Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 41

Edit: PT a.k.a Ring.

Khôn Trữ Cung nơi Hủ Liên ở vốn không xa Từ Trữ Cung của Thái Hậu, hơn nữa dọc đường đi còn vui vẻ tán gẫu nên rất nhanh đã đến. Nếu đã tới chỗ của Thái Hậu, Hủ Liên tự nhiên sẽ không cười giỡn nữa, cô thay bằng nụ cười mỉm đoan trang.

“Hoàng hậu ngày hôm nay sao lại rảnh rỗi đến chỗ ai gia vậy?” Trên khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt của Thái Hậu lộ ra vài tia nghi hoặc, sau đó nhàn nhạt mở miệng hỏi.

“Nô tì bồi mẫu hậu dùng bữa hẳn là việc nên làm, không biết mẫu hậu có ghét bỏ không” Hủ Liên hơi hạ thấp người, thanh âm nhỏ nhẹ có lễ.

“Nếu đã tới rồi thì bồi ai gia dùng bữa đi.” Thái hậu khẽ gật đầu, ý bảo cô ngồi xuống.

“Tỷ tỷ, nghe Thần Chích nói tỷ biết rất nhiều chuyện li kì mới lạ, không biết có thể kể cho muội muội một chút hay không?” Linh Lung nói tự nhiên khơi mào bầu không khí, để quan hệ giữa Thái Hậu và Hủ Liên có thể hòa hoãn hơn.

“Cũng chỉ là bình thường rảnh không việc gì làm đọc một số ghi chép ở vùng nông thôn dân dã mà thôi.” Hủ Liên nhìn biểu tình Thái Hậu tựa hồ không phản đối, cô tiếp tục nói.“Như vậy ta sẽ kể một chút.”

“Nam Sơn Kinh đầu tiên viết về Thước Sơn (鹊山). Ở đầu ngọn núi là núi Chiêu Diêu (招瑶), nằm về trên biển Tây Hải (西海). Nhiều cây quế, lắm vàng ngọc. Có thứ cỏ hình dạng như rau hẹ (một thứ rau thơm dùng trong gia vị) mà như hoa xanh gọi là chúc dư (祝馀), ăn vào không đói. Có thứ cây hình dạng như cây cốc (loại cây dùng trong làm giấy) lại có vẻ đen, bốn bề hoa tụ vào. Nó tên là mê cốc (迷榖), nhưng cầm không gây mê. Có loài thú hình dạng như giống ngu (禺, một loài vượn đuôi dài) mà tai màu trắng, lượn nép như muốn trốn người, tên là tinh tinh (狌狌), (chúng) hay di chuyển tìm thức ăn ngon…” Hủ Liên thuật lại quyển  ’Nam Sơn Kinh’ trong ‘Sơn Kinh’, thuộc ‘Sơn Hải Kinh’.

(R: đoạn trên ta mượn từ blog này. Thấy đọc khá giống, chắc nó r` ==”. Sơn Hải Kinh là cổ tịch thời Tiên Tần của Trung Quốc, trong đó chủ yếu mô tả các thần thoại, địa lý, động vật, thực vật, khoáng vật, vu thuật, tông giáo, cổ sử, y dược, tập tục, dân tộc thời kỳ cổ đại. Sơn Hải Kinh có 18 quyển, gồm 5 quyển Sơn kinh và 13 quyển Hải kinh. Nam Sơn Kinh này là một quyển thuộc Sơn Kinh. Bạn nào muốn biết thêm mời gu-gồ).

“Sau đó thì sao?” Thái Hậu vốn ngồi ngay ngắn, bây giờ cũng trở nên hăng hái. Những kiến thức này bình thường Hủ Liên xem không ít, cho nên tiếp tục nói cũng không thành vấn đề.

“Thái hậu muốn nghe Hủ Liên chắc chắn sẽ từ từ nói, chỉ là nô tì nghĩ chuyện hay thì nhất định phải có ý nghĩa sâu sắc.” Hủ Liên biết cô kể chuyện đã có hiệu quả. Thái Hậu cùng Linh Lung trên bàn ăn, ngay cả thái giám hầu hạ một bên cũng nghiêng tai lắng nghe, thỉnh thoảng lộ ra biểu tình ngạc nhiên.

“Hoàng hậu nói đúng, nghe xong chuyện của người, ai gia nghĩ có cảm giác sáng tỏ thông suốt, giống như tự bản thân tận mắt chứng kiến vậy.” Thái hậu trên mặt lộ ra tươi cười hòa ái “Sau này Hoàng hậu thường xuyên đến chỗ này của ai gia đi.”
Bình Luận (0)
Comment