Edit + Beta: Lạc Như
Sở lão thái gia tìm hai người đến chính là vì chuyện phân gia, nhưng nguyên nhân khẳng định không thể nói là tuyệt tự.
Cố Thành Chi mặt không chút thay đổi nghe Sở lão thái gia nói, Sở Quân Dật mặt lộ vẻ miễn cưỡng.
Sở gia thương lượng mấy ngày lại chọn ra lý do chính là vì Cố Thành đậu Trạng Nguyên, có thể tự lập môn hộ vân vân mây mây.(suicaonho.wordpress.com)
Lấy lý do thế này lừa gạt trẻ con bọn nó còn thấy nhảm nhí, Cố Thành Chi vừa đậu Trạng Nguyên đã bị Sở gia đơn phương độc mã phân ra ngoài, nói khó nghe một chút chính là Cố Thành Chi chướng mắt Sở gia, nóng lòng thoát thân.
Hiện giờ còn muốn lừa hai người bọn họ sao, Cố Thành Chi mặt không chút thay đổi nghe xong, lại mặt không chút thay đổi tỏ vẻ hắn không ngại ở lại Sở gia, không cần tự lập môn hộ, hắn ở Sở gia rất tốt.
Vội vã muốn phân gia chính là Sở gia, Sở Quân Dật và Cố Thành Chi có thể làm bộ luyến tiếc, để cho bọn họ sốt ruột chơi một chút.
Nếu mấy phòng cùng phân vậy còn dễ nói, chỉ phân bọn họ ra ngoài chắc chắn sẽ bị đám Vệ sĩ đạo (nhà đạo đức học) mắng một mặt đầy nước miếng, dù sao trước tháng sáu nhất định sẽ phân gia, cho nên mấy ngày này hai người không gấp.
Nghe xong lời của Cố Thành Chi, Sở lão thái gia đích thật là nóng nảy, bọn họ ở Sở gia rất tốt, nhưng Sở gia sống không tốt, nhất định phải phân Tam phòng ra.(suicaonho.wordpress.com)
Sở đại gia ở một bên cười xen vào nói, dùng tình cảm và lý lẽ trình bày toàn bộ chỗ tốt khi phân gia.
Cố Thành Chi bất vi sở động, trực tiếp đem lời nói làm rõ, chỉ phân bọn họ ra ngoài khẳng định không được, hắn cần thanh danh, cứ như vậy phân hắn ra ngoài là muốn thấy hắn bị người đâm một đao sao?!
Sở đại gia đảo mắt, đổi đề tài.
Sở gia nguyện ý làm chủ để cho Sở Quân Dật và hắn hòa ly, sau khi hòa ly Cố Thành Chi coi như không phải người Sở gia, chuyện Sở gia phân gia sẽ không quan hệ với hắn.
Sau khi Cố Thành Chi hòa ly có thể cưới vợ hay sinh con, Sở gia đều không quản.
Sở Quân Dật và Cố Thành Chi sắc mặt đồng loạt thay đổi, loại chủ ý này mà bọn họ cũng nghĩ ra được.
Bất quá Sở Quân Dật rất nhanh lấy lại tinh thần, trực tiếp dùng khuỷu tay chọt chọt Cố Thành Chi một cái.
Cố Thành Chi nheo mắt, không gật đầu cũng không nói tiếp, ánh mắt lạnh lẽo nhìn bọn họ.(suicaonho.wordpress.com)
Mấy người ngồi trong phòng đều nhìn thấy động tác của Sở Quân Dật, sắc mặt coi như không được tốt lắm.
Hòa Ly là hai bên đều có lỗi lầm, sau khi thương lượng xong sẽ do trượng phu ký thư cho thê tử, tông tộc có thể khuyên nhủ, nhưng không thể cưỡng ép.
Hưu thê là do một bên có lỗi, Sở gia ngược lại là có thể làm chủ, nhưng Cố Thành Chi là người cần thể diện, hưu thê chính là kết thù, bọn họ tất nhiên sẽ không làm như thế.
Vốn tưởng rằng có thể thuyết phục Sở Quân Dật, kết quả… Hai người bọn họ hẳn đã lén có hiệp nghị, không muốn thừa nhận phần tình cảm này của Sở gia.
“Chuyện phân gia đã định, hiện tại chỉ là thông báo cho hai ngươi biết.” Sở lão thái gia nhíu mày nói.
“Sau đó để cho người ngoài nghị luận, nói Sở gia không chứa nổi chúng ta, hoặc là ta đậu Trạng Nguyên liền chướng mắt Sở gia?!” Cố thành chi cười lạnh nói.(suicaonho.wordpress.com)
“Chuyện Sở gia, liên quan gì đến người ngoài?!” Sở lão thái gia bất mãn thái độ của hắn.
“Vốn là không liên quan, nhưng vì sao lại chọn ngay lúc này phân gia, hay là chỉ phân mỗi một phòng chúng ta ra?!” Ánh mắt Cố Thành Chi đảo qua mấy người trong phòng, lạnh lùng cười mói, “Ngày mai ở Quỳnh Lâm yến, ta không ngại cùng mọi người bàn luận một phen.”
Dùng loại lý do này phân gia, kẻ ngốc cũng biết có mờ ám, hắn có thể tỏ ra việc phân gia không phải ý nguyện của bản thân, đồng thời cũng để cho người bên ngoài nhìn xem bộ mặt thật sự của Sở gia ghê tởm đến thế nào.
Sở Quân Dật là tiểu bối, trong chuyện phân gia không có đường xen vào, nhưng Cố Thành Chi lại có thể, hắn có lý do xen vào.
Sở gia tính toán rất hay, vậy cũng phải xem hắn có chịu phối hợp hay không!
“Không thể như thế!” Sở đại lão gia hoảng hốt thất sắc.
“Chuyện nhà mình sao có thể mang ra ngoài nói!” Sở lão thái gia nghiêm giọng quát.
Phân gia cần có lý do, tựa như cha mất con ly tán, giờ tự dưng đòi phân gian vậy sẽ rước lấy lời bàn tán của thế nhân.
Nếu để Cố Thành Chi mang ra ngoài nói, trưởng lão gia tộc và bí thư quan phủ lúc tới hơn phân gia sẽ phải cãi cọ, hiện giờ bọn họ thiếu nhất chính là thời gian.(suicaonho.wordpress.com)
Tìm Sở Quân Dật và Cố Thành Chi tới bởi vì muốn để cho bọn họ đồng ý phân gia, chỉ cần bọn họ gật đầu đồng ý, quản là trưởng lão gia tộc hay bí thư quan phủ cũng không thể nhiều lời được nữa.
