Nhìn niềm hạnh phúc trên mặt Vương Vân đều muốn tràn ra ngoài, Đào Tiểu Muội cũng biết, hẳn là Vu Thi Lam đối với Vương Vân rất tốt, không thì, Vương Vân cũng là một người thông minh, sẽ không có các loại bộ dáng này.
Nhưng là có một câu cách ngôn nói rằng phụ nữ khi lâm vào tình yêu, có đôi khi chỉ số thông minh đều là bằng không.
Đào Tiểu Muội không thể không làm như không biết lại hỏi một câu, "Kia là cô ấy suy nghĩ như thế nào có nói cho cậu sao? Hay chỉ là tính toán cứ như vậy nói chuyện luyến ái, hay là nói, đối về sau đã có kế hoạch sao?"
Nụ cười trên mặt Vương Vân bỗng nhiên thu liễm lại một ít, cô trầm mặc, mới thở dài nói: "Tuy rằng chị ấy chưa nói, nhưng tớ nhìn ra được, chị ấy là muốn khởi tâm một đời. Nhưng là tớ...tớ còn chưa có nghĩ đến, tớ chỉ biết hiện tại là thích chị ấy, về sau như thế nào, tớ cũng không có rõ ràng."
Vương Vân chần chờ khiến Đào Tiểu Muội triệt để yên tâm, có đôi khi người như thế này, lại có thể có ích cho bản thân.
Đối với đoạn tình cảm này, nếu Vương Vân ít nhập đầu vào một chút, như vậy về sau nếu có vạn nhất, cô ấy cũng có thể mà nhanh bứt ra. Cho nên mặc dù là giờ phút này loại tâm ý này đối với Vu Thi Lam thực không công bình, nhưng Đào Tiểu Muội là bạn của Vương Vân, cô cũng chỉ có thể vì Vương Vân mà suy nghĩ.
"Như vậy cũng tốt, các cậu dù sao vừa mới bắt đầu yêu đương, cũng cần thời gian hiểu rõ nhau, đối về sau cũng sẽ càng có suy nghĩ" Cô nói, "Hiện tại liền như vậy mà hảo hảo hưởng thụ yêu đương đi, sự tình sau này thì sau này lại nói."
Cũng chỉ có thể như vậy, hiện tại cô tuy rằng thích Vu Thi Lam, nhưng là muốn cô cái gì thề sống thề chết, cô thật đúng là làm không được. Trước mắt tình cảm chỉ là thích, cũng không phải yêu đến không phải người liền không thể, nhất định muốn vĩnh viễn cùng một chỗ mới được.
Bất quá, Tiểu Muội nói như vậy, tâm tình Vương Vân bỗng nhiên có chút trầm lặng, "Tiểu Muội, cậu... có phải hay không cũng khinh thường đồng tính luyến ái?"
Tuy nói rằng xã hội thoáng ra không ít, cũng có rất nhiều người có thể chấp nhận tình yêu đồng tính, nhưng là đại đa số người vẫn không thể chấp nhận. Nhất là đối với một lớp người trước tư tưởng phong bế, những người này không chỉ không chấp nhận, ngược lại còn có khả năng cho rằng đồng tính luyến ái là một loại bệnh.
Đào Tiểu Muội là bạn thân của cô, là người bạn duy nhất, nếu cô ấy cũng như vậy, Vương Vân cũng rất khổ sở.
Đào Tiểu Muội hoàn toàn không có suy nghĩ như vậy, "Sẽ không đâu, tất cả tình cảm đều đáng được tôn trọng. Chỉ là, thân là bạn thân của cậu, tớ cũng hy vọng cậu có thể như những người khác lựa chọn một tình yêu nam nữ bình thường mà yêu nhau rồi kết hôn sinh con, dù sao cái con đường kia so với hiện tại cậu muốn đi thoải mái hơn một ít, còn có chính là, về sau già rồi, cũng càng có bảo đảm một chút. Tớ biết tư tưởng của tớ có điểm cổ hủ, nhưng là tớ khống chế không được, tớ thật là suy nghĩ như vậy."
Vương Vân gật gật đầu, hướng về phía Đào Tiểu Muội cảm kích cười, nhưng không có nói cái khác.
