EDIT: TỬ SA
Vương Tâm Doanh nghi hoặc nhìn hắn: “Nhìn có điểm quen mắt, hẳn là đã gặp qua rồi. Bất quá nếu không nhớ kỹ, nhất định không phải là nhân vật trọng yếu gì.”
Lúc này ngay cả Linh Linh Khấp, Linh Linh Go cũng đều cảm thấy Nam Kỳ Nghiệp dị thường đáng thương.
Tiểu thư nếu không phải ngày đó thối hôn, từ đầu đã không lần nào tử tế nhìn đến cái vị cô gia trước mắt này, hiện tại đảo mắt liền quên mất người ta.
Vị cô gia này cũng là đủ bi thương rồi.
Linh Linh Go nhắc nhở nàng: “Tiểu thư, hắn là Ly Liệt Viễn, cái tên đã cùng người thối hôn.”
“Nga, nguyên lai là đại sâu hại, trách không được cảm thấy quen mắt. Bất quá chúng ta không phải là nhất đao lưỡng đoạn rồi sao? Ngươi thế nào còn quản chuyện của ta?”
Nam Kỳ Nghiệp trợn mắt há mồm, nhìn cái biểu tình mờ mịt của nữ nhân đáng đánh kia.
Nàng cư nhiên thật sự không nhận ra hắn.
Hắn không khỏi nhớ tới ngày đó thối hôn, nàng cũng là mang theo một bộ xuân cung đến đối chiếu bộ dạng của hắn.
Nói như vậy, nữ nhân kia căn bản không đem hắn đặt ở trong lòng.
Nàng cư nhiên ngay cả bộ dáng chính mình cũng không nhớ.
Nam Kỳ Nghiệp cảm thấy đời này kiếp này, chưa bao giờ cảm thấy ức nghẹn đến như thế.
Đường đường là hoàng đế Nam Phong quốc cư nhiên lại bị một nữ nhân xem nhẹ như thế.
“Nói như vậy, ngươi không phải đến tìm ta sao?” Nam Kỳ Nghiệp nhẫn cơn giận.
Vương Tâm Doanh càng không tức giận, hiện tại nàng kỳ thật đã làm rõ tên nam nhân này nhảy ra làm gì.
Thông cảm cho hắn nghĩ mình dư tình chưa hết, đến tìm hắn gây nháo.
“Tìm ngươi nối lại duyên xưa chắc? Ngượng ngùng, tiểu thư ta không nhai lại cỏ. Hơn nữa ngươi không phải là mẫu người ta thích, cho nên xin đừng tự mình đa tình. Còn có, hảo tâm khuyên ngươi một câu, bảo trọng chút, đừng chơi quá sức, vừa mới cưới tiểu thiếp, hiện tại lại đến thanh lâu tìm nữ nhân, coi chừng thận mệt.”
Nói xong, Vương Tâm Doanh cũng không để ý đến mọi ngươi đang trợn mắt há mồm, cùng với Nam Kỳ Nghiệp đang tức đến bùng nổ.
Vòng qua đám người, khí thế hừng hực hướng về phía Vương Thủ Nhân đang bị Linh Linh Tán bắt được.
Nam Kỳ Nghiệp tay nắm lại thành quyền, trán nổi gân xanh.
Nữ nhân Vương Tâm Doanh chết tiệt kia.
Sớm muộn gì cũng có ngày nàng ta sẽ phủ phục trên mặt đất cầu xin mình tha thứ.
……………………………………………………
Đông Lệnh Vũ cùng thị vệ dựa theo linh tước dẫn đường, cuối cùng cũng tìm thấy Đông Mộ Ngạn trong gian phòng trang nhã kia.
Tiến vào lại phát hiện trên mặt đất một mảnh hỗn độn.