Vô Tấn bất động thanh sắc cười nói:
- Là thực, sáng hôm nay phu nhân của Thân Quốc Cữu đến Tô gia đưa hôn thư rồi, thái tử nếu không tin lời của ta có thể tới nghe ngóng.
Vô Tấn mang tới tin tức này khiến cho Thiên Tinh cảm thấy vô cùng nghiêm trọng, Thân Quốc Cữu chính là đang đào góc tường Tô gia một khi bên đó lôi kéo được Tô gia thì Tô Hàn Trinh không còn dựa hoàn toàn vào thái tử nữa.
Thiên Tinh cũng vô tâm uống rượu, đem chén rượu uống một hơi cạn sạch rồi nói:
- Ta lập tức đi bẩm báo với thái tử, đa tạ tin tức cảu ngươi cáo từ trước.
Hắn quay người lại xông ra, trong phòng chỉ cso Vô Tấn, hắn bưng chén rượu lên đắc ý cười cười, đem chén rượu uống sạch.
Lúc này cửa được mở, tiểu nhị và vài tên thị nữ bưng đồ ăn lên, bọn họ thấy chỉ có một mình Vô Tấn thì không khỏi ngây ngẩn cả người, còn một người nữa đâu?
Vô Tấn mỉm cười:
- Không sao đem đồ ăn lên đi, chỉ có mình ta.
Hoàng Phủ Hằng mấy ngày nay đều chú ý tới nạn châu chấu ở Dự Châu, hắn là người kế vị dĩ nhiên quan tâm tới đân sinh đại sự, tháng sau là mùa thu hoạch rồi bỗng nhiên phát sinh nạn châu chấu ảnh hưởng nghiêm trọng tới Dự châu bảy quận.
Đúng lúc này Thiên Tinh biết nhau vào thư phòng của Hoàng Phủ Hằng khom người thi lễ:
- Tham kiến thái tử.
Hoàng Phủ Hằng phê chỉ thị xong liền buông bút hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Hồi bẩm thái tử, thuộc hạ vừa rồi gặp Hoàng Phủ Vô Tấn.
- A...
Hoàng Phủ Hằng có hứng thú liền hỏi:
- Là hắn tới tìm ngươi hay là các ngươi gặp nhau trên đường.
- Hồi bẩm điện hạ là hắn tới tìm ty chức.
- Vậy sao điều này cũng thật kỳ quái.
Hoàng Phủ Hằng cười hỏi:
- Nói xem hắn tìm ngươi có chuyện gì?
- Hồi bẩm điện hạ hắn nói với ty chức một tin tức, ty chức cảm thấy rất trọng yếu cho nên gấp gáp trỏ về bấm báo.
Thiên Tinh liền đem chuyện Thân Quốc Cữu giúp Quan gia cùng Tô gia đàm luận hôn sự nói cho Hoàng Phủ Hằng biết.
Thiên Tinh mang tới tin tức khiến cho Hoàng Phủ Hằng phải chấn động, không cần Thiên Tinh giải thích, Hoàng Phủ Hằng lập tức hiểu được đây là do Thân Quốc Cữu biến tướng lôi kéo Tô Hàn Trinh, muốn đem Đông Hải quận tối thiểu quy một nửa về Thân Quốc Cữu.
Cho dù Tô Hàn Trinh trung thành tận tâm với mình nhưng dù sao Quan gia cũng là cháu rể của hắn, về sau hắn có rất nhiều chuyện khó lắm, mình cũng không cách nào toàn tâm tin tưởng Tô Hàn Trinh được, kế này đúng là rất độc, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Hoàng Phủ Hằng vội vàng hỏi:
- Vô Tấn có nói rằng hiện tại Tô Quan hai nhà quan hệ tới mức nào không?
- Vô Tấn nói sáng hôm nay thê tử của Thân Quốc Cữu tới Tô phủ đưa hôn thư.
Hoàng Phủ Hằng cuối cùng cũng không ngồi yên hắn hạ lệnh:
- Chuẩn bị xe cho ta, lập tức đi tới Quốc Tử học.
Mấy chiếc xe ngựa nhanh chóng từ Đông Cung chạy ra, hơn một trăm tên thị vệ bảo hộ nghiêm mật chạy về phía chính phường phía bắc.
Trong xe ngựa Hoàng Phủ Hằng nhắm mắt trầm tư, hắn đang suy nghĩ chuyện khác, Vô Tấn tại sao lại đem tin tức này nói cho mình biết?
Hoàng Phủ Hằng cũng biết Vô Tấn và Tô Hàn Trinh quan hệ rất tốt hắn có lẽ biết được tin tức này là do người của Tô phủ thông cáo, nhưng Vô Tấn làm vậy là có dụng ý gì?
