- Cái này là thủ đoạn của Vĩnh Yên đế, hắn sau khi đăng cơ đã đem tất cả huynh đệ giết chết toàn bộ, tử tôn cũng bị đày đi tới biên cương, kết quả hoàng thất chỉ còn lưỡng vương, Lương vương và Hạ vương Vĩnh Yên đế liền đặc thù phong vương, tổng cộng mười tám thân vương, cách đây bốn mươi năm nhóm thân vương này trước sau qua đời trưởng tử của bọn họ đều là quận vương, tuy nhiên ta và Hoàng Phủ Dật Biểu thì không tính, ta và Hoàng Phủ Dật Biểu là huyết thống hoàng thúc chân chính, năm đó Tấn An đế cùng Vĩnh Yên đế là thân huynh đệ, bọn họ tổng cộng có hai hoàng thúc ruột, một người là Lương vương, một người là Hạ vương, Hoàng Phủ Dật Biểu chính là con của Hạ vương, thiên đạo báo ứng sau đó VĨnh Yên đế chỉ có một đứa con là hoàng đế bây giờ.
Quan hệ rắc rối phức tạp, Vô Tấn đối với chuyện này hơi hiểu ra, hắn nhìn về xa phu, Hoàng Phủ Cương cười nói:
- Yên tâm đi, xe ngựa này có hiệu quả cách âm vô cùng tốt, trừ phi ta hô to bên ngoài không nghe được.
Hoàng Phủ cương nhanh chóng giảng cho Vô Tấn nghe về tước vị hoàng chế, lúc này cũng đã đến Tông Chính Tự, Tông Chính Tự thiếu khanh Triệu Như Hải đã chờ bọn họ, thấy Hoàng Phủ Cương xuống xe, hắn vội ra đón chào:
- Lão vương gia buổi chiều đến cũng được cần gì tới sớm như vậy?
- Để Triệu đại nhân vất vả chờ rồi.
Hoàng Phủ Cương cười ha hả nói:
- Ta có chuyện quan trọng muốn làm, thánh chỉ của hoàng đế đã tới chưa?
- Sáng sớm đã tới chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng.
Triệu Như Hải nhìn thoáng qua Vô Tấn mỉm cười:
- Vị này chính là lệnh tôn của Lương quốc công?
Vô Tấn không quen được người ta gọi là quốc công liền chắp tay thi lễ:
- Vô Tấn bái kiến Triệu đại nhân.
Triệu Như Hải dò xét Vô Tấn cao thấp:
- Tuấn tú lịch sự lắm, mời hai vị.
- Triệu đại nhân mời.
Triệu Như Hải dẫn bọn họ đi vào trong nha môn của Tông Chính Tự, Đại Ninh vương triều cấu trúc nha môn đều không tệ lắm, dọc theo trung tâm hành lang là từng phòng nghỉ, hai bên là quan phòng.
Tông Chính Tự khanh Hoàng Phủ Nhân Kiệt đã ở trước cửa thư phòng chờ năm nay hắn năm mươi tuổi là quận Hoài Dương quận vương hai tháng trước đã thay Hoàng Phủ Đật Biểu đảm nhận chức Tông Chính Tự khanh.
Mặc dù mới năm mươi tuổi nhưng tóc tai của hắn đã đầy tơ bạc, tinh thần quắc thước nhìn thấy Lan Lăng quận vương liền bước tới chắp tay thi lễ:
- Thỉnh an hoàng thúc.
Hắn là vãn bối mặc dù cũng là quận vương nhưng Lan Lăng quận vương cũng chỉ gật đầu giới thiệu Vô Tấn:
- Đây chính là cháu trai Hoàng Phủ Vô Tấn của ta, kính xin hiền chất chiếu cố nhiều hơn.
Vô Tấn bước tới khom người thi lễ:
- Vô Tấn tham kiến đại nhân.
Hắn chưa chính thức quy tông không thể hành lễ thúc chất, Hoàng Phủ Nhân Kiệt dò xét Vô Tấn thoáng qua nhẹ nhàng gật đầu hắn biết Vô Tấn, người này là người của thái tử.
Tuy nhiên Hoàng Phủ Nhân Kiệt không nói gì, hắn gật đầu với Vô Tấn rồi cười nói:
- Mời tới tham nghị thất chúng ta mau chóng bắt đầu.
Vô Tấn cùng với Hoàng Phủ Cương đi tới tham nghị thất, ở bên trong đó xếp đầy những công văn, vài quan viên của Tông Chính Tự đang chờ ở bên trong.