Nhưng ai mà ngờ, hai người lại không đồng ý!
“Các ngươi không cho ta sống tốt, ta dựa vào đâu phải giữ mặt mũi cho các ngươi!” Giọng Cố Thành Chi lạnh đến sắp kết thành băng, “Ta từ lúc bước vào Sở gia, chưa từng có nửa phần bất kính, các ngươi muốn hủy thanh danh của ta, còn trông cậy vào ta thành toàn cho các ngươi hay sao?!”
Sau khi Cố Thành Chi đi vào Sở gia, đối đãi với người Sở gia luôn nhường nhịn, chính là chờ giờ phút này có thể quang minh chính đại nói ra những lời này.
Người Sở gia coi hai người họ là kẻ ngốc, vậy cũng phải xem hắn và Sở Quân Dật có nguyện ý làm kẻ ngốc hay không.
Người Sở gia im lặng, Cố Thành Chi ở Sở gia đích thật là cho bọn họ đủ mặt mũi, chỉ duy nhất có hai lần nổi lên xung đột chính là chuyện Thược Dược và việc thay đổi hạ nhân, còn có cái chết của Thược Dược.
Nhưng những hạ nhân kia quả thật đã phạm lỗi, việc xử phạt cũng là Sở lão thái gia hạ lệnh, nói ra chính là Sở gia trị gia không nghiêm, còn chưa đủ mất mặt.
Về phần chuyện của Thược Dược, chỉ là một ả nha đầu, còn là một nha đầu bằng mặt không bằng lòng, chết không đáng tiếc, vì ả mà kết thù với Cố Thành Chi, ngẫm lại cũng cảm thấy đỏ mặt.
“Cố gia cũng đem Cố nhị gia đơn độc phân ra, ngươi…… ” Sở đại gia vội vàng nói.(suicaonho.wordpress.com)
“Cố gia vì sao lại đem nhị ca phân ra ngoài, Sở đại gia chẳng lẽ còn không rõ ràng hay sao?!” Cố Thành Chi lạnh lùng ngắt lời gã.
Cố gia chưa bao giờ che giấu lý do phân gia, cũng do không thể che giấu được.
Cố gia tự mình chủ trương ném Đổng thị cho Cố nhị gia, sau đó lại vứt bỏ Cố nhị gia, dù sao thanh danh Cố gia lúc đó đã tệ như vậy, thối nát thêm một chút nữa cũng không có vấn đề.
Sau khi phân gia, Cố gia vứt bỏ cái mụn mủ này, vứt bỏ được cái phiền toái Đổng thị này, có Cố đại gia ở đó, Cố gia vẫn có thể đứng lên như thường.
Còn Sở gia nếu có quyết đoán như Cố đại gia, sẵn sàng nói hết những lời hay, thẳng thắn nói rằng bọn họ chướng mắt Tam phòng, muốn phân bọn họ ra ngoài, Cố Thành Chi còn có thể liếc mắt nhìn bọn họ một cái.
Làm kỹ nữ nhưng vẫn muốn có một tượng đài sự trong trắng*, trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.
*Nguyên văn là: 當了表子還想要立牌坊 – làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ: có nghĩa là có ý định xấu nhưng vẫn muốn có danh tiếng tốt
Vừa muốn chỗ tốt, lại không muốn tổn hại thanh danh, nằm mơ đi!(suicaonho.wordpress.com)
“Vậy ngươi muốn như thế nào?!” Sở lão thái gia cố gắng nhẫn nhịn.
Ánh mắt Cố Thành Chi lạnh như băng thấu xương, “Ta thi đậu Trạng Nguyên không dễ dàng, các ngươi muốn cắt đứt đường sống của ta, ta sẽ không ngồi yên chờ chết. Nếu không tin, cứ chờ xem!”
Sở lão thái gia mở to hai mắt, vừa định mở miệng răn dạy, lại bị Cố Thành Chi cắt đứt câu.
“Sở đại gia sắp lên chức rồi.” Cố Thành Chi nhìn về phía Sở đại gia, ngữ khí có chút vi diệu, lại có chút không cho là đúng.
Sắc mặt Sở đại gia trong nháy mắt thay đổi, chuyện gã sắp lên chức chỉ vừa lộ ra một chút tin tức, ngay cả Sở đại lão gia và Sở lão thái gia cũng chưa từng đề cập qua.
“Nếu để ta mang tội danh bất hiếu…” Cố Thành ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Các ngươi có thể vớt được chỗ tốt gì?”
Chức quan này của Sở đại gia chỉ mới ngồi hơn một năm, giờ lại có cơ hội thăng chức.
Đáng tiếc, trong gia tộc nếu như có bất hiếu tử, vậy tất cả mọi người trong gia tộc đều sẽ mất hết mặt mũi.(suicaonho.wordpress.com)
Tội danh bất hiếu từ xưa đã có, nhưng có mấy người sẽ đi quan phủ kiện?!
Chỉ phân mỗi Tam phòng ra, Cố Thành Chi sẽ bị người đời mắng mỏ, Sở Quân Dật sẽ bị chỉ trích là bất hiếu.
Sở gia cũng đừng mong có thể phủi sạch mọi quan hệ!
Nhiệt độ trong phòng giảm xuống đến mức đóng băng, mấy người Sở gia giằng co với Cố Thành Chi.
Sở Quân Dật đứng bên cạnh Cố Thành Chi, cúi đầu không nói.
Lúc này Sở Quân Dật không thể lên tiếng, bởi có mấy lời Cố Thành Chi nói được, Sở đại gia nói được, nhưng y lại nói không được.
Đối với hành động của Cố Thành Chi, Sở Quân Dật ủng hộ vô điều kiện, tuy rằng không thể nói ra, nhưng y sẽ luôn đứng chung chiến tuyến với Cố Thành Chi.
“Chúng ta ngồi xuống từ từ nói.” Sở lão thái gia mở miệng trước.
“Các người có thể từ từ nói.” Cố Thành Chi nhếch khóe môi, “Đợi thương lượng ra kết quả lại đến tìm chúng ta.”(suicaonho.wordpress.com)
Sở lão thái gia bị thái độ của hắn chọc cho tức giận đến nghiến răng.
