Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 123


Lúc này Quách Nguyên cũng đã vô cùng phẫn nộ, không nghỉ tới Lâm Thần lại có thủ đoạn như vậy, vào lúc này các trưởng lão cũng đã xuất thủ, bọn họ tu vi thấp nhất cũng là Thiên Vũ Cảnh tam trọng, cao nhất là Thiên Vũ thất trọng đỉnh phong, tổng cộng có bảy tên, bọn chúng vây quanh Lâm Thần, tên đại trưởng lão của Kim Cang Môn tu vi cao nhất, nhìn hắn hét lên:" Nghiệt súc, phạm ta Kim Cang Môn đều phải chết, tiếp chiêu!"
Nói đoạn, hắn cùng các trưởng lão khác lao lên tung các vũ kỹ Địa giai hạ phẩm vào Lâm Thần, thấy hắn không phản ứng bọn họ kinh ngạc nhưng cũng vừa vui vừa lo, trái lại Lâm Thần vẫn nhàn nhạt không tỏ vẻ quan tâm đòn thế rơi vào người hắn khiến hắn rơi từ trên cao xuống đất tạo một hố to, Lâm Thần ngồi dậy phủi bụi trên áo rồi mĩm cười nói:" Bảy tên Thiên Vũ Cảnh đồng thời ra tay cũng chỉ có vậy, ta đã nhường bọn ngươi một chiêu, bây giờ thì tới phiên ta!"
Nói đoạn, hắn thoắt cái sử dụng [Tiêu Dao Cửu Thiên] - [Du Bộ] biến sau lưng một tên trưởng lão có tu vi thấp nhất, một quyền đấm thủng lồng ngực của hắn, cả đám người thất kinh, liền tản ra nhưng lúc này Lâm Thần đã đứng trước mặt một tên khác tương tự một quyền liền giải quyết được hắn, từng tên từng đều bị một quyền diệt sát, Lâm Thần tu luyện [Thần Ma Thể Quyết] đại thành tầng thứ nhất, cơ thể sánh ngang với cửu giai binh khí, mỗi quyền hắn phát ra bây giờ không dưới mười vạn cân tả hữu, đối với nhóm người trưởng lão của Kim Cang Môn bọn họ chỉ chú trọng tu luyện linh khí mà bỏ qua rèn luyện cơ thể khiến cho cơ thể vô yếu ớt, mặc dù hắn hiện tại chỉ Huyền Vũ Cảnh đỉnh phong nhưng không phải Huyền Vũ Cảnh vũ giả bình thường có thể so sánh được, tu luyện [Hỗn Độn Chân Kinh] khiến đan điền hắn nhiều hơn người thường gấp năm, sáu lần lại trải qua tinh luyện áp súc của Tịnh Liên Thánh Hoả thì chất lượng linh khí hắn vượt xa người thường gấp mười mấy lần, hiện tại hắn gần như vô địch cùng đẳng cấp thậm chí có thể vượt giai khiêu chiến, chỉ cần giai cấp không quá cao hắn liền có thể đối kháng.
Vương Thi Thi bên cạnh đứng nhìn vô cùng kinh hãi, từng cái Thiên Vũ Cảnh bị người thiếu niên này đánh rụng rơi, bây giờ nàng thấy hối hận lúc trước tại sao làm ra hành động như vậy, nếu nói về hối hận thì không ai khác hiện tại hối hận nhứt là Quách Hạo, chọc phải tên sát thần này, bây giờ hắn cầu mong có thể giết hắn lúc này.
Cuộc chiến càng dần cao trào, Quách Nguyên cũng không thể đứng nhìn nữa, hắn cũng tham chiến, tu vi của hắn là Tôn Vũ Cảnh nhị trọng, hắn giơ tay dự túm lấy Lâm Thần nhưng Lâm Thần đã nhanh chóng sử dụng [Du Bộ] tránh thoát và xuất hiện sau lưng Quách Hạo, Quách Nguyên đứng từ xa trông thấy vội vàng hô to:" Hạo nhi!"
Không chờ hắn nói hết câu, Lâm Thần chụp cổ Quách Hạo nói:" Ta không phạm người, người đừng phạm ta.

Nếu phạm ta thì đừng trách ta,diệt cỏ tận gốc!" dứt lời, Lâm Thần dùng lực bóp chết Quách Hạo khiến hắn chết liền tại chỗ, hắn khẽ liếc qua Vương Thi Thi bên cạnh.
Vương Thi Thi đã hoảng sợ nàng liền nắm tay Vương Ngọc từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm phù màu tím vận linh lực nó tạo ra một vòng xoáy hút cả hai vào trong, trước khi cả hai biến mất hoàn toàn thì Lâm Thần đã truyền âm nói:" Lần sau ta sẽ ghé thăm Bích Du Cung các ngươi!"

