Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 88


Sau khi Lý Sơn giành chiến thắng tuyệt đối trước Tào Quang, Thanh Vân Môn đệ tử cùng các trưởng lão vô cùng kinh ngạc cũng có một chút hối hận pha lẫn trong đó.

Trận đấu tiếp theo cũng được diễn ra lần này là Nhậm Doanh Doanh cùng Nam Cung Thư, rất nhanh trận chiến đi vào hồi kết, Nam Cung Thư bằng một thương đã đánh gãy thanh kiếm của Nhậm Doanh Doanh.

Tiếp theo là trận tranh tài giữa Mộng Thanh Dương của Lăng Tiêu Điện cùng Bắc Minh Phong, thiếu chủ Bắc Minh thế gia, trận chiến vô cùng nảy lửa cuối cùng Mộng Thanh Dương thắng hiểm, có thể nói hắn may mắn thắng được Bắc Minh Phong.
Tiếp theo các trận chiến xảy ra vô cùng khốc liệt,có thể đi tới bước này ai mà không phải chân chính thiên tài, nen ai ai cũng đem tài năng của mình bộc lộ toàn bộ, và rất nhanh bọn họ xác định mười người tiến nhập vào Tiềm Long Bảng.

Và sau đây là cuộc chiến tranh nhất nhì bảng giữa Lý Sơn cùng Mộng Thiên Nguyệt.

Trận chiến giữa hai người vô cùng nảy lửa, Mộng Thiên Nguyệt vô cùng gian nan tránh né các đòn tấn công của Lý Sơn.

Còn Lý Sơn cũng vô cùng khó nhằn khi không ngừng trúng các chiêu bằng kiếm khí đến từ Mộng Thiên Nguyệt, nếu không nhờ lân giáp có khả năng phòng vệ cao thì nhứt định hắn sẽ bị rất nhiều vết tích trên người.
Mộng Thiên Nguyệt chỉ dùng đi dùng lại những kiếm chiêu cơ sở, từ sau khi Lâm Thần để cho nàng một đạo kiếm ý trong thức hải nàng không ngừng dựa vào nó để lĩnh ngộ kiếm ý của bản thân.

Các đối thủ trước không người nào mà tấn công y mảnh nàng không thể không đề phòng, nay gặp một tấm tường kiên cố là Lý Sơn nàng nảy ra ý định dùng hắn để lĩnh ngộ ra kiếm ý bản thân.
Lý Sơn cũng phát hiện Mộng Thiên Nguyệt cố tình dùng mình thành đá mài luyện, hắn cũng không tỏ vẻ khó chịu mà còn vô tình phối hợp với nàng, dù sao hắn biết người phụ nữ trước mặt hắn chính là ý trung nhân mà Lâm Thần huynh đệ hắn nhận định, nếu vô tình đánh nàng trọng thương không nói thế lực sau nàng sẽ làm gì hắn, nếu Lâm Thần biết nhứt định sẽ cho hắn ra trò, nghĩ tới hắn khẽ rùng mình.
Trong lúc vô tình thì Mộng Thiên Nguyệt bị trúng một đòn của Lý Sơn, va vào bức tường mà phun ra vài phúng máu.

