Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương

Chương 104

Vũ trụ tinh không vẫn mênh mông vô bờ, nếu không có đồng hồ trên cổ tay, ai cũng phân không rõ là đen hay trắng.

Kim đồng hồ của Lục Kiêu Kỳ chỉ hướng mười hai giờ, đối mặt với tiểu đội 30 quân nhân, anh vung tay lên: “Xuất phát!”

Từ chủ hạm có 3 chiếc phi thuyền chiến đấu bay ra, ba chiếc xẹt qua vũ trụ màu đen tạo ra ba vệt trắng.

Trong 30 người, có Đàm Tình và Lục Nhân Diệu, kể từ sự kiện ở học viện lần trước, bọn họ đã rời khỏi học viện trở về nghề chính.

Hôm nay, bọn họ chính là quân nhân dưới trướng Lục Kiêu Kỳ.

Ba mươi người chia làm ba tiểu đội, Mạc Cổn Cổn ngồi xổm trên vai Lục Kiêu Kỳ, vũ trang mình trở thành một con wuli Cổn Cổn. Chiến đấu với trùng tộc, cậu đã chuẩn bị tốt ngay từ đầu.

Mạc Cổn Cổn liếm liếm miệng cánh hoa lông xù xù.

Lục Kiêu Kỳ: “Sợ không?”

Mạc Cổn Cổn quay đầu lại, lúc này tim nhóc đập có hơi mau, rất khẩn trương, nhưng cũng không sợ.

Nghiêm túc nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ, Mạc Cổn Cổn nói đầy trịnh trọng: “Ư ~ ư!”

Không sợ.

Tuy rằng chỉ dùng tiếng gấu trúc nói, lại vô cùng vang dội.

Lục Kiêu Kỳ mỉm cười, nhất tâm nhị dụng sờ sờ đầu nhóc: “Còn nhớ rõ lúc đầu gặp, bộ dáng của em trông như thế nào không?”

Nghiêng đầu hồi ức, Mạc Cổn Cổn ngượng ngùng gãi gãi mặt.

Lúc ấy, nhóc nhỏ yếu, còn có ký ức đáng sợ của đời trước, cho nên gan rất nhỏ.

Gặp gỡ Đại Quái Vật thử tiếp cận từng chút một, nếu không có Đại Quái Vật rơi từ trên trời xuống, có lẽ lúc này nhóc cũng đang trốn trong hốc cây gặm măng sống lạnh ngắt, cô đơn trải qua quãng đời gấu trúc hoang dã của mình.

Nghĩ đến cuộc sống muôn màu muôn vẻ trên tinh tế, hai mắt Mạc Cổn Cổn sáng lấp lánh.

Mạc Cổn Cổn hướng về phía Đại Quái Vật kêu ư ư.

Lục Kiêu Kỳ nở nụ cười: “Ừm, sau này sẽ càng tốt hơn.”

Mạc Cổn Cổn nhìn người đàn ông, nhịn không được lộ ra biểu tình mỹ tư tư, nhóc cọ cọ má của Đại Quái Vật.

Nhóc lại nghĩ tới Đại Quái Vật đã nói gì với mình.

Nhóc và Đại Quái Vật đang hẹn hò nha, sau khi trở về sẽ kết hôn đó! Đúng đúng đúng, Đại Quái Vật nói muốn cầu hôn nhóc, nhưng lúc trước nhóc có đọc một bài trên mạng, thời kì cổ đại, có phong tục đa số đàn ông sẽ cầu hôn phụ nữ. Nhóc thân là gấu trúc đực, có phải là nhóc nên chủ động một chút sẽ tốt hơn khong?

Nhìn trộm Đại Quái Vật, Mạc Cổn Cổn hí ha hí hửng suy nghĩ.

Gấu Trúc Đoàn Nhi không hề lo lắng về cuộc đại chiến sắp tới, nhóc có bạn bè bảo vệ, nhóc sẽ thẳng tiến không lùi.