Quay lại, Quách Nguyên cả người tức giận run rẩy hắn nhìn quang cảnh thì mọi người thấy cả toàn trường xác chết đầy chồng chất, máu chảy thành dòng, phía dưới Huyết Anh cùng A Phúc và Tiểu Xích đã đi tới bên cạnh Lâm Thần.
Quách Nguyên nhìn hắn vẻ căm phẫn như muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Thần, hắn móc ra một viên đan dược màu đen, khí tức nó vô cùng quỷ dị, hắn gằng giọng nói:" Ngươi đã thành công ép lão phu, hôm nay dù có chết thì cũng kéo ngươi bồi táng!"
Nói rồi hắn nuốt viên đan dược vào, lập tức khí huyết trong người hắn sôi trào, vô cùng quỷ dị, tu vi của hắn từ Tôn Vũ Cảnh nhị trọng nhảy vọt lên Tôn Vũ Cảnh tứ trọng, cả người hắn thay đổi, nửa người nửa ma.
Lâm Thần nhìn vậy khẽ nói:" Quỷ Huyết Đan sao ? Không nghỉ tới..."
Quỷ Huyết Đan là một đan dược à không hẳn là gọi là đan mà đúng hơn nó là một loại ma dược cấm kị, tác dụng dùng để tăng cường thực lực tạm thời, nhưng tác dụng phụ cực kỳ cao nó khiến người sử dụng dần dần bị ma hoá, mất dần đi ý thức.

Càng mất đi ý thức thì Quỷ Huyết Đan càng phát huy tác dụng cuối cùng đoạ lạc hoá ma hoàn toàn.
Quỷ Huyết Đan cũng được chia thành các phẩm chất khác nhau, nhưng đều là thất phẩm đan dược, thấp nhất là hạ phẩm đan còn cao nhứt là thượng phẩm đan.


Quỷ Huyết Đan trong tay Quách Nguyên là thất phẩm thượng phẩm đan, hắn tình cờ có được trong một phiên chợ đen tại Trung Châu cách đây mười năm từ một tên độc sư, không phải vào lúc tuyệt cảnh hắn cũng không phải dùng loại ma dược hại mình như vậy, nhưng để giết Lâm Thần hắn bất chấp tất cả.
Dần dần, sự ma hoá càng diễn ra mãnh mẻ hơn, cuối cùng Quách Nguyên cũng hoàn toàn triệt để hoá ma, lúc này tu vi của hắn đã đạt tới Tôn Vũ Cảnh cửu trọng hậu kỳ.

Lâm Thần ngưng trọng triệu hoán Dạ Nguyệt Kiếm nắm chặt trên tay, đồng thời cũng vận dụng [Thần Ma Tiên Mục - Phá Chướng Chi Nhãn] khóa chặt Quách Nguyên.
Chưa kịp phản ứng, Quách Nguyên đã lao tới một quyền đánh vào người Lâm Thần khiến hắn văng ra xa vài mét, A Phúc cùng Tiểu Xích thấy vậy liền lao vào tấn công Quách Nguyên nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng một chưởng liền đánh bọn chúng văng ra xa.

Lâm Thần từ trong đống gạch vụn đứng dậy, cầm kiếm lao về phía hắn, cả hai bắt đầu giao tranh với nhau, Lâm Thần khá là gian nan trong việc tránh đòn, hắn phát hiện ra ma khí phát ra từ người Lâm Thần có thể khiến người khác ma hoá, nhưng may mà hắn có Tịnh Liên Thánh Hoả, có thể tịnh hoá thế gian vạn vật, ma khí bám vào người Lâm Thần liền bị tịnh hoá thành tinh khí bị Hỗn Độn Linh Chủng hấp thu, vết nứt cảnh giới bắt đầu có dấu hiệu sắp tức nước vỡ bờ.
Lâm Thần tránh ra xa Quách Nguyên mắt nheo lại, nói:" Xem ra không thể kéo dài thời gian được nữa !" hắn bắt đầu tập trung tinh thần hồn lực bắt đầu phát ra.

So về linh khí hắn không bằng Quách Nguyên ma hoá, thể phách thì chỉ có thể kiềm hãm lẫn nhau, bây giờ hắn liền dùng hồn lực, sức mạnh tinh thần hắn bây giờ đã đạt tới bán bộ cửu phẩm, hồn phôi cũng hoá dần thành hình một thai nhi.

Hắn tay niệm các ấn chú khác nhau:" Vô Tướng Hồn Quyết! Thiên Nộ!!!"
Dứt lời từ sau lưng Lâm Thần xuất hiện một hư ảnh khổng lồ,hai tay chấp laị ngửa đầu mở miệng hét to, tiếng hét tạo ra những luồng sóng âm hướng về Quách Nguyên, những sóng âm này không những tàn phá xung quanh,nó còn tấn công trực tiếp vào linh hồn, linh hồn của Quách Nguyên bị công kích, hắn phục máu văng ra xa mấy trăm mét.