“Ta vẫn là câu nói kia, các ngươi không cho ta sống tốt, ta sẽ không cho các ngươi được sống tốt.” Ánh mắt Cố Thành Chi đảo qua, chậm rãi nói: “Nếu không tin, cứ thử xem. Sở đại lão gia, Sở nhị lão gia, Sở tứ lão gia, Sở đại gia, Sở nhị gia, Sở tam gia……”
Sắc mặt người Sở gia đều trở nên khó coi, những người Cố Thành Chi nhắc tới đều là người đang có chức quan, cho dù đa số là quyên quan*.
* “Quyên quan” – 捐官: còn gọi là quyên nạp, là một phương thức trong thời kỳ xã hội phong kiến để bù đắp khó khăn tài chính, cho phép sĩ dân quyên góp tiền vật cho quốc gia để giành được chức quan. Kết quả quyên góp tràn lan, quan viên hủ bại, hối lộ công hành, tham ô thành phong trào. Cái gọi là “ba năm thanh tri phủ, mười vạn bông tuyết ngân”, mua một chức tri huyện cần 4600 lượng bạc, nhưng lương bổng chỉ có 60 lượng bạc, hơn nữa trong thời gian làm quan không có bổng lộc, vì muốn nhanh chóng lấy lại tiền “quyên quan”, thì những đương sự đa số sẽ lựa chọn nhận hối lộ, bóc lột của cải dân, chỉ để ý vớt lấy lại tiền vốn, lại không có tâm làm việc. Khi quan chức không cai trị được, trộm cướp sẽ xuất hiện khắp nơi, các vấn đề chính trị, xã hội nghiêm trọng sẽ xuất hiện. (suicaonho.wordpress.com)
Cố Thành Chi lạnh lùng cười, kéo Sở Quân Dật rời đi.
Qua hồi lâu, Sở đại gia mới mở miệng nói: “Tổ phụ…… Nếu Cố Thành Chi thật sự……”
Bọn họ muốn đổ hết mọi lỗi lầm cho Tam Phòng, nhưng Cố Thành Chi lại không phối hợp, nếu chỉ có Sở Quân Dật vậy còn dễ nói, dám cãi lại có thể nói thẳng hắn bất hiếu, nhưng tình huống của Cố Thành Chi đặc thù, không thể dùng phương pháp đối đãi với Sở Quân Dật để đối đãi với hắn.
Vừa rồi Cố Thành Chi rõ ràng là đang uy hiếp bọn họ, hết lần này tới lần khác bọn họ thật đúng là bị uy hiếp.
“Hắn không phải nói hắn còn cần thanh danh sao? Nếu thật sự nói cho người ngoài biết thì có lợi gì?!” Sở lão thái gia nhấc chân liền đá ngã một bên cái bàn, nhưng trong lòng lửa giận lại nửa điểm cũng không có giảm bớt.(suicaonho.wordpress.com)
“Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vạn nhất Cố Thành Chi liều mạng cá chết lưới rách muốn kéo chúng ta xuống nước thì sao?” Sở đại gia nhíu mày nói.
Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, quan hệ giữa Cố Thành Chi và Cố gia không tốt, với Sở gia cũng vậy, duy nhất có thể trông cậy vào chính là con đường làm quan.
Ngẫm lại Cố đại lão gia, nếu Cố Thành Chi thật sự nổi giận, nói không chừng thật có thể kéo cả nhà bọn họ xuống nước, Sở gia đã rời xa trung tâm quyền lực triều đình, trong tay không nắm được thực quyền, nhưng địa vị của Cố Thành Chi trong lòng Hoàng thượng lại hết sức quan trọng.
Nghĩ tới đây, Sở đại gia trong lòng bất mãn, phân gia tuy nói đối với Cố Thành Chi sẽ có chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng sẽ không quá lớn, bị chỉ trích nhiều nhất là Sở Quân Dật mới đúng.
Nếu Cố Thành Chi đồng ý, chỗ tốt nên cho bọn họ cũng sẽ cho không ít, người này sao lại không biết điều như vậy?!(suicaonho.wordpress.com)
“Hắn vừa đậu Trạng Nguyên, đang được chú ý, làm sao có thể liều đến cá chết lưới rách!” Sở lão thái gia nghĩ nghĩ lại nói: “Trì hoãn thêm hai ngày, tìm một cơ hội để Tiểu Lục ký thư phóng thê (như giấy ly hôn).”
Sở Quân Dật chỉ cần ký thư phóng thê, lại đi hối lộ quan phủ, vậy Cố Thành Chi không được xem là người Sở gia, đến lúc đó xóa tên trên gia phả, Cố Thành Chi không còn nửa điểm quan hệ với Sở gia, cho dù hắn có muốn ra mặt giúp Sở Quân Dật cũng không có lý do hay cớ nào nữa.
Chỉ là không biết Sở Quân Dật cho Cố Thành Chi chỗ tốt gì, lại có thể khiến hắn nhảy ra vào ngay lúc này.
Sở lão thái gia trong lòng phẫn hận, lại đá bay một cái ghế.
Cố Thành Chi và Sở Quân Dật không biết Sở lão thái gia nghĩ ra được chủ ý thiu thối thế này, sau khi trở về phòng đều không nói gì, ngồi xuống uống chung trà mới coi như đem khẩu khí nghẹn nãy giờ phun ra.
“Ngươi thật sự sẽ ra bên ngoài nói?” Sở Quân Dật hỏi.
“Lừa bọn họ thôi.” Cố Thành Chi không cho là đúng, “Phân gia không thể làm lén lút, nếu bọn họ dám làm, ta ngược lại dám nói.”
Sở gia ngoại trừ dòng chính ra, còn có nhánh phụ, tin tức dòng chính sắp tuyệt tự nếu truyền ra ngoài, đoán chừng nhánh phụ sẽ cao hứng đến điên dại.(suicaonho.wordpress.com)
Hơn nữa ở phương diện này còn liên quan đến vấn đề tước vị, Sở gia tuyệt tự, tước vị có thể truyền xuống hay không còn khó mà nói.
Lấy sự hiểu biết của Cố Thành Chi đối với Hoàng thượng, chỉ cần tin tức này truyền ra, tước vị Sở gia chỉ có thể truyền đến chỗ Sở đại gia coi như chấm dứt.
