Săn thú thì hắn vốn định thể hiện vẻ anh tuấn, tỏ rõ uy phong của hoàng tử, nhưng lại không thành công, còn té gãy tay chân.
Lần này không thể làm gì khác hơn là nghìn dặm xa xôi, từ hoàng cung chuyển một ngự y tới gấp.
Nhưng tiểu ngự y lạnh lùng này, không khỏi cũng quá trẻ tuổi chứ?
Chẳng những bên miệng không có râu, còn vừa trắng vừa mềm, thoạt nhìn thật không đáng tin.
Nhưng khi đối phương cúi đầu nhu thuận chuẩn bệnh thì hắn cũng không tự chủ bị thái độ thân thiết này hấp dẫn.
Sau đó răng rắc một tiếng ── ah? Cách tay trật khớp của hắn trở về đúng vị trí rồi!
Thật sự là thần kỳ, hắn không khỏi đối với tiểu đại phu này vài phần kính trọng.
Cẩn thận nhìn một chút, dáng dấp của hắn...... Ách, thật đúng là sắc đẹp thay cơm,
Hơn nữa phản ứng lại rất đáng yêu, chọc cho hắn động một chút lại muốn đùa giỡn đối phương ~
Nhưng đùa giỡn quá mức, ngược lại đốt tới chính mình;
Lần này tốt lắm, khiến cho hắn bị đói bụng, đều do hung tính đại phát!
Nhưng cho dù biết rõ đối phương là nam nhân, tim của hắn, lại càng ngày càng đập mạnh.
Còn điên cuồng, muốn dùng hết sức của cuộc đời mình, đi lên lối rẽ ──
Ông trời! Tiểu tử kia không phải được xưng thần y sao?
Vậy hắn có thể hay không kê thang thuốc, chữa khỏi quái chứng (chứng bệnh quái lạ) đoạn tụ chi phích(*) của mình?
(*)đoạn tụ, đoạn tụ chi phích: đồng tính
Vì hắn cảm giác triệu chứng của mình rất nghiêm trọng, cũng đã đến mức muốn ép buộc đối phương,
Cùng hắn tương thân tương ái, sau đó cùng nhau đến nông nỗi đoạn tử tuyệt tôn ư!