Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 56


Sau hơn ba canh giờ luyện hoá, thanh kiếm cùng linh hồn của hắn cũng xuất hiện một tia tương thông, bây giờ chỉ cần một ý niệm liền có thể sai dụng nó.

Thái Sơ Kiếm bay vòng vòng quanh người hắn, bỗng hắn nhớ ra cái gì đó liền thốt lên:" Thái Sơ Kiếm, không lẽ nó là bội kiếm của Thái Cổ Thần Vương vạn năm trước sử dụng, nếu thật vậy, thì Thần Ma Chiến Trường càng phải đi, nếu như bên trong phát hiện ra Thái Sơ Kiếm thì Ma Ha Kiếm nhất định đâu đó bên trong..."
Thái Sơ Kiếm là thần binh của Thái Cổ Thần Vương, còn Ma Ha Kiếm lại là ma binh của Viễn Cổ Ma Tôn.

Tại thượng giới, truyền thuyết về hai tôn thần luôn được lưu truyền khắp nơi,người người đều tin ngưỡng và ái mộ, nhất là trong việc chống lại sự xâm lăng của hắc ám vĩnh hằng.

Lấy này chú lực hắn bắt đầu nhìn về viên đá, to hơn nắm đấm một tí nhưng dùng mọi cách thăm dò bằng hồn lực thì bị một năng lượng nào đó cản trở, đánh bật ra.

Đang không biết làm sao, thì kim sắc quyển trục xuất hiện, hiện ra hư không lơ lửng trên đầu hắn, bắt đầu mở bung ra nuốt lấy viên đá vào trong, rồi sau đó cuộn lại nhập trở về bên trong hắn.
Hắn ngây người không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng hắn cũng không để tâm, hắn tin rồi một ngày hắn biết được mọi chuyện.

Hắn cũng tiếp tục tu luyện , vừa rồi hấp thụ khí linh của Thái Sơ Kiếm cũng đã làm làm bình chướng tầng thứ tám hồn có dấu hiệu nứt ra, chỉ cầm thêm một tí thời gian nữa hắn sẽ đột phá hồn lực cấp tám.
Hai ngày sau con tàu đi Bắc Huyền Châu chuẩn bị khởi hành, Mộng Cầm hướng dẫn mọi người đi lên tàu, con tàu vô cùng to lớn đủ sức chứa trên ngàn người.

Đoàn người lần lượt xếp hàng đi lên, Lâm Thần bắt gặp nhóm người của Thanh Vân Môn, trong nhóm có Nhậm Doanh Doanh, Mộ Linh San và dĩ nhiên cũng có Diệp Thanh Tuyền, ngoài Nhậm Doanh Doanh cùng hơn năm người đuề là Linh Vũ Cảnh trở lên, còn lại đều là bốn người kia là Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong,đặc biệt Lâm Thần chu ý tới thanh niên trọc đầu lưng đeo trường côn đen, tu vi cao nhất nhóm người chỉ thua hai vị lão giả dẫn đoàn, hắn nhìn ra tên này tu vi ít nhất là Linh Vũ Cảnh cửu trọng, theo như kí ức thì rất có thể tên này tên là Tào Quang, đệ nhất nhân tại Thanh Vân Môn một trong thất tử Thanh Vân Môn.

Tào Quang liếc nhìn về phía Lâm Thần, cả hai trạm mắt nhau, Tào Quang khẽ nhếch miệng rồi quay đi.


Lý Sơn đi tới, đồng dạng bắt gặp cảnh tượng đó, liền nổi nóng lên, nhưng Lâm Thần cản lại.
Nhóm người bọn hắn nhanh chóng ổn định lại vị trí bản thân, Lâm Thần cũng không ngoại lệ, chuyến đi này rất dài mất tận gần bảy tám ngày nên hắn tranh thủ xem có đột phá được hồn lực bát phẩm hay không.

Lúc này, cửa phòng hắn có tiếng gõ cửa mở ra thì thấy Mộ Linh San cùng Lý Sơn đang đứng đợi, cả hai cùng bước vào trong, thuyền tuy lớn nhưng không gian sinh hoạt có phần hạn chế nền thường sẽ ở chung, Lâm Thần cùng Lý Sơn ở chung một phòng, Lý Sơn đang trên đường về phòng mình, thì bắt gặp Mộ Linh San mới biết cô nàng đang tìm Lâm Thần.
Bước vào trong, Mộ Linh San ngập ngùng không tự nhiên, muốn nói gì đò nhưng lại thôi, Lâm Thần nhìn ra vấn đề của nàng liền nói:" Dù ta có gia nhập bất kỳ thế lực nào, ngươi cũng là bằng hữu của ta nên không chừng phải e dè như vậy...."
Mộ Linh San nghe vậy hơi ngây người rồi mĩm cười, cuối cùng nút thắt trong cô cũng được nới lỏng, cả ba cùng chuyện trò rất thú vị, Mộ Linh San cũng kể lần này Thất tử Thanh Vân Môn đuề tham dự, và dẫn đầu thất tử là Tào Quang, Nhậm Doanh Doanh lần này chỉ phụ trợ, nàng may mắn được tham gia chuyến đi lần này, cách đây sáu tháng nàng đột phá Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong được một vị thái thượng trưởng lão của Đan Khí Điện, Tưởng Vi thu làm đồ đệ nên nàng được tham gia đại hội.
Trò chuyện một lúc thì trời bắt đầu tối, Mộ Linh San cũng phải trở về, trước khi về Lâm Thần bảo nàng náng lại chút rồi truyền cho nàng một quyển tâm pháp tên là Ngũ Hành Chân Nguyên Công, phù hợp với thể chất Ngũ Đức Thần Thể của nàng.
Thể chất của nàng ngoài mẫu thân đã qua đời biết thì người trong gia tộc không ai biết, Lâm Thần làm sao lại biết lại còn cho nàng công pháp phù hợp, sáu tháng qua mặc dù đạt tới Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong nhưng nàng lại không thể kết đan, mỗi lần muốn kết đan thì dường như gặp trở ngại gì đó, vốn nghỉ do thể chất đặc thù nên nàng cũng không dám tuỳ tiện đi hỏi chỉ lặng lẽ tìm kiếm trên thư tịch, nhưng tất cả đều không tìm ra, không ngờ hôm nay gặp Lâm Thần cho nàng công pháp đồng thời giải quyết khúc mắc trong nàng,bất giác nàng đỏ mặt lấy hết can đảm hôn lên má Lâm Thần một cái rồi quay mặt bỏ chạy.
Lý Sơn thấy vậy liền huýt sáo cái rồi chạy lại nói:" Xem ra Mộ mỹ nhân muốn lấy thân báo đáp a!?"

Lâm Thần đẩy hắn ra:" Ngươi im lặng chút đi, ta chỉ xem nàng là bằng hữu thôi !"
Lý Sơn cười gian manh, vỗ vai hắn đồng cảm nói:" Ta hiểu mà, trước bằng hữu sau thì tri kỷ, cuối cùng..."
Lâm Thần liền gõ đầu hắn khiến hắn tắt ngang suy nghĩ, Lý Sơn ôm đầu ra vẻ đau thương với hắn, nhưng Lâm Thần cũng không đếm xỉa tới hắn quay mặt đi về phía giường lúc quay mặt đi hắn khẽ mĩm cười rồi bỏ đi, tiếp tục xếp bằng tu luyện.

Thấy vô vị, Lý Sơn đành cũng tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment