Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Tả Ý vốn muốn che giấu đi mặt mũi bầm dập của mình, đã hơi hơi cứng ngắc đứng nơi đó.
Cô ta không muốn nhìn hình ảnh ôn nhu để cho cô ta hâm mộ lại nổi điên như vậy, nhưng mà ánh mắt cô ta lại như thế nào cũng di chuyển không ra.
Cô ta nhìn Đường Thời cũng không có một chút không kiên nhẫn vươn tay cài cúc áo Cố Khuynh Thành, còn tự mình cầm mũ trong tay đội trên đầu cô.
Mùa hè nóng bức như vậy, Cố Khuynh Thành vừa mới đeo mũ thì trên trán liền toả ra một tầng mồ hôi, vươn tay muốn kéo mũ xuống, Đường Thời lại vượt lên trước bắt được tay cô, nhẹ giọng dỗ cô, sau đó ôm cô vào trong lòng mình hơi hơi nghiêng đầu hôn môi Cố Khuynh Thành một chút.
Trên đường cái người đến người đi, khó tránh khỏi sẽ có người ghé mắt nhìn, mặt Cố Khuynh Thành nháy mắt đỏ bừng, theo bản năng chôn đầu vào trong lòng Đường Thời.
Đường Thời tuyệt không e lệ ôm lấy phía sau lưng của cô, hôn đỉnh mũ của cô một chút, khóe môi anh mỉm cười ngẩng đầu, vừa lúc nhìn về phía phương hướng Trình Tả Ý đứng, nhưng mà đáy mắt xinh đẹp thâm thúy của anh giống như căn bản không có nhìn thấy cô ta tồn tại liền nhẹ nhàng qua đi.
Trình Tả Ý nhìn đến đây rốt cục nhìn không được, thời điểm cô ta bị vợ Lương tổng đánh cũng chưa rơi xuống một giọt nước mắt, nhưng mà hiện tại, cô ta chật vật không chịu nổi mà bọn họ ôn nhu ôm nhau tình ý triền miên, so sánh mãnh liệt như vậy, càng làm cho cô ta khó chịu so với trước mặt nhiều người như vậy vợ Lương tổng vừa đánh vừa mắng cô ta, cô ta nhất thời không nhịn được hốc mắt liền đỏ lên.
Sau đó liền vội vàng xoay người, vội vội vàng vàng hướng ven đường chạy tới, ánh mặt trời nóng rát chiếu trên thân thể cô ta, cô ta lại cảm giác đáy lòng nổi lên một tầng lạnh thấu xương, hai mắt cô ta đẫm lệ nhìn dòng xe cộ, nhìn thấy xe phía xa liền vội vội vàng vàng vẫy vẫy, sau đó đợi cho xe ngừng lại liền lập tức mở cửa xe chui vào.
--
Thời điểm Cố Khuynh Thành đi theo Đường Thời lên xe, khóe môi liên tục cong nhiều lần.
Từ trước đến nay cô không phải là người hiền lành, cũng không chấp nhận được người ngoài khi dễ mình, đối với Trình Tả Ý, kỳ thật cô vốn không căm hận như thế.
Ban đầu ở cửa hàng tổng hợp, cô và Trình Tả Ý gặp phải, biết Trình Tả Ý khẩu Phật tâm xà đối với mình, cô tức giận khó chịu, nhưng mà cũng không có thật sự để ở trong lòng.
Nhưng mà, lúc cô phân tích đến cuối cùng, chỉ có thể cho rằng Vitamin Đường Thời cho cô bị Trình Tả Ý đổi đi, đáy lòng cô là thật hận chết Trình Tả Ý.
Chưa bao giờ cô nghĩ tới vậy mà Trình Tả Ý sẽ ngoan độc đối với cô như vậy, vậy mà muốn để cho cô vĩnh viễn không mang thai đứa nhỏ của Đường Thời... Đó là cô may mắn, may mắn mang thai Thủy Quả Đường, may mắn sinh ra, nếu cô phát hiện trễ, ăn hết thời gian dài ai biết bây giờ cô sẽ biến thành bộ dáng gì nữa?
Lúc ban đầu cô nhìn thấy Trình Tả Ý đứng ở ven đường như là đang đợi xe taxi, cô vội vội vàng vàng xuống xe là muốn đòi đi tìm Trình Tả Ý tính sổ, mặc dù hôm nay cô không ra mặt, nhưng mà nhìn thấy Trình Tả Ý thê thảm như vậy, đáy lòng cô xác thật đúng là hết giận.
So sánh với Cố Khuynh Thàn, Đường Thời bình tĩnh hơn nhiều, vợ Lương tổng là anh sắp xếp Lục Nhiên báo tin, đi khách sạn Tứ Quý bắt gian tại giường, chẳng qua anh và Cố Khuynh Thành trùng hợp thấy một màn vợ Lương tổng đánh lên Trình Tả Ý kia, sau đó anh liền không chút bủn xỉn diễn một màn hạnh phúc cùng Cố Khuynh Thành một chút.