Hoành Hành Yêu Thần Ký

Chương 55

Lục Viêm chầm chậm lên tiếng, âm thanh lạnh nhạt cùng bình tĩnh không chút nào giống với kẻ mới giết hơn trăm cường giả Hoàng Kim cùng Bạch Ngân chút nào, mà giống như một tên vô hại hơn.

Chẳng qua lúc này không ai xem hắn là kẻ vô hại cả. Đùa, một chưởng liền diệt hơn trăm cường giả, nếu hắn mà vô hại thì biết bao nhiêu kẻ không có hại, thậm chí nói ở Hắc Ngục thế giới này ai ai cũng vô hại rồi.

“Rống! —“

Nghe Lục Viêm nói xong, Lý Tiêu Nhân cùng Thương Lang Đạo tức giận rống một tiếng, bọn hắn chịu không nổi nữa rồi. Dù sao cùng là Truyền Kỳ cấp như nhau, thế nhưng kẻ này lại không để bọn hắn vào mắt.

Đã đến cảnh giới này, bọn hắn ai mà không tâm cao khí ngạo, bị kẻ này xem thường mãi cũng khó mà khống chế phẫn nộ trong lòng.

"Để ta lên trước!"

Lý Tiêu Nhân cuồng rống một tiếng, hỏa diễm trên người điên cuồng trào ra, xung quanh không gian sôi trào kịch liệt, kinh khủng hỏa diễm đốt trời thiêu đất.

Gã hét dài một tiếng, chỉ gặp hỏa diễm hừng hực mà lên:

“Tuyệt Diễm Thần Thương!”

Từng đạo hỏa diễm kinh khủng như trăm sông đổ về một biển, mỗi một đạo hỏa diễm cùng nhau hội tụ một chỗ, tạo thành một thanh hỏa thương.

Tuyệt Diễm Thần Thương, thân dài ba mét, lấp lánh ánh lửa đỏ, mũi thương như được tạo từ hỏa long, phun ra nuốt vào hỏa mang, tựa hồ có thể đốt cháy hết thảy mọi thứ, bá khí vô cùng.

Đám người nhìn qua Lý Tiêu Nhân, sắc mặt lập tức biến đổi, chẳng qua là không có ngăn cản. Chưa nói đến bọn hắn không có thực lực ngăn cản, chỉ riêng bọn hắn cũng chờ đợi Lý Tiêu Nhân ra tay thì đã không muốn ngăn cản rồi.

Thương Lang Đạo vốn muốn xuất thủ, nhưng khi thấy Lý Tiêu Nhân ra tay trước thì cũng đợi Lý Tiêu Nhân, gã muốn thăm dò Tư Không Dịch sau khi trở về thì mạnh mẽ ra sao.

Tuyệt Diễm Thần Thương, đây chính là vũ khí mà tổ tiên Thần Diễm thế gia từ Hỏa Sơn tạo ra, trước đây tổ tiên Thần Diễm thế gia từng dùng nó chém giết một tên Truyền Kỳ tam tinh cấp cường giả khi chỉ mới là Truyền Ký nhị tinh, có thể thấy nó mạnh mẽ ra sao.

Trước đây uy danh của nó cũng không nhỏ, chẳng qua do thời gian quá lâu không ai còn chứng kiến nó nữa nên quên mất, cho rằng đó chỉ là lời đồn. Nhưng đối với người của Thần Diễm thế gia, nó quả thật là tồn tại, còn đặt ở sau Hỏa Sơn, chẳng qua là không ai có thể lấy được nó mà thôi.

Bởi Tuyệt Diễm Thần Thương không phải binh khí bình thường, mà nó được tạo ra từ hỏa diễm, chỉ khi thôn phệ được hỏa diễm này mới có thể dùng được Tuyệt Diễm Thần Thương.

Mấy trăm năm nay chỉ có ba người dùng được Tuyệt Diễm Thần Thương, hai người trước đã tạo hóa. Lý Tiêu Nhân chính là người thứ ba.

Cầm trong tay thần thương, khí thế trên người liên lập tức khác hẳn, nếu trước đó dùng quyền cước thì Lý Tiêu Nhân có thể lấy một địch trăm, thì lúc này chính là lấy một địch vạn, thực lực so với trước đó đánh với Lục Viêm một trận mạnh hơn nhiều.

Đây có thể nói là gã dùng ra thủ đoạn mạnh nhất, cũng bởi vì trước từng đánh qua một trận, nên biết Lục Viêm mạnh mẽ ra sao, không dám khinh thường.

“Chết đi —!!“

Lý Tiêu Nhân quát một tiếng, Tuyệt Diễm Thần Thương phun trào ra hỏa diễm, hóa thành một khối cầu lửa nóng bức, điên cuồng giết đến Lục Viêm.

