Chiến ý trong mắt Martha càng đậm. Cô dùng hai tay cầm kiếm, chém chéo một đường đơn giản:
- Hỏa Xuân Hoa. Hoa như Biển Hỏa. Thiên Vân Vạn Vũ.
Từ đường kiếm của Martha, hoa lửa tỏa ra đầy trời. Hoa lửa hình mũi tên nhọn đầu, lại cũng giống như giọt nước, chúng lấy Chu Tước làm tâm lao đi, tốc độ nhanh không tưởng. Tất cả đều nhắm về cùng một hướng, nhưng quỷ dị làm sao mỗi bông lại bay theo một đường khác nhau tựa như mũi bông đều có lý trí riêng. Bông lửa bạt ngàn, che kín không gian, da trời chuyển hẳn sang màu đen như đứng trước cơn bão ngàn năm có một, mưa lửa ngập tràn như Biển Hoa mênh mông. Các bông lửa vẽ thành các đường cong xoắn xít, chằng chịt, xen kẽ, bông này nối tiếp bông kia, trên đường đi, đất trời nứt vỡ, sinh linh tiêu tán.
Kể từ khi hấp thụ giọt Thần Huyết Tối Cao thứ hai, Martha đã mạnh đến mức khó tin, có thể nói là đã ngang với Thánh Sư Đại Trí năm xưa, một đòn Thiên Vân Vạn Vũ này là tinh hoa trong tinh hoa, ngay cả Kỵ Sĩ Trắng tự nhận là Vũ Trụ Đệ Nhất Cung Thủ lẫn Kỵ Sĩ Đỏ tự nhận là Vũ Trụ Đệ Nhất Kiếm liên thủ cũng không bằng được. Thấy thế công quá mạnh, đôi mắt của Chu Tước sáng lên. Nó không dám ngạnh kháng mà đành dùng tốc độ trời phú của loài chim luồn lách trong Biển Hỏa. Lúc này nó vẫn còn bé, tựa như chồi non mới nhú, các ưu thế của giống loài còn chưa phát triển đầy đủ, tuy nhiên bởi vì điểm xuất phát quá cao mà Biển Hỏa không làm gì nổi nó. Mắt Thần của Martha không sao theo kịp tốc độ của Chu Tước, cô chỉ nhận thức được dấu vết của con chim khi nó đã đi qua khu vực đấy một thời gian.
Martha tự hiểu rằng nếu để con chim này tấn công thì cô chết chắc, nên chủ động ra tay liên tiếp. Mưa lửa bay kín trời, đứng cách đó trăm dặm cũng ngột ngạt không sao thở nổi. Dần dần không gian bị thu hẹp, cho dù Chu Tước có nhanh đến đâu đi nữa cũng bị vây chặt, nó liền hiện ra giữa trời, dùng Hoàng Thái Bình đỡ đạn.
Ai dè Martha thay vì thu hồi lửa đen, lại chém thêm hai đường nữa.
- Hỏa Xuân Hoa. Thiên Vân Vạn Vũ. Tất cả đều diệt.
- Con mụ này phát điên rồi à?
Chu Tước thất kinh, nó tận mắt thấy các bông lửa tiến sát đến người thằng bé thì lại tách ra thành hàng chục bông lửa nhỏ hơn, các bông lửa nhỏ vòng qua người Hoàng Thái Bình tựa như chúng biết cậu bé này là người nhà, rồi sau đó nhanh chóng đậu lên người Chu Tước. Chu Tước là Phượng Hoàng lửa, lửa là một phần sự sống của nó, dĩ nhiên Tử Hỏa không phải chuyện đùa nhưng nhất thời không thể làm khó được Chu Tước.
Chu Tước hú lên một tiếng lanh lảnh. Theo tiếng hú ấy, người nó chuyển hoàn toàn thành hình chim. Uy lực thật khôn cùng. Một cú đập cánh của nó đã khiến vạn dặm xung quanh biến thành bình địa. Thật may nơi này là rìa của Tiên Quốc, người ít dân thưa, nếu không thì quốc gia này lại một lần nữa rơi vào cảnh đồ thán.
Thánh Sư Mùa Xuân và Amelia từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh Martha.
- Có chuyện gì vậy?
- Chu Tước muốn giết mẹ con tôi.
- Cứ nhìn cái vỗ cánh lúc nãy thì tất cả chúng ta hợp lại cũng không phải là đối thủ của nó đâu.