Kỳ thật cô cũng không có hạ quyết tâm cùng Vu Thi Lam một sống một chết, làm sao không có nghĩ như vậy đâu, không có hậu đãi, không thể lĩnh chứng kết hôn, không thể được người bên ngoài tán thành, cô cũng không có cái cảm giác an toàn.
Nói đến cùng, cô tuy rằng tại thành phố này gian nan cắm rể xuống, nhưng trên thực tế, về tư tưởng bây giờ hay là lúc trước là một tiểu cô nương đi ra từ sơn rãnh. Mặc dù biết nữ nhân cũng có thể đội một mảnh trời, mặc dù biết phụ nữ dựa vào chính mình cũng có thể sống rất tốt, nhưng là trong lòng, tổng có một chút không tự tin, thủy chung cho rằng nữ nhân không bằng nam nhân, cho rằng một nữ nhân không có nam nhân là không được.
Vương Vân yên lặng thở dài một hơi, tiếp lại ở trong lòng cấp chính mình một hơi cố gắng.
Liền tính như vậy đi, ít nhất hiện tại, cô cũng không muốn bỏ qua một người đối với chính mình thật lòng, ít nhất hiện tại, cô cũng muốn thử một lần, cô muốn hảo hảo yêu một lần, mặc kệ là thân phận hay hay giới tính của đối phương, chỉ để ý cô có yêu người kia hay không.
Cái kia, nhiều năm như vậy, điều duy nhất làm cho cô như được bảo hộ, duy nhất là cho cô động tâm yêu một người.
Để lại Vương Vân ở trong phòng thu thập quần áo, Đào Tiểu Muội trước hết đi ra ngoài.
Lúc này, thái độ của cô đối với Vu Thi Lam cũng không giống với, đây là người yêu của bạn thân cô, cô là người bạn tốt cũng hẳn là nên tiếp nhận, hơn nữa cho rằng đối phương là thật tốt, như vậy cô cũng không có lý do gì phản đối. Bất quá nói Vương Vân có chút không phương tiện để nói hoặc là không dám nói, nhưng là cô có thể, liền giống như nữ hài tử nói chuyện yêu đương, bạn thân đều luôn ở bên cạnh mà trấn an, cô cũng phải hỏi thật nhiều một chút tình huống cụ thể.
Cô kéo Vu Thi Lam đi đến ban công, đi thẳng vào vấn đề, nói: "Vừa rồi ở trong phòng, Vân Tử cũng đã nói với tôi, nói cô đối với cậu ấy rất tốt."
Vu Thi Lam đối với Đào Tiểu Muội có một chủng tâm tình phức tạp, tại thời điểm Vương Vân khó nhất khổ nhất, đều là cùng Đào Tiểu Muội, nếu không có Đào Tiểu Muội, khả là Vương Vân sẽ không qua được mà càng vất vả, cho nên cô phi thường cảm tạ Đào Tiểu Muội. Nhưng là một nửa kia, là ghen tị, bởi vì cô biết trong lòng Vương Vân Đào Tiểu Muội cũng trọng yếu như thế nào, nhiều ngày qua tuy là Vương Vân không nói, nhưng là thường xuyên nhìn xem điện thoại di động, thường xuyên hạ cảm xúc, Vu Thi Lam biết, kia đều là vì Đào Tiểu Muội.
Giờ phút này gặp mặt Đào Tiểu Muội, thái độ của Vu Thi Lam liền mất tự nhiên, "Nga, đó là điều tôi nên làm. Nếu em ấy đã là bạn gái của tôi, tự nhiên là tôi phải đối tốt với em ấy."
Đào Tiểu Muội từng nghĩ tới có nam nhân như vậy đối với cô mà nói như vậy, hội đối Vương Vân hảo, nhưng lại không nghĩ rằng, có một ngày người nói như vậy nhưng là một nữ nhân. Hoàn cảnh này làm cho cô trong lúc nhất thời có chút hỗn độn, cực lực đem cái cảm xúc bất khả tư nghị này áp chế đi, tài năng miễn cưỡng nhăn mặt tiếp xúc nhìn chằm chằm Vu Thi Lam.