Thừa Phong: “Tướng quân, xin chú ý. Sắp tiến vào phạm vi canh gác của trùng tộc.”

Lục Kiêu Kỳ nheo cặp mắt lại, “Báo cáo vị trí!”

Lục Kiêu Kỳ bắt đầu chỉ huy toàn quân, nghe thấy âm của anh, bắt đầu từ đội số một báo cáo vị trí của mình.

“Số 1 đã đến vị trí chỉ định, báo cáo hết!”

“Số 2 đã đến vị trí chỉ định, báo cáo hết!”

“… …”

Lục Kiêu Kỳ nhìn chằm chằm tinh cầu đã bị nhuộm đỏ trong màn ảnh, con ngươi tràn ra vài phần lạnh lẽo.

Lục Kiêu Kỳ: “Toàn quân nghe theo chỉ huy, bắt đầu chuẩn bị! Mười phút sau tiến hành công kích!”

“Vâng!” Đây là âm thanh đến từ các khu vực sau cùng, không tính là thanh thúy, lại mang theo khí thế của khí thôn sơn hà.

Lục Kiêu Kỳ quét mắt hai chiếc phi thuyền khác, nhéo nhéo trán.

Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, vươn hai móng vuốt nhỏ: “Ư ư!” Để em ấn cho anh nha.

Tiểu móng vuốt của Gấu Trúc Đoàn Nhi có móc câu, nhưng đệm thịt lại mềm, bởi vì nhóc nhỏ kia cũng không giống với gấu trúc hoang dã, tiểu đệm thịt cũng không thô ráp, thậm chí còn chưa có đổi thành màu đen, theo đạo lý sau khi gấu trúc lớn lên đệm thịt sẽ biến thành màu đen, nhưng tiểu móng vuốt của Tiểu Cổn Cổn vẫn còn phấn phấn nộn nộn.

Mạc Cổn Cổn cẩn thận tách móc câu của mình ra, dùng đệm thịt nhẹ nhàng ấn cho anh.

Ánh mắt Lục Kiêu Kỳ lóe lên, cười khẽ ra tiếng: “Không sao đâu.”

Mạc Cổn Cổn lắc đầu giống y như thật.

Lục Kiêu Kỳ thấy nói không được, liền để mặc nhóc nhỏ, anh khẽ nhắm hai mắt lại, chân màn vốn đang cau lại cũng giãn ra.

Lục Kiêu Kỳ nhắm mắt, giọng nói trầm thấp vang lên: “Thừa Phong, chú ý tình huống.”

Thừa Phong đáp một tiếng, chỉ trong chớp mắt liền phát ra tiếng tích tích, nó mở ra hình thức điều tra.

Mạc Cổn Cổn kêu ư ư.

Nhóc cũng sẽ chú ý, Đại Quái Vật nghỉ ngơi một lát trước đi.

Thừa Phong vui vẻ: “Cổn Đoàn Nhi thực sự là càng ngày càng khéo hiểu lòng người.” Nhóc con thiệt là hiền huệ, càng chờ mong hôn lễ của Tướng quân á.

Chip của Thừa Phong có hơi phát nhiệt, cũng không biết lần này nó sẽ bị thương thành cái dạng gì, hi vọng sau này tâm tình của Tướng quân tốt hơn, sẽ đổi cho nó 1 tạo hình khác, tuy rằng kiểu ngựa vằn khiến cho Tướng quân rất là đố kị, nhưng nhóc nhỏ kia cứ nhìn một kiểu thời trang mãi cũng sẽ chán ngấy chứ hả.

Lần này nó muốn vẽ lên lưng ba con gấu trúc.

A ha ha ha, thực chờ mong biểu tình của Tướng quân lúc đó a, tưởng tượng tương lai có thể quang minh chánh đại đưa gấu trúc đi chơi, nó liền vui vẻ.

Rất nhanh đã qua thời gian mười phút chuẩn bị.

Thời gian vừa đến, Lục Kiêu Kỳ liềnmở hai mắt ra, con ngươi sắc bén cứ như có đao quang kiếm ảnh hiện lên.

