Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Chương 11

Khi yêu một ai đó, điều bạn mong đợi là gì? Là được nhận được tình cảm từ người mình yêu, được người mình yêu quan tâm chăm sóc và lúc nào cũng chỉ nhớ chỉ nghĩ về mình cả ngày dài…

Nhưng tình yêu là một thứ cho đi không phải để nhận được nhiều hơn thế, trong tình yêu không có vị trí cho sự ích kỷ và sự đố kị. Yêu một người không phải là chiếm hữu người đó... Đôi lúc chỉ cần nhìn thấy người mình yêu thương luôn vui cười và hạnh phúc, dường như đó cũng là một niềm hạnh phúc giản dị đối với chính bản thân mình…

“Đừng bao giờ đánh giá người con gái mình yêu bằng hai chữ trinh tiết, nó chẳng nói lên được điều gì cả, hãy tự hỏi bản thân mình là mình đã làm được gì và hy sinh những gì cho người mình yêu…”

Chap 11: Đêm trăng tròn và mùi hương của gió biển

- " Đừng khóc nữa sunny nhé, anh yêu em! Yêu em hơn cả bản thân mình, đối với anh em quan trọng hơn bất kì ai, bất kì thứ gì tồn tại trên thế giới này, đã từ lâu rồi, trong từng hơi thở của anh từng nhịp đập của trái tim anh đều mang tên em. Em đừng khóc nữa, cũng đừng buồn nữa bởi vì chỉ cần nhìn thấy em những lúc đó là dường như anh đau đến không thở được…

Có thể anh không phải là người hoàn hảo đối với em nhưng em hoàn hảo đối với anh, đến lúc này anh chỉ có thể chắc chắn một điều, anh sinh ra là để yêu em, ở bên cạnh và bảo vệ em.

Suốt chặng đường còn lại, anh sẽ không bao giờ rời xa em.. Chỉ có một thứ có thể chia cách anh và em, chia cách tình yêu của anh dành cho em đó chính là cái chết, chỉ khi không thở được nữa anh mới ngừng yêu em…"

Và rồi tibu ôm lấy sunny, một cái ôm thật chặt như thể không muốn sunny rời xa tibu dù chỉ nửa bước.

- Em cũng yêu anh tibu !

- Em biết không, cho dù trước đây bây giờ và mai sau có chuyện gì xảy ra đi nữa thì mỗi ngày trôi qua anh vẫn sẽ nhớ em nhiều hơn, yêu em nhiều hơn. Hãy ở bên cạnh anh và đừng bao giờ rời xa anh.

Dường như chỉ có hai người trong trong không gian rộng lớn đó, trong cái không khí vô cùng yên tĩnh nhưng thật ấm áp. Từng giây chậm chạp trôi qua, thời gian dường như chậm lại hòa quyện vào cái suy nghĩ của tibu lúc này

“Những khoảnh khắc này đừng bao giờ trôi qua, thời gian hãy đứng lại dù chỉ một chút thôi, để anh có thể cảm nhận được giây phút này mãi mãi, cảm nhận được em sẽ ở bên cạnh anh mãi mãi…”

Giữa tibu và sunny bây giờ, dường như không còn thứ gọi là khoảng cách. Những buổi sáng đi học cùng nhau, những lúc cùng ăn bên nhau… Tibu có thể nhìn thấy sunny mỗi ngày bằng ánh mắt ấm áp và trìu mến. Những lúc như thế, tibu lại đưa bàn tay của mình ra vuốt sống mũi của sunny, có thể đó là một cử chỉ kì lạ nhưng đó là một trong những cách để tibu thể hiện tình cảm của mình với sunny.

Trong những ngày đó, sunny bắt đầu bị đau da dày khá nặng. Những lúc nhìn sunny chỉ im lặng vì đau đớn, tibu còn đau hơn thế gấp trăm lần và luôn tự trách mình “ phải chi tất cả những nỗi đau của sunny, tibu có thể thay sunny chịu đựng” Rồi một ngày ở trong lớp, sunny đau đến không chịu được nữa và gần như sắp bất tỉnh, ngay lúc đó trong lòng tibu vô cùng lo sợ, lo sợ sẽ có chuyện gì xảy ra với sunny.

Không đắn đo dù một phút, tibu liền cõng sunny một cách nhanh chóng ra bãi gởi xe, không cần xin phép giáo viên trong lớp, cũng chẳng cần phải để ý tới suy nghĩ của mọi người trong lớp. Trong suy nghĩ của tibu lúc này chỉ có một điều quan trọng nhất, tibu không thể để sunny phải chịu đau dớn như thế này thêm nũa!!

Thấy được sự lo lắng và cảm giác sợ hãi trong mắt tibu, sunny liền trấn an

- Anh đừng lo, em không sao đâu. Tại em bị loét dạ dày, dạo này em không uống thuốc với ăn uống điều độ nên chắc nó lên cơn đau!