"Vậy cô nghĩ như thế nào, về sao có tính toán gì sao? Còn có, người trong nhà cô có phản đối hay không, đến thời điểm đó có thể làm tổn thương Vân Tử hay không? Còn có, còn công ty quản lý thì sao, các cô đều là nghệ nhân, sống ở trong mắt rất nhiều người, nếu như bị biết là các cô cùng phụ nữ yêu đương, vậy cô có nghĩ tới thời điểm đó phải làm sao hay không?" Đào Tiểu Muội liên tục quăng ra mấy cái vấn đề, này đó đều là những gì mấy ngày nay cô suy nghĩ, cảm giác là vấn đề quan trọng nhất.
Vu Thi Lam cũng không có suy xét sâu xa như vậy, nhưng mặc dù là lập tức trả lời, cô cũng không sợ, "Nếu em ấy nguyện ý, tôi muốn một đời cùng em ấy cùng một chỗ, chúng tôi... Chúng tôi có thể ra nước ngoài lĩnh chứng kết hôn, nếu như em ấy muốn có con, hiện tại có quyên tinh, cũng không khó, hoặc là có thể nhận con nuôi, còn phải xem ý tứ của em ấy. Người trong nhà tôi, ba mẹ đều rất dễ nói chuyện, hơn nữa bọn họ cũng đã ly hôn nhiều năm, tại chuyện của tôi luôn luôn đều sẽ tôn trọng ý kiến của tôi trước, cho nên sẽ không có khả năng xúc phạm tới Vân Nhi. Về phần phía công ty về fan, tôi đương nhiên là sẽ bảo hộ Vân Nhi trước, chỉ cần có thể bảo hộ em ấy không bị thương tổn, tôi không làm nghệ nhân, không cần có fan, cũng có thể. Ở B thị tôi cũng đã mua nhà, hơn nữa tốt xấu cũng là sinh viên trường Đại học có tiếng, cho dù không làm nghệ nhân, tôi cũng có thể kiếm tiền, duy trì sinh hoạt của chúng tôi."
Cảm nhận được Vu Thi Lam thành khẩn, Đào Tiểu Muội bỗng nhiên có chút cảm động, chớp mắt, lại thấy được đứng ở phòng khách, một bộ dáng nước mắt lưng tròng, hiển nhiên là nghe thấy lời nói này.
Cô gật gật đầu, nhanh chóng quay về phòng, để lại không gian cho đôi tiểu tình nhân.
Vương Vân đi lên vài bước, mạnh mẽ ôm lấy Vu Thi Lam.
Trong lòng Vu Thi Lam cũng mềm mềm, nhìn bộ dáng cô ta dựa vào như vậy, còn có điểm muốn cười, "Làm sao, chẳng là em bị chị làm cảm động sao?"
Vương Vân rầu rĩ đáp lại cô, âm thanh đều nghe thấy có tiếng khóc nức nở, "Cũng không phải vậy sao, sinh ra được cái miệng tốt."
Vu Thi Lam luôn luôn độc lập tự chủ, cùng Vương Vân cùng một chỗ, tự nhiên như vậy liền thấy chính mình hẳn là nhận khởi lấy trách nhiệm kia một phương, cho nên có trả giá nhiều một ít, nhiều chiếu cố một ít đối với đối phương, kia vốn là điều tất nhiên phải làm.
Nhưng lại không nghĩ rằng, lại khiến Vương Vân cảm động như vậy, chẳng qua là cô thật không thích Vương Vân khóc, mỗi lần Vương Vân khóc, cô liền cảm thấy tim chính mình rất đau.
Bỗng nhiên đem người trong lòng ôm vào thật chặt, thấp đầu ghé vào bên tai Vương Vân, mập mờ nói: "Phải không? Thật sự sinh ra được cái miệng tốt sao? Ai, đều là sư phó dạy em rất tốt, đồ đệ chị đây sợ là sẽ bị trục xuất khỏi sư môn, đành phải chân thành học tập. Em yên tâm, về sau chị càng – học – càng – hảo."