“Cũng đúng, bọn họ không dám mạo hiểm như vậy.” Sở Quân Dật giật giật khóe môi.
Cùng một lời nói ra từ miệng người khác, hiệu quả tăng gấp trăm lần.
Sở gia phân bọn họ ra ngoài, có thể nói do bọn họ bất hiếu. Nhưng Cố Thành Chi nói ra có thể xem như Sở gia khinh thường người đọc sách, bằng không sẽ không nhân lúc hắn vừa đậu Trạng Nguyên liền đem hắn phân ra ngoài.
“Có điều mấy ngày này ngươi phải cẩn thận, bọn họ đại khái sẽ ra tay từ chỗ của ngươi.” Cố Thành Chi nhíu mày nói.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật sửng sốt một chút, đầu mày hiện lên một tia ảm đạm, lập tức liền cười đáp lại hắn.
“Đừng lo lắng, ta sẽ bảo vệ ngươi.” Cố Thành Chi cầm tay Sở Quân Dật, trịnh trọng nói.
Có lẽ vì hai năm nay hắn biểu hiện quá mức hiền lành, dẫn đến Sở gia đều coi hắn thành mèo con có thể tiện tay trêu đùa, cho dù các nữ nhân Sở gia đã được chứng kiến bản chất thực sự của hắn, nhưng các nam nhân còn chưa từng thấy qua.
Hiện tại không phải thời điểm thích hợp trở mặt với Sở gia, nhưng hắn không ngại để Sở gia thấy rõ nanh vuốt của hắn, ai dám duỗi móng vuốt, hắn liền dám đem móng vuốt kia cắt đứt.
Sở Quân Dật cười nắm lại.
Cố Thành Chi suy tư một phen, vẫn nói: “Bản thân Sở gia cũng không sạch sẽ gì cho kham, mấy ngày nay ngươi đừng một mình ở Sở gia, ta sẽ tìm chút phiền toái cho bọn họ.”
Bắt được nhược điểm cũng phải lưu đến thời cơ thích hợp nhất mới mang đi sử dụng, bất kể là Cố gia hay Sở gia, nếu như có thể tận lực không trở mặt thì không trở mặt vẫn tốt hơn.(suicaonho.wordpress.com)
Nếu như trở mặt cùng gia tộc, đoán chừng thanh danh của hắn cũng liền xong rồi.
Nhưng cho dù như vậy, hắn không ngại cho Sở gia chút cảnh cáo, để cho bọn họ thành thật một chút.
“Được.” Sở Quân Dật cười đáp.
Ngày thứ hai sau khi truyền lư, Hoàng thượng ban thưởng Quỳnh Lâm yến, Cố Thành Chi ra ngoài dự yến cũng mang theo Sở Quân Dật ra khỏi phủ.
Bất quá Sở Quân Dật sau khi thoát khỏi phủ liền trực tiếp rẽ hướng đi đến Chúc gia, trong khoảng thời gian này y vẫn một mực bận rộn chuyện chuẩn bị phân gia, không biết tình huống của Chúc Ninh dạo này thế nào.
Sở đại gia biết được Cố Thành Chi đã ra ngoài, liền đi đến trước viện tử Tam phòng lại bị vú già dùng gậy gộc ngăn cản ở ngoài cửa, từ trong miệng vú già biết được Sở Quân Dật cũng đi ra ngoài, Sở đại gia đành phải bóp cổ tay mà đi về.
Thời gian mấy tháng cũng đủ để Chúc Ninh điều tiết tốt tâm tình, qua tháng sáu, hôn sự này coi như ván đã đóng thuyền.
Chúc lão thái thái có nói với Chúc Ninh tướng mạo và tính nết của cô nương Tề gia, Chúc Ninh nói một câu, xem ra cũng coi như hài lòng.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật thấy Chúc Ninh đã nhìn mọi chuyện thoáng hơn, trong lòng cũng vui mừng, dù sao cũng sẽ sống với nhau cả đời, trong lòng muốn cùng đối phương sống tốt, vẫn tốt hơn suốt ngày mang theo thành kiến.
Chuyện Sở gia sắp sửa phân gia Sở Quân Dật không đề cập tới, bất quá Chúc Ninh luôn luôn quan tâm Sở Quân Dật, đối với Sở gia tự nhiên cũng rất để ý, chuyện phân gia hạ nhân Sở gia đều nghe được phong thanh, Chúc Ninh cũng sẽ biết.
Sở Quân Dật không nói chuyện mình đã làm, chỉ nhắc tới chuyện hôm qua, Chúc Ninh nghe xong tức giận mắng to đám người Sở gia vô liêm sỉ.
Sở Quân Dật lẳng lặng nghe, nhưng cái gì cũng không nói.
Chúc Ninh biết tính tình của y, mắng Sở gia xong liền bắt đầu an ủi Sở Quân Dật.
Buổi chiều, Cố Thành Chi tới Chúc gia đón người, Chúc Ninh vừa nhìn thấy Cố Thành Chi trịnh trọng dặn dò hắn, bảo hắn nhất định phải bảo vệ tốt Sở Quân Dật.
Cố Thành Chi nhíu mày, tỏ vẻ người của hắn đương nhiên hắn sẽ bảo vệ tốt, Chúc Ninh tức giận giậm chân.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật im lặng hồi lâu, loại cảm giác anh rể em vợ này là ảo giác của y sao?!
Ngày thứ nhất là Quỳnh Lâm yến, ngày thứ hai là Tạ Sư yến, lúc Cố Thành Chi ra cửa lại mang Sở Quân Dật cùng đi, dù sao muốn cảm ơn chính là Niếp lão tiên sinh, Sở Quân Dật đi cùng cũng chẳng sao.
Đợi đến khi bọn họ đi rồi, Sở đại gia lần nữa phẫn nộ mà quay về, bất quá gã rất nhanh sẽ không có lòng dạ thảnh thơi đi quản chuyện Tam phòng nữa.
Thủ trưởng của Sở đại gia đột nhiên đến tìm gã, nói việc thăng chức trước đó nói đã thất bại, còn tùy ý nhắc nhở một câu.
Sở đại gia cố nén mất mát nói cám ơn, xoay người trở về Sở gia, hỏi qua Sở lão thái gia mới biết được, đó là chuyện mấy năm trước, kết quả lại bị người phát hiện được.