Bởi vì Vô Tấn được hoàng đế thân vong là Lương quốc công Tông Chính Tự đối với huyết thống của hắn xem xét càng nhiều, do thiếu khanh Triệu Như Hải tự mình chủ trì, Hoàng Phủ Nhân Kiệt thì ngồi ở một bên.
Vài lão quan viên xét duyệt chứng inh của Vô Tấn, đây là do sáng sớm Hoàng Phủ Cương phái người mang tới.
- Lão vương gia mời ngồi, Vô Tấn công tử mời ngồi.
Triệu Như Hải khách khí mời bọn họ ngồi xuống, Hoàng Phủ Nhân Kiệt cũng ngồi ở một bên, lúc này một gã quan viên đã sửa sang lại hồ sơ đưa cho Triệu Như Hải, Triệu Như Hải gật đầu tỏ vẻ không có vấn đề gì.
Chứng minh thân phận của Vô Tấn không phải là làm sau này mà đã chuẩn bị từ mười tám năm trước khi hắn sinh ra hoàn toàn không có bất kỳ sơ hở nào, điều duy nhất khiến cho người ta nghi vấn là bằng chứng căn cứ chính xác, nhưng bà đỡ Vô Tấn tám năm trước đã qua đời, thời gian mười tám năm trôi qua rất khó tìm được chứng nhân.
Nếu như theo văn bản có một điều không phù hợp đó là Vô Tấn không phải là đích trưởng hắn là do Hoàng Phủ Hoành cùng giang Nam Thẩm thị sinh ra.
Vì Hoàng Phủ Hoành không có con nối dõi, cho nên chuyện này cũng được miễn cưỡng trôi qua, mấu chốt là thân phận của Thẩm thị, nàng đến tột cùng là nô tịch, quân tịch hay dân tình bình thường, cái này còn phải hỏi Hoàng Phủ cương, sau đó đi điều tra chứng minh là đúng.
Người hỏi là Triệu Như Hải hắn cười cười:
- Bắt đầu đi.
Triệu Như Hải xem hồ sơ sau đó liền hỏi Hoàng Phủ Cương:
- Xin hỏi lão vương gia, ông vì sao trước kia không thừa nhận đứa bé này, tại sao mười tám năm sau mới nhận?
Loại nói chuyện này bình thường tuyệt đối không thể hỏi nhưng ở Tông Chính Tự những lời này nhất định phải hỏi, Hoàng Phủ Cương nhìn thoáng qua Vô Tấn rồi nói:
- Mười tám năm trước ta nghĩ rằng sẽ có cháu trai khác, mười năm trước thứ tử lại sinh một nữ tử, sáu năm trước cháu trai mười hai tuổi của ta bị bệnh chết, năm năm trước con trai trưởng qua đời, năm nay ta bảy mươi hai tuổi không có cháu trai nào, ta có thể không nhận hắn quy tông sao?
Hoàng Phủ Cương vừa nói xong, hai gã thư ký bên cạnh tức tốc chép, sau khi chép xong Triệu Như Hải lại hỏi:
- Lão vương gia đã quyết định Thẩm thị là con dâu vậy cho hỏi Thẩm thị có hộ tịch gì?
- Dân tịch.
Triệu Như Hải gật đầu;
- Xin hỏi lão vương gia tại sao lại để cho Đông Hải Hoàng Phủ thị nuôi dưỡng hài tử.
Gia chủ của Đông Hải Hoàng Phủ thị là Hoàng Phủ Bách Linh là bạn cũ của ta, hơn nữa hắn dù sao cũng là con của Hoành nhi ta không muốn hắn sửa họ, cho nên giao cho Đông Hải Hoàng Phủ thị nuôi dưỡng là hợp nhất.
..... Dựa theo quá trình, Triệu Như Hải hiỏ mười mấy vấn đề, Hoàng Phủ Cương đều nhất nhất trả lời, cuối cùng Triệu Như Hải cười hỏi Vô Tấn:
- Vô Tấn công tử, công tử cũng trả lời một vấn đề.
Vô Tấn hạ thấp người xuống cười nói:
- Xin cứ hỏi.
- Vô Tấn công tử vấn đề của ngươi thì đơn giản, hơn nữa chỉ có một, công tử thừa nhận Hoàng Phủ Hoành là phụ thân của công tử, thừa nhận Hoàng Phủ Cương là tổ phụ của công tử sao?
Vô Tấn suy nghĩ một chút:
- Theo mặt cảm tình ta không thừa nhận Hoàng Phủ Hoành là phụ thân của ta nhưng thừa nhận Hoàng Phủ Cương là tổ phụ của ta.