Vương Vân cả người cứng đờ, tiếp theo liền không có cảm giác cảm động đến muốn khóc, vươn tay nhéo lấy bên hông thịt mềm, hung hăng liền như vậy nhéo một cái.
"Chị lại nói bậy!" Cô cả giận.
Vu Thi Lam kêu đau một tiếng, sau đó liền nở nụ cười ha ha.
Thu thập hành lý tốt, ngày hôm sau liền muốn tiến đến địa điểm quay phim, Vương Vân tự nhiên là muốn dẫn theo cái trợ lý Đào Tiểu Muội này, nhưng là Vu Thi Lam không có trợ lý.
Đào Tiểu Muội liền vỗ ngực nói, "Không có việc gì, một mình tôi phục vụ hai người các cậu, dù sau cũng đều trong một đoàn phim nha!"
Vương Vân dựa vào đầu vai Vu Thi Lam cười, "Này cũng được, chúng ta liền bỏ ra một phần tiền."
Vu Thi Lam đang muốn tiếp tục nói, điện thoại di động lại vang lên. Là Trần Thạch bên kia gọi điện thoại tới, nói là đã tìm cho cô một người trợ lý, vé máy bay cũng đặt được rồi, cùng cô cùng nhau bay đến địa điểm quay phim, để cô tại sân bay chờ một chút.
Cũng may thời gian còn sớm, mấy người liền ngồi tại ghế mà trò chuyện, chờ cái người trợ lý này.
Không nghĩ tới cư nhiên trợ lý là nam nhân, tên là Trần Bảo, cao cao tráng tráng, nhưng thoạt nhìn có chút chất phác. Người vừa đến, sau đó giới thiệu tên của mình, không nói hai lời liền nhắc hành lý của Vu Thi Lam lên, lại vừa thấy bên cạnh còn có Vương Vân, trực tiếp đem hành lý trong tay đưa cho Đào Tiểu Muội, liền đem vali hành lý lớn trong tay Đào Tiểu Muội nhận lấy.
Tên người này nghe giống như là cùng với Trần Thạch có quan hệ, hơn nữa người này cũng không thích nói chuyện, lại thập phần luôn chỉ có công việc, Vu Thi Lam không nói hai lời trực tiếp liền tiếp nhận.
Nam chính của bộ phim 'Huyết sắc' là cái tiểu thịt tươi Cố Bùi, xuất thân từ một chương trình tuyển chọn ca hát, không ôn không nóng đã nhiều năm, bỗng nhiên liền vì một bộ phim thần tượng lại một lần liền nổi tiếng, tiếp theo lại do công ty không ngừng cố gắng, liền lại cấp đón nhận vai chính phim điệp chiến này.
Về phần nữ chính Khâu Diệp, Vu Thi Lam từ trước cũng không biết qua, nhưng lần này cùng Vương Vân còn có Đào Tiểu Muội cùng nhau, nghe xong hai người giới thiệu, mới biết được người này cũng là thuộc công ty giải trí Thanh Lâm. Tuổi so với các cô không lớn hơn bao nhiêu, nhưng lại được cho là lão hí xương, tuy là thủ hạ của Emi nhưng tài nguyên tương đối không tốt một chút, lúc này đây cũng không biết là thế nào, cư nhiên bị đẩy ra làm nữ chính.
Bất quá người này liền không ôn không hỏa, này cũng đều là tài nguyên yếu kém, nguyên nhân chưa từng chọn qua nhân vật quá lớn, nghe Vương Vân phân tích, diễn xuất của người này cũng được trên mạng hay nhiều người biết đến cũng rất tán thành.
Trái lại là Vu Thi lam cùng Khâu Diệp lại có một hai cảnh diễn cùng nhau, Vương Vân cũng cùng với cô ta nhưng cực kỳ ít, cho nên hai người cũng không quan tâm nhiều nhau. Ngược lại là đối với nam chính Cố Bùi, bởi vì hai người cùng hắn đều có nhiều cảnh diễn cùng nhau, nhất là Vương Vân lại càng nhiều, trước không chỉ có yêu đương ngọt ngào, còn có thể về sau lại trở mặt thành thù, cho nên Vu Thi Lam khó tránh khỏi liền muốn chú ý hắn nhiều một chút.
