Hoàng Tử Quỷ

Chương 93 -

Hoàng tử Quỷ nhướng mày. Câu chuyện của Thần Tối Cao bắt đầu làm cho hắn cảm thấy hứng thú.

- Ta có thể cảm nhận được ngươi bắt đầu quan tâm đến những gì ta nói. Tốt lắm, hy vọng câu chuyện tiếp theo sẽ khiến ngươi phấn khích hơn nữa. Ngươi có thể thấy rằng ta luôn dùng từ "ta" trong khi có tới mười vị thần, sự thật từ đầu chỉ có một mình ta mà thôi, vị thần duy nhất. Có mười vị thần là bởi ta đã chia bản thân mình ra thành mười phần, chín phần kia tượng trưng cho chín loại tính cách, còn ta là bản thể, nên giữ Trái Tim Thần Thánh. Ta làm thế là bởi ta buồn chán, nhưng dần dà ta nhận thấy rằng cho dù có chia ra làm mười người thì về bản chất vẫn chỉ là một, ta biết tất cả những ý nghĩ của các bản thể kia, ta có thể điều khiển chúng tùy ý bởi vì chúng cũng là ta mà ta cũng là chúng, sự xuất hiện của chúng không làm giảm sự buồn chán của ta. Thế là một ngày kia ta quyết định vượt qua nỗi sợ để tạo ra loài người. Hẳn ngươi sẽ hỏi ta sợ gì? Ta sợ một tương lai bất định với những yếu tố không thể báo trước. Ta sợ một vũ trụ mà ta không kiểm soát được. Sau này mọi sự đã cho thấy rằng nỗi sợ của ta là hoàn toàn chính xác, nhưng nhất thời khi ấy sự buồn chán đã chiến thắng, ta quyết định dùng quyền năng của mình tạo ra con người. Ban đầu cảm xúc của ta rất tốt. Thế giới đa dạng, đầy sắc màu của con người làm ta thích thú và ta cứ vui chơi thỏa thích trong thế giới của loài người tựa như một đứa trẻ đắm mình trong một khu vui chơi cứ liên tục xuất hiện các đồ chơi mới. Bởi vì ta có mười phân thân nên sự thỏa mãn của ta cũng tăng gấp mười. Ta hưởng thụ cuộc sống ấy một cách toàn diện và viên mãn. Cho đến một ngày kia, không hiểu vì sao mà một trong rất nhiều người phụ nữ mà ta đã quan hệ lại sinh ra một đứa trẻ con.

Thần Tối Cao thở dài, trên đầu ông ta dường như xuất hiện một cọng tóc rối.

- Ta thật không hiểu. Điều đó lẽ ra không thể xảy ra được. Máu Thần và máu Người có tính bài xích lẫn nhau, tất cả các đứa trẻ sinh ra đều chết, riêng thằng bé ấy lại sống. Ta cứ nghĩ mãi, cuối cùng tin rằng đó là xác suất. Xác suất vô cùng nhỏ nhưng nếu số lượng phép thử đủ lớn thì nhất định sẽ xảy ra. Thật tai hại, đứa bé ấy lại sở hữu các quyền năng của ta, sự xuất hiện của nó đã làm thay đổi dòng chảy của vũ trụ nói chung và của ta nói riêng. Lúc nó mới ra đời, ta chưa nhận ra sự khác thường ngay lập tức, ta vẫn cứ mải mê chìm đắm trong những cuộc truy hoan vô tận với những người phụ nữ xinh đẹp, lắng nghe những bản nhạc mà con người viết để tặng cho ta và sống trong những cung điện được xây dựng trên các ngọn núi cao quanh năm mây phủ. Mãi cho đến khi thằng bé con ta lên làm vua và nó phát động cuộc chiến chống lại ta, chính là ta, cha nó, thì ta mới giật mình nhận ra mầm mống hiểm nguy. Ta đã biến vợ nó thành bò cái và biến nó thành ác quỷ để trừng phạt, nhưng nó vẫn không chùn bước mà vẫn tiếp tục tỏ ra ngang bước và bất tuân. Điều đó khiến ta vừa sợ hãi vừa tức giận. Ta quyết định ra tay giết nó, thật bất ngờ làm sao, thằng bé đó rất mạnh. Cả mười phân thân đều không thể thắng được.

