Hồn Chủ (Bản Dịch)

Chương 12 - Mới Tăng Bốn Vị Âm Chúng

Trước mắt, uy hiếp lớn nhất đối với Hạ Quốc chính là Thâm Hải Yêu Vương vùng biển đông nam, Băng Bạo Thiên Long trên dãi núi Hỉ Nhã, Phệ Mộng Quỷ Tướng ở lưu vực Trường Giang, tam phương thế lực cực lớn, thỉnh thoảng sẽ khởi xướng tấn công vào các thành phố của nhân loại, trừ cái đó ra, còn có rất nhiều yêu ma có danh tiếng, không chỉ là Hạ Quốc, các quốc gia toàn thế giới trước mắt chỉ có thể kiên trì thủ hộ quốc thổ của mình, hằng năm đều có tiểu quốc gia luân hãm.

Đinh!

Cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, Hồ Lợi một mặt tha thiết nở nụ cười đi tới, hắn tới đến trước bàn lấy ra một ghế ngồi xuống, chào hỏi Dương Đại.

Trò chuyện trong chốc lát, Hồ Lợi hỏi:

- Tiểu Dương, có thể nói cho ta biết thiên phú của ngươi là cái gì hay không, ta muốn nhìn một chút có thể trợ giúp ngươi hay không.

Dương Đại uống một ngụm canh, nói:

- Năng lực của ta là có thể hấp thu hồn phách, hóa thành âm chúng, âm chúng sẽ hoàn toàn nghe lệnh của ta, tương đương với triệu hoán sư, chỉ là khế ước ta đều là hồn phách.

Ánh mắt Hồ Lợi sáng lên, hỏi thêm:

- Âm chúng số lượng thì sao?

- Tạm thời chỉ có năm, bất quá ta có khả năng bất cứ lúc nào đều thay đổi âm chúng.

- Ngươi rút ra hồn phách của người sống hay là người chết?

- Người chết.

- Ngươi bây giờ có mấy âm chúng?

- Chỉ có một.

- Tốt, ngươi chờ đó, ta lập tức giúp ngươi bổ khuyết bốn âm chúng.

Hồ Lợi lập tức đứng dậy, cấp tốc rời khỏi.

Dương Đại sửng sốt, tên này muốn làm gì?

Không phải đi giết người đó chứ?

Không đúng, cơ quan tình báo là cơ cấu chính quy.

Chẳng lẽ vận dụng quyền lực, điều tới phạm nhân tử hình?

Dương Đại đột nhiên cảm thấy gia nhập cơ quan tình báo thật rất không tệ, có công pháp, còn đủ quyền hạn, còn tận lực thỏa mãn nhu cầu của hắn.

Sau khi cơm nước xong, Dương Đại nằm trên ghế sa lon tiếp tục hiểu tin tức về thế giới này, hiểu rõ Thâm Vực.

Năm giờ chiều, Hồ Lợi tự mình đến tìm Dương Đại, mang Dương Đại ra khỏi phòng, đi dạo ở trong căn cứ, đi vào trong một tòa nhà năm tầng, trong một gian phòng lầu một, Dương Đại thấy được bốn bộ thi thể, cũng không có khoác lên vải trắng, trán có vết đạn.

Quả nhiên!

Trong lòng Dương Đại hừng hực.

Nếu hắn nói số lượng âm chúng vô hạn, có thể sẽ lấy được càng nhiều hay không?

Không được, vẫn chừa chút ranh giới cuối cùng, không thể hoàn toàn bại lộ.

Dương Đại yên lặng suy nghĩ

Hồ Lợi cười giới thiệu:

- Bốn người này đều từng là thí luyện giả Thâm Vực, yếu nhất có tu vi Tụ Khí cảnh tầng hai, mạnh nhất có tu vi Tụ Khí cảnh tầng bốn, xem như là người lợi hại nhất trong một nhóm bốn người tội phạm tử hình này.

Dương Đại cũng không khách khí, bắt đầu hấp hồn.

Tu vi bốn người này đều cao hơn Dương Đại, mỗi khi rút ra một hồn phách, Dương Đại đều sẽ đau đầu, chờ hắn hút xong bốn hồn phách, hắn chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt, ngay sau đó hôn mê bất tỉnh.