Dù sao thanh danh của Vương Vân ở trong giới giải trí này cũng không mấy tốt, người này hiện tại lại trong giới giải trí cũng có danh tiếng, nếu tính tình hắn không được tốt, hoặc là đối với Vương Vân có ý kiến, kia là khi diễn bộ phim này, khẳng định là Vương Vân sẽ chịu nhiều ủy khuất.
Bất quá, cũng ngoài dự đoán của các cô, cư nhiên tính tình của Cố Bùi cũng thập phần tốt, hơn nữa cũng không có vì bản thân nổi tiếng mà khinh thường người bên ngoài, tại lúc khi đoàn làm phim làm lễ bấm máy, cơ hồ vị này có thể xem như là chu đáo. Mặc kệ là nữ chính nhân khí không tốt, Vu Thi Lam và Vương Vân là những nhân vật nhỏ như vậy, hay là đối với nhóm diễn viên đi trước trong đoàn phim hẳn là thành phần tôn kính nên tôn kính, lễ phép nên lễ phép, phi thường khó có được.
Tương đối mà nói, phần diễn của Vu Thi Lam tương đối ít, cô tiến vào đoàn phim sớm, đại đa số thời gian của mình là quay đoạn kết thúc, liền tới đây xem Vương Vân diễn.
Kỳ thật đối với nữ diễn viên mà nói, chỉ cần không hành động thân mật quá mức, bình thường mặc kệ là fan hay diễn, cũng sẽ không quá mức phản ứng. Hơn nữa trước đó Vu Thi Lam còn nói qua Vương Vân là em họ bà con xa của cô, nếu có người buồn bực cô vì cái gì sẽ cùng cái người thanh danh kém cỏi Vương Vân như vậy cùng một thời, Trần Bảo liền theo Trần Thạch phân phó, mộc ngốc ngốc đem lời này lặp lại một lần, một lúc sau, cũng liền không người tái chú ý.
Này nghiêm khắc ý nghĩa cũng không hẳn là bộ phim điệp chiến hoàn toàn, kỳ thật theo tại giới giải trí mà phát triển, bộ phim này hẳn là được cho là niên đại của phim thần tượng, chủ yếu xông ra chính là cái nam chính Cố Bùi này thôi.
Hơn nữa quay phim truyền hình yêu cầu cũng so với phim điện ảnh muốn phải lâu hơn không ít, cho nên 'Huyết sắc' quay cũng thập phần thuận lợi, chớp mắt Vu Thi Lam cùng Vương Vân ở lại đoàn phim đợi cũng hơn một tháng, thời gian bắt đầu là tháng mười hai, Vương Vân cùng Cố Bùi quay cảnh trước đó cũng đã hoàn thành, bắt đầu muốn quay cảnh sau này hắc hóa, trở mặt thành thù bắt đầu phần diễn giáo huấn người bên cạnh Cố Bùi.
Người bên cạnh Cố Bùi, trong bộ phim là bạn gái hắn cùng hắn còn đang lúc chỉ bị vây tình chàng ý thiếp nhưng cũng chưa thổ lộ cõi lòng, tương phản là Vu Thi Lam đảm nhiệm vai Hạ Thanh Dung, đã muốn bắt đầu tại trước mặt Cố Bùi đóng vai Cố Tử Minh từng bước tiến vào trong nhà Cố Tử Minh.
Cho nên, Vương Vân diễn là nhân vật Liễu Minh Mị là đem lực chú ý đến trên thân thể của nàng.
___
É đi tờ:
Gian nan tại cái tên nhân vật của Vương Vân. Trong bản qt người convert lấy là Liễu Tươi Đẹp, thấy nó cứ kỳ kỳ vì thuần Việt quá ^^. Thế là tra ra từ bản raw tiếng Trung là 柳明媚 (Liǔ míngmèi): Liễu Minh Mị (Mị ý là đẹp, nhu mì đáng yêu).
[ 春光明媚: "Xuân quang minh mị" ánh sáng mùa xuân tươi đẹp.
Haha, tớ tra từ điển thôi (Từ điển Trần Văn Chánh)