Lục Kiêu Kỳ: “Chiến đấu, bắt đầu!” Bọn họ là tiểu đội ba mươi người thâm nhập, cần phải chờ sau khi chính thức bắt đầu trận chiến, thừa dịp hỗn loạn tiến vào tinh cầu, hiện tại bọn họ phải chờ tạm ở đây.

Kế hoạch không phức tạp nhưng cũng rất gian nan. Không nói lúc bắt đầu chiến đấu đã tiêu hao sức lực, chính là về sau chui vào cũng là cửu tử nhất sinh.

Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, lời nói có lý, lại khó khăn trùng điệp.

Nếu mà bị chôn ở chỗ này, bọn họ sẽ không có đường lui.

Lục Kiêu Kỳ nhếch môi, anh mở thông tin, đối phương là Lão Nguyên soái, hai người nhìn nhau một lát.

Lão Nguyên soái lướt qua Mạc Cổn Cổn, sau đó khẽ gật đầu.

Lục Kiêu Kỳ: “Nguyên soái.”

Lão Nguyên soái ý vị thâm trường vuốt râu, im lặng vài giây rồi ông lại gật đầu.

Trao đổi tin tức trong im lặng, con ngươi Lục Kiêu Kỳ liền chìm xuống, sau khi hai người hiểu ý nhau anh liền tắt thông tin tránh lo âu về sau.

Cúi đầu hôn hôn đầu nhỏ của Mạc Cổn Cổn: “Cổn Cổn, ở trong ngực của anh.”

Mạc Cổn Cổn dùng sức gật đầu, kêu ư ư.

Lục Kiêu Kỳ chuyển sang quân đoàn lệ quỷ vẫn luôn thu nhỏ ở sau lưng: “Đi thôi.”

Tiểu Ôn bay ra, cười tủm tỉm: “Yên tâm đi, Tướng quân, chúng tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Kêu một con quỷ đi tra xét tình huống dưới đất của trùng tộc, chuyện này thực sự không khó khăn gì.

Tiểu Ôn dẫn theo một số lệ quỷ bay về phía tinh cầu.

Bởi vì lúc trước có đại sư, Lục Kiêu Kỳ cũng không khinh thường, trước khi phân công lệ quỷ làm nhiệm vụ, các lệ quỷ này đã nhận được bảo bối hộ thân, mấy thứ này có được nhờ lúc Mạc Cổn Cổn đầu đau, Võ Đại đã phát hiện ra từ những thứ lão tổ tiên cất giấu. Đó là một ngọn đèn lưu ly bảy màu, có ngọn đèn ngọc lưu ly này, các lệ quỷ liền tương đương với có một cái Kim Chung Tráo (chuông vàng úp) di động không thể đánh nát vậy.

Cũng bởi vì như vậy, Mạc Cổn Cổn mới có chút yên lòng.

Các lệ quỷ hóa thành từng luồng sáng.

Mạc Cổn Cổn nuốt một ngụm nước miếng: “Ư ư.” Đại Quái Vật, bọn Tiểu Ôn sẽ không sao chứ.

Lục Kiêu Kỳ kiên định lắc đầu: “Yên tâm.”

Mạc Cổn Cổn liếm một cái vào ngón tay đang đưa lại gần nhóc: “Ư!”

Lục Kiêu Kỳ nhìn chằm chằm vào màn hình, thỉnh thoảng bên tai truyền đến tiếng báo cáo của khu vực nào đó, “Đội năm tiếp tục cường lực công kích, đội sáu ở sau trợ giúp. Đội ba đội bốn ở bên cạnh trợ giúp!”

Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Lục Kiêu Kỳ.

Người đàn ông chăm chỉ làm việc, quá ngầu.

Mạc Cổn Cổn mắt lấp lánh sao nhìn với vẻ sùng bái, nhóc len lén cuộn tiểu móng vuốt của mình, Đại Quái Vật thực sự quá lợi hại.