- Em cứ im lặng đi, để dành sức cho khỏe không cần phải nói nhiều, giờ anh chở em lên bệnh viện

Lên tới bệnh viện, sunny phải vào phòng siêu âm. Khổ thân tibu, lo lắng quá cho sunny mà hành động dại dột.

Tibu đến nói với bác sĩ “Cô ơi! Cô siêu âm nhẹ nhẹ thôi nha, không bạn con đau” Ôi trời,thế là tibu bị bác sĩ chửi cho một trận vì siêu âm thì làm sao mà đau dược, có đụng chạm gì đến sunny đâu!

Rồi đâu cũng vào đó, sunny cũng bớt đau vì được tiêm thuốc, dạ dày sunny bị loét hơi nặng và được kê thuốc để uống.Đến khi về, sunny nói với tibu:

- Lúc này anh dể thương và đáng yêu quá à, anh lúc nào cũng quan tâm và lo lắng cho em

- Có gì đâu em, em là cơ thể thứ hai của anh mà. Em nhớ ăn uống điều độ và uống thuốc đều nha!

Một tuần sau đó, lớp của tibu và sunny đi thực tập dã ngoại ở Nha Trang và Ninh Thuận. Cả hai đều vô cùng háo hứa chờ đến cái ngày được đi chơi xa cùng nhau. Nhưng tibu cảm thấy hơi lo lắng, vì khi đi biển thì sẽ tắm biển mà lúc đó mọi người sẽ thấy những hình xăm trên người tibu.

Tibu không sợ sunny nghĩ xấu về tibu vì đối với sunny, tibu không giữ một bí mật gì cho riêng mình cả… mà điều tibu lo sợ chính là khi mọi người thấy thì sẽ đánh giá sunny không tốt nên mới quen một người như tibu…

Rồi ngày thực tập cũng đến, tất cả những thành viên trong lớp đều cảm thấy rất háo hức. Chuyến đi khởi hành được một lúc thì tất cả thành viên cùng nhau sinh hoạt trên xe, sunny ngồi hàng ghế thứ hai, tibu ngồi hàng ghế cuối với những thằng bạn thân trong lớp.

Đến lượt tibu hát, khi tibu cất lên những lời bài hát “ Mãi yêu em” cả xe dường như im lặng vì quá bất ngờ trước giọng hát của tibu (tibu có một giọng hát cao, hơi trầm và rất ấm áp, sau này tibu thỉnh thoảng vẫn hát tại các phòng trà),từng chữ từng câu hát như chỉ tặng riêng cho một mình sunny.

Lý do duy nhất tibu hát là để sunny cảm động và yêu tibu nhiều hơn. Trong suốt chuyến xe đó, không khí rất vui và rộn ràng, thỉnh thoảng sunny lại quay đầu và nhìn về phía tibu, chỉ biết những lúc đó.. sunny đã thấy tibu nhìn về hướng mình từ lúc nào…

Tới Ninh thuận cả lớp cùng nhau đi tham quan, rồi về lấy phòng. Ăn tối xong xuôi thì cả lớp rủ nhau ra biển sinh hoạt và vui chơi cùng đốt lửa trại. Sunny vẫn thế, vẫn đáng yêu và hồn nhiên một cách lạ kì. Em tung tăng và đùa giỡn với biển, em đi trên các ngọn sóng miệng em cất lên tiếng ca cao vút và cứ nhìn anh…

Thủy triều lên cao rồi, hôm nay trăng rằm đó em, em có thấy mặt trăng to không?Như đang ngay sau lưng em vậy! Mặt trăng to và sáng lắm, dường như mặt trăng đang tô điểm cho ngôi sao đang lấp lánh ngay trước mắt anh, là em đó sunny…

Và rồi sunny leo lên lưng tibu, tibu cõng sunny dọc theo bờ biển, tay sunny ôm chặt tibu. Từng dấu chân tibu hằn lên bở biển, chỉ có dấu chân tibu mà thôi nhưng ai biết được hai cơ thể lúc này dường như chỉ là một. Tibu ngủi thấy mùi mặn mà của gió biển, tiếng sóng rì rào và vỗ ào ạt, cái ánh sáng mờ mờ ảo ảo của mặt trăng ngay sau hai lưng hai đứa, chưa bao giờ mặt trăng lại to và sáng đến thế…

Những khoảnh khắc này, làm sao anh quên, cả cuộc đời này anh sẽ không bao giờ quên nó được đâu, đến khi anh không còn thở nữa những kỉ niệm đó sẽ theo anh đến một nơi xa xôi, mà nơi đó không còn em bên cạnh anh nữa…

Sunny à, anh thật sự rất nhớ em!! Thời gian sẽ không bao giờ quay trở lại nữa đúng không em? Nếu ngày đó quay lại, anh sẽ vẫn gặp em, vẫn yêu em… Điều tuyệt vời nhất mà thượng đế đã đem đến cho anh chính là em.
Bình Luận (0)
Comment