Editor: Quỳnh Nguyễn
Cố Khuynh Thành biết đây là quần áo chuẩn bị cho cô, bất quá quần áo là màu vàng nhạt, ngày hôm qua bộ quần áo kia của cô bị Đường Thời xé nát cũng không có lựa chọn nào khác, cho nên Cố Khuynh Thành đành phải cầm lên mặc chỉnh tề.
Cố Khuynh Thành đi vào toilet, trên bồn rửa mặt đặt dụng cụ rửa mặt mới tinh. Rửa mặt xong, từ lầu hai đi xuống, Cố Khuynh Thành vòng qua cầu thang xoay tròn liền nhìn thấy Đường Thời ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, trong tay cầm một phần văn kiện, ti vi trước mặt đang mở kênh đưa tin tài chính và kinh tế, anh thường thường ngẩng đầu từ trong văn kiện nhìn màn hình ti vi một cái, ở phòng bếp có tiếng máy móc truyền đến.
Cố Khuynh Thành tạm dừng một chút, chậm rãi bước tiếp bước chân, từ trên cầu thang đi xuống, thời điểm đi qua sô pha phòng khách Cố Khuynh Thành do dự một chút, vẫn mở miệng đối với Đường Thời ngồi ở trên ghế sofa xem bảng báo cáo và ti vi: " Chuyện kia... Em đi trước."
Tay Đường Thời cầm bảng báo cáo tạm dừng một chút, giống như thường ngày, trực tiếp coi thường Cố Khuynh Thành, tự nhiên lật chuyển một tờ bảng báo cáo.
Cố Khuynh Thành không xác định Đường Thời nghe được hay là không nghe thấy, cô mấp máy môi nói thêm: " Tạm biệt."
Đường Thời ngẩng đầu nhìn Cố Khuynh Thành một cái sau đó cầm điều khiển từ xa trước mặt trực tiếp tắt ti vi, sau đó ném bảng báo cáo vào trên bàn trà đá cẩm thạch, đứng lên, nhìn cũng không nhìn Cố Khuynh Thành một cái, trực tiếp bước tiếp bước chân đi qua bên cạnh cô, đi đến trước cửa sổ sát đất phòng khách đẩy cửa thủy tinh ra, đi đến trước bên ngoài, đưa lưng về phía phòng khách đứng thẳng.
Cố Khuynh Thành đối với Đường Thời coi nhẹ hơi hơi nhíu nhíu mày, do dự một chút liền hướng về phía cửa đi đến.
Phòng bếp Đường Thời thuộc loại kiểu cởi mở, lúc Cố Khuynh Thành xuống lầu, Trương tẩu nấu cơm trong phòng bếp đã chú ý tới cô.
Sở dĩ Đường Thời chuẩn bị một cái nhà ở như vậy chính là vì muốn có một không gian đơn độc, cho nên cũng không có mời người giúp việc.
Trương tẩu là bảo mẫu rất nhiều năm Đường gia, Đường Thời thích nhất ăn đồ ăn bà làm, cho nên thời điểm Đường Thời không trở về nhà cũ, lái xe nhà cũ bên kia sẽ chở Trương tẩu đến bên này thu dọn phòng cho Đường Thời một chút, làm cơm một chút.
So với mẹ của Đường Thời, Trương tẩu càng quen thuộc với Cố Khuynh Thành, bà chiếu cố Đường Thời cẩn thận nhất, cũng chiếu cố Cố Khuynh Thành không ít.
Có một số việc người Đường gia không biết, nhưng mà Trương tẩu lại biết, ví dụ như tâm tư Thời thiếu gia đối với Cố tiểu thư.
Trương tẩu đều đã nhìn một màn Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời vừa mới ở trong phòng khách kia vào trong mắt, bà là người giúp việc cũng không nên đi quản chuyện chủ nhân, nhưng mà từ trước đến nay Trương tẩu đối với Đường Thời giống như thương tiếc con trai ruột mình, cho nên nhìn Cố Khuynh Thành hướng về phía cửa đi đến, vẫn nhịn không được mở miệng gọi cô.
Chương 296. Thật sự quan sát cẩn thận (6)
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cố tiểu thư."
Cố Khuynh Thành hoàn toàn không ngờ trong nhà Đường Thời lại có người khác biết mình, cô kinh ngạc quay đầu nhìn thấy Trương tẩu, sửng sốt một phen sau đó khóe môi liền cong lên: "Trương tẩu."
Trương tẩu đi tới trước mặt Cố Khuynh Thành, vừa rồi bà chỉ trông thấy Cố Khuynh Thành xa xa, hiện tại ở gần đánh giá một phen, đáy mắt mang theo vài phần mừng như điên: "Nhiều năm không gặp Cố tiểu thư như vậy, Cố tiểu thư ngược lại càng ngày càng xinh đẹp so với trước kia rồi."