Chênh lệch giữa nhóc và Đại Quái Vật còn lớn như vậy, nhất định nhóc sẽ cố gắng đi học!

Bên tai là tiếng lửa đạn, Lục Kiêu Kỳ bắt lấy mỗi một phút giây biến động, chiến trường thay đổi trong nháy mắt, anh tập trung tinh thần.

“Báo cáo Nguyên soái! Đội một đã tiêu diệt trùng lần đầu thăm dò!”

“Báo cáo!! Đội hai gặp phải trùng đội tuần tra, xin trợ giúp!”

“Báo cáo! …”

Ánh mắt Lục Kiêu Kỳ nghiêm nghị, “Đội 9 60 độ tây tinh vực R, đi trợ giúp trước, 7 8 đi sau, hấp dẫn chú ý!”

Động tĩnh ầm ầm ầm phát ra từ tiếng báo cáo, Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, khẩn trương liếm liếm cái mũi nhỏ: Cái này là chiến tranh sao? Thanh âm đinh tai nhức óc, thỉnh thoảng bên kia truyền đến tiếng kêu to và gào thét đau đớn của quân nhân, hình như cực kỳ thảm liệt.

Lục Kiêu Kỳ lướt mắt qua màn ảnh, điểm đỏ phía trên đang không ngừng lóe lên, này là trùng đang tiến về phía trước.

Thời gian chờ đợi luôn dài dằng dặc, Mạc Cổn Cổn dạo một vòng quanh túi của Đại Quái Vật đâu.

Lần thứ hai nhóc ngẩng đầu dậy, có thể đã là lần thứ 7, thứ 8 nhóc hỏi Lục Kiêu Kỳ rồi.

Mạc Cổn Cổn: “Bọn họ không sao chứ.” Nhóc biết mình quấy rối Đại Quái Vật như vậy là không đúng, nhưng nhóc rất lo cho người thân bạn bè của mình!

Lục Kiêu Kỳ trấn an hết sức nhu hòa.

Lục Kiêu Kỳ: “Bọn họ không sao đâu.”

Thừa Phong cũng nói: “Đúng vậy, bọn người kia rất lợi hại, cho nên đừng lo nhé, Cổn Đoàn Nhi!”

Đang nói, Thừa Phong liền kêu một tiếng, hệ thống điều tra của nó đã trở về: “Tướng quân! Bọn họ về rồi.”

Mạc Cổn Cổn chợt ngẩng đầu, thấy điểm nhỏ xuất hiện mơ hồ trên màn ảnh.

Nhóc vươn tiểu móng vuốt, yên lặng tính toán một lần.

Mạc Cổn Cổn hô một hơi: “Ư ư.” Không thiếu một đốm sáng nào, hình như đều an toàn cả.

Tiểu Ôn chui qua trước, các lệ quỷ khác lục tục xuất hiện.

Mạc Cổn Cổn rất vui vẻ, nhưng thấy bộ dáng của Tiểu Ôn dáng liền có chút hoảng hốt: “Các cậu… sao lại trở nên bẩn như vậy.”

Nhắc tới chuyện này, mặt Tiểu Ôn liền vặn vẹo: “Aiz, thiếu chút nữa liền chiết ở trong đó.”

Tiểu Ôn phát hiện vẻ mặt Lục Kiêu Kỳ nghiêm nghị, liền nói ngắn gọn, rất nhanh đã báo cáo tình hình xong. Trên thực tế, đại sư đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nơi này vậy mà thật sự có thứ nhằm vào quỷ quái, mới vừa rồi suýt nữa Tiểu Ôn đã bị tia sáng của một cái gương đánh cho hồn phi phách tán.

Mà cũng chính vì như vậy, họ đã bị trùng phát hiện. Nói cũng trùng hợp, con ếc ăn ma Trương Lan nuôi lại nhảy ra. Rõ ràng mấy con ác trùng này không phải vật chết, vậy mà lại là sợ con ếch ăn ma, các lệ quỷ mượn cơ hội này chém giết bọn trùng.

