Hiệp hội Toán Học.
Calvin thấy các học giả Gaya đi đến cửa của hiệp hội ở đằng xa, bèn bước lên trước, hỏi: "Các bằng hữu Gaya, đây là muốn đi nơi nào?"
Một người thanh niên dẫn đầu mỉm cười, nói: "Chúng ta đã giải đáp xong bài toán kia, quấy rầy quý hiệp hội quá lâu nên chuẩn bị hôm nay khởi hành về nước."
Bài toán của cuối cùng mà gia tộc Herman cũng bị giải ra. Nếu cứ để cho những học giả Gaya này về nước như vậy, thế thì không lâu sau đó, chuyện học giả Gaya quét ngang tất cả hiệp hội Toán Học ở Lorrain sẽ truyền khắp toàn bộ đại lục.
Điều này đối với những năm gần đây, toán học của vương quốc Lorrain mới có khởi sắc một chút mà nói, chính là đả kích trí mạng.
Mà giờ khắc này, Calvin lại không lo lắng chút nào.
Hắn mỉm cười, nói: "Làm sao có thể là quấy rầy chứ, chư vị cùng nhau đến giúp Lorrain giải quyết rất nhiều nan đề, giới toán học Lorrain còn phải cảm ơn chư vị còn không kịp..."
Người tuổi trẻ kia khẽ cười một tiếng, nói: "Chẳng qua kiếm lời một chút tiền thưởng, xem như lộ phí trở về mà thôi."
Calvin cười lạnh trong lòng, ý đồ của các học giả từ vương quốc Gaya đến đây vốn cũng không tốt, chỉ sợ mục đích chuyến đi này của bọn họ chính là vì chèn ép Lorrain. Dù sao, dưới sự lãnh đạo của hội trưởng đại nhân, trình độ toán học của vương quốc Lorrain phát triển rất nhanh, ẩn ẩn có xu thế đuổi kịp Gaya.
Những học giả Gaya này đến Lorrain không buông tha bất kỳ một bài toán treo thưởng của phân hội nào. Mục đích chính là vì khoe khoang trình độ toán học của Gaya, vì đả kích giới toán học Lorrain.
Học giả Lorrain cảm ơn bọn họ, cũng cảm ơn tổ tông của bọn họ.
Trong lòng của Calvin cười lạnh không thôi, trên mặt vẫn duy trì dáng vẻ tươi cười. "Thật sự đúng dịp, mới vừa rồi lại có học giả Yapool đưa ra mấy bài toán, tiền thưởng không ít. Các bằng hữu Gaya, không để ý kiếm thêm chút lộ phí để trở về à?"
Người tuổi trẻ kia nhìn hắn, cười nói: "Đó đương nhiên không thể tốt hơn..."
Hai người mặt ngoài tươi cười nói chuyện với nhau, lại âm thầm đã tiến hành mấy trận giao phong.
Calvin biết mục đích của học giả Gaya, học giả Gaya cũng biết tâm tư của Calvin.
Calvin sẽ không để cho học giả Gaya cứ như vậy rời đi, học giả Gaya cũng không thể cứ như vậy rời đi.
Thành Yapool đã là trận chiến cuối cùng của bọn hắn ở vương quốc Lorrain, giải quyết thành Yapool, mục đích của chuyến đi này sẽ viên mãn. Từ nay về sau, giới toán học Lorrain sẽ vĩnh viễn thần phục dưới chân Gaya.
Đồng dạng, bọn hắn vô cùng rõ ràng, học giả Lorrain tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực ngăn cản bước chân của bọn hắn.
Chỉ là điều này có thể sao?
Vì kế hoạch lần này, tất cả học giả đứng đầu Gaya gần như đều xuất hiện, tuổi bọn hắn đều rất trẻ, đang ở vào giai đoạn tư duy nhanh nhẹn nhất của đời người. Cho dù ba vị đại học giả của vương quốc Lorrain đều xuất hiện, cũng đừng hòng ngăn cản kế hoạch của bọn hắn.
Toàn bộ vương quốc Lorrain làm cho bọn hắn kiêng kỵ nhất chỉ có một người.
Không, là thần.
Lạc Thần, Trần Lạc.
