lộ ra, khối ngọc kia cạn hoàng, vừa nhìn chính là thượng phẩm trong thượng phẩm, cái này gọi là tùy tiện lấy ra? Hơn nữa ai không có chuyện gì lại tùy tiện mang ngọc như ý trên người a…

Tân quản gia nắm ngọc như ý, cũng không có lộ ra biểu tình vui vẻ hoặc là kích động gì, chỉ là trong bình tĩnh mang theo chút xấu hổ nói, “Lão nô bất quá chỉ là ra ngoài nghênh đón một cái, trái lại để đại tiểu thư tiêu phí như vậy, thật sự là…”

Vu Lưu Vân cắt đứt lời của hắn. Trấn an hắn nói: “Quản gia tiên sinh không cần để ở trong lòng, gặp mặt không có lễ mới là không được.”

Trong lòng Ngưng nhi căm giận, vừa đến đây ở ngay cửa chính hối lộ người còn chưa tính, hối lộ xong còn đá tiểu thư nhà mình một cước vậy hơi quá đáng.

Vu Xá Nguyệt đối với hối lộ cần thiết coi như tán thành, Vu Lưu Vân muốn gả cho Tân Ngư, hối lộ này tuyệt đối cần phải có.

vongthuuyen.com
Quản gia đó là một vị trí có thể lớn có thể nhỏ, có nữ chủ tử ở chính là nữ chủ tử quản gia. Không có nữ chủ tử ở, như vậy đại trạch tất cả đều là Tân quản gia nói mới được tính a. Hơn nữa nữ chủ tử bình thường có thể thối chút gió bên tai, Tân quản gia nếu muốn lừa dối Tân Ngư cũng rất tiện, vậy đại khái cùng một nghĩa với hoạn quan đi?
“Nhị vị xin mời.” Tân quản gia tòng thiện như lưu thu ngọc như ý, lách qua một bước nhường đường cho hai người.


Vu Lưu Vân còn không quên quay đầu lại ôn nhu chiêu đãi Vu Xá Nguyệt nói: “Tam muội muội, chúng ta đi thôi.”

——

Hai người theo nha hoàn một đường thẳng đến hậu trạch, Tân quản gia tẫn chức tẫn trách đi theo phía sau các nàng.

Lúc này Vu Lưu Vân tự giác đảm nhiệm chức trách hướng dẫn du lịch, cũng không cần Tân quản gia nói nữa, nàng cứ như vậy thân mật kéo tay của Vu Xá Nguyệt, dọc theo đường đi ôn nhu giảng giải cho nàng về niên kỉ cùng cố sự của phủ đệ này.

Kể từ lúc giao thủ vài lần với Vu Xá Nguyệt, hình tượng của nàng thực sự là càng ngày càng thay đổi.

Thanh âm của Vu Lưu Vân bằng phẳng êm tai, không giống Vu Lệ Hương nhiều lời huyên náo đáng ghét. Không phải không thừa nhận, chỉ cần Vu Lưu Vân nguyện ý giả bộ nàng là có thể vĩnh viễn làm ra cảm giác như mộc xuân phong.

Nhưng mà đây đều là mặt ngoài, Vu Xá Nguyệt rất rõ ràng, Vu Lưu Vân làm như vậy không phù hợp với nàng ta, đơn giản muốn ngầm nói với nàng: Ta thường xuyên đếnm ta và thái tử quan hệ tốtm ở đây đều là người của tam ngươi không nên suy nghĩ nhiều,

Chỉ là nàng cứng rắn biên chuyện thực sự là quá không để tâm rồi. Vu Xá Nguyệt đã từng dựng mô hình đạo cụ cho phim ảnh, nàng biết rõ nguyên lý của cấu tạo kiến trúc cùng công trình bằng gỗ. Nghe mấy lời nhàn nhạt này quá thực một chút cũng nuốt không trôi.

Vu Lưu Vân đây quả thực là nghiêm trang nói bậy!

Bình Luận (0)
Comment