Quan trường chính là như vậy, cân hồng đỉnh bạch* là chuyện bình thường, cơ hội lên chức có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, gã bên này vừa xảy ra một chút chuyện, bên kia sẽ có người dùng sức đè gã xuống.
*跟紅頂白 -cân hồng đỉnh bạch: là một câu tiếng lóng Quảng Đông, thể hiện thái độ chạy theo xu hướng của người khác, cũng là loại trí tuệ sinh tồn khi lợi dụng hoàn cảnh, cầu may và tránh xui xẻo.
Bất quá hai ông cháu đều hiểu, đây là lời cảnh cáo Cố Thành Chi cho bọn họ, cũng là nói cho bọn họ biết hắn không sợ Sở gia, không nên đem một phiên bản hiền hòa của hắn trở thành yếu đuối, nếu bọn họ thật sự dám khua môi múa mép, thế thì hãy chuẩn bị cho tốt cái miệng đầy răng của bọn họ sẽ rụng sạch bách.(suicaonho.wordpress.com)
Sở lão thái gia nghiến răng nghiến lợi, không thể nói là vì tránh cho tuyệt tự mà phân gia, nhưng nếu không quan tâm cứ một mực phân gia, ai biết Cố Thành Chi còn có thể làm ra chuyện gì nữa?!
Mấy năm nay Sở gia đối xử tử tế với Sở Quân Dật, không phải vì muốn có được thanh danh tốt hay sao?!
Năm đó Khâm Thiên Giám truyền ra quẻ tượng, Sở gia cũng không làm gì Sở Quân Dật, kết quả Cố Thành Chi vừa đậu Trạng Nguyên đã phân người ta ra ngoài, còn không biết bên ngoài sẽ nói thành thế nào, những chuyện làm năm đó hết thảy đều thành công cóc.
Nhưng Sở gia không có nhiều thời gian như vậy để suy xét, áp lực tuyệt tự đè lên đầu, có một số việc không phải do bọn họ.
Nghĩ tới đây, Sở lão thái gia liền cảm thấy đau lòng vô cùng.
“Tổ phụ, bằng không…… liền phân hết cả năm phòng ra luôn đi ạ.” Kỳ thật Sở đại gia đã sớm muốn nhắc tới việc này.
“Ta còn chưa có chết đâu! Phân cái gì?!” Sở lão thái gia nổi giận.(suicaonho.wordpress.com)
“Nếu có thể đem một mình Tam phòng phân ra ngoài tự nhiên là chuyện tốt, nhưng tổ phụ cũng thấy rồi đó, chẳng qua chúng ta chỉ nói một câu, kết quả…” Sở đại gia rũ mắt, “Hiện giờ, không bắt được Tiểu Lục, Cố Thành Chi lại âm thầm có hiệp nghị với y, ngẫm lại cũng đúng, nghĩ lại toàn bộ Sở gia, Tiểu Lục là người dễ bắt chẹt hơn. Đơn độc phân Tam phòng ra chắc chắn phải có người có lỗi, Cố Thành Chi đã hạ quyết tâm không cho chúng ta đổ mọi lỗi lầm lên trên người bọn họ, chẳng lẽ tổ phụ muốn đẩy lỗi lầm lên trên người mình hay sao?!”
Cơn giận còn lại của Sở lão thái gia chưa tiêu, nhưng cũng hiểu được Sở đại gia đang nói chính là tình hình thực tế, đành phải nhẫn nại nghe tiếp.
“Nếu chúng ta cũng không muốn gánh tội, vậy theo trình tự bình thường, trực tiếp phân gia.” Sở đại gia giương mắt nhìn Sở lão thái gia, “Đã như vậy, Cố Thành Chi sẽ không thể nói được gì nữa, sau đó tìm lý do để bọn họ dọn ra ngoài là được.”
Sở lão thái gia còn có chút không muốn lắm, ông cụ không nỡ rời xa nhi tử, cũng không nỡ rời xa tôn tử, nhất là Sở ngũ gia, nếu phân gia ông cụ không thể lúc nào cũng được nhìn thấy.(suicaonho.wordpress.com)
Sở đại gia thấy trên mặt Sở lão thái gia lộ ra vẻ không nỡ, tự nhiên hiểu được ông cụ không nỡ cái gì, trong lòng thầm cười lạnh, nhưng trên mặt lại không lộ chút nào.
“Nếu tổ phụ luyến tiếc, có thể phân gia không ở riêng.” Sở đại gia dừng một chút lại nói: “Tam phòng dọn ra ngoài, Ngũ phòng cũng dọn ra ngoài, nếu tổ phụ luyến tiếc Tứ thúc, có thể tìm lý do giữ bọn họ lại.”
Sở lão thái gia vẻ mặt dần dần hòa hoãn hơn, suy tư một lát liền bảo Sở đại gia trở về, ông cần suy xét thêm.
Sở đại gia cũng không nói nhảm nữa, xoay người rời đi.
Kỳ thật Sở đại gia vẫn có khuynh hướng phân năm phòng ra, sau khi phân gia nhà nào quản chuyện nhà đó, của công cũng không cần gánh vác phí dụng mấy phòng khác.
Con cháu cả sảnh đường là chuyện tốt, nhưng huynh đệ phải ý thức được lợi ích của mình, Nhị phòng vẫn luôn nhìn chằm chằm tước vị không tha, nếu không phải Sở tam gia không có con, đoán chừng đã sớm nhảy dựng lên.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật không bao giờ có chân trong chuyện này, nhưng chỉ mỗi việc y gây trở ngại con cái nối đõi thôi đã đủ khiến Sở đại gia chán ghét y, về phần Tứ phòng… Hừ, Tứ phòng!
Đều là lão nhi tử đại tôn tử, huyết mạch của lão thái thái, Sở đại gia đích thật là huyết mạch của Sở lão thái thái, nhưng ở trong mắt Sở lão thái gia lại không bằng một ngón tay út của Sở ngũ gia.
Sở tứ lão gia cũng rất được Sở lão thái gia yêu thương, đợi đến khi Sở ngũ gia sinh ra, gã dù là trưởng tôn của Sở gia nháy mắt liền từ trân bảo biến thành rễ cỏ!
Sở đại gia thần sắc âm trầm khó hiểu, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, được Sở lão thái gia yêu thương thì thế nào, chữ “Đích” này đã đủ đè bọn họ cả đời.
Chỉ cần phân gia, Nhị phòng vô duyên với tước vị, Tam phòng và Ngũ phòng thì đuổi đi, Tứ phòng chẳng là cái đinh gì?!(suicaonho.wordpress.com)
Ba người nhất giáp sẽ được phong quan, Trạng Nguyên được phong làm Hàn Lâm Viện Tu soạn, chức quan lục phẩm, mà Bảng Nhãn và Thám Hoa lại phong làm Hàn Lâm Viện Biên tu, chức quan chính thất phẩm.
Không phải Tiến sĩ không vào Hàn Lâm, không phải Hàn Lâm không vào Nội Các, cho dù hiện tại phẩm cấp không cao, nhưng có thể tiến vào Hàn Lâm Viện, đó đều là những ứng cử viên sáng giá trong tương lai.
Có lẽ có người sẽ ở Hàn Lâm Viện cả đời, nhưng chuyện này rõ ràng không quan hệ với Cố Thành Chi.
Sở gia trước mắt vẫn yên tĩnh, bất quá Sở Quân Dật biết đây chỉ là sự tĩnh lặng tạm thời trước cơn bão, Cố Thành Chi đã đến Hàn Lâm Viện nhậm chức, Sở gia nhiều nhất chỉ an tĩnh mấy ngày nữa thôi.
Sở đại gia kích động Sở lão thái gia phân gia luôn mấy phòng còn lại của Sở gia, nghe được tin này hai người đều cảm thấy vui mừng khôn xiết.(suicaonho.wordpress.com)
Bất quá chỗ Sở lão thái gia vẫn còn chưa có tin tức, thì bên phía Tứ phòng lại náo loạn.
Ngày thứ hai Cố Thành Chi vào Hàn Lâm Viện, Sở Quân Dật nghe được bên ngoài có người đang ầm ĩ, cho người đi ra ngoài hỏi thăm một chút, thì được bảo là Sở ngũ gia mất tích.
Đến chạng vạng ngày hôm sau, Sở ngũ gia mới trở lại Sở gia, chẳng qua là bị người khiêng trở về, người cũng ngất đi.
Thỉnh y bắt mạch cho dược giày vò một trận, thẳng đến buổi chiều hôm sau, Sở ngũ gia mới tỉnh lại, mà sau khi tỉnh lại liền cho người đỡ đi đến viện Sở lão thái thái.
Sở lão thái thái nhìn thấy Sở ngũ gia liền tỏa ra khinh miệt cười khẩy một tiếng, thấy mắt Sở ngũ gia đều đỏ, giống như điên mà nhào tới, bất quá mới đi hai bước liền ngã nhào trên mặt đất.
Trong viện huyên náo vô cùng, Sở lão thái gia cũng đi qua khuyên can, kết quả lại bị Sở ngũ gia vừa cào vừa cắn không dám tới gần.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật suy nghĩ một chút, lôi kéo Cố Thành Chi vừa tan làm đi qua xem.
Trong viện Sở lão thái thái đứng chật kín người, Sở Quân Dật và Cố Thành Chi liền đứng ở một bên, không có ý định đi qua góp vui.
Sở lão thái gia đau lòng tôn tử, nhưng Sở ngũ gia lại không cảm kích.
Sở lão thái thái nhìn một hồi liền hỏi nha đầu bên cạnh đã xảy ra chuyện gì?
Nha đầu do dự một phen mới nói Sở ngũ gia là bị người của Giản Thân Vương phủ đưa về.
Sở lão thái thái có hứng thú gật đầu, ánh mắt khinh miệt nhìn về phía Sở ngũ gia, “Tiểu Ngũ thật sự là lắm mưu nha, ngay cả Thế tử Giản Thân Vương cũng có thể quyến rũ.”
“Rõ ràng là bà cho người hạ dược ta, sau đó đưa ta qua đó!” Sở ngũ gia hai mắt đỏ ngầu, khàn giọng gào thét.
Sở lão thái gia biết Sở ngũ gia là bị Tấn Luật phái người đưa về, nhưng ông cụ không biết chuyện này còn có dính líu với Sở lão thái thái, trợn tròn mắt lớn tiếng quát hỏi Sở lão thái thái.
Sở lão thái thái chỉ cười lạnh phủ nhận, không có chứng cớ hết thảy đều là nói suông.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật nghe xong trong chốc lát liền kéo Cố Thành Chi rời đi, y hiểu rõ tính tình Sở ngũ gia, nếu như nhìn thấy hai người bọn họ, đoán chừng lại là đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu hai người bọn họ.
Sắc mặt Cố Thành Chi cũng không tốt cho lắm, hắn nghĩ tới sự khác thường của Tấn Luật, có lẽ là ngày đó hắn ta nhìn thấy Sở ngũ gia.
“Ta đi tìm Tấn Luật hỏi một chút.” Cố Thành Chi nhíu mày nói.
“Đừng để người khác thấy được.” Sở Quân Dật thở dài.
Cố Thành Chi đáp một tiếng liền ra cửa, trở về đã là hai canh giờ sau.
Vào cửa đầu tiên là thở dài, tiếp nhận chung trà Sở Quân Dật đưa tới uống một ngụm, lúc này Cố Thành Chi mới mở miệng nói: “Là Tấn Luật làm.”
Sở Quân Dật trầm mặc không nói.
Chuyện này, đúng là có sự nhúng tay của lão thái thái.” Cố Thành Chi cười khổ, “Ngày đó, Tấn Luật nhìn thấy Sở ngũ gia, sai người đi điều tra thân phận của hắn ta, phát hiện quan hệ giữa hắn ta và lão thái thái không tốt, liền âm thầm liên hệ với lão thái thái. Lão thái thái sai người dẫn Sở ngũ gia tới chỗ không người, đánh ngất rồi cho uống thuốc xong từ cửa nhỏ đưa ra ngoài, ở bên ngoài người tiếp ứng chính là người của Tấn Luật, sau đó họ mang Sở ngũ gia về biệt viện liền trực tiếp đưa lên giường Tấn Luật.”(suicaonho.wordpress.com)
Tấn Luật cũng không phải chính nhân quân tử, càng không phải người yêu hoa, ở trên giường tự nhiên không hề dịu dàng, Sở ngũ gia thật sự ở trên giường Tấn Luật bị hành cả ngày, ai cũng có thể tưởng tưởng ra tình cảnh đó là như thế nào.
