Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 99


Hắc Thiếc vốn là kim loại quý để chế tạo vũ khí thì vô cùng tuyệt hảo, dưới thất phẩm đều có thể dùng Hắc Thiếc là chủ tài chế tác, sau thất phẩm thì Hắc Thiếc dần lộ các điểm yếu kém, vẫn có thể miễn cưỡng chế tác thất cấp hạ phẩm binh khí là giới hạn tối đa mà Hắc Thiếc có thể đáp ứng ngoài ra để làm điều đó cần Luyện Khí Sư phải có thâm niên lâu năm trong nghề, ngoài ra còn cần tỉ mỉ trong từng giai đoạn.

Nên vì điều đó nên Lâm Thần không chút do dự bán đi khối Hắc Thiếc này, dù sao hắn cũng có Dạ Nguyệt Kiếm chế tạo từ Tiên Thiên Kim Khí thuần khiết nhứt, có không gian phát triển cao...
vòng thứ hai, Tây Môn Khánh quyết lấy lại mặt mũi, hắn nhìn trúng khối đá này từ phút đầu nhìn thấy, khi bổ ra một viên ngọc thô màu xanh nhạt tỏa ra linh lực nhàn nhạt khiến người ta dễ chịu, đây chính là Diệu Tâm Châu, một trong những tiên thiên trân bảo, có công dụng an thần, ổn định tinh thần tránh bị tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện, viên đá lúc đầu hắn mua hết 10.000 đồng vàng, bây giờ Diệu Tâm Châu có giá trị liên thành đây là một cuộc mua bán vô cùng lời to, Tây Môn Khánh vô cùng đắc ý, mọi người đều ngỏ ý muốn mua nhưng hắn từ chối, Diệu Tâm Châu hắn muốn giữ lại bản thân tự dùng.

Phía Lâm Thần, hắn tỏ vẻ khá kinh ngạc khi nhìn thấy Diệu Tâm Châu, nhưng rồi khi hắn bổ ra thì xuất hiện một viên đá màu lục diện khối cầu to bằng nắm tay, nặng tầm một, hai cân.

Mọi người đều nhìn khối cầu rốt cuộc không biết nó là thứ gì, một giám định sư của Đổ Thạch Trường trông thấy nó liền kinh ngạc, không thốt nên lời, lắp bắp nói:" Đây là...! Nguyên Linh Thạch..."
Cả đám xung quanh đều kinh ngạc không biết nó là thứ gì nhưng tên giám định sư nhanh chóng báo cho chủ nhân phía sau của Đổ Thạch Trường biết, mọi người bắt đầu xì xầm bàn tán,nhóm người Tây Môn Khánh sắc mặt bỗng trầm xuống dự có chuyện chẳng lành quả nhiên không đầy năm phút, một người đàn ông trung niên hớt hả chạy tới, miệng hỏi: " Nguyên Linh Thạch...!Nguyên Linh Thạch ở đâu ???" hắn thấy khối thạch trên tay Lâm Thần liền vội chạy lại cướp nhưng nhanh chóng hắn cản lại, thấy vậy hắn liền định thần lại, khằn giọng nói:" Là lão phu thất thố rồi, huynh đệ đây có thể cho lão phu đây xem qua khối thạch trong tay ngươi được không ?"
Lâm Thần nói:" không cần xem, là Nguyên Linh Thạch, một trăm phần trăm không giả..."
Lão già kia liền tròn mắt kinh ngạc đồng thời đánh giá một lượt về Lâm Thần, cảm nhận được ánh mắt xăm soi của lão già kia, Lâm Thần khẽ động hồn lực công kích về phía lão già, thất kinh hắn liền cúi đầu hành lễ:" Thất lễ, lão phu Tôn Sách, là chủ của Đỗ Thạch Trường này không biết quý danh của công tử đây là gì ?"
Lâm Thần gật đầu:" Chỉ là một tán tu bình thường thôi, không nói chuyện này, chắc ngươi cũng biết giá trị của Nguyên Linh Thạch rồi nhỉ, ra giá đi ta bán cho ngươi!"
Nguyên Linh Thạch là một loại khoáng thạch tương tự như linh thạch nhưng khác một điểm là linh thạch chính là do linh khí ngưng tụ mà thành thì Nguyên Thạch chính là do nguyên khí ngưng tụ mà thành, đáng lẽ loại khoáng thạch này chỉ nên xuất hiện tại thượng giới nhưng thi thoảng một số vi diện hạ giới vẫn thai nghén ra nhưng không tinh thuần vẫn pha tạp bên trong có linh khí,nên gọi là Nguyên Linh Thạch...!Tuy thế nó có tác dụng rất lớn tại Thánh Vũ Cảnh để chuyển hóa linh khí thành nguyên khí.


Hiện tại, tu vi của Lâm Thần vẫn chưa thể hấp thu Nguyên Linh Thạch, giữ lại thì bị một số người thầm mong trộm nhớ, thay vì như thế hắn quyết bán đi kiếm tư nguyên phù hợp, Tôn Sách nghe vậy liền vui vẻ, nhưng hắn lại trầm ngâm một lúc rồi nói:" Quả thật rất hấp dẫn nhưng ta nghĩ huynh đệ ngươi cũng biết giá trị của nó, thôi ta ra 250 vạn (2ía000.000) linh thạch hạ phẩm thì như thế nào, ngoài ra ta dẫn ngươi đi khu Thiên Cấp, tùy ý ngươi chọn ra 2 kiện thạch đầu thì như thế nào ?"
Lâm Thần suy nghĩ thoáng chốc liền nhanh chóng đáp ứng, lập tức Tôn Sách liền sai người chuẩn bị linh thạch đồng thời cho người mang một tấm kim bài cho hắn.

Lâm Thần nhìn sang Tây Môn Khánh cười nói:" Vòng này ta thắng, ta nghĩ vòng sau khỏi thi đi dù sao thì giá trị viên đá kia của ngươi không đáng tới trăm vạn linh thạch, đây là thắng tuyệt đối!"
Quả nhiên lời hăn nói không sai hắn thua thật rồi hít một hơi thật sâu rồi cầm viên đá ném về phía Lâm Thần, rồi quay lưng bỏ đi khi đi ngang qua Lâm Thần hắn nói:" Chuyện này Tây Môn Khánh ta lãnh ngộ, hi vọng ngươi sẽ sống thọ!"
Lâm Thần khẽ vỗ tay lên người hắn nói:" Ngươi yên tâm...Ta sẽ sống rất thọ"

Tây Môn Khánh gạt tay hắn ra rồi bỏ đi, Tống Thanh Thư cùng La Đằng đồng dạng bỏ đi rất nhanh nhóm người kia cũng giải tán chỉ còn Tôn Sách cùng hắn vẫn đứng ở đó, vài phút sau người hầu cũng mang tới một cái túi cùng một tấm lệnh bài màu vàng.

Tôn Sách lấy đưa cho hắn nói:" Đây là túi trữ vật chứa 250 vạn linh thạch ngươi kiểm tra đi!"
Lâm Thần qua lắc đầu rồi thu nó vào túi trữ vật của bản thân, Tôn Sách lại nói tiếp:" Còn đây là lệnh bài khu Thiên cấp, tiếp theo ngươi đi theo ta dẫn ngươi tới khu Thiên Cấp!"

Bình Luận (0)
Comment