Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 125


Lâm Thần sau khi ổn định tinh thần bản thân, rồi nhìn về phía lão giả áo xanh.

Lúc này, lão đã bị trọng thương ngồi tựa vào tảng đá, thều thào nhìn Lâm Thần đi tới trước mặt mà nói:" Ra tay! Cho lão phu thống khoái..."
Lâm Thần im lặng không trả lời chỉ lấy tay chụp lên đầu lão giả :" Vô Tướng Hồn Quyết! Sưu Hồn Thuật..."
Hàng loạt thông tin liên quan tới Kim Cang Môn từ những chuyện nhỏ vặt tới những thông tin tuyệt mật cũng lần lần được hiện ra trước mắt Lâm Thần, sau khoảng nửa tiếng đồng hồ, hắn buông tay ra nhìn lão giả áo xanh, theo kí ức thu thập được tên lão Quách Tĩnh, là ông nội của Quách Nguyên, đảm nhiệm thái thượng trưởng lão, bắt đầu tu luyện năm mười năm, mất gần bốn trăm năm mới tu luyện tới Thánh Vũ Cảnh, đồng thời phát hiện đây là cực hạn bản thân nên quyết định lui ẩn, hắn may mắn vào lúc đại hạn của bản thân tìm được Huyền Hoàng Viêm Hoả, thuận thế đột phá đại cảnh, mất mấy trăm năm nữa vẫn không có cách nào luyện hoá Thiên Hoả, đồng thời khiến cho thọ mệnh ngày càng giảm.
Quách Tĩnh yết ớt nhìn Lâm Thần biết hắn đã động tay động chân với mình, bất lực không làm gì được hắn chỉ biết im lặng.

Lâm Thần cũng không dây dưa nhiều với lão, dứt khoát một kiếm giết hắn, cơ thể hắn vừa chết đi một ngọn lửa màu vàng đen xuất hiện muốn bạo tẩu nhưng chưa kịp phản ứng thì bị một luồng uy áp khống chế, Lâm Thần mĩm cười nói:" Muốn chạy đi đâu hả ?"
Huyền Hoàng Viêm Hoả liền phản khán chống cự hắn, lúc này hắn tế ra Tịnh Liên Thánh Hoả, dưới uy áp của Tiểu Hồng, ngọn lửa của Huyền Hoàng Viêm Hoả trở nên dịu nhẹ không còn phản kháng nữa, Lâm Thần đi tới từ từ dùng đôi tay được bao bọc bởi ngọn lửa màu hồng phấn của Tịnh Liên Thánh Hoả hướng về phía Huyền Hoàng Viêm Hoả, từ trong lấy ra một đốm lửa màu vàng đen nhỏ, đây chính tâm hoả của Huyền Hoàng Viêm Hoả, bỏ vào miệng nuốt nhanh tức khắc hắn liền kết ấn tạm thời phong ấn cỗ lực lượng này.

Tiếp đến,hắn nhìn xung quanh mọi thứ đã bị lôi kiếp của bản thân tàn phá khắp nơi, mọi thứ bây giờ đã rơi vào đỗ nát, Lâm Thần cảm thái rồi tiến bước đi, dựa theo kí ức của Quách Tĩnh, hắn rất nhanh tiến về bảo khố của Kim Cang Môn, chỉ dùng một quyền đã đánh sập cánh cửa.
Nhục thân hắn bây giờ đã vượt qua cửu giai binh khí, đã sắp chạm móc thần khí, huống chi cuộc chiến vừa rồi đã khiến cho [Thần Ma Thể Quyết] đốt phá tầng thứ hai, bây giờ một quyền hắn đánh ra đã đạt tới hai mươi năm vạn cân tả hữu.

Việc đột phá công pháp giúp hắn tăng cường lực lượng bản thân lên một tầm cao mới.
Hắn nhanh chóng tiến vào bên trong bảo khố, bên trong có rất rất nhiều bảo vật khác nhau, từ tứ phẩm thấp nhất đến thất phẩm cao giai binh khí,pháp bảo, ngoài ra còn có có các dược phẩm thảo dược các loại,và dĩ nhiên không thể thiếu chính là linh thạch, linh thạch hạ phẩm lên tới hàng trăm vạn khối, ngoài ra còn có trung phẩm cùng thượng phẩm số lượng cũng không thấp.