Người lấy sức một mình giải quyết toàn bộ bài toán treo thưởng của vương quốc Lorrain, làm được chuyện mà toàn bộ học giả giới toán học không làm được.
Nếu như không phải hắn, chuyến đi Lorrain lần này sẽ không thuận lợi như thế.
Sau một lát, ở bức thường treo thưởng của phân hội Toán Học thành Yapool.
Các học giả của vương quốc Gaya nhìn "Nan đề" trên tường, sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Học giả trẻ tuổi quay đầu nhìn Calvin, nhịn không được hỏi: "Ngài Calvin, các ngài nghiêm túc sao?"
Nhìn trong ánh mắt của các học giả Gaya tràn đầy trào phúng và khinh thị, Calvin cười không nói.
Trước hôm qua, hắn đối với ngăn cản học giả Gaya không ôm bất cứ hy vọng nào.
Nhưng bây giờ, hy vọng của thành Yapool, hy vọng của vương quốc Lorrain đã xuất hiện.
Đây là hy vọng do ma quỷ mang tới.
...
Twain là trưởng đoàn của đoàn viếng thăm Lorrain lần này, cũng là một trong những phó hội trưởng của hiệp hội Toán Học ở vương quốc Gaya.
Bản thân hắn cũng không phải là đại học giả, nhưng khoảng cách đến đại học giả chỉ còn một bước.
Đó cũng không phải nói năng lực của hắn không bằng đại học giả, mà là tuổi của hắn còn rất trẻ, tư lịch chưa đủ. Chênh lệch tuổi tác để hắn không có tích lũy đầy đủ thành tích.
Những năm gần đây, mặc dù Gaya vẫn là trung tâm toán học của đại lục Thần Ân, nhưng tốc độ quật khởi của giới toán học Lorrain cũng không thể coi nhẹ.
Mười mấy năm qua, vương quốc Lorrain xuất hiện vô số học giả ưu tú, bắt đầu có tiếng tăm trong giới toán học của đại lục Thần Ân
Điều này khiến Gaya cảm nhận được uy hiếp, nếu như Lorrain một mực lấy tốc độ như vậy phát triển, có lẽ không bao lâu, nền toán học của bọn họ sẽ vượt qua Gaya. Đến lúc đó, trung tâm toán học của thế giới tất nhiên sẽ chuyển dời đến Lorrain.
Các học giả của Gaya đương nhiên không thể nhìn chuyện này xảy ra.
Mục đích chuyến đi Lorrain lần này của bọn hắn chỉ có một cái, đó chính là đả kích thật mạnh hiệp hội Toán Học của vương quốc Lorrain, phá hủy vinh dự và kiêu ngạo của giới giả toán học Lorrain, từ đó ngăn chặn bước phát triển của toán học ở vương quốc Lorrain.
Khi lòng tin của những học giả này bị đánh vỡ, vinh quang bị tước đoạt, vương quốc Lorrain rốt cuộc không phải là uy hiếp của Gaya nữa.
Đây cũng là nhiệm vụ lớn nhất trong chuyến đi lần này của Twain. Chỉ cần có thể hoàn thành kế hoạch chèn ép Lorrain, hắn chính là công thần lớn nhất, loại công tích này đủ để hắn tấn thăng đại học giả, đến lúc đó, hắn chính là đại học giả trẻ tuổi nhất của Gaya, cũng là đại học giả trẻ tuổi nhất của đại lục Thần Ân.
Mà bây giờ, hắn cách mục tiêu này chỉ còn một bước.
Không hề nghi ngờ, các học giả thành Yapool đã từ bỏ giãy dụa, bằng không bọn họ sẽ không lấy ra ba bài toán dựng hình bằng thước kẻ và compa đơn giản không thể lại đơn giản này để góp đủ số.
Đối với ba bài toán này, Twain thậm chí không tự mình động thủ, toàn bộ thành Yapool không có ai có thể làm cho hắn để ý.
Ngoại trừ Trần Lạc.
Mặc dù Twain còn chưa từng gặp hắn, nhưng cho dù chưa từng gặp mặt, người này cũng mang đến cho hắn một loại cảm giác không thể chiến thắng.
Hắn đã từng đọc bài giải của 23 bài toán treo thưởng.