Cố Khuynh Thành ngại ngùng cười cười: "Trương tẩu không ở nhà cũ bên kia hả?"
" Một mình Thời thiếu gia ở nơi này, người nhà cũ bên kia lo lắng liền phái tôi thường xuyên tới đây chăm sóc chút." Trương tẩu làm người giúp việc ở trong đại gia đình Đường gia nhiều năm như vậy, hiểu biết nhiều, nhìn như là cố ý quan tâm Cố Khuynh Thành, trên thực tế là tiết lộ sự tình cho Cố Khuynh Thành: "Tối hôm qua Cố tiểu thư phát ra sốt cao, hiện tại khỏe chưa?"
Tối qua Cố Khuynh Thành chỉ nhớ rõ mình lâm vào hôn mê, chuyện sau đó hoàn toàn không có một chút ấn tượng, hiện tại bị Trương tẩu nhắc tới, mi tâm cô nhẹ nhàng nhăn lên, nghi hoặc hỏi: "Tối qua tôi phát sốt sao?"
" Cố tiểu thư sốt cao bốn mươi độ a, lăn qua lăn lại hơn nửa ngày Cố tiểu thư mới bớt nóng, Thời thiếu gia còn phân phó tôi không cần lên lầu dọn dẹp vệ sinh sợ ảnh hưởng cô ngủ." Trương tẩu nói xong trọng điểm mới hỏi một câu: "Cố tiểu thư, hiện tại cảm giác như thế nào?"
Quần áo mép giường cô kia cùng đồ dùng rửa mặt trong phòng tắm đều là Đường Thời chuẩn bị?
Tim Cố Khuynh Thành đập rối loạn một chút: " Tôi không sao rồi."
Trong phòng bếp bay ra từng trận hương cơm, Trương tẩu nói: "Cố tiểu thư, ở lại ăn cơm trưa đi, cô có nhiều năm cũng chưa ăn cơm tôi làm rồi."
Cố Khuynh Thành theo bản năng hướng về phía trên người Đường Thời ngoài cửa sổ sát đất, Đường Thời vốn đưa lưng về phía phòng khách lại biết vì sao nghiêng người, vừa lúc ánh mắt hướng về phía trong phòng khách nhìn tới đây, Cố Khuynh Thành cùng ánh mắt anh chạm cùng một chỗ, cách cửa thủy tinh Cố Khuynh Thành vẫn có thể cảm giác trên người anh lộ ra ý lạnh, ý thức dưới đáy lòng Cố Khuynh Thành run run một chút, hướng về phía Trương tẩu cười lắc lắc đầu: " Cả đêm tôi đều chưa có về nhà, sợ người trong nhà lo lắng, lần sau ăn cơm sau."
Sở dĩ Trương tẩu gọi Cố Khuynh Thành là vì giữ Cố Khuynh Thành lại, hiện tại nghe được cô từ chối lập tức không ngừng cố gắng khuyên: "Cố tiểu thư sẽ lừa gạt tôi, ai biết lần sau là khi nào, huống chi Thời thiếu gia cũng không muốn để cho Cố tiểu thư đi."
Một loạt phản ứng kia của Đường Thời lạnh lùng như thế, không để ý tới mình hỏi, tại sao chính là không muốn để cho mình đi?
Mi tâm Cố Khuynh Thành nhăn nhăn, đáy mắt có chút hoài nghi.
Trương tẩu nhìn đáy mắt Cố Khuynh Thành hoài nghi, lời thề son sắt nói: "Cố tiểu thư, cô cũng đừng không tin tôi, tôi chắc chắn đáy lòng Thời thiếu gia tuyệt đối không muốn cho cô đi."
Cố Khuynh Thành bị Trương tẩu khẳng định biến thành có chút dao động, cô vẫn cảm thấy mình hiểu Đường Thời, nhưng mà mỗi một lần luôn luôn khéo quá thành vụng, mà Trương tẩu chiếu cố Đường Thời nhiều năm như vậy, chẳng lẽ bà nói đúng?
Tối hôm qua Đường Thời còn nói để cho cô cẩn thận suy nghĩ anh muốn cái gì, cô nên làm cái gì.
Cô hoàn toàn là không hiểu ra sao, chẳng lẽ Trương tẩu có thể giúp cô?
Đáy lòng Cố Khuynh Thành giãy dụa, cuối cùng ôm thái độ ngựa chết chữa cho ngựa sống cắn cắn môi hỏi: "Trương tẩu, chị làm sao thấy được anh ấy không muốn để cho tôi đi?"