Lục Kiêu Kỳ chân mày hơi nhướng lên, trùng sợ ếch.

Bởi vì chuyện của Tiểu Hồng và Tiểu Hoàng, Mạc Cổn Cổn vẫn còn khúc mắc với con ếch xanh kia. Sau khi giao con ếch cho Trương Lan, nhóc cũng chưa từng hỏi tới, cũng vì chuyện này, nhóc mới biết con ếch này vẫn còn được nuôi ở chỗ Trương Lan.

Con ếch kia ở trước mặt một đám đại lão, ngoan như cái gì vậy.

Lần này rốt cục có tương công bổ qua, ở lăn lão đại mặt trước lộ mặt, cải biến qua đi hình tượng, nó cũng là hợp lại.

Tiểu Ôn cảm khái một tiếng: “May mà có Trương Lan á. Bằng không không chừng tôi sẽ thực sự hồn phi phách tán.” Nói rồi cậu ta quơ quơ quần áo rách rưới của mình, mấy thứ này đều được biến ra từ linh lực, linh lực đều sắp bị đánh cho tan tành, quần áo của cậu ta cũng bị rách theo.

Lúc trước, cậu ta thật sự chán ghét chuyện Trương Lan nuôi ếch chơi, hiện tại cậu ta không còn lời nào để nói.

Trương Lan cười một tiếng, sờ sờ con ếch ăn ma.

Ở bên kia, Tôn Tiểu Tuyền lại yên lặng đến lạ thường, cậu ta nhìn trộm Lý Trân Trân.

Trong lúc nguy nan, phản ứng của bọn họ không thể lừa dối người khác. Lúc đó, cũng không phải chỉ có một chùm tia sáng, còn có một tia đánh thẳng về phía Tôn Tiểu Tuyền, nếu không có Lý Trân Trân nhào qua đè cậu ta xuống, cậu ta đã tiêu đời rồi.

Tôn Tiểu Tuyền xoa xoa tay: “Trân Trân a, cám ơn cô.”

Ban đầu cảm thấy cặp mắt trắng kia xấu, hiện tại lại cảm thấy đặc biệt mê người, đặc biệt mị hoặc.

Tôn Tiểu Tuyền: “Ừm à, chờ lần này kết thúc, chúng ta cũng tham gia náo nhiệt, làm một buổi kết hôn của quỷ đi, dù sao chúng ta cũng có con trai sẵn rồi.”

Lý Trân Trân: “… …”

Tiểu Ôn cảm khái xong, sắc mặt nghiêm túc: “Tướng quân, chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, đây là bản đồ địa hình, còn có bản đồ phân bố nội bộ trùng, đúng rồi, chúng tôi còn để lại ảo cảnh ở nhiều nơi, nếu như trong một khoảng thời gian ngắn, trùng sẽ không phát hiện.”

Im lặng hai giây: “Đương nhiên, cũng không nhất định tất cả đều dùng được. Bọn họ cũng có thứ đại sư bố trí trước…”

Lục Kiêu Kỳ khẽ gật đầu: “Các cậu làm không tồi.”

Tiểu Ôn chuyển sang Mạc Cổn Cổn: “Sau này lúc Cổn lão đại luyện giọng, nhớ đọc thêm bài bốn!”

Các lệ quỷ khác phụ họa.

Mạc Cổn Cổn ừm một tiếng.

Lục Kiêu Kỳ vẫn lưu ý bản đồ phân bố trên màn ảnh. Bỗng nhiên, anh biến sắc: “Phân đội, lên!”

Ba chiến phi thuyền đang trong trạng thái tàng hình lặng lẽ tiếp cận tinh cầu.

Trong quá trình đó bọn họ gặp ba con trùng, bằng vào phản ứng nhanh chóng Lục Kiêu Kỳ đã công kích, giải quyết ba con ngay lập tức, thậm chí còn không để cho ba con trùng truyền tin tức ra ngòai. Lặng yên không tiếng động đáp xuống tinh cầu, ba mươi người nhanh chóng tách thành ba đội. Mỗi một người đều lái người máy, rất nhanh đã tiến vào tinh cầu.

