Hoàng Hậu Siêu Quậy

Chương 37

Chủ khảo lên tuyên bố kết quả cuộc so tài, giọng nói dõng dạc vang lên:“ Sau bốn trận đấu hoàng hậu quý quốc toàn thắng“.

Thanh Lam không cam lòng ả nghiến răng nghiến lợi không phục vô cùng:“ khoan đã,ta không phục“.

Thấy Thanh Lam không biết giữ lời mọi người một trận khinh bỉ bàn tán:“ lí gì đây đã thua còn không phục,kết quả rành rành không lẽ công chúa muốn chối bỏ“.

Thái độ của Thanh Lam có chút bất mãn ả lời lẽ cay độc,thốt ra lời nói bán đứng đồng đội của mình:“ Đương nhiên là ta không phục, ta thua là do Lam Tú yếu kém không giúp gì được. Với lại là tỷ muội ta làm sao biết bọn họ không thông đồng“.

Lam Tú sắc mặt khó coi vặn vẹo, nàng ta đã biết đường lui không lên tiếng cớ sao lại bị kéo vào:“ Hừ ngươi được lắm dám nói ra lời lẽ đó, quả thật không có mắt mới hợp tác với ngươi“.

Không biết bộ dạng công chúa thanh cao của ả giờ đã biến đi đâu, ả bộ dạng chanh chua nữ tử cùng Lam Tú một trận lời lẽ.

Thế là sau khi trận đấu kết thúc lại có trận đấu mồm giữa hai nữ tử lôi đài, người dân trong thanh một thoáng mở rộng tầm mắt, coi các nữ nhân cao quý mắng chửi nhau.

Lời đồn đúng là thất thiệt, nghe danh công chúa Lưu Thanh Quốc xinh đẹp, dịu dàng lời lẽ như gió xuân dạt dào ong bay bướm lượn. Nay diện kiến tất cả đúng là ong bay bướm lượn, nhưng là ông bay mười trượng chưa thấy bướm lượn ở đâu.

Về phần Lam Tú cũng vậy, nghe tin nữ nhi thừa tướng ai cũng dịu dàng lễ độ, không ngờ quả thật dịu dàng ngoài sức tưởng tượng. Các vương tôn công tử lúc trước muốn hỏi cưới, giờ đây thì phải nó xách dép chạy xa, loại đàn bà này đúng là quá chanh chua.

Người ta thường nói nữ nhân mà có cãi nhau thì 3 ngày 3 đêm vẫn còn chuyện cãi. Khi đã say máu thì bất chấp hoàn cảnh nào cũng không dừng lại.

Cãi nhau thế này làm nàng đột nhiên nỗi sinh chút hứng thú,muốn thêm một ít dầu hỏa vào cho ngọn lữa bung trào. Người xưa có câu qua “ quân tử động khẩu không động thủ”, nếu bọn họ đã động thủ với nàng thì nàng cũng có hứng thú một phen.

Nghĩ là làm nàng rời khỏi ghế bước đến chỗ bọn họ, hắn nhìn theo bóng lưng nàng mắt ý cười nồng đậm chờ xem trò vui. Nàng cuối cùng đã động khẩu:“ Công chúa à dù sao Lam Tú cũng là muội muội ta, tình cảm chúng ta tuy không tốt nhưng người cũng không nên nói muội ta như thế“.

Dáng điệu nàng chân thật y như muốn che chở muội muội, làm người người kính phục khen ngợi nàng có muội muội đối như thế với mình mà vẫn bảo vệ.

Song trong đầu nàng nghĩ gì bọn họ không hiểu, còn Song nhi thì quá rõ tỷ tỷ của mình, hắn thì sao lại không hiểu cái tâm ý đó của nương tử nhà mình chứ. Hắn không nói muốn xem nàng muốn làm gì.

Quay lại chuyện giữa ba nữ tử, nghe nàng nói thế Thanh Lam cười to:“ quả thật ngươi có muội muội rất tốt với ngươi đó, ta nói cho người biết nha muội muội của ngươi rất vất vả sắp xếp các sơn tặc trên núi hại ngươi đó”

Nàng làm bộ dạng bất ngờ như không biết hỏi dồn:“ sao sao có thể chứ “, quay sang Lam Tú vẻ mặt lúng túng lần đó người thiệt là nàng, trinh tiết cũng bị mất nghĩ đến nàng ta nghiến răng ken két. Nhưng chung quy sao ả ta biết.

Đã bị lật tẩy thì nàng ta cũng không ngại nói lại:“ ngươi có thua gì ta âm mưu ám sát hoàng hậu diệt trừ tai hoạ“.

Họ cứ cải nhau,thế là các mưu kế đó giờ điều bị bọn họ nói ra, đúng là đồ rắn độc mà. Nàng đã chăm lữa thành công nên rút lui êm đẹp ngồi xem diễn trò ' haha hôm nay đúng thật sảnh khoái''.

Cãi nhau một lúc hai bọn họ cũng nhận ra mình sau lầm to rồi, đúng là giận quá mất khôn rồi giờ làm sao đây. Đưa ánh mắt nhìn quanh vô số con mắt khinh bỉ vọt về phía bọn họ.

Nàng xem trò vui đã đủ rồi nên quyết định lên tiếng:“ ta mệt muốn nghĩ ngơi rồi vô thanh vô thức rời đi“. Hắn nghe tất cả câu chuyện lữa giận bùng cháy, dám hãm hại nương tử hắn sao:“ người đâu áp giải hai ả ta về cung trị tội“.

Lam Nhu một bên cảm thấy may mắn vì minh không tham gia, còn thừa tướng nghe xong ngất xỉu tại chỗ, người dân lũ lượt ra về.

Vỡ kịch hạ màn hai tình địch được nàng trừ khử, và kết quả của hai người kia thì vô cùng bi thảm.

□□□□□□□□□□□□□□□

Tự nhiên tối nổi hứng thú viết truyện đăng lâu như vậy xl mí nàng nhìu
Bình Luận (0)
Comment