Vua Quỷ mỉm cười. Nụ cười ẩn chứa bao nỗi thất vọng.

- Ta nhận ra rằng mình cần hợp nhất mười phân thân, bởi vì khi chia lẻ ra, sức mạnh của ta giảm xuống chỉ còn bằng một phần nghìn. Nhưng lại thêm một bất ngờ nữa. Chúng ta không hợp nhất với nhau được. Không tài nào làm được. Hẳn là bởi vì thời gian phân chia quá dài, tuy ta không nhớ cụ thể nhưng nếu ước tính thì cũng phải lên đến vài tỷ năm, theo thời gian, mỗi phân thân đều đã phát triển thành thực thể riêng biệt và độc lập, tựa như một dòng nước nếu chia thành hai nửa thì sẽ phát triển thành hai dòng sông chạy song song với những đặc tính khác biệt và nuôi dưỡng những hệ thực vật khác biệt. Khi ý thức được điều này, ta thực sự hoảng sợ. Ngươi có thể thấy đấy, ta tuy phạm phải vô số sai lầm nhưng bản chất của ta không hung bạo và tàn ác như ngươi tưởng, hai ta thực sự rất giống nhau, cháu ạ; cháu giết người như ngóe nhưng bản chất lại rất hiền hòa, cháu giết người chỉ vì cháu nghĩ giết người là điều nên làm chứ không phải vì cháu là kẻ khát máu. Ta gây ra tội lỗi vì ta không ý thức được hành động của mình. Về bản chất ta chỉ là một đứa trẻ ham mê những điều mới lạ, may mắn hoặc bất hạnh lại được sở hữu các quyền năng quá đỗi lớn lao. Ta đã sống hàng tỷ tỷ năm và lúc này cơ thể của ta đã già nua nhưng bản chất của ta vẫn không đổi so với ngày nào.

Hoàng tử Quỷ bắt đầu cảm thấy câu chuyện này có gì đó không đúng. Hắn đến đây với các ước đoán và các ước đoán đang lần lượt rơi rụng theo những gì Thần Tối Cao thuật lại.

Có một chi tiết nào đó đã xen vào giữa toàn bộ chuyện này, một chi tiết then chốt đã khiến cuộc đời hắn trở thành tấn bi kịch như vậy.

Mồ hôi trên trán hắn rỏ xuống ròng ròng, trong khi đôi mắt hắn căng lên nhìn vào Thần Tối Cao, cố gắng tìm ra điểm bất hợp lý của câu chuyện.

Thần Tối Cao tiếp tục kể:

- Khi cuộc chiến chống lại Vua Quỷ lên đến cao trào, chúng ta bắt đầu cảm thấy không thể thắng được nữa, thì ta gặp một người. Một người đàn ông trưởng thành với vẻ ngoài thông minh và đáng tin cậy. Ông ta hòa nhã và lễ độ. Tên ông ta là Obadia.

Hoàng tử Quỷ đứng bật dậy, gương mặt tràn đầy vẻ khó tin.

- Obadia? Obadia! Trời ơi.

- Chính là Obadia. Ha ha, ta biết thể nào ngươi cũng choáng váng khi nghe thấy điều này mà. Ông ta biết tình thế của ta và mặc dù không hề sở hữu bất kỳ quyền năng nào, ông ta nói rằng mình có thể giúp ta chiến thắng Vua Quỷ, hơn thế nữa, còn có thể trả lời câu hỏi đã từng khiến ta đau đáu trong một thời gian dài. Câu hỏi đó cũng chính là Chân Thức: Ai đã sinh ra ta? Hay nói cách khác: Cội nguồn của Vũ Trụ này thực sự là gì?

- Khỏi phải nói ta đã ngạc nhiên như thế nào. Ta lắc đầu không tin. Khoảng cách giữa hai chúng ta quá xa, ta đọc được các ý nghĩ trong đầu ông ta nhưng bởi vì nó quá phức tạp và chồng chéo nên ta nhất thời không thể hiểu nổi. Điều đầu tiên ông ta đề nghị là thành lập Biệt đội diệt Quỷ, một tổ chức được hình thành bởi những đứa trẻ có tiềm năng đặc biệt, những đứa trẻ chịu đựng được một giọt Thần huyết. Số Một vẫn nghĩ nó là nhân vật đứng đầu, nó đâu ngờ Obadia mới thực sự là người đứng đầu chân chính. Ông ta chính là số Không huyền thoại.