Thừa Phong đẳng cấp mạnh, lại bởi vì gần đây được tiếp tế, nó đã mơ hồ có xu hướng tăng lên người máy cấp SSS.

Đàm Tình và Lục Nhân Diệu theo sát phía sau, không hề bị rớt lại.

Đáp xuống vị trí đã sớm chọn sẵn, Thừa Phong nâng tay lên, Đàm Tình và Lục Nhân Diệu lái người máy lùi về sau hai bước. Cùng một thời gian, mấy người máy khác cũng chuyển qua, bao quanh bảo vệ Thừa Phong, yểm hộ.

Mạc Cổn Cổn kêu một tiếng.

Lục Kiêu Kỳ nheo cặp mắt lại: “Đang mở đường. Hang động của trùng tộc giăng khắp nơi, đây là nơi dễ tính ra nhất.”

Mạc Cổn Cổn tỉnh ngộ gật đầu, tiểu móng vuốt của nhóc nắm chặt lấy Đại Quái Vật.

Nói thật, Cổn Cổn đang khẩn trương.

Lục Kiêu Kỳ mở súng laser, cắm mạnh xuống đất, khuấy một cái liền lộ ra một huyệt động đen thẳm sâu hun hút.

Hai mươi người máy nối đuôi nhau đi vào. Ba tiểu đội ở chỗ này chờ lệnh, đợi trợ giúp.

Chui vào huyệt động, màn hình của Thừa Phong liền trở nên u ám hơn một ít.

Dường như bầu không khí cũng trở nên ngưng trọng hơn.

Mạc Cổn Cổn túm chặt lấy quần áo của Đại Quái Vật, dùng sức chớp hai mắt, trong đó có một màn hình thời gian thực.

Nhóc loáng thoáng thấy được một vài đóm lửa xanh lá.

Mấy đóm lửa này có hơi quen mắt.

Hệ thống trinh sát của Thừa Phong cũng mơ hồ phát hiện ra cái gì đó, “Tướng quân, phía trước có vật thể.”

Mạc Cổn Cổn ngẩn ra, bỗng nhiên mấp máy môi: “A! Là đóm lửa, đóm lửa bộ xương khô kia á!”

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lục Kiêu Kỳ đã chắc chắn, anh mím môi mặt không thay đổi. Nói như vậy, rất có thể tinh cầu kia là lãnh địa của trùng tộc. Bọn chúng ở bên đó tìm kiếm gì đấy, mà biến dị của bọn chúng chính là binh đoàn xương khô.

Nghĩ đến mức độ khó chơi của bọn bộ xương khô trước đây, Lục Kiêu Kỳ liền tối mặt.

Đối với chiến đấu vật lý chân chính, Mạc Cổn Cổn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, nhưng đối mặt với vật âm ty, nhóc tự nhận là mình còn có năng lực nhất định.

Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, mở miệng nhỏ.

Trước khi nhóc cất giọng, quân đoàn lệ quỷ liền cẩn thận lùi về phía sau đến một khoảng cách an toàn.

Hình như binh đoàn xương khô tuần tra đã phát hiện bọn họ, chúng liền xách vũ khí vọt qua: “A, là bọn xâm lược, ăn chúng!”

Trừ bài bốn của Mạc Cổn Cổn trợ giúp quỷ quái tu luyện, ba bài trước đều là thuần hóa, giết chết quỷ quái.

Nhóc vẫn chưa trực tiếp đọc bài ba, dù sao uy lực của bài ba rất lớn, dễ bị phát hiện.

Nhóc sẽ đọc bài thuần hóa.

