Edit: PT a.k.a Ring.
Tuy rằng Hủ Liên trước đây cũng đã gặp qua đám đông, thế nhưng một màn chân thực mà chấn động như hôm nay đã tác động đến cô. Đúng vậy, cô hiện tại là Hoàng hậu, mà nam nhân bên cạnh lại là Hoàng thượng, ở thời đại này là đại biểu cho quyền lực.
“Hoàng hậu có thể nói cho trẫm, Chích nhi từ trước đến nay lấy xuất cung làm mục tiêu sao lại không hề dây dưa với chúng ta chút nào?” Cảm thụ được khẩn trương của Hủ Liên, tay Điền Triết Hiên bắt lấy những ngón tay trắng bệch của cô. Cũng chuyển đề tài để dời đi lực chú ý của Hủ Liên.
“Thần Chích còn có chuyện khác hấp dẫn hắn, đương nhiên sẽ không dính theo chúng ta.” Hủ Liên không nói với hắn Thần Chích đang học võ với Điền Triết Dực.
“Phải, ta nghĩ nàng đã dùng biện pháp gì lưu lại Chích nhi, chẳng lẽ là muốn ở chung một mình với ta nên mới làm vậy sao? Nàng thật sự là rất hiểu trẫm, Hủ Liên.” Móng vuốt sói vốn đặt trên tay Hủ Liên được voi đòi tiên cầm lấy tay cô.
Gương mặt Hủ Liên cứng lại một chút, loại nam nhân tự kỉ bất trị này sao lại để cô gặp phải chứ. Quên đi, nhỏ không nhịn được sẽ hỏng việc lớn, lỡ như cô phản kháng lại dẫn tới rắc rối thì không hay rồi. Hủ Liên giãy dụa tất nhiên bị Điền Triết Hiên nhìn trong mắt, trong lòng hắn lập tức lên kế hoạch làm sao để bồi dưỡng tình cảm hai người tại sơn trang mùa hè.
Dù sao với cá tính như Hủ Liên, thân là nam nhân cũng chỉ có thể càng chủ động hơn đến hòa tan cô. Nghĩ đến một ngày có thể thắng được tim của mỹ nhân, ánh mắt Điền Triết Hiên nhìn Hủ Liên lại càng trở nên nhiệt tình hơn.
“Hoàng thượng, người nếu như dục hỏa đốt người, Lan Quý phi ở kiệu sau nhất định sẽ đặc biệt cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực.” Đối với ánh mắt nhiệt liệt của Điền Triết Hiên, Hủ Liên âm thầm thấy có cảm giác nguy hiểm.
“Nếu mọi chuyện thuận lợi, lần này nàng ta xuất cung cũng sẽ không trở lại.” Điền Triết Hiên nhích lại gần Hủ Liên một chút. Vì trời nóng nên dùng sa mỏng, nếu đổi thành tơ lụa tiên diễm che mắt, Điền Triết Hiên đã sớm bổ nhào lên người Hủ Liên.
“Hoàng thượng cả đầu chỉ là những ý tưởng xấu xa này, đến lúc đó chính sự không làm tốt, người liền chờ đến kiếp sau cùng Lan quý phi, Hồng Quý phi rồi.” Đối với tươi cười hèn mọn của Điền Triết Hiên, Hủ Liên chỉ khinh bỉ liếc mắt.
“Ngàn vạn lần không nên a, Hủ Liên thân ái của ta, cho dù để ta nửa đời sau ngủ ghế ta cũng không chạm vào các nàng nữa đâu.” Đã quen mùi hương thanh nhã, sạch sẽ của Hủ Liên, hắn sao có thể còn hứng thú với mùi phấn son gay mũi trên mặt những nữ nhân kia chứ.