Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 21


Sáng hôm sau, vòng thứ hai được tiếp tục, các đệ tử tập trung tại sảnh chính lần lượt lên rút thăm chia bảng để thi đấu, tám mươi đệ tử ngoại môn tổng công chia thành hai bảng, mỗi bảng sẽ thi ba vòng thi đấu, vòng thứ nhất và vòng thứ hai mỗi bảng sẽ chọn ra những đệ tử bước vào nội, còn vòng thứ ba để chọn ra năm người mạnh nhất để đi tiếp vào vòng trong.

Còn đệ tử tạp vụ chỉ cần đấu trực tiếp một vòng thì sẽ chính thức trở thành ngoại môn đệ tử.

Hôm nay, Lâm Thần bốc nhầm số ba thuộc bảng A, Lý Sơn bốc nhầm số tám mươi thuộc bảng B.

Trận đầu tiên bảng A, hai đệ tử đều là Thiên Luân trung kỳ, cả hai đấu với nhau rất kịch liệt, cuối cùng một đệ tử ngã xuống và còn tất nhiên người còn lại chiến thắng.

Trận thứ hai, Lâm Thần ra sân, đối thủ là Thiên Luân hậu kỳ là một vị nữ đệ tử tên Tô Ngọc Vân, thiên phú cô không tệ, bắt đầu cô liền dùng hạ phẩm Phàm cấp vũ kỹ [Liên Hoa Kiếm Pháp], chuyên về khoái kiếm không ngừng vung kiếm về phía hắn, nhưng hắn nhàn nhạt tranh đòn của cô rất dễ dàng.
Các trưởng lão quan sát đánh giá cao về Lâm Thần, đồng thời cũng nhận xét rất tốt về Tô Ngọc Vân đem [Liên Hoa Kiếm Pháp] tu luyện tới trình độ này.


Lâm Thần vận dụng khoái kiếm của Ngọc Vân, tu luyện một bộ pháp mà ngày hôm qua sau khi trở về Lâm Thần rơi vào tiềm thức tiến về kim sắc quyển trục thì ngoài pháp môn tu luyện ra, [Hỗn Độn Chân Kinh] còn bao quát rất nhiều loại thần thông, trong đó có một bộ tên là [ Tiêu Dao Cửu Thiên ] thuộc về thân pháp kiêm bộ pháp, gồm chín trọng ba trọng đầu là bộ pháp, ba trọng tiếp là thân pháp còn ba trọng cuối là thần thông tạm thời cậu không thể sử dụng.
[ Tiêu Dao Cửu Thiên] đệ nhất trọng chính là [ Du Bộ ], chuyên về bộ pháp tốc độ cao, luyện tơi tiểu thành một giờ có thể chạy hơn vài chục dặm, đại thành thì trăm dặm còn viên mãn về sau thì một giờ có thể đi hơn vạn dặm.

Bất kỳ công pháp, vũ kỹ nào đuề cũng chia thành các đẳng cấp nhập môn, tiểu thành, đại thành và cuối cùng viên mãn.
Lâm Thần đang lợi dụng tốc độ khoái kiếm của Ngọc Vân đem [ Du Bộ ] tiến vào nhập môn.

Tô Ngọc Vân càng đánh càng đuối sức không theo kịp tốc độ của Lâm Thần, càng lúc càng chậm, bất đắc dĩ, Lâm Thần đành kết thúc trận đấu, hắn xuất hiện sau lưng đánh ngất cô,trọng tài thấy vậy liền phán hắn thắng.

Lâm Thần bước xuống đài, trận tiếp theo được bắt đầu.
Cứ thế một trận tiếp một trận kết thúc hai vòng thi đấu đã chọn ra các những đệ tử tiến vào nội môn, tiếp đến vòng thứ ba, tranh đấu diễn ra sôi nổi chỉ còn lại hai người, cả hai sẽ tranh nhất nhì bảng, đối thủ của Lâm Thần là Triệu Tử Long, Thiên Luân kỳ đỉnh phong, một trong năm người mạnh nhất ngoại môn.

Cả hai cùng bước lên sàn, bọn họ chào nhau, Triệu Tử Long vũ kỹ thành danh của hắn là Huyền Long Thương Pháp, Địa giai hạ phẩm vũ kỹ, là vũ kỹ trấn tộc của Triệu gia tại Nam Huyền Châu này.
Tử Long: " Lâm Thần, ta khuyên ngươi tốt nhất đầu hành đi để tránh thương vòng, dù sao chỉ tranh nhất nhì bảng, ngươi xếp nhì bảng xem như là vinh hạnh của ngươi rồi!"
Lâm Thần : " Bớt dài dòng đi, bắt đầu đi...!"
Trọng tài hô to bắt đầu trận đấu, Triệu Tử Long tay không lên tấn công hắn, chỉ vì hắn thấy Lâm Thần không đủ tư cách để hắn dùng thương, chỉ cần một hai chiêu có thể hạ hắn.