[Thiên Nộ] là một trong những linh hồn bí thuật được ghi trong vô thượng hồn quyết [Vô Tướng Hồn Quyết], nó chuyên công kích vào linh hồn, nhẹ thì linh hồn bị tổn thương, nặng thì trực tiếp chết liền tại chỗ, đẳng cấp linh hồn càng cao [Thiên Nộ] uy lực phát ra càng mạnh.
Chớp lấy thời cơ, Lâm Thần lấy Dạ Nguyệt Kiếm lao về phía Quách Nguyên tính kết thúc cuộc chiến này nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên:" Dừng tay! Tha được hãy tha hà cớ sao phải tận diệt không tha!"
Lâm Thần mặc kệ lời nói khuyên ngăn, vẫn cầm kiếm hướng về Quách Nguyên, giọng nói kia liền thở dài, một chưởng liền phát ra, Lâm Thần nhanh chóng né ra.

Lúc này, một hư ảnh liền xuất hiện, bọn họ có ba người, hai nam một nữ, nhìn bọn họ râu tóc bạc phơ, Lâm Thần nhìn về phía họ cảm nhận được khí tức nguy hiểm :" Hai bán bộ Thánh Vũ Cảnh, một Thánh Vũ Cảnh nhất trọng sơ kỳ! Đây là hộ tông giả của Kim Cang Môn đây sao ?"
Lúc này lão bà tu vi nửa bước Thánh Vũ Cảnh,đứng bên trái lão giả áo xanh nhìn xung quanh phẫn nộ :" Tất cả chuyện này là do mình ngươi gây ra ?"

Lâm Thần nhếch mép cười không trả lời, lão già bên phải tức giận nói:" Tiểu tử biết điều thì nên thành thật nếu không đừng trách bổn thánh ?"
Lâm Thần tính trả lời thì lúc này Tịnh Liên Thánh Hoả trong thức hải trong tâm trí hãy khẽ dao động mãnh liệt cứ như gặp phải thứ gì đó khiến kích động không thôi, đồng thời kim sắc quyển trục cũng khẽ dao động nhẹ, Lâm Thần hướng mắt nhìn về phía lão giả áo xanh tu vi Thánh Vũ Cảnh nhất trọng kia, hắn cũng cảm nhận được một luồng khí thân quen, lúc này vị lão giả áo xanh kia lên tiếng nói:" Giết thì cũng giết rồi, phá thì cũng phá rồi, tới lúc nên chịu phạt rồi chứ hả ?"
Lâm Thần cười phá lên:" Dựa vào tên bán bộ Thánh Vũ Cảnh cùng với một tên Thánh Vũ Cảnh đèn dầu đã cạn như ngươi mà muốn bắt bổn tôn?
" Ngông cuồng! Tiếp chiêu..." lão giả bên phải tức giận tung chưởng về phía Lâm Thần, đồng thời lão bà kia cũng ra tay.
Hắn liền vận toàn lực chống đỡ, mặc dù cơ thể hắn sánh ngang với cửu giai binh khí nhưng nếu bị hai kẻ nửa bước Thánh Vũ Cảnh cùng thời ra tay thì không chết cũng bị thương, hắn khá là gian nan chống đỡ đòn của hai người, Tiểu Xích bên cạnh thấy chủ nhân mình bị tấn công, lao về phía hai người kia mà tấn công nhưng lúc này lão giả áo xanh kia cũng ra tay:" Nghiệt súc, nên ngoan ngoãn cho ta, rồi sẽ tới lượt ngươi!"
Hắn phát ra khí tràn đàn áp Tiểu Xích nằm bẹp dưới đất, không thể cử động, Lâm Thần phải gian nan mới thoát ra được, hắn sử dụng toàn lực kích phát ra [Du Bộ] cực hạn, đồng thời rơi vào tuyệt cảnh hắn cuối cùng hiểu ra áo nghĩa huyền ảo bên trong [Du Bộ], hắn thoát cái biến ra sau hai lão giả tính một kiếm kết liễu họ nhưng lại bị uy áp của lão giả áo xanh kia kiềm hãm không thể cử động.
Lão giả ban đầu đứng bên phải nói:" Đạ tạ đại ca, may mà có huynh nếu không thì..."
Lão bà kia cũng gật đầu nói:" Đúng vậy, trẻ tuổi như vậy đã lợi hại như vậy nếu như tiếp tục phát triển thì sợ rằng sau này liệu ai còn là đối thủ của hắn cơ chứ!?"
Lão giả áo xanh cũng đồng tình gật đầu vừa rồi nếu hắn không kịp thời ra tay thì rất có thể hai vị sư đệ, sự muội này của hắn sẽ đi chầu diêm vương gia, chỉ một Huyền Vũ Cảnh đỉnh phong đã làm cho Kim Cang Môn chó gà có tang, giao chiến với Tôn Vũ Cảnh không hề yếu thế, vượt giai khiêu chiến kẻ như vậy há là bình thường, nay đã đắc tội với hắn chỉ có giết hắn khi còn có thể nếu không ngày sau e là không còn cơ hội.

Bình Luận (0)
Comment