Một thương đánh ra, xé tung không gian, đốt rụi mọi thứ, lực lượng kinh khủng quét ngang, thấy được từng đạo hỏa diễm phun trào mà ra. Thương pháp tinh diệu khóa chặt lấy Lục Viêm, không để cho hắn đường thoát nào.

“Đến hay lắm!”

Lục Viêm cười dài một tiếng, thanh bào phất lên, lôi quang chớp lóe, hai cánh tay chớp động lôi lực, có từng sợi lôi đình quấn lấy người hắn, trong nháy mắt như hóa thân thành lôi thần đồng dạng.

Ngay khi thương mang xé không mà xuống, Lục Viêm hét lớn một tiếng, hai tay ẩn chứa lôi đình đón nhận Lý Tiêu Nhân một thương.

“Phanh —!”

Lôi quang bắn ra, hỏa diễm điên cuồng, hai đạo lôi quang cùng hỏa diễm không ngừng đánh lên nhau, hai tay Lục Viêm quấn lấy lôi đình như là thiết môn cứng rắn đón nhận một thương không chút hao tổn.

]

Một thương bị ngăn trở, Lý Tiêu Nhân đâm về phía trước l-ng ngực Lục Viêm, hỏa diễm phóng về phía trước tạo thành một vệt lửa dài.

“Keng —!“

Cánh tay chấn động, Lục Viêm dễ dàng đánh tan đạo hỏa diễm trước mắt, một quyền cứng rắn đánh dội trường thương. Ngay sau đó lại thấy lôi quang động, một đầu lôi long như xuyên thủng hư không giết tới Lý Tiêu Nhân.

Một quyền này phải nói là vô cùng tinh xảo, lôi quang rực rỡ như một đầu lôi long, quét ngang toàn bộ ngăn cản, trấn áp hết thảy mọi thứ, một quyền đánh ra chính là đem đối phương đánh bại.

“Phá!”

Lý Tiêu Nhân rống lớn một tiếng, trời đất theo đó nổi lên gió lớn, hắn phóng mạnh Tuyệt Diễm Thần Thương lên trên trời, ngay sau đó phóng lên cầm lấy đuôi trường thương, nặng nề đập xuống một quyền kia của Lục Viêm.

“Ầm —!”

Tại nơi va chạm lập tức sinh ra vô tận cuồng phong, từng trận cuồng phong như muốn bài sơn đảo hải, liền khí tức mạnh mẽ cũng đủ dọa nhiều người tái mặt.

Cuồng phong gào thét, lực lượng dư âm như thác đổ tuôn trào, từng đạo quang mang bắn ra xung quanh, chém đứt trời xanh, phá nát địa địa, trận chiến kinh khủng vô cùng.

Trên bầu trời liên tiếp nổ tung, cuộc chiến giữa hai người có thể nói là thiên hôn địa ám, khi thì chiến nơi này, khi thì ở nơi khác, đủ khắp nơi. Đại địa, cây cối, toàn bộ đều bị đánh nát, không có thứ gì hoàn hảo.

Hai người bọn họ chiến đấu đến tận cùng, cái này khiến ở đây tất cả mọi người kinh sợ, coi như là Hắc Kim đều bị dạng này một trận chiến hấp dẫn, không khỏi vì dạng này một trận chiến sợ hãi thán phục.

“Tư Không Dịch... thật sự trở lại sao?”

Nhìn hai người bọn họ chiến đấu, có gia chủ của thế gia lẩm bẩm.

Tư Không Dịch, có thể nói là hiểm họa khôn lường, nếu như hắn chính là kẻ trước mắt này, vậy bọn hắn phải liều mạng để giết kẻ này, nếu không với thực lực lúc này của Tư Không Dịch, chỉ sợ diệt bọn hắn cũng không quá khó khăn.

“Lực lượng thật đáng sợ, đây chính là Truyền Ký chi chiến sao, đúng là đáng sợ.”

Đám người Hắc Kim của Thương Lang thế gia cùng Thần Diễm thế gia nhìn trận chiến mà kinh sợ,

“Không biết là ai sẽ chiến thắng...”

“Phanh —!”

Đúng lúc đó bỗng thấy trên bầu trời chấn động mạnh mẽ, không khí lúc này như bùng nổ, một cỗ lực lượng như điên cuồng quét ra, ngay sau đó, chợt thấy một đạo thân ảnh cả người bao phủ trong hỏa diễm bị đánh bay về phía sau, đ-ng nát một tường thành nơi đó.

Đợi khói bụi tản đi, bóng người kia lại lần nữa bay lên, chỉ là lúc này thân thể đã có rất nhiều vết thương, hỏa diễm quanh người cũng có chút ảm đạm.

Đối diện với Lý Tiêu Nhân, thanh bào của Lục Viêm cũng rách nát, lộ ra cơ thể bên trong, chẳng qua người nhìn vào đều kinh ngạc phát hiện, cơ thể hắn chỉ bị một vài vết thương ngoài da, so với Lý Tiêu Nhân thì hoàn toàn cách biệt.

