Editor: Quỳnh Nguyễn
Ánh mắt anh lặng yên không một tiếng động rơi vào trên người Cố Khuynh Thành, toàn thân quần áo thể thao màu lam nhạt, tóc buộc đuôi
ngựa, mũ lưỡi trai màu lam nhạt rũ xuống phía sau.
Trang phục như vậy làm cô có vẻ trẻ hơn rất nhiều.
Cố Khuynh Thành xuất hiện làm cho Đường Thời cảm thấy được phong cảnh quanh thân trở nên đẹp động lòng người so với vừa rồi.
Đường Thời cùng Tô Niên Hoa và một đám đàn ông trưởng thành nơi này, hiện tại nhiều hơn hai cô gái xinh đẹp, bọn họ tất nhiên là vui
rồi.
Tứ Nguyệt hợp tác cùng những người này đã sớm quen thuộc, cho
nên Tô Niên Hoa liền giới thiệu Cố Khuynh Thành một lần đối với mọi
người.
Chào hỏi qua, Tứ Nguyệt liền lôi kéo Cố Khuynh Thành đi tới ghế dựa nghỉ ngơi, Tứ Nguyệt cố ý tặng cái ghế sát Đường Thời kia cho Cố
Khuynh Thành, mình ngồi ở bên cạnh.
Cố Khuynh Thành theo đến nơi đây, vẫn còn không có chào hỏi
cùng Đường Thời, sau khi cô ngồi xuống, liếc mắt Đường Thời bên cạnh
mình một cái, lên tiếng: “Buổi chiều tốt lành.”
Ba chữ bình thường “Buổi chiều tốt lành” kia làm cho Đường Thời cực kỳ thoải mái, vốn bởi vì xuất hiện của cô mà tâm tình anh có chút
vui sướng lúc này triệt để tâm hoa nộ phóng.
Anh cố gắng khống chế đáy lòng vui sướng hiện lên nét mặt, vẫn
vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng như cũ, đối với Cố Khuynh Thành chào hỏi
nhẹ nhàng gật gật đầu, miệng vọng lại thanh âm hoàn toàn nhạt nhẽo ngược lại tâm tình của anh: “Uh`m.”
Một tiếng “Uh`m” này rất cao quý lạnh nhạt, trực tiếp làm cho
Cố Khuynh Thành không biết tiếp tục cùng anh tán gẫu cái gì.
Tô Niên Hoa cùng khách hàng ở phía trước đánh bóng, Tứ Nguyệt
ngồi bên cạnh, tượng trưng nán lại một hồi sau đó đứng lên mang khách
hàng đến nơi xa chơi bóng.
Cố Khuynh Thành biết đây là Tứ Nguyệt chế tạo cơ hội cho mình ở chung cùng Đường Thời, để cho La tổng nơi xa vẫn lưu ý Đường Thời nhìn
thấy một màn như vậy cho rằng quan hệ cô cùng Đường Thời không nhỏ.
Cố Khuynh Thành lặng yên không một tiếng động nhìn La tổng nơi
xa một cái, phát hiện người đàn ông giống như cô đoán vậy, vẫn nhìn chằm chằm cô cùng Đường Thời.
Cố Khuynh Thành nghĩ thầm rằng cô không thể ngồi không cùng
Đường Thời mà không có nói chuyện với nhau.
Mặc dù đáy lòng Cố Khuynh Thành vô cùng chống đối việc nói
chuyện phiếm cùng Đường Thời, nhưng mà giờ phút này cô vẫn không thể
không kiên trì tìm đề tài nói: “ Mấy năm nay anh Thời đánh gofl vẫn lợi
hại như vậy.”
Đường Thời vẫn nhìn thẳng phía trước như cũ, dáng vẻ không có
một chút thay đổi làm cho Cố Khuynh Thành cho rằng người đàn ông này căn bản không muốn phản ứng mình.
Cô thoáng có chút thất bại quay mặt chuyển tầm mắt từ Đường
Thời đi, sau đó liền nghe được thanh âm thanh thanh đạm đạm của người
đàn ông truyền đến, vẫn chỉ là một chữ “Uh`m “ như cũ.
Không tồi, không có triệt để nhạt nhẽo... Cố Khuynh Thành vắt
hết óc tìm một chút trọng tâm đề tài không quan trọng trò chuyện cùng
Đường Thời.