Còn đang nói, Chu Tước đã cất cao tiếng hót. Một ngọn lửa hiện ra trên đầu nó, tiếng hót của Chu Tước càng lâu, ngọn lửa càng bành trướng, kích thước tăng lên mãi. Cả ba người cùng giương mắt nhìn quả cầu lửa đang hình thành trên trời. Quả cầu lửa lúc này đã to bằng quả núi, nhưng Chu Tước vẫn chưa hề có ý định dừng lại.
Amelia hét lớn:
- Nó muốn dùng quả cầu này thiêu cháy cả Tiên Quốc.
Martha chỉ tay, kêu lên:
- Để tôi.
Theo cái chỉ tay của Martha, hàng trăm cây băng khổng lồ, mỗi cây băng đều to bằng những cái cột dựng nhà lập tức phóng tới, chọc vào quả cầu lửa, nhưng lúc này quả cầu lửa đã quá lớn, băng hòa tan vào lửa lập tức biến thành nước, không mang lại chút hiệu quả nào.
Quả cầu lửa đã to bằng cả một thành phố, hơi nóng phả xuống hầm hập. Sông ngòi đều khô cạn. Ba người Martha nhìn nhau, mặt nghệt ra.
- Chu Tước đúng là quái vật.
Chu Tước ngừng hót. Ánh mắt nó cúi xuống nhìn Martha, Thánh Sư Mùa Xuân, Amelia, tựa như đang cân nhắc kẻ mà nó muốn giết trước tiên, thế rồi ánh mắt của nó lại lần nữa di chuyển, lần này là cúi xuống nhìn Hoàng Thái Bình khi ấy đang bị nó kẹp dưới chân.
- Không, không, không.
Martha run người lên vì sợ hãi. Cô bất chấp hiểm nguy, vội vã lao lên hướng về phía con chim lửa.
Chu Tước rít lên một tiếng lanh lảnh. Nó cong chân, ném Hoàng Thái Bình vào quả cầu lửa. Đứa trẻ tội nghiệp lập tức biến mất, chỉ để lại một tiếng nấc nghẹn ngào.
Từ trên trời cao, một tia sáng xanh xẹt ngang, cắt đôi người Chu Tước. Con chim chết ngay tức thì, hai nửa thi thể rơi xuống mặt đất như hai hòn đá.
Hoàng tử Quỷ lao vào trong quả cầu lửa, quả cầu lửa theo ý chí của hắn tự động tiêu tán, trên tay hắn là xác một đứa trẻ đã chết cháy.
Hoàng tử Quỷ ôm xác con, khóc nấc lên.
Hôm nay là ngày buồn nhất trong cuộc đời hắn, buồn hơn cả khi Tuyết Lan qua đời. Dường như cuộc đời hắn được định nghĩa bằng sự buồn đau. Thời gian hạnh phúc chỉ là một quãng nghỉ ngắn ngủi chờ đợi cho nỗi đau khác, lớn hơn, ập đến.
Obadia hiện ra giữa không trung.
- Ngươi có biết rằng khi chồng ba quyển sách lên nhau theo thứ tự Tự - Thần - Khởi sẽ tạo ra nguồn năng lượng khủng khiếp đến nỗi ngươi có thể tái sinh bất kỳ người nào ngươi muốn? Nhưng chỉ một người mà thôi. Cải tử hoàn sinh là quyền năng nghịch thiên, đối với những thứ nghịch thiên, cái giá phải trả vô cùng lớn.
Hoàng tử Quỷ nhìn hắn, không nói gì.
- Xếp đặt ba quyển sách theo thứ tự ấy sẽ xóa sổ cả vũ trụ và xóa sổ cả ba quyển sách nữa. Như vậy ta cũng sẽ chết. Ta chấp nhận kết cục ấy. Ngươi trả được mối thù với ta, và ngươi cũng có thể tái sinh thằng bé nếu muốn.
Thánh Sư Mùa Xuân thốt lên:
- Cả vũ trụ diệt vong chỉ mình Hoàng Thái Bình sống. Vậy thì nó sẽ sống với ai?
Martha tiến lên ôm xác con. Gương mặt cô nhợt nhạt đến nỗi Hoàng tử Quỷ hiểu rằng cô sẽ không vượt qua được cú sốc này.
Hắn hướng về phía Obadia:
- Nói ta nghe, Obadia, làm sao ngươi biết được tất cả những điều trên?
- Đó chỉ là một giả thuyết. Ta đi đến giả thuyết ấy sau khi đã nghiên cứu ba quyển sách này hàng triệu năm. Ngươi có thể tin, cũng có thể không tin. Nhưng tốt nhất ngươi nên tin, vì đó là cách duy nhất giúp cứu sống con ngươi.
Hoàng tử Quỷ nhẹ lấy lại xác con từ tay Martha.