Lâm Thần dùng hơn mười túi trữ vật thu toàn bộ bỏ vào trong, khi định rời đi hắn cảm nhận được một luồng khí rất nóng thổi qua, hắn dừng lại tỉ mỉ xem xét, rồi lại dùng [Thần Ma Tiên Mục - Phá Chướng Chi Nhãn] nhìn xung quanh, thì phát hiện bên dưới bảo khố còn một lối đi khác.
Dĩ nhiên hắn lần theo dấu vết đi qua một tầng hầm, càng tiến gần thì phát hiện không khí ngày càng nóng, được một lúc thì hắn phát hiện ra một tế đàn,bên trên có một ngọn lửa màu xanh nhạt đang bập bùng cháy, Lâm Thần đi tới thì kinh ngạc không thôi:" Địa Hoả, mà còn là Hải Tâm Diễm, Địa Hoả bài vị thứ bốn mươi chín."
Thiên Địa Dị Hoả chia làm hai bản lần lượt mười tám bài vị Thiên Hoả Bảng và một trăm lẻ tám bài vị Địa Hoả Bảng.


Địa Hoả chiếm số lượng lớn bởi nó được sinh trưởng trong môi trường ít khắc nghiệt hơn Thiên Hoả, một số thì do đại địa uẩn dưỡng, một số thì trong lòng đất dung nham nóng chảy mà thành, ví như Hải Tâm Diễm xếp hạng bốn mươi chín này, sinh trưởng trong lòng dung nham dưới đáy biển sâu, cơ duyên xảo hợp thế nào trải qua mấy ngàn năm mà hình thành một ngọn lửa màu xanh nhạt như trước mắt.

Trong Địa Hoả bảng, những Địa Hoả sắp trước hạng năm mươi đều quý hiếm khó gặp, phải trải qua vạn năm thậm chí hàng triệu năm mới thai nghén mà thành, nên bá đạo của nó cũng không hề kém cạnh càng về trước sự bá đạo nó càng thể hiện rõ ràng nhứt là ba đoá Địa Hoả đầu bảng không hề kém cạnh một số Thiên Hoả trong Thiên Hoả bảng.
Lâm Thần kích động không thôi, nhưng lại phát hiện thì ra đoá Địa Hoả này chính là tâm nhãn cho một trận pháp nào đó.

Qua một hồi tỉ mỉ xem xét thì ra đây là một trận pháp tụ linh lấy năng lượng Địa Hoả cung cấp cho hộ tông đại trận, nhưng do Lâm Thần đã huỷ đi hộ tông đại trận nên cái tế đàn này xem như vô dụng, hắn suy nghĩ làm thế nào thì thu lấy Hải Tâm Diễm, trong người hắn thì đang phong ấn năng lượng của Huyền Hoàng Viêm Hoả nên không thể tiếp nhận thêm, lại thêm Tiểu Hồng chỉ ưa chuộng Thiên Hoả, đối với Địa Hoả dường như có sự bài xích không hề nhẹ, đang đau đầu thì kim sắc quyển trục liền xuất hiện ra giữa hư không, mở ra ánh sáng vàng kim lấp lánh chiếu thẳng vào Hải Tâm Diễm, một lúc sau thì nó bị kim sắc quyển trục hút vào trong.
Khi Hải Tâm Diễm được thu vào thì cả tế đàn mất đi vật chống đỡ liền sụp đổ, Lâm Thần liền nhanh chóng rời khỏi nơi này, thoát khỏi tầng hầm hắn một mạch rời khỏi hiện trường và dĩ nhiên không quên sử dụng [Nặc Khí Quyết] che đậy khí tức bản thân vì khi hắn vừa thoát khỏi tầng hầm hăn cảm nhận được một luồng khí tức rất mạnh mẽ nên hắn nhanh chóng rời đi khỏi nơi này.