Sở Quân Dật rũ mắt nghe, đột nhiên hỏi: “Vì sao Tấn Luật lại nói rõ ràng mọi chuyện như thế? Hắn ta không định buông tha ngũ ca sao?”
Cố Thành Chi trầm mặc trong chớp mắt, thở dài nói: “Sở ngũ gia dung mạo như thế, Tấn Luật… tự nhiên là sẽ không bỏ qua.”
Ngoại trừ dung mạo, thân phận không cao, Tấn Luật chưa bao giờ bị tình yêu làm cho mê muội.
Người nào có thể chạm vào, người nào không thể chạm, trong lòng Tấn Luật đều rõ ràng.
Nếu Sở ngũ gia trực thuộc dòng chính còn khá có năng lực, hay dứt khoát là Thế tử đại loại gì đó, vậy cho dù trưởng thành tựa như thiên tiên, Tấn Luật cũng sẽ không động đến một cọng tóc gáy của Sở ngũ gia.
Nhưng phụ thân Sở ngũ gia là con thứ, ngay cả bản thân Sở ngũ gia cũng không phải người làm chuyện lớn lao gì, cho dù được Sở lão thái gia yêu thương, ở trong mắt Tấn Luật cũng không tính là chuyện to tát.(suicaonho.wordpress.com)
“Có biện pháp…… để Tấn Luật buông tay không?” Sở Quân Dật cắn cắn môi, y không thích Sở ngũ gia, nhưng ca ca nhà mình bị biến thành con rối của người khác…… Y vẫn không đành lòng.
Cố Thành Chi lắc đầu, sắc mặt cũng không tính là đẹp mắt, bất quá hắn không phải không đành lòng, chỉ là Sở ngũ gia biến thành con rối của Tấn Luật, mất mặt chính là toàn bộ Sở gia, ngay cả hắn mặt mũi cũng không còn.
Thấy Sở Quân Dật nhíu mày, Cố Thành Chi ôm người vào trong lòng, đưa tay giúp y xoa xoa mi tâm, nhẹ giọng nói: “Tấn Luật, tên này…… quen thói vô pháp vô thiên, hơn nữa Tuấn Luật thật sự không có cố kỵ nào, Sở ngũ gia không phải nữ nhân, dù là Sở gia cũng không có cách nào đuổi theo bắt Tấn Luật chịu trách nhiệm, cuối cùng còn không phải ăn cay nuốt đắng đó sao.”
“Ta biết…” Sở Quân Dật chính là biết mới buồn bực.
Sở ngũ gia bị Tấn Luật chơi, nếu đòi chết đòi sống đó mới là mất mặt, Tấn Luật cái gì cũng không sợ, chơi Sở ngũ gia còn dám khiên về nhà, chính là nắm chắt Sở gia sẽ không dám làm lớn chuyện.
Nếu Sở ngũ gia là nữ nhân, còn có thể cầu Tấn Luật cho danh phận, nhưng nam nhân phải tính thế nào, Đại Tấn triều vốn đã bài xích nam phong…(suicaonho.wordpress.com)
Nếu Tấn Luật chịu buông tha Sở Ngũ gia, chuyện này ép xuống, Sở ngũ gia vẫn có thể cưới vợ sinh con, vậy coi như làm lại từ đầu.
Nhưng Tấn Luật đã nói, hắn ta không định buông tha Sở ngũ gia, cho dù Sở ngũ gia thành thân…… Lấy trình độ của Tấn Luật cũng có thể giày vò Sở ngũ gia, phỏng chừng còn có thể bức tử Sở ngũ phu nhân……
Cố Thành Chi vỗ vỗ lưng Sở Quân Dật, suy tư một chút lại nói: “Sở ngũ gia có điểm nào nổi bật nào không? Tấn Luật thường thưởng thức người có năng lực.”
Sở Quân Dật sửng sốt, sau đó liền ngẫm nghĩ.
Điểm nổi bật trên người Sở Ngũ gia, điều đầu tiên y nghĩ đến chính là dung mạo…… Bất quá điểm ấy, có còn không bằng không có……(suicaonho.wordpress.com)
Ngoại trừ dung mạo, văn — không thạo, võ — không tới, tính tình — cay nghiệt, ngoài ra…… Không có ấn tượng……
“Ta chỉ có thể nghĩ đến dung mạo…” Sở Quân Dật cúi đầu.
Cố Thành Chi: “……”
Sở Quân Dật lại suy nghĩ một chút lời Cố Thành Chi nói, sau đó liền nghĩ tới thái độ Tấn Luật đối đãi mình, cảm giác hắn ta hoàn toàn không để mình vào mắt…
Nghĩ cũng đúng, bản thân ở trong mắt đám người Tấn Luật chỉ là một sự tồn tại phụ thuộc vào Cố Thành Chi, mấy người họ có lẽ cũng không thể hiểu nổi vì sao Cố Thành Chi lại coi trọng Sở Quân Dật…
Nghĩ như vậy, Sở Quân Dật càng thêm mất mát.
Cố Thành Chi hiển nhiên hiểu lầm sự mất mát của Sở Quân Dật, nâng cằm y lên hôn một cái, sau khi hôn đến ngũ mê tam đạo, lúc này mới nói: “Tấn Luật đem chuyện lão thái thái hợp tác với hắn ta nói cho Sở ngũ gia biết, chuyện phân gia hẳn là sớm thôi.”(suicaonho.wordpress.com)
Hắn và Sở ngũ gia chỉ gặp qua vài lần, nhưng có thể nhìn ra Sở ngũ gia là hạng người tâm cao khí ngạo, chỉ tiếc năng lực của Sở ngũ gia theo không kịp tâm khí của hắn ta.
Bất quá sau khi biết chuyện Sở lão thái thái đã làm, Sở ngũ gia còn có thể ở lại Sở gia sao?
Sở Quân Dật nghe xong thở dài, chẳng qua không phải vì Sở ngũ gia, mà là vì chính mình.
Cố Thành Chi quá ưu tú, mà mình……
Cố Thành Chi vỗ nhẹ lưng y, Sở Quân Dật tựa vào người Cố Thành Chi, trong mắt tràn đầy suy nghĩ sâu xa.
Mấy ngày sau, Cố Thành Chi như thường lệ đi Hàn Lâm Viện, chỉ là mỗi ngày ra ngoài đều sẽ đem Sở Quân Dật đưa đến Chúc gia.
