Cố Khuynh Thành nói câu này xong thật lâu, trong đại não Đường Thời, mới chậm rãi tiêu hóa câu nói này...?.
Đúng vậy.. Thời gian trôi qua thật là nhanh, anh còn nhớ kỹ, lúc trước anh biết cô mang thai, chính là mùa xuân, khi đó cô mới một mang thai hơn một tháng, trong nháy mắt chỉ còn lại có hơn ba tháng, cô đã sắp sinh.
Ánh mắt Đường Thời lập loè, sau đó anh liền nhớ lại kết hoạch cuộc đời mình.
Đường Thời năm tuổi, anh đã lập kế hoạch cho cuộc đời mình, mười tám tuổi thi đậu Harvard, thích nhất khoa kỹ thuật, làm một người nghiên cứu vĩ đại, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường Thời mười tuổi, kế hoạch cho cuộc đời mình của anh không thể được mình khống chế, thế là bị cưỡng ép tiếp quản Xí Nghiệp Thịnh Đường, trở thành người nối nghiệp ưu tú nhất kế nhiệm Xí Nghiệp Thịnh, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường Thời mười lăm tuổi, cuối cùng cầm được thư thông báo trúng tuyển đại học Harvard mà lúc năm tuổi anh ước, nhưng khoa không phải như mình yêu thích, mà chính là học thương nghiệp cùng kinh tế, nhưng khi anh đem tin tức này nói cho Cố Khuynh Thành, đổi lấy lời nó ảo não của cô "Vậy về sau có phải em rất lâu mới có thể gặp anh một lần hay không", cũng là bởi vì câu nói kia, anh suốt cả đêm không ngủ, nhìn chằm chằm phần thư thông báo trúng tuyển này đến sáng, sau đó xé thư thông báo trúng tuyển thành mảnh nhỏ, ném vào thùng rác, hôm sau vẫn phụ đạo Cố Khuynh Thành làm bài tập, chờ được cô thi đậu vào trường cấp ba của anh, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường Thời mười chín tuổi, là nhân vật phong vân trong đại học, ngày lễ tình nhân, thu được thư tình và quà tặng chất đầy nửa ký túc xá, anh lại chẳng thèm ngó tới, chỉ nhất tâm chờ Cố Khuynh Thành thi đại học kết thúc lên đại học cùng anh, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường Thời hai mươi ba tuổi, qua khảo nghiệm ưu tú, thành công tiếp quản Xí Nghiệp Thịnh Đường, trở thành Tổng Giám Đốc trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của Thịnh Đường xí nghiệp, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng làm việc của mình, nhìn trời xanh mấy trắng bên ngoài cửa sổ, chờ sau khi Cố Khuynh Thành tốt nghiệp đại học, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường ThờiHai mươi lăm tuổi, đã là thần thoại trong thương trường, Xí Nghiệp Thịnh Đường trong tay anh, trở nên càng cường đại phong phú hơn, lúc này bên cạnh anh vẫn vây quanh vô số oanh oanh yến yến như cũ, thế nhưng anh lại khăng khăng chờ Cố Khuynh Thành từ Anh Quốc trở về, sau đó cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Đường Thời hai mươi tám tuổi, mất đi Cố Khuynh Thành, thế nhưng anh vẫn suy nghĩ, chờ một chút hãng từ bỏ, nhìn xem có thể có một tia hi vọng hay không, có thể cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Nhiều năm như vậy, anh kế hoạch đời anh, bất kể thế thay đổi thế nào, thủy chung không đổi, là cưới Cố Khuynh Thành làm vợ, cùng anh sinh một đôi nam nữ, bạch đầu giai lão.
Hiện tại, con cô đều sắp sinh, mà anh thì sao? Thiếu cô trong kế hoạch cuộc đời, anh nên như thế nào?