Edit: PT a.k.a Ring.
“Tuổi lớn nên lẩm cẩm rồi.” Hủ Liễn vỗ vỗ trán, nhàn nhạt nói “Ở đây muỗi không ít, tiểu đồ đệ sợ là cũng bị chích thảm.”
“Lão sư, ta vừa phát hiện ra.” Điền Thần Chích nhìn biểu tình hơi xấu hổ của Hủ Liên “Người rõ ràng là đang đùa giỡn ta.”
“Tiểu đồ đệ nói lời này không đúng, vi sư bao giờ trong lúc giảng bài mà giở trò chứ?” Hủ Liên nhướn mày nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang tức giận bất bình của Điền Thần Chích.
“Hừ, ta nói không lại người.” Điền Thần Chích quay lại, nhìn chằm chằm cái phao trôi nổi trên mặt nước. Hủ Liên hé miệng cười, xem ra cậu bé là dỗi rồi.
“Vi sư lấy một kiện trường sam cho ngươi.” Nói xong đứng dậy đi về Khôn Trữ Cung, không bao lâu cô đã trở lại, trên mặt lộ vẻ tươi cười bí hiểm.“Tiểu đồ đệ mặc vào đi.”
Điền Thần Chích nhìn trường sam trong tay Hủ Liên một chút, sau khi tiếp nhận im lặng mặc vào, tiếp tục nhìn chằm chằm mặt hồ.
Một canh giờ trôi qua...
“Lão sư, vì sao không có cá cắn câu?” Điền Thần Chích nhịn không được mở miệng hỏi, Hủ Liên ở bên cạnh ngược lại vẫn nhàn nhã đọc sách.
“Tiểu đồ đệ không nên gấp, cá cũng sẽ cắn câu thôi, hiện tại chúng ta cần phải làm là kiên trì đợi.”
Hai canh giờ trôi qua...
“Lão sư, mặt trời cũng xuống núi luôn rồi, sao cá còn chưa mắc câu?”
“Không nên gấp.”
Bầu trời dần tối đen, Hủ Liên đứng lên, thu dọn đồ câu. Vỗ vỗ Điền Thần Chích đang ngủ gà ngủ gật bên cạnh.
“Dính cá?” Điền Thần Chích tỉnh lại vội vàng kéo cần câu, thấy chỉ còn trơ trọi lưỡi câu “Mồi câu đâu?”
“Trong lúc ngươi ngủ bị cá ăn mất rồi.” Hủ Liên bình tĩnh nói, giống như đang tán gẫu một chuyện cực kì bình thường.
“Cái gì, vậy vì sao không gọi ta?” Đợi cả một buổi chiều, cuối cùng một con cá cũng không dính.
“Thấy tiểu đồ đệ ngủ say như vậy, vi sư thực sự không đành lòng quấy rầy.” Hủ Liên mang theo biểu tình thân thiết vuốt đầu Điền Thần Chích.
“Ta đã biết, lão sư là canh cánh trong lòng chuyện buổi chiều ta nói người béo lên sẽ bị Phụ hoàng ghét bỏ.” Điền Thần Chích cau mày, tức giận nhìn Hủ Liên “Lão sư đúng là hẹp hòi.”
“Sao lại nói như vậy, vi sư gọi ngươi câu cá chính là muốn dạy cho ngươi làm việc thì phải tâm bình khí hòa, luôn giữ bình tĩnh. Sao có thể quan báo tư thù chứ?”