Hiện giờ Sở gia như một quả bom sắp nổ tung, không biết lúc nào sẽ nổ, vẫn là cách ly Sở Quân Dật cùng Sở gia ra xa nhau vẫn an toàn hơn một chút.
Kể từ ngày đó về sau Sở ngũ gia bắt đầu làm đủ loại chuyện giằn xéo, giày vò người khác cũng tự giày vò chính mình, không biết là ai để lộ ra chuyện mấy phòng Sở gia phân gia, lúc này liền bắt đầu giẫy nẫy đòi phân gia.(suicaonho.wordpress.com)
Sở lão thái gia thực sự không nỡ xa Sở ngũ gia, nhưng mỗi ngày hắn ta đều là một bộ dáng Sở lão thái thái muốn hại mình, Sở lão thái gia thấy vậy do dự vạn phần.
Sở đại lão gia và Sở đại gia tất nhiên muốn phân gia, mượn cơ hội này thay nhau khuyên giải an ủi.
Sở tứ lão gia cũng cảm thấy ở lại Sở gia quá mức xấu hổ, bởi vì chuyện của Bạch di nương, ông thật sự không ngẩng đầu lên được, còn thêm cảnh ngộ của Sở ngũ gia, ông chỉ có một đứa con trai này, kết quả lại bởi vì Sở lão thái thái…
Sở Quân Dật và Cố Thành Chi không còn vì chuyện phân gia xen miệng vào nữa, nhưng Sở lão thái gia vẫn bị con trai cháu trai thuyết phục, gật đầu đồng ý phân gia.
Không giống với đơn độc phân một phòng ra, mấy phòng Sở gia cùng nhau phân ra, mọi chuyện càng xử lý nhanh cấp kỳ.
Trưởng lão gia tộc Sở gia và bí thư quan phủ đều đến, liền bắt đầu thảo luận công việc phân gia.
Tổ sản tế điền đều không ở trong hàng ngũ phân gia, sản nghiệp còn lại chư tử chia đều.
Sở đại lão gia sửa sang lại sản nghiệp chia làm năm phần, mỗi phòng chọn một phần vậy là chia xong.
Sở lão thái gia nhìn thấy trong lòng lại giống như bị đao cắt, ông cụ hối hận khi đã đồng ý phân gia, nhưng hiện tại ván đã đóng thuyền, bây giờ không do ông cụ làm chủ nữa.
Cố Thành Chi ở bên cạnh Sở Quân Dật, hai mắt khép lại, không nhìn những thứ kia.
Sở Quân Dật đối với việc có thể lấy được bao nhiêu đều không quan tâm, tùy ý chọn một phần coi như xong.(suicaonho.wordpress.com)
Công văn được lập ngay tại chỗ, sau khi gia tộc công chứng lại đến quan phủ công chứng, các phòng đều có một phần công chứng, cuối cùng để lại một phần.
Đến lúc này, việc phân gia xem như xong xuôi.
Trưởng lão trong tộc và người trong quan phủ thấy việc phân gia đã hoàn tất liền lần lượt rời đi.
Phân gia xong rồi, sẽ đến đồ của Sở lão thái thái.
Sở lão thái thái không nói nhảm, Đại phòng một hộp, Nhị phòng một hộp, Tam phòng một hộp, Ngũ phòng một hộp, duy chỉ không có phần Tứ phòng.
Sở lão thái gia và người Tứ phòng sắc mặt tái xanh, nhưng Sở lão thái thái lại không thèm để ý chút nào.
“Của hồi môn và tiền tiết kiệm là của ta, ta muốn cho ai thì cho, dù là ai cũng không thể ép buộc.” Sở lão thái thái cười đến thư thái.(suicaonho.wordpress.com)
Chỉ có người của Ngũ phòng có chút nơm nớp lo sợ.
“Cho ngươi, thì ngươi cầm đi.” Sở lão thái thái liếc Sở ngũ lão gia một cái, thái độ không tính là thân thiện, cũng không thể nói là lãnh đạm.
Mẹ đẻ của Sở ngũ lão gia là thông phòng, sau khi Bạch di nương qua đời được bà cụ nâng lên, sinh nhi tử xong liền được nâng lên di nương, chẳng qua vài năm trước cũng đã mất.
Sở lão thái thái dùng mấy cái thông phòng và Sở ngũ lão gia để chứng minh bà cụ không có đố kỵ, không hề đối xử tệ với bọn họ, Sở lão thái thái sẽ giết con lừa khi mài xong*, nên cho bà cụ cũng sẽ không keo kiệt.
* 卸磨杀驴 – tá ma sát lư, đây là một thành ngữ Trung Quốc, ý là để loại bỏ ai đó một khi anh ta không còn hữu ích
Sở ngũ lão gia khúm núm đồng ý.
Sở lão thái gia và người Tứ phòng đều tức giận bất bình, thấy trong phòng không có ai để ý bọn họ, liền nổi giận đùng đùng rời đi.
Sở lão thái thái im lặng trong chốc lát, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía Sở Quân Dật, “Vì sao Sở gia lại vội vã phân gia, trong lòng ngươi hẳn là hiểu rõ.”
Sở Quân Dật thoáng cúi đầu, cũng không nói gì.(suicaonho.wordpress.com)
“Nếu trong lòng đã rõ ràng, ta đây không nói nhiều nữa, ngươi tự mình xem mà làm đi.” Sở lão thái thái thản nhiên nói.
Sở Quân Dật và Cố Thành Chi trở lại viện tử, thương lượng một chút, Cố Thành Chi phụ trách viện tử Tam phòng, Sở Quân Dật phụ trách Tàng Thư các ở hậu hoa viên.
Nhân thủ đều đã tìm xong, hai người chia nhau hành động, dẫn theo người bắt đầu thu thập.
Thu dọn suốt hai ngày, hai chỗ đều đã trống trơn, Sở Quân Dật và Cố Thành Chi lại đi tới viện tử Sở lão thái thái nói lời từ biệt, đây coi như là chính thức phân gia rời khỏi phủ.
Tam phòng rời khỏi phủ ngày thứ ba, Sở đại thái thái lại đi Nhân Duyên tự, từ trong miệng Tuệ Khổ đại sư bệnh tình chuyển biến tốt đẹp biết được, nguy cơ tuyệt tự của Sở gia đã được giải trừ, lúc này mới hài lòng rời đi.(suicaonho.wordpress.com)