Thấy vậy, Lý Sơn vô cùng hoảng hốt vội chạy tới đỡ nàng nhưng nàng ra hiệu không được tới gần, trong phút nàng bỗng nhớ tới lời Lâm Thần nói trước khi truyền cho nàng một đạo kiếm ý...
" Kiếm do tâm mà động, tâm do niệm mà sở vi, tâm tịnh thì kiếm động, kiếm bất động ý bất động...!Cái gọi là thần kiếm là do kiếm tiên...!"
Mộng Thiên Nguyệt đứng như vô thần, trọng tài tính lại xem xét, thì Mộng Vô Nhai trên đài đã thấy tình trạng bất thường của cháu mình liền nói:" Không được động vào nàng, nàng đang trong quá trình cảm ngộ kẻ nàng làm gián đoạn đừng trách lão phu vô tình!" rồi hắn xuất hiện bên nàng.
Mộng Thiên Nguyệt hai mắt như vô thần, hai tay buông xuôi nhưng vẫn nắm chặt thanh kiếm, lúc này đạo kiếm ý mà Lâm Thần đưa vào lúc trước khẽ xuất hiện lập lờ giữa trán nàng, mắt của nàng dần dần có thần trở lại nhìn vào thanh kiếm trên tay, vung vài đường trên không trung nó khẽ sượt qua vạt áo nào nhưng không làm đứt một sợi chỉ nào, rồi lại bổ xuống một viên đá trong đống đổ nát thì thì lập tức viên đá bị chém đứt làm đôi, nàng lẩm bẩm trong miệng:" Cái gọi là thần kiếm là do kiếm tiên...!kiếm tiên..." bỗng nhiên lúc này toàn thân nàng toả sáng một hình bóng thanh kiếm xuất hiện, kiếm khí ngút trời, nó tung hoành khắp nơi, thậm chí Mộng Vô Nhai đứng kế bên vội vàng dựng khí lực tạo thành màn chắn bảo vệ.
Mộng Thiên Nguyệt mĩm cười :" Thì ra là vậy, ta đã hiểu rồi!" Tâm nàng khẽ động toàn bộ kiếm khí đang bạo loạn lập xếp hàng ngay ngắn thẳng lối rồi từ từ dung nhập vào nhau cuối cùng từ trên đỉnh đầu nàng xuất hiện một hình ảnh một thanh kiếm màu xanh nhạt rồi như ẩn như hiện rồi tan biến trong không khí,nàng nhắm nghiền mắt cảm thụ cảm giác khoái lạc này, tới khi hư ảnh biến mất nàng thình lình mở mắt ra mọi người đứng gần đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, thận chí Mộng Vô Nhai là Tôn Vũ Cảnh cũng cảm thấy bị khí thế cảu nàng gây ra áp bức, nhưng nhanh chóng vội cười hài lòng:" Haha, không ngờ ngươi vậy mà lĩnh ngộ ra được kiếm thế, haha, ngay cả ta mất cả trăm năm chỉ mới chạm vào ngưỡng kiếm thế, haha, hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy...!"
Mộng Thiên Nguyệt mĩm cười gật đầu cảm tạ gia gia tán thưởng, rồi nàng hướng về Lý Sơn bảo hắn tiếp tục trận đấu nhưng hắn hành động khiến nàng kinh ngạc vậy mà hắn đầu hàng, sau khi hỏi lí do thì hắn chỉ nói, ta đây không thích ngược đãi chính mình, rồi hắn đi xuống.
Lúc Mộng Thiên Nguyệt cảm ngộ kiếm thế thì, hắn cũng cảm thấy một luồng kiếm ý quen thuộc, cho tới khi nó nàng hoàn toàn lãnh ngộ ra kiếm thế thì hắn đã hoàn toàn tin rằng nàng là nữ nhân của Lâm Thần, có thể được tên biến thái như hắn nhìn trúng há bình thường huống chi hắn cảm giác đánh tiếp cũng là thua thôi thì dứt khoát nhận thua cho lành.

Trọng tài nhìn hai người sau đó tuyên bố trận đấu kết thúc và trận chiến vừa rồi cũng khép lại Ngũ Châu Đại Hội lần này.

Tiềm Long Bảng mười vị trí đã được xác định.
- Nhất bảng, Mộng Thiên Nguyệt của Lăng Tiêu Điện.
- Nhị bảng, Lý Sơn của Vân Mộng Các.
- Tam bảng, Dương Tuyết Vân của Lăng Tiêu Điện.
- Tứ bảng, Lệ Vô Thiên của Địa Ngục Ma Tông.
- Ngũ Bảng, Tây Môn Lăng Thiên của Hạo Thiên Tông.
- Lục bảng, Mộng Thanh Dương của Lăng Tiêu Điện.
- Thất bảng, Nam Cung Thư của Nam Cung Thế gia.
- Bát bảng, Bắc Minh Phong, Bắc Minh Thế gia, đệ tử Đan Khí Tháp.

- Cửu bảng, Tần Khinh Tuyết của Bích Du Cung.
- Thập bảng, Tư Mã Chiêu, của Tư Mã thế gia, đệ tử Vũ Thần Tông.
Và ngoài mười vị trí đầu của Tiềm Long Bảng thì còn hai mươi vị trí tiếp theo của Ngoạ Hổ Bảng.

Trong đó, Nhậm Doanh Doanh xếp thứ ba trong Ngoạ Hổ Bảng, xếp thứ bảy là Tào Quang, còn Tô Uyển Nhi xếp thứ chín trong Ngoạ Hổ Bảng.

Xếp đầu bảng, là Đông Phương Ngữ của Đông Phương thế gia nàng thua Tư Mã Chiêu trong nữa thức mất đi vị trí trong Tiềm Long Bảng.

Bình Luận (0)
Comment