Đám người thế gia đều không tin được mà nhìn trừng trừng xem có nhìn lâm hay không, chuyện này, thật sự quá khó tin. Trận chiến vừa rồi kinh khủng như vậy, vậy mà kẻ này lại chỉ tổn thương ngoài da.

Tư Không Dịch chẳng lẽ không chỉ tìm được thứ kéo dài sinh mệnh, còn trở nên mạnh hơn?

Đừng nói bọn họ, cả Thương Lang Đạo cũng không khỏi híp mắt.

Lý Tiêu Nhân chậm rãi đứng dậy, đạp không khí mà lên, trên l-ng ngực bị lõm vào, trên có một vết đen lớn do bị lôi đình đánh cháy. Đột nhiên thấy hỏa diễm chậm rãi bùng lên, vết thương ở ngực chậm rãi khép lại, lấy tốc độ khó tin lành lại.

Nhìn vết thương trên người Lý Tiêu Nhân lành lại, đám người Thần Diễm thế gia không khỏi mừng rỡ. Những thế gia khác thì kinh ngạc, nghe nói Thần Diễm thế gia Thần Diễm có khả năng trị thương, chẳng lẽ không phải lời khoa trương?

Lục Viêm cười dài nói:

“Không tầm thường, ngọn lửa này không tầm thường.”

Ngọn lửa này quả thật không tầm thường, thật sự mà nói thì đó cũng không phải là lửa, mà là do huyết mạch tạo ra, tổ tiên Thần Diễm thế gia là Hỏa tộc nhân, trong huyết mạch có hỏa diễm, sau này tu luyện đến một cảnh giới nhất định đã kích hoạt Thần Diễm trong huyết mạch.

Những hậu nhân của Thần Diễm thế gia lúc này chính là từ đó mà được hưởng đặc ân của tổ tiên để lại, cũng do đó mà trở thành một trong ba thế gia mạnh mẽ nhất của Hắc Ngục thế giới.

Lý Tiêu Nhân lạnh lùng nhìn Lục Viêm:

“Thần Diễm này, không chỉ có thể trị thương mà còn có thể.. diệt ngươi!”

Vừa dứt lời, Tuyệt Diễm Thần Thương trong tay hắn đưa lên...

“Tuyệt Phách Thương – Sát!”

Lý Tiêu Nhân phóng người lên trời, nắm lấy Tuyệt Diễm Thần Thường, thương mang như đâm thủng bầu trời, xé rách không gian, trên mũi trường thương lóe lên ngàn đạo quang mang, mỗi đạo quang mang này nếu nhìn kỹ sẽ thấy đó chính là hư ảnh của Tuyệt Diễm Thần Thương.

Tuy chỉ là hư ảnh, thế nhưng uy áp từ nó lại chân thật vạn phần, khi Tuyệt Diễm Thần Thương đánh xuống thời điểm, thấy được như có cả ngàn trường thương đánh xuống, phá diệt trời đất, xé rách thời không, nặng nề đập lên Lục Viêm.

Tuyệt Diễm Thần Thương như trở thành Hỏa Tinh, thương mang giống như thái dương vô tận, phun ra vô tận hỏa diễm, đốt cháy hết thảy mọi thứ.

Thực lực này, thậm chí là vượt qua cả Truyền Kỳ...

Lục Viêm cũng không chút khinh thường một thương này, con ngươi chớp động lôi đình, cánh tay hắn chợt phát ra một đạo lôi quang, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm lần nữa tái hiện.

“Nếu ngươi đã ra sát chiêu, vậy ta cũng phải đáp lễ a.”

Lục Viêm nhàn nhạt lớn tiếng nói, phía sau lưng hắn một đạo kiếm khí kinh khủng phóng lên trời.

“Lục Hợp Kiếm Pháp – Diệp Vạn Pháp!”

Âm thanh như bầu trời gào thét, vạn sấm cùng vang.

“Tranh —!!”

Một tiếng kiếm ngân vang lên, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm ánh lên tia lôi quang, lập tức thấy lôi quang càn quét trời đất mà ra, trong chớp mắt, trời đất quay cuồng, kiếm khí cao ngàn trượng, hoành thiên mà ra.

Một kiếm này bổ xuống, chính là lôi đình lực lượng chém ra, không khí nổ tung, tia sáng chói lóa làm vô số người đau mắt, kiếm khí xé rách mọi thứ.

Một kiếm này, so với lúc chém giết Tư Không Dịch thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Đây là hắn chỉ dùng đến lực lượng ngang Truyền Kỳ...

Lúc này...

Tuyệt Diễm Thần Thương cùng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm va chạm lên nhau.

“PHANH —!!”

Một tiếng đinh tai nhức óc nặng nề vang lớn, trời đất quay cuồng, từng tiếng chấn động khủng khiếp khiến trời đất run rẩy.
Bình Luận (0)
Comment