Lâm Thần chỉ nhép mép cười, đồng thời tiếp tục dùng [ Du Bộ ] tránh đòn.
Trên đài quan sát một vị trưởng lão nói: " Ngươi xem từ lúc bắt đầu,tên Lâm Thần đều dùng một loại bộ pháp này, mỗi lần đều nhanh hơn một lần, chắc hắn tính dùng đối phương để diễn luyện a ! ".

- " Ta thấy chín phần là như vậy, lâm trận học võ, nên nói tên thông minh hay ngu dốt a, đối thủ của hắn lần này là ngoại bảng xếp thứ ba, Triệu Tử Long, hắn còn chưa dùng sở trường của hắn a "
Ba vị trưởng lão quan sát trận đâu giữa hai người bảng A gật đầu, thật ra mỗi bảng thi đấu, đầu có ba vị trưởng lão quan sát đánh giá, bọn họ chính là nhóm người thuộc Ngoại Môn trưởng lão trông coi ngoại môn, mỗi vị đều có tu Linh Vũ nhất trọng thấp nhất và cao nhứt là Linh Vũ tam trọng.

Dưới sân đấu, Triệu Tử Long cùng Lâm Thần quần nhau, nhưng Triệu Tử Long chưa từng bắt kịp tốc độ của Lâm Thần.

Bỗng lúc này, Lâm Thần tốc độ bỗng tăng đột ngột tránh được kình trảo của Tử Long áp tới, đồng thời tung một quyền vào hắn khiến hắn văng ra xa.
Lâm Thần vui vẻ nói: " Hay lắm, cuối cùng cũng bước vào nhập môn rồi...Tiếp theo cũng phải nghiêm túc rồi! " Nói liền, Lâm Thần rút ra một thanh kiếm gỗ đã chuẩn bị trước.

" Triệu Tử Long, nếu ngươi không mang bản lĩnh thật sự mình ra, tiếp theo là dưới sàn a ! "
Triệu Tử Long cười sảng khoái rút cây trường thương ra: " Hay lắm, dám bỡn cợt ta, tiếp đến hãy xem đây.

Huyền Thiên Thương Long Quyết! Đệ nhất thức, Thần Long Bãi Vĩ...!"
Triệu Tử Long cầm thương lao tới quét ngang một đường kình lực phát ra hướng về Lâm Thần, nhưng hắn trầm tĩnh không động, kiếm trong tay cầm trước mặt hướng lên trời, rồi vung một đường chém bay kình lực do Triệu Tử Long phát ra.

Trên khán đài quan sát, một vị trưởng lão kinh ngạc đứng dậy: " Là Kiếm Thế, hắn ngộ ra được Kiếm Thế, thiên tài...!Là thiên tài, sau trận nay dù cho ta sẽ nhận hắn làm đệ tử! "...
Lâm Thần không biết rằng mọi hành động của mình đều được các vị trưởng lão quan sát, nhưng cậu không để tâm, lúc này tâm của cậu đã đặt lên kiếm, thanh kiếm tuy bằng gỗ nhưng mỗi lần giao tranh cùng trường thương bằng kim loại không hề rơi xuống hạ phong, từng bước từng bước ép trường thương.

Triệu Tử Long tức tuân hắn đều tung ra gần như hơn cả trăm thương nhưng không thể nào đột phá thế tấn công cũng phòng ngự của Lâm Thần.
Triệu Tử Long tức giận rống lên, hắn tức thật sự đồng thời cảm thấy mất mặt liền nhảy lên cao dồn hết sức vào một một thương rồi nện xuống: " Huyền Thiên Thương Long Quyết! Đệ cửu thức, Thương Long Bào Hao Thức...!"
Kình lực phát ra uy áp khổng lồ khiến cho một số đệ tử dưới Thiên Luân Kỳ cảm thấy hơi khó thở, Lâm Thần mặt vẫn hướng về thương kình, tay cầm thanh dang ngang khí sắc không hề thay đổi, bỗng có luồng khí xuất hiện bao phủ thanh kiếm: "Ngạo Thế Cửu Kiếm! Nhất Kiếm Thành Danh..."
Nói đoạn hắn vung kiếm chém về phía kình lực của Triệu Tử Long, Kiếm kình phá nát uy lực của thường kình, tấn công thẳng tới Triệu Tử Long, đánh hắn văng thẳng vào vách tường gần đó, hắn liền bất tĩnh nhân sư.

Thanh kiếm gỗ trên tay Lâm Thần cũng vỡ vụn.

Bình Luận (0)
Comment