Điều này làm Hồ Lợi sợ hãi, vội vàng mang Dương Đại đi tới căn cứ chữa bệnh và viện chăm sóc.

...

Dương Đại chậm rãi tỉnh lại, mở to mắt, đập vào mắt là trần nhà thuần trắng.

Hắn cảm giác đầu đai hết sức muốn ngất, có loại cảm giác muốn ói.

Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện mình đã trở lại phòng của mình.

- Tiểu Dương, ngươi cuối cùng cũng tỉnh, kém chút hù chết ta.

Hồ Lợi từ bên cạnh lại gần, dọa toàn thân Dương Đại khẽ run rẩy.

Lão đầu này luôn đột nhiên như vậy.

Dương Đại chống đỡ đứng người dậy, ngồi dậy, hắn cười khổ nói:

- Thật có lỗi, để Hồ trưởng cục lo lắng.

Hồ Lợi cười nói:

- Gọi Hồ đại ca là được, xem ra năng lực ngự hồn của ngươi có hạn chế, không thể duy nhất một lần sử dụng quá nhiều, hoặc đối mặt với hồn phách tu vi cao hơn ngươi, ngươi sẽ có gánh vác, trách ta, là ta quá kích động, không để ý đến khả năng xuất hiện hậu quả, đúng rồi, tranh thủ thời gian triệu hoán một âm chúng, để ta tăng một chút kiến thức.

Ba ngày qua, hắn lại bị đám người chửi mắng, cuộc đời của hắn lần nữa nghênh đón thời khắc tràn đầy ánh sáng.

Dương Đại cũng không có từ chối, hắn đã cảm giác được trong không gian linh hồn thêm ra bốn vị âm chúng, hắn bắt đầu triệu hoán bốn vị âm chúng này.

Chỉ thấy từng đạo thân ảnh tản ra ánh sáng màu lục bay ra từ giữa mi tâm của hắn, trôi nổi trên giường.

Chính là cái bốn vị phạm nhân tử hình kia.

Bề ngoài bốn người này đều hết sức bình thường, nhưng ánh mắt lăng lệ, phối hợp với áo tù ngục giam và đầu đinh, lộ ra vẻ rất khó dây vào.

- Bái kiến chủ nhân!

Bốn người lập tức chào hỏi Dương Đại.

Hồ Lợi đứng dậy, tầm mắt sáng rực dò xét bốn vị âm chúng, còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, cười nói:

- Tiểu Dương, ta phải đi làm báo cáo, tổng cục hết sức quan tâm ngươi, ngươi cũng không cần lo lắng sẽ tiết lộ năng lực, này chính là cơ mật của cơ quan tình báo, trước khi chính ngươi công khai, chúng ta sẽ không công khai năng lực của ngươi.

- Sau này nếu gặp được phạm nhân tử hình tu vi mạnh mẽ, ta sẽ chuyên môn nhờ người ta giữ lại cho, chờ ngươi đi hấp hồn.

Tâm tình Dương Đại vui vẻ, tinh khí thần cũng khôi phục không ít.

- Ta hôn mê bao lâu?

- Ba ngày.

- Lâu như vậy?

- Đúng vậy, hù chết lão ca.

Hồ Lợi quay xong video, cười nói:

- Có năm vị âm chúng bảo hộ ngươi, ngươi có thể đi Thâm Vực tu luyện, lúc đầu, ngươi không cần tìm tông môn, chờ khi đột phá đến Tâm Toàn cảnh lại tìm tông môn, quốc gia có quan hệ để ngươi tiến vào một vài tông môn cường đại, ngươi bây giờ chỉ cần tìm một chỗ an tĩnh tu luyện công pháp trong bí võng, linh khí Thâm Vực còn nồng đậm hơn Địa Cầu, cho nên phần lớn thí luyện giả đều tu luyện trong Thâm Vực.

- Tiểu Dương, nhớ kỹ một chút, mọi thứ không nên gấp, mục tiêu của ngươi là sống sót, không ngừng mạnh lên, gặp bất cứ phiền phức gì, trước tiên nói cho ta biết, ta tận toàn lực giúp ngươi bãi bình.

Hồ Lợi vỗ vỗ bả vai Dương Đại vui thích rời khỏi, không quấy rầy Dương Đại.

Bình Luận (0)
Comment