- Anh sẽ cứu con trai của chúng ta. Obadia, giao sách Thần nguyên cho ta.
Obadia vẫy tay, quyển sách Thần nguyên hiện ra, chầm chậm rơi vào tay Hoàng tử Quỷ.
Cùng với sách Thần nguyên, hai quyển sách khác trong Tam Nguyên bộ là sách Tự nguyên và Khởi nguyên cũng lần lượt xuất hiện, hai quyển sách này vốn đã thuộc về Hoàng tử Quỷ bấy lâu, theo ý chí của hắn, hôm nay xuất thế.
Tam nguyên cùng hiện, bầu trời đổi sắc, những tia sáng vô cùng kỳ lạ liên tục chớp động trên bầu trời.
Hoàng tử Quỷ nhìn Martha.
- Anh có một kế hoạch. Nhưng kế hoạch ấy cần sự hy sinh của em. Em có tin anh không?
Martha nhìn hắn, trong mắt cô chỉ còn lại hơi thở tử vong.
- Anh có thể cứu con không?
- Anh có thể.
- Vậy thì anh làm đi, bất cứ điều gì. Em không thể sống thiếu thằng bé.
- Cảm ơn em, Martha. Cảm ơn em vì tất cả. Anh có lẽ không phải là một người chồng tốt, một người bố tốt, nhưng anh yêu thương hai mẹ con em rất nhiều.
Hắn hôn nhẹ lên môi của Martha. Nụ hôn vĩnh biệt.
Những giọt lệ chảy ướt đẫm má của họ.
- Lực Áp Ngân Hà. Dồn toàn bộ năng lượng của một triệu dải thiên hà lên ngón tay ta. Trái Tim Quỷ. Diệt.
Một tia sáng màu xanh chạy qua người Martha, hủy diệt Trái Tim Quỷ. Trái Tim Quỷ vốn vô cùng hùng mạnh, nhưng không có cách nào kháng cự lại sức mạnh của Hoàng tử Quỷ. Lúc này hắn chính là vũ trụ, vũ trụ chính là hắn.
- Linh hồn Vua Quỷ. Diệt.
Martha nhìn hắn, ánh mắt ngỡ ngàng.
Hắn đặt tay lên môi cô, lắc đầu:
- Đây là số phận.
Theo ý chí của hắn, Ánh Sáng Hủy Diệt xuyên qua người Martha, giết cô tức thì.
Đôi mắt của Hoàng tử Quỷ tràn ngập hơi thở tử vong. Hắn lúc này chỉ là một cái xác biết đi mà thôi. Cái chết sẽ là phước lành đối với hắn. Sự sống sẽ là một lời nguyền vĩnh cửu dành cho hắn. Hắn cần phải chết. Hắn muốn được chết.
Nhưng hắn chưa thể chết, vẫn còn một người nữa hắn cần giết.
Hắn nhìn xuống đất. Thi thể của Chu Tước đang có dấu hiệu tái sinh. Những sợi lửa màu đỏ đang tìm cách kết nối lại linh hồn và hai phần xác bị cắt đứt của con chim lửa.
Hắn chỉ tay về phía Chu Tước, gương mặt đầy đau khổ.
- Lực Áp Ngân Hà. Dồn toàn bộ năng lượng của một triệu thiên hà vào đầu ngón tay ta. Ánh Sáng Hủy Diệt. Tận Diệt Chu Tước.
Theo ngón tay của hắn, một tia sáng xanh xẹt đến, hủy diệt Chu Tước một cách triệt để đến nỗi ngay cả một mảnh bụi cũng không còn tồn tại nữa.
Chu Tước cũng là con hắn. Đứa con quái vật.
Tất cả lời nguyền trong sách Tự nguyên đều đã ứng nghiệm. Quyển sách ấy mới khủng khiếp làm sao. Sức mạnh của nó vượt quá cả khả năng đối kháng của Hoàng tử Quỷ, hắn chỉ có thể tuân lời quyển sách và điều chỉnh cuộc sống của mình theo nó.
Hắn hướng về sách Tự nguyên, vẫy tay:
- Từ nay ta là chủ nhân của sách Tự nguyên. Kế hoạch Tam nguyên sắp thành, ta sẽ viết kế hoạch tiếp theo vào quyển sách này. Kế hoạch ấy được gọi là Khát Vọng Tái Sinh. Khát Vọng Tái Sinh những người thân yêu của ta, khát vọng được mang lại hạnh phúc vĩnh cửu cho họ, khát vọng được sống một cuộc đời yên ấm, nhẹ nhàng, không tồn tại bất công, đau khổ và oan ức.