Những quỷ nô theo Trình Ngạ Quỷ hắn đều đã chết, tất cả đều tiêu tan hồn phách, không để cho Dương Đại nhặt nhạnh chỗ tốt.
- Người mạnh nhất Quỷ Uyên tông phái có tu vi thế nào? Mục đích của các ngươi là cái gì?
Dương Đại tiếp tục hỏi.
Trình Ngạ Quỷ thành thật trả lời:
- Lợi hại nhất cũng mới Tụ Khí cảnh tầng ba, chúng ta đều là ngoại môn đệ tử, muốn đến đây thu thập hồn phách tán tu, luyện chế quỷ nô, tu vi của chúng ta quá thấp, rất có thể sẽ bị đào thải trong khảo hạch ngoại môn, chỉ có thể tới liều một phen, tìm kiếm tán tu tu vi thấp, chúng ta cũng không có tiếp nhiệm vụ về Doanh Kỷ, ta chẳng qua thấy qua nhiệm vụ truy sát hắn ở ngoại môn, cũng không phải đuổi giết hắn tới đây.
Dương Đại thở dài một hơi, Tụ Khí tầng ba thì uy hiếp không được hắn.
Nghĩ lại cũng đúng, dù sao gần Quỷ Khốc lĩnh có người của chính đạo tông môn, Quỷ Uyên tông nào dám trắng trợn đến đây, còn đám người Trình Ngạ Quỷ, tu vi thấp, có thể ngụy trang thành tán tu.
Vừa gia nhập Thâm Vực ngày thứ tư, Dương Đại an vị mười bốn vị âm chúng, trong đó sáu vị đã đạp vào con đường tu hành, cất bước rất mạnh.
Dương Đại hăng hái hỏi:
- Người nào trong các ngươi biết được một nơi linh khí dồi dào, không ai quấy rầy?
Thí luyện giả khác thì vội vàng gia nhập tông môn, nịnh nọt người bản thổ Thâm Vực, làm đủ loại nhiệm vụ, nhưng hắn không cần, hắn muốn làm chính là rời xa nguy hiểm, tu luyện thật tốt, thuận tiện mở rộng số lượng âm chúng.
Đêm khuya, trong rừng cây.
Dương Đại ngồi dưới đất, hắn vừa rồi trở lại hiện thực, bắt đầu học thuộc phương pháp tu luyện tầng thứ nhất《 Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh 》, cũng truyền thụ cho mấy người Liễu Tuấn Kiệt, Doanh Kỷ.
Tầng thứ nhất của công pháp cần tu luyện ba loại chú pháp khác biệt, đám người Thạch Long, Điền Bất Trung đã tu luyện công pháp, nếu một lần nữa tu luyện, sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu hiện có.
Hắn kiên nhẫn chờ đợi, Liễu Tuấn Kiệt, Doanh Kỷ thì đang không ngừng ghi nhớ phương pháp tu luyện hắn vừa rồi mới giảng.
Điền Bất Trung, Trương Hiền, Chu Lương thủ hộ ở xung quanh, cùng với những âm chúng khác bao bọc vây quanh Dương Đại, không cho bất kỳ khe hở nào để đánh lén.
Thạch Long, Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ thì đi về các phương hướng khác biệt tiến hành dò xét, đã đi một giờ.
Dương Đại phải bảo đảm trong vòng phương viên trăm dặm không có gặp nguy hiểm, sau đó mới dám tu luyện, miễn cho nguy hiểm xảy ra, làm hắn tu luyện ra đường rẽ, linh lực ngược dòng, tẩu hỏa nhập ma.
- Ngươi không phải hoàng tử sao? Vì sao trước đó không có tu luyện?
Liễu Tuấn Kiệt nhìn về phía Doanh Kỷ, tò mò hỏi.
Doanh Kỷ bất đắc dĩ trả lời:
- Ta cũng muốn tu luyện, nhưng phụ hoàng sợ trong hoàng tử xuất hiện quá nhiều Tu Tiên giả, từ đó ảnh hưởng đến địa vị Thái Tử, cho nên nói ta đọc nhiều sách, sau đó phụ tá Thái Tử.
Liễu Tuấn Kiệt đồng tình vỗ vỗ bờ vai của hắn, không nói thêm lời nào.
Lại một lát sau, Thạch Long, Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ ba vị âm chúng lần lượt trở về, cũng không có phát hiện vết chân, Tinh quái, vùng này hết sức an toàn.
- Bắt đầu tu luyện đi, những người khác trước trông coi, không được phớt lờ.
Dương Đại phân phó nói, sau đó bắt đầu tu luyện 《 Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh 》 tầng thứ nhất, Liễu Tuấn Kiệt, Doanh Kỷ tu luyện theo.
Dựa theo phương pháp tu luyện trong trí nhớ, ba người bắt đầu thổ nạp trước, nếm thử câu động thiên địa linh khí, luyện thành một tia linh lực, lại chế tạo chú ấn.
Phương pháp thổ nạp bởi vì công pháp khác biệt mà tiết tấu khác biệt, cái gọi là thổ nạp, chính là hô hấp, hơi thở hít vào số lần, tiết tấu rất quan trọng, hút khí vào cần đươc khống chế xuống bụng.
Linh khí Địa Cầu quá mức mỏng manh, dẫn đến nhân loại rất khó tự chủ tu luyện, cùng hoảng cảnh thổ nạp pháp tại Thâm Vực, hiệu quả có thể đạt tới đến gấp trăm lần.
Công pháp giống nhau, hoàn cảnh giống nhau, tốc độ lần đầu tiên thổ nạp tu luyện ra linh lực có thể biểu hiện tư chất.
Lúc đầu Dương Đại nghĩ tìm một nơi linh khí dồi dào lại không người tu luyện, nhưng căn cứ theo lời bọn người Điền Bất Trung nói, chỗ như vậy được xưng là phúc địa, phúc địa bình thường đều có tu sĩ cường đại, muốn tìm được một khối phúc địa hoàn toàn không có người chiếm cứ, khó như lên trời, Dương Đại chỉ có thể tùy tiện tìm một chỗ rừng núi tu luyện.
Thời gian một nén nhang trôi qua, Doanh Kỷ tu luyện ra một tia linh lực, mừng rỡ như điên.
Âm chúng quả nhiên còn có khả năng tiếp tục tu luyện.
Dương Đại đang ghen tỵ đồng thời trong lòng cũng có kinh hỉ.
Vạn Cảnh Âm Chủ nếu phát triển được tốt, hạn mức cao nhất chưa hẳn không bằng thiên phú cấp độ SSS!
Vị Thái Dương Thần thiên phú cấp độ SSS kia chủ yếu là lúc đầu có thể trực tiếp trở nên mạnh mẽ, một mực cường đại đến sau này, sánh vai Thái Dương.
Vạn Cảnh Âm Chủ ban đầu không có tăng lên tính trực tiếp dành cho chủ nhân, cần Dương Đại chậm rãi phát triển.
Liễu Tuấn Kiệt cảm nhận được áp lực, càng thêm chuyên chú.
Sau mười phút, Liễu Tuấn Kiệt tu luyện ra linh lực, mừng rỡ như điên, không có chú ý tới gương mặt Dương Đại đang âm trầm.
- Xoa, không phải tư chất tu luyện của ta rất kém cỏi, bởi vì kém tới cực điểm mới thức tỉnh thiên phú triệu hoán sư?
Tâm Dương Đại chìm vào đáy cốc.