Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà Đường Thời lại giống như nhìn thấu tâm tư Cố Khuynh Thành, lại cứ không dứt, thậm chí động tác càng thêm mãnh liệt.
Rốt cục chịu đến Đường Thời kết thúc, Cố Khuynh Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cố Khuynh Thành ở trước mặt Đường Thời rất ít biểu đạt ý nghĩ đáy lòng mình, nhưng mà hôm nay có lẽ là cô nhịn lâu lắm, thời điểm Đường Thời rời khỏi thân thể cô, biểu tình của cô vậy mà không tự chủ được trở nên thư giãn.
Đường Thời nhìn thấy biểu tình cô như vậy, ánh mắt lại trở nên trầm xuống, trực tiếp tóm lấy eo của cô, chuyển người cô lại, ấn ở trên bàn làm việc của mình, từ sau mà vào lại bắt đầu mãnh liệt lăn qua lăn lại một lần nữa.
Cố Khuynh Thành dùng lực cắn chặt hàm răng, dưới đáy lòng âm thầm nói cho mình, chỉ cần đêm nay có thể mang thai, cô thề, thề từ nay về sau, cô có thể tránh làm việc này cùng Đường Thời liền tuyệt đối sẽ tránh!
Cố Khuynh Thành càng nghĩ như vậy, Đường Thời lại càng đối nghịch cô, ngược lại càng trở nên không ngừng không nghỉ.
Liên tục hai lần, Cố Khuynh Thành bị lăn qua lăn lại quả thực là thoi thóp, cả người giống như mềm nhũn, ngồi chồm hổm dưới đất, chân đều run rẩy.
Đường Thời đứng ở bên cạnh nặng nề thở hổn hển, thật lâu sau anh mới bình ổn lại, nghiêng đầu nhìn thấy Cố Khuynh Thành yếu ớt cuộn mình ở trên mặt đất, hai tay còn bị trói buộc.
Dấu vết xanh xanh tím tím che kín toàn thân cô.
Ánh mắt Đường Thời trở nên có chút nóng, chỉ cảm thấy cơn tức trong cơ thể chìm xuống lại một lần nữa cháy nóng lên.
Anh hơi hơi cúi người ôm lấy Cố Khuynh Thành trên mặt đất.
Cố Khuynh Thành hung hăng run run một chút, buông đầu xuống, cuộn mình trong lòng anh, một cử động cũng không dám.
Hô hấp Đường Thời trở nên có chút bất ổn, anh trực tiếp ôm Cố Khuynh Thành hướng phòng nghỉ trong văn phòng, đặt Cố Khuynh Thành ở trên giường, cởi trói buộc trên cổ tay cô ra, sau đó nhìn thấy môi cô bị anh hôn có chút sưng đỏ, rốt cục nhẫn nại không được cúi đầu hôn môi Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành chưa bao giờ biết tinh lực Đường Thời dọa người như vậy, cô cảm thấy mình lại đến một lần, nhất định sẽ bị anh lăn qua lăn lại đến chết.
Lúc người đàn ông vuốt ve thắt lưng mình, Cố Khuynh Thành theo bản năng liền vươn tay đè lại tay anh.
Đường Thời không ngờ tới Cố Khuynh Thành đối với chuyện trên giường giống như một kẻ đầu gỗ vậy mà sẽ có phản ứng, anh vốn là sửng sốt, sau đó đáy mắt liền loé lên một tầng ánh sáng, ngẩng đầu hướng phía Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành vừa định cầm tay Đường Thời kéo ra, trong đầu lại nghĩ đến, đêm nay làm nhiều vài lần, tỷ lệ mang thai sẽ lớn hơn nhiều.
Huống chi, mình đơn giản là mệt mỏi vài ngày, nếu thật sự có thể mang thai, cũng không phải là không thể chấp nhận được.
Vì thế Cố Khuynh Thành nâng mí mắt liếc Đường Thời một cái liền đưa tay nhẹ nhàng chuyển đi.