Khi hắn vừa đi chưa được bao lâu, một nhóm người ăn mặc sang trong đi tới, khí tức vô cùng nguy hiểm, bọn họ không ai khác chính là người của Tây Môn thế gia, vốn đến tham dự tiệc cưới nhưng do giữa đường gặp trục trặc nên đến trễ, khi gần sắp đến họ thấy bầu trời kì lạ liền tốc hành tới nhưng vẫn đến trễ một bước.
Lúc này, một đại hán ăn mặc trang nghiêm, mái tóc dài đen, râu dài không quá mười xentimet, hắn chính gia chủ Tây Môn gia Tây Môn Ngạo Long, hắn nhìn xung quanh nói:" Vết tích rất còn mới, mau chóng tản ra xung quanh truy đuổi, ta đoán kẻ làm chuyện này chỉ có tên Lâm Thần kia mới đảm đương nổi, một số người còn lại cử người trong gia tộc tới đây tiếp quản địa bàn của Kim Cang Môn! "
" Ây dô, Tây Môn huynh làm như vậy e là không hợp tình hợp lí đâu đấy! "
Từ xa một âm thanh vang tới đáp lại lời của Tây Môn Ngạo Long, khiến hắn phải quay lại nhìn khẽ nhíu mày một cái, hắn nhận ra thanh âm này của ai.
Lúc này có hai nhóm người khác cũng kéo tới, bọn họ một nhóm năm người và một nhóm bốn người từ hai phía khác nhau đi tới.

Tây Môn Ngạo Long tuy không vui nhưng cũng cất tiếng nói:" Thì ra là Tư Đồ huynh cùng Tư Mã huynh! Hạnh ngộ..."
" Không dám, Chào Tây Môn huynh cùng Tư Đồ huynh..." người đàn ông trong nhóm bốn người cất tiếng nói đáp,hắn chính là gia chủ của Tư Mã gia, Tư Mã Nghĩa.
" Chào hai vị huynh trưởng " tên lên cuối cùng này không ai khác chính là gia chủ Tư Đồ gia, Tư Đồ Minh.
Ba gia chủ của ba thế lực mạnh nhất Tây Huyền Châu đã tụ hội ở đây kẻ nào mà không có tu vi thông thiên, thấp nhất cũng Thánh Vũ Cảnh nhất trọng chính là Tư Mã Nghĩa, còn hai người kia là Thánh Vũ Cảnh nhị trọng sơ kỳ cùng hậu kỳ.


Cả ba bắt đầu chào hỏi nhau, chào hỏi là thứ phụ cái bọn họ muốn là cái bánh ngọt Kim Cang Môn này, sau một màn thảo luận bọn họ quyết định chia đuề mảnh đất này.

Tư Đồ Minh nhìn vào phế tích nói:" Theo hai vị thì kẻ nào có thể làm được chuyện này ?"
Tây Môn Ngạo Long trả lời :" Ta nghĩ chỉ có kẻ đã diệt Phong Lôi Các, Lâm Thần.

Liên tiếp mấy tháng liền diệt đi hai tam đẳng thế lực, kẻ này rốt cuộc là thần thánh phương nào ?"
Tư Mã Nghĩa nói tiếp:" Với sức một người thì không thể làm được những chuyện này, thậm chí ngay cả chúng ta nếu muốn diệt cả một tam đẳng thế lực cũng phai hao tâm tổn sức,chứ đừng nói là một người, một tông môn thế này!"
Tư Đồ Minh trầm ngâm một hồi rồi nói:" Bây giờ chúng ta đoán non đoán già cũng không được lợi ích gì, tạm thời chúng ta bỏ qua ân oán cùng nhau truy bắt được hung thủ,sau đó tra khảo một phen nhất định sẽ biết được thôi!"
Cả hai người kia cũng im lặng gật đầu đồng tình, bọn họ nói vài câu rồi tản ra mọi người một hướng nhưng tất cả đều có một ý định chung đó là bằng mọi thủ đoạn, mọi cách bắt được người gọi là Lâm Thần, để moi ra bí ẩn bên trong.

Bình Luận (0)
Comment