Rõ ràng là hắn muốn lợi dụng mình ngăn cản Tô gia và Quan gia quan hệ thông gia, hắn biết mình sẽ ngăn cản nhưng hắn tại sao lại phải làm vậy, Hắn không muốn cho Tô Quan hai nhà quan hệ thông gia, vậy chẳng lẽ là...
Trên mặt của Hoàng Phủ Hằng nở ra nụ cười hiểu ý, hắn đại khái đoán được dụng ý chân thật của Vô Tấn rồi, tên tiểu tử kia cũng muốn quan hệ thông gia với Tô gia, cũng muốn lấy con gái của Tô Hàn Xương sao?
Ở Đông Cung chính phường có một cỗ xe ngựa nhanh chóng lao đi, tiến vào trong phường.
Tô Hàn Xương vừa từ phủ của mình tới Quốc Tử học, hắn không nghĩ ra hôm nay hắn có bị ông trời nhìn hay không mà trước sau có tới ba quyền quý tới thăm mình, nếu như cả Lan Lăng quận vương phi thì tính luôn là bốn người rồi.
Hơn nữa bây giờ thái tử đến, không phải là cầu hôn nữ nhi của mình chứ?
Tô Hàn Xương thầm toát mồ hôi lạnh, nữ nhi của mình trong vòng một đêm bị nhiều gia đình quyền quý nhìn trúng như vậy nếu như cứ thế này hoàng đế cũng biết tới vừa ý nữ nhi của mình hạ lệnh đem nàng tiến cung, thì sự tình thật phiền toái, chuyện này hắn cần phải cực lực hạ nhiệt mới được.
Chỉ nghe ở bên ngoài truyền tới từng tiếng ken két, là thanh âm xe ngựa dừng lại một người chạy vội vào:
- Đại nhân, đại nhân mau tới nghênh đón thái tử điện hạ.
Tô Hàn Xương cuống quýt sửa sang lại áo bào, nhanh chóng bước ra ngoài cửa, vừa vặn trông thấy Hoàng Phủ Hằng được hai gã hoạn quan đỡ xuống xe ngựa.
Bởi vì nguyên nhân nhị đệ Tô Hàn Trinh của mình cho nên Tô Hàn Xương đối với thái tử cũng đặc biệt kính trọng hắn tiến lên một bước mà quỳ xuống:
- Thần quốc tử tiến sĩ Tô Hàn Xương tham kiến thái tử thiên tuế.
Hoàng Phủ Hằng tiến lên đỡ hắn dậy rồi cười nói:
- Không hiểu tại sao ta gặp Tô thị tam huynh đệ các ngươi mà cứ tưởng rằng chỉ gặp một người.
- Hồi bẩm điện hạ ba huynh đệ chúng ta cùng một mẹ sinh ra bề ngoài lớn lên như nhau danh tự cũng không khác biệt lắm cho nên dễ dàng bị lẫn lộn.
- Ha ha chủ yếu là ta và ngươi tiếp xúc quá ít ta quyết định sau này tiếp xúc với Tô gia nhiều hơn .
- Đây là vinh hạnh của Tô gia, thái tử mời!
Tô Hàn Xương đưa thái tử tới phòng khách quý ngồi xuống, lại có người tiến tới dâng trà, Hoàng Phủ Hằng đã được thị vệ báo trước, hắn dò xét gian phòng rồi cười nhạt một tiếng:
- Gian phòng này xem ra hôm nay rất náo nhiệt.
Tô Hàn Xương hơi đỏ mặt lên, hắn đã nghe ra chuyện trong lời nói của thái tử liền vội vàng giải thích.
- Hồi bẩm điện hạ hôm nay rất kỳ dị sáng sớm Tề vương xuất hiện ngay sau đó lại là Thân Quốc Cữu dẫn theo một người trẻ tuổi tới bái phỏng, buổi chiều thì điện hạ tới.
- Tề vương?
Hoàng Phủ Hằng sửng sốt:
- Tề vương tới đây làm gì?
- Hắn....
Tô Hàn Xương quả thực khó nói ra lời hơi do dự rồi cất tiếng:
- Hồi bẩm điện hạ Tề vương và Thân Quốc Cữu cùng có chung một mục đích đều cầu thân tiểu nữ, buổi sáng Tề vương phi cũng tới Tô phủ.
- Thật không?
Hoàng Phủ Hằng càng chấn động trong lòng, bây giờ hắn kinh dị rồi, Tề vương cầu thân Tô Hàn Xương, con gái Tô Hàn Xương là tiên tử sao mà được nhiều người chú ý như vậy?
- Tề vương cầu hôn cho ai, không phải bản thân hắn chứ?
- Không không phải...
Tô Hàn Xương vội vàng phủ nhận:
- Tề vương điện hạ là cầu hôn cho đệ đệ của Tề vương phi không phải là vì bản thân điện hạ.
- Hóa ra là cầu hôn cho Độc Sài công tử.