Giữa trưa, lái xe đưa Dương Đại đến cửa tiểu khu, cha mẹ và em trai em gái đang chờ đợi.
Dương Đại chào từ biệt tài xế, sau đó đi vô nhà.
Thấy cha mẹ, Dương Đại vẫn rất cao hứng, chẳng qua là thấy em trai em gái, trong lòng hắn hết sức khó chịu, chủ yếu là kiếp trước căn bản không có bọn hắn, sau khi sống lại không ngờ lại nhiều thêm em trai em gái vốn không nên tồn tại, đổi thành ai đều cảm thấy quỷ dị.
- Nơi này là thế giới song song... Thế giới song song...
Dương Đại ở trong lòng thôi miên mình.
Người một nhà nhiệt nhiệt nháo nháo đi vào nhà, Tiểu Dương Siêu cùng Tiểu Dương Diễm còn chủ động dắt tay của hắn, rất thân cận, khiến cho lúng túng trong lòng hắn chút cũng tan thành mây khói.
Dương Đại lần đầu tiên trở lại nhà mới, không thể không nói, tiểu khu này rất không tệ, biệt thự đều là tòa nhà độc lập, có đình viện, cư xá, đủ loại công trình, đều có bể bơi, đoán chừng hộ gia đình xung quanh đây đều là người giàu có.
Sau khi về nhà, Dương Đại hàn huyên với mọi người trong nhà vài câu liền vào phòng, tiến vào Thâm Vực.
Vẫn như cũ là mảnh hồ nước kia, Dương Đại phóng xuất hết thảy âm chúng, để mỗi người bọn họ tu luyện, sau đó lại triệu hoán hồn phách chim bồ câu trắng.
Một đầu chim giương cánh ba trượng khổng lồ xuất hiện trước mặt Dương Đại, chính là chim bồ câu trắng kia.
Thiên Bồng nguyên soái cùng Lương Tử Tiêu lập tức chú ý tới.
- Sau này gọi ngươi là Cáp Tử tinh đi, Lương Tử Tiêu, tới cùng nó luận bàn một phen, thử một chút thực lực của nó.
Dương Đại phân phó, có Cáp Tử tinh, hắn tương đương với việc thu phục được chiếc máy bay thứ nhất chuyên môn cho mình, đồng dạng cũng là đơn vị tác chiến trên không trung.
Các âm chúng khác cũng quăng tới ánh mắt tò mò.
Dương Đại lại phân phó mười vị âm chúng vào rừng núi gần đó đi dạo, dò xét tình huống, tránh cho xuất hiện lần nữa tình huống bị người gặp được, dĩ nhiên, nếu gặp được vừa thi thể rồi chết, vậy thì càng tốt hơn.
Sau một phiên chiến đấu, Lương Tử Tiêu cùng Cáp Tử tinh chiến ngang tay, chủ yếu là Cáp Tử tinh biết bay, nếu như không đánh nát nó, nó căn bản đánh không chết, luận bàn mà thôi, đương nhiên sẽ không liều mạng.
- Chúc mừng chủ nhân, tu vi Cáp Tử tinh cũng tương đương với Tụ Khí cảnh tầng chín, khoảng cách trở thành Yêu quái cũng tới gần, lực lượng, thân thể mặc dù không bằng Thiên Bồng nguyên soái, nhưng tốc độ nó rất nhanh, không phải cao thủ Tâm Toàn cảnh, đuổi không kịp nó.
Lương Tử Tiêu cười nói, tự ngạo trong lòng tiêu tán.
Lúc này mới bao lâu, trong âm chúng của Dương Đại đã xuất hiện hai vị có chiến lực không kém hơn hắn.
Liên tiếp năm ngày qua đi.
Phần lớn thời gian Dương Đại đều đắm chìm trong Thâm Vự, hắn đã thành công thuần thục cưỡi Cáp Tử tinh, hai tay nắm lấy cánh chỗ nối tiếp tại thân thể Cáp Tử tinh, nơi đó vừa lúc là móc câu cong.
Ngoại trừ cưỡi bình thường ra, Dương Đại còn cần huấn luyện các động tác độ khó cao, giống như quay người ba trăm sáu mươi độ, lao xuống các loại, để Lương Tử Tiêu ngự kiếm đi theo, ở phía dưới bất cứ lúc nào tiếp lấy hắn, mặc dù có tu vi Tụ Khí cảnh tầng bốn, Dương Đại mới đầu vẫn run tay mấy lần, cũng may Lương Tử Tiêu phản ứng nhanh, hữu kinh vô hiểm.