Bọn lính tuần tra này cũng không tính là cao cấp, cho nên rất dễ dàng liền bị Mạc Cổn Cổn tẩy não, mới nãy còn siết nắm tay muốn quyết một trận tử chiến, chúng lập tức liền đổi giọng, phản bội đến không cần quá dễ dàng. Bọn chúng xoay người, xách vũ khí, rống lên rồi rời đi.

Rời đi… ?

Vốn cho rằng sẽ là một trận đánh ác liệt, sắc mặt của chín người còn lại đã sớm biến hóa: “… …”

Đa số có hơi hoài nghi cuộc đời: “Mới vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì.”

Đàm Tình nheo mắt lại.

Lục Nhân Diệu lái người máy khẽ cười một tiếng, phỏng chừng cũng chỉ có anh và Đàm Tình khắc sâu năng lực của vị thiếu niên kia.

Quả nhiên, danh bất hư truyền, không thua năm xưa á.

Mạc Cổn Cổn ‘trước đây’ chỉ dựa vào một cái miệng đáng sợ, thu phục con quỷ gây chuyện trong trường học, cũng thành công thu nhận được một tiểu đệ Lưu Phẩm Phong, giải quyết di chứng cho bọn họ, giúp bọn họ tiếp tục ra chiến trường mà không có nỗi lo về sau.

Ngoài ý muốn thu được một vài binh lính xương khô, hiếm lắm Lục Kiêu Kỳ mới lộ ra vẻ sợ hãi.

Mạc Cổn Cổn nghiêng nghiêng đầu, hướng về phía Lục Kiêu Kỳ kêu một tiếng.

Lục Kiêu Kỳ nhoẻn miệng: “Cổn Cổn rất giỏi.”

Mạc Cổn Cổn nhếch miệng nhỏ.

Sau đó, bọn họ liền gặp binh đoàn xương khô tuần tra thứ hai, mấy binh lính xương khô này có hình thái khác nhau, chủng tộc cũng không tương đồng. Sau khi bị Mạc Cổn Cổn tẩy não, bọn chúng cũng chui sâu vào trong theo đội trước để thăm dò.

Sau khi gặp trùng, tuy rằng có hao tổn vài binh lính xương khô, giải quyết vô cùng cấp tốc.

Hiện tại, trùng đã chết bị các lệ quỷ cắn nuốt linh hồn, làm cho bọn trùng không còn ảnh hưởng tới quân nhân. Về phần thi thể thì bị bộ xương khô dùng một chút lửa xanh lá đốt, biến thành đồng đội mới của bọn họ. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đã có một binh đoàn tử thi và bộ xương khô hùng dũng.

Mạc Cổn Cổn hít sâu một hơi, nhóc cảm thấy việc mình phát triển một quân đội nhỏ ở trong trùng động cũng không phải là điều không thể.

Mười chín quân nhân ‘Đảng nước tương’: “… …” Đã nói tốt cửu tử nhất sinh đâu?

Cảm giác cứ như du lịch một ngày dưới lòng đất vậy.

Cho nên mới nói, Lục Kiêu Kỳ chính là anh hùng, mà hôm nay bọn họ vẫn không có tiếng tăm gì. Chỉ với thủ đoạn này liền thông thiên!!

Không hiểu bị sùng bái Lục Kiêu Kỳ: “… …”

Đảng nước tương: “Tướng quân, chúng ta vẫn trốn nữa chứ? Bút tích của ngài cũng quá lớn rồi.”

Lục Kiêu Kỳ lại nằm không cũng trúng đạn: “… …”

Vẻ mặt Lục Kiêu Kỳ lóe lên, “Thừa Phong, làm thông vách đá này.” Động tĩnh trong này đủ dẫn một phần trùng tộc đến, mà hiện tại cách tốt nhất cho bọn họ chính là đi đường vòng, nhanh chóng giải quyết nữ vương trùng tộc.

Thừa Phong hưng phấn vâng một tiếng.

Mạc Cổn Cổn nghi ngờ ngước mắt.

Lục Kiêu Kỳ: “Nơi này có bộ xương khô kiềm chế một phần, chúng ta đi giết trùng vương.”

Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, gật đầu thật mạnh: “Ư!”

Hai mươi người, tuần hoàn qua lại vài lần, phát triển thêm vài ba binh đoàn xương khô, rốt cuộc cũng tìm được huyệt động trung tâm của trùng tộc. Đó là một huyệt động to lớn, bên trong là một con trùng to lớn màu trắng, cái mông của nó uốn éo không ngừng, chắc là đang sinh sản không ngừng nghỉ.

Mười chín người thậm chí còn chưa kịp vận động nóng người: “… …”

Nhẹ nhàng như vậy liền gặp được boss cuối, này con mọe nó còn là chiến đấu sao? Nhớ lại những trận chiến đấu thảm liệt và nguy hiểm với trùng tộc trước đây.

Cho nên nói, rốt cuộc bọn họ tới đây để làm chi???

Hộ vệ trùng vương không ít, năng lực cũng là điều kiện tốt nhất, Lục Kiêu Kỳ cưỡi Thừa Phong phất tay, ý tứ là chuẩn bị.

Lập tức lấy lại tinh thần từ cảm giác bất đắc dĩ, thái độ của bọn họ lập tức trở nên đoan chính.

Rất hiển nhiên, bên trong này mới nơi dành cho bọn họ chiến đấu.

Nghĩ như vậy, bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống vài tia sấm sét, trực tiếp đánh vào người con nữ vương không hề phòng bị kia.

Một giây đồng hồ ngắn ngủi, nữ vương cứ như vậy liền…

Cháy.

Mạc Cổn Cổn ngây người.

Con ngươi Lục Kiêu Kỳ hơi co lại.

Các quần chúng ăn dưa khác: “… …” Đã nói tốt trắc trở đâu?!

Mạc Cổn Cổn gãi gãi mặt, nhóc hướng về phía Lục Kiêu Kỳ: “Ư ư ư.” Nhóc không nghĩ tới sấm sét có thể đánh chết nữ vương trùng tộc.

Nhóc chỉ muốn thử đại khái chút thôi.

Không phải có nói, sinh vật còn sống sẽ bị ảnh hưởng sao? Thật kỳ quái a. Nghĩ nghĩ, Mạc Cổn Cổn gãi gãi tai.

Lục Kiêu Kỳ: “… …”

Lục Kiêu Kỳ biến sắc: “Giải quyết trùng!” Tuyệt đối không thể làm cho bọn trùng khác phát hiện, bọn họ phải nhanh chóng rời khỏi huyệt động. Nữ vương bị giết, rất nhanh trùng tộc sẽ phát hiện ra. Chỉ là, một đời nữ vương liền bị đánh chết dễ dàng như vậy…

Cứ cảm thấy có chút không hài hòa.

Bỗng nhiên, anh cảm nhận được một hơi thở cực kỳ nguy hiểm từ xa đến gần, tốc độ nhanh đến mức thậm chí anh còn không kịp phản ứng.

Uỳnh một tiếng, huyệt động bị nổ tung.

Đó là một con trùng thật lớn có kiềm, nó lắc lư xúc tua, cánh sau lưng phát ra tiếng vo ve.

Con ngươi Lục Kiêu Kỳ chợt co lại: “Không xong!!”

Đây là một con nữ vương!

Rốt cục anh cũng suy nghĩ cẩn thận, là chỗ nào xuất hiện vấn đề. Con nữ vương kia không có cánh! Tuy rằng sinh sản nhưng rất hiển nhiên cũng không phải là chân thật! Nói cách khác, nữ vương chân chính là con trước mắt này, nó đang truyền đạt mệnh lệnh ra bên ngoài!

Con nữ vương này cao mười thước, hai cái kiềm to lớn rung động răng rắc, phần đuôi của nó là một cái móc câu.

Hình dạng có 4-5 phần giống với bò cạp.

Con ngươi Lục Kiêu Kỳ nghiêm nghị, đằng đằng sát khí: “Giết!”

Bình Luận (0)
Comment