Hai tay Hoàng tử Quỷ bóp chặt lại, hắn biết rằng câu chuyện đã đến điểm mấu chốt, toàn bộ vở kịch kéo dài hàng triệu năm đang dần được phơi bày.

- Trong các thành viên Biệt đội diệt Quỷ, Obadia là người duy nhất không thể tiếp nhận Thần huyết, cơ thể của ông ta không chịu đựng nổi Thần huyết. Tuy nhiên vai trò của ông ấy quá quan trọng, không có không được. Vậy phải làm thế nào? Chúng ta quyết định mỗi người cho ông ta một thứ. Ai cũng biết Obadia sở hữu bộ não Hòa Thần, nhưng đó chỉ là một trong mười món quà mà ta tặng cho thầy mà thôi.

- Thầy?

- Ta đã cúi đầu nhận ông ấy làm Thầy.

- Thật là điên rồ.

- Như đã nói, ta chỉ là một đứa trẻ may mắn sở hữu quyền năng quá lớn trong khi trí óc non nớt của ta không theo kịp, trong khi người đàn ông ấy tuy chỉ là một người hết sức bình thường nhưng trí tuệ đã đạt đến mức độ trời đất cũng phải khiếp sợ. Trí thông minh của ông ta đã vượt ngưỡng thông minh mà con người vẫn hình dung để đạt tới một đẳng cấp mà lời lẽ không thể miêu tả được, trí tưởng tượng không thể vươn tới được, vũ trụ này không chứa chấp được. Ta vì quá khâm phục mà bái ông ta làm thầy. Đã bái sư tất phải có kính lễ. Ta dâng lên cho ông ấy những quyền năng của ta. Nhưng ông ấy nói rằng sẽ không đụng đến. Ông ấy sẽ giúp ta đánh bại Vua Quỷ, con ta, chỉ bằng trí thông minh của mình. Lúc đó ta chưa hiểu được ẩn ý của câu nói ấy.

- Hẳn nhiên rồi, vì ông ta muốn các người chết cùng Vua Quỷ. Giỏi lắm Obadia.

- Cháu ta cũng thông minh lắm chứ. Chúng ta đánh nhau với Vua Quỷ, có sự hỗ trợ của Biệt đội diệt Quỷ. Bởi vì Obadia không muốn giành lấy hào quang với người đời nên ông ta cấm ta nói với mọi người rằng ta đã bái sư và cũng không chấp nhận là người đứng đầu Biệt đội diệt Quỷ. Ông ta chỉ đồng ý đứng vị trí thứ tư trong Biệt đội. Từ số Không trở thành số Bốn. Ông ta đã sáng chế ra đủ thứ công cụ hay ho để cầm chân Vua Quỷ. Cuối cùng tất cả đều chết hết. Ha ha.

- Nói tiếp đi.

- Khi trận chiến đi đến hồi kết, tất cả đều nhận ra rằng Thập Thần và Vua Quỷ sẽ chết chung với nhau, khi đó Obadia mới nói với ta về một kế hoạch vĩ đại sẽ giúp hồi sinh tất cả chúng ta, hơn thế nữa còn hợp nhất được mười vị thần làm một, mang cho ta sức mạnh lớn lao như cũ. Đó là kế hoạch Tam Nguyên. Kế hoạch ấy sẽ dài ba triệu năm, bắt đầu bằng việc Obadia ngầm khuyếch khích sự phản bội của các thành viên Biệt đội diệt Quỷ, dần dần kéo theo sự tham gia trong vô thức của vô số người, trong đó ngươi, Hoàng tử Quỷ, là nhân vật then chốt. Ngươi đã biết một vài điểm trong kế hoạch ấy. Thiên Đường, như ngươi thấy, là một tế đàn tận dụng sức mạnh của một trăm bậc quyền năng để hồi sinh chúng ta. Bộ tứ kỵ sĩ để dẫn đường và Amelia là quân cờ bí mật mà chúng ta đã cài vào Tiên Quốc.

Bình Luận (0)
Comment