Hiện tại Dương Đại đã triệt để thuần thục, cưỡi Cáp Tử tinh, để Cáp Tử tinh xoay tròn vài vòng, hắn đều sẽ không rơi xuống.
Thú triều đã bùng nổ, nếu đi tu luyện, không bằng tôi luyện kinh nghiệm chiến đấu, mô phỏng đủ loại tình huống chạy trốn, nhiệm vụ tu hành thì giao cho nhóm âm chúng, hắn có năm trăm linh chín vị âm chúng, linh lực vẫn tăng trưởng đều đặn, đồng thời hắn còn an bài một số người luyện tập Thiên Cương Đại La Kiếm Trận.
Thiên Cương Đại La Kiếm Trận là tuyệt chiêu, nhân số càng nhiều, lực sát thương càng mạnh, trước mắt, Lương Tử Tiêu cũng gia nhập Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, còn là người chủ trận, dựa theo hắn nói, do hắn chủ trận, dẫn đầu nưam mươi vị âm chúng kết trận, tru diệt cao thủ Tâm Toàn cảnh cũng không phải hy vọng xa vời.
Bất quá đại bộ phận âm chúng tu vi thấp, thậm chí không tính là Tu Tiên giả, rất dễ dàng bị địch nhân đánh tan.
Dương Đại đã làm tốt chuẩn bị tham chiến.
Giữa trưa.
Dương Đại ra khỏi phòng, đi vào trước bàn cơm trong phòng khách ngồi xuống, chờ đợi mọi người ăn cơm.
Giờ phút này, Dương Đằng đang nằm trên ghế sa lon xem tin tức trong tivi, hắn một bên xem, một bên hút thuốc, khắp khuôn mặt đều là vẻ u sầu.
Trong khoảng thời gian này, thú triều toàn diện bùng nổ, các thành phố phía tây Hán Tây hành tỉnh gặp trùng kích mãnh liệt, càng ngày càng nhiều thí luyện giả tham gia chiến đấu, cũng lần lượt xuất hiện thương vong, hiện tại Hán Tây hành tỉnh trở thành toàn bộ tiêu điểm của khu Hạ Quốc, thậm chí là Á Châu.
- Mười giờ sáng hôm nay, Quốc trụ Hùng Liệt đã lao thành phố, Quốc trụ đến có thể giảm xuống áp lực cực lớn cho tiền tuyến... –
Trong TV, phóng viên nhanh chóng nói, sau lưng hắn là một mảnh doanh địa đóng quân tạm thời, đủ loại xe tăng chiến đấu, máy bay chiến đấu, xe việt dã trải rộng trong khắp doanh trướng, còn có thể thấy không ít thí luyện giả ở trên trời ngự kiếm tuần tra.
Dương Đại nghe được tin Hùng Liệt đến, âm thầm thở dài một hơi.
Mười hai Quốc trụ, từng người đều mạnh mẽ, nhưng bọn hắn đều có chức trách quan trọng của mình, không thể tuỳ tiện điều động, Hùng Liệt trong mười hai Quốc trụ có uy danh hiển hách, danh xưng Yêu Vương hình người của Hạ Quốc, đây cũng không phải là châm chọc, mà là thân thể Hùng Liệt vượt qua cực hạn của nhân loại, là tố chất thân thể khủng bố có thể chống lại yêu quái.
Dương Đằng nhếch miệng cười nói:
- Hùng Liệt tới, Hán Tây hành tỉnh liền an toàn, năm đó lúc tận thế bộc phát, Hùng Liệt có thể nói là nhiều lần đã cứu thành phố, lão tử cảm thấy hắn là Quốc trụ mạnh nhất.
Dương Đại cười cười, không có đồng ý, không có phủ nhận.
Trên mạng, xác thực có rất nhiều người cho rằng Hùng Liệt là Quốc trụ mạnh nhất, chủ yếu là lực biểu hiện, nhưng Dương Đại vào bí võng thấy Hùng Liệt chỉ có thể xếp tới hạng năm.
Dương Đằng liếc nhìn Dương Đại hỏi:
- Tiểu Đại, ngươi sẽ tham gia nhiệm vụ sao? Nghe nói một khi tiền tuyến mất khống chế, phàm là thí luyện giả có đăng kí đều phải tập kết.
Dương Đại trả lời:
- Ta có khả năng tham gia, cũng có thể không tham gia.
Dương Đằng có chút ghen tỵ nói:
- Mẹ nó, đây là đặc quyền giai cấp sao?