Bình thường lối suy nghĩ của học giả khi giải đề sẽ là như vầy, bọn hắn sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp, lợi dụng các định lý toán học sẵn có để chứng minh nan đề trong tay.
Quá trình giải đề của Trần Lạc lại như sau.
Nếu như định lý sẵn có có thể giải quyết vấn đề, hắn sẽ dùng định lý sẵn có. Nếu như định lý sẵn có không thể giải quyết, hắn sẽ đưa ra một định lý mới, sau khi chứng minh định lý này, lại áp dụng nó giải đề. Trong những bài toán treo thưởng của hiệp hội Toán Học Lorrain, có một bài toán, hắn trong quá trình chứng minh vậy mà tuần tự đưa ra ba định lý mới.
Để chứng minh bài toán này, trước hết dùng đến định lý một.
Mà vì chứng minh định lý một, muốn trước tiên chứng minh định lý hai.
Để chứng minh định lý hai lại phải lấy định lý ba làm điều kiện tiên quyết.
Cho nên hắn trước sau đưa ra và chứng minh ba định lý, những định lý này là thông dụng, cũng không cực hạn trong đề này, bọn chúng hoàn toàn có thể xem như là định lý mới của hình học, có thể sử dụng trong bất kỳ bài toán nào khác.
Phương pháp giải đề này tràn đầy bạo lực, nhưng lại tràn đầy mỹ cảm, trước đây Twain chưa từng gặp...
Hắn cũng không tự mình giải đáp ba bài toán kia, mà nhìn Calvin, hỏi: "Ngài Calvin, trước khi đi, Twain có một tâm nguyện nho nhỏ, hy vọng quý hiệp hội có thể thỏa mãn."
Người tới là khách, mặc dù những khách nhân này cũng không phải tốt lành gì, nhưng lễ nghi vẫn phải giữ.
Calvin mỉm cười, hỏi: "Không biết ngài còn có tâm nguyện gì?"
Twain nói: "Ta muốn gặp Trần Lạc đại nhân một chút, hy vọng ngài Calvin có thể sắp xếp."
Calvin nhìn hắn một cái, không nói gì.
Nếu như hắn có thể tìm tới vị đại nhân kia mà nói, trong vòng mấy ngày nay còn có thể để những người Gaya này làm càn trong thành Yapool sao?
Twain nhìn hắn một cái, hỏi: "Chẳng lẽ có cái gì không tiện sao?"
Calvin lắc đầu, đáp: "Cũng không phải không tiện, chỉ là hành tùng của vị đại nhân kia rất bí ẩn, chúng ta cũng không biết ngài ấy ở đâu. Kỳ thật không chỉ ngài, ta cũng rất muốn gặp vị đại nhân kia một chút..."
Twain thở dài, nói: "Vậy thật sự quá đáng tiếc..."
Chuyến đi Lorrain lần này mặc dù hết thảy thuận lợi, nhưng không thể gặp Trần Lạc là tiếc nuối lớn nhất trong lòng của hắn.
Twain khẽ lắc đầu, nhìn về phía một đám học giả Gaya bên cạnh, hỏi: "Giải ra chưa?"
Một tên học giả mỉm cười, đáp: "Đoàn trưởng chờ một lát, bài toán tam phân góc này ta đã có ý nghĩ, sẽ nhanh chóng giải ra mà thôi."
Twain nhìn bọn họ, nói: "Các ngươi cố gắng nhanh một chút, không nên chậm trễ hành trình hôm nay..."
Calvin nhìn về phía Twain, hỏi: "Ngài Twain thật sự muốn đi trong hôm nay sao?"
Twain gật đầu, đáp: "Giải quyết mấy bài toán học kia, nơi này đã không còn gì đáng cho chúng ta lưu luyến. Đúng, làm phiền ngài giúp chúng ta trả phòng..."
Nói xong, hắn đi đến một bên nghỉ ngơi, ba bài toán đơn giản này còn chưa xứng để hắn xuất thủ.
Gall đi đến trước mặt của Calvin, hỏi: "Hội trưởng, muốn trả phòng của bọn hắn ở khách sạn không?"
Calvin mỉm cười, lắc đầu nói: "Không, lại đặt cho bọn hắn thêm một tháng..."