“ Chạy mau a! kẻ điên kia xông tới!”
“ Đừng chắn đường ta, cút ngay”
“ Tha mạng a”
Một đám giặc cỏ sắp bị giết sợ hãi, từng tiếng thét chói tai, khóc lóc xin tha.
Diệp Thần trở thành sát thần, ở đâu tụ tập đám giặc cỏ nhiều Diệp Thần đi tới đó, đánh giết cho đám giặc cỏ kêu cha gọi mẹ.
Thí Thần Thương mũi nhọn sắc bén, không người nào có thể kháng cự.
“ Ngăn hắn lại!, cản hắn, ai có thể ngăn được hắn thưởng hoàng kim vạn lượng “
Một tiếng thét chói tai truyền đến khiến Diệp Thần chú ý tới.
Một lưỡi thương xuyên qua xác hai tên giặc cỏ phía sau, Diệp Thần trực tiếp quẹo trái, hướng tới đám giặc cỏ ăn mặc tốt nhất trong doanh trại tiến tới.
Tiếng thét đòi ngăn cản Diệp Thần chính là thủ lĩnh đám giặc cỏ, Diệp Thần chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.
Tiếng đại thủ lĩnh vừa kêu, nháy mắt đưa tới vô số tiếng hít thở nặng nề.
Tiền tài khiến mọi người động tâm, nhưng ngay lúc này Diệp Thần một thương quét ngang
“ xuy xuy “
Mấy tên giặc cỏ vừa bước lên một bước giờ đây cánh tay đứt đoạn, bụng thủng một lỗ lớn, ruột gan nhìn thấy rõ.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương lại một lần nữa vang lên
“ Không! Ta không muốn chết! tha mạng a “
Một tên giặc cỏ vừa có ý muốn vạn lượng hoàng kim giờ đây sợ hãi,thịch, quỳ gối trên mặt đất.
Từ một tên quỳ xuống đầu hàng, đến hai tên ba tên rồi ngày càng nhiều nhóm giặc cỏ quỳ xuống đầu hàng.
Diệp Thần không ngăn cản chúng, sải bước đi đến trước mặt tên thủ lĩnh đám giặc cỏ.
“ Không! Đừng giết ta, ta tình nguyện đầu hàng “ tên đầu lĩnh vô cùng hoảng sợ hét lên.
Nhưng Thần thương Diệp Thần không chút do dự chọc thủng miệng hắn lại dùng sức đem cả người hắn đâm xuyên.
Diệp Thần sẽ không tùy tiện giết đám giặc tù binh nhưng tên đầu lĩnh, đáng chết.
Bởi vì hắn đối với Diệp Thần vô vàn địch ý.
Giờ hắn sợ hãi đầu hàng là bởi vì hắn không muốn chết, nhưng nếu sau này có cơ hội, hắn sẽ đâm sau lưng hay có thể mang tới không ít tai họa cho Luân Hồi thôn.
Diệp Thần sẽ không để một nhân tố nguy hiểm không ổn định này tồn tại.
Một hồi chém giết, tên thủ lĩnh cũng đã tử vong, chỉ ngắn ngủi một hồi công phu, những kẻ đã chết trong tay Diệp Thần liền vượt qua 200 người.
Triệu Mãnh cũng không kém, phải tới chừng 180 người.
Đến giờ phút này Triệu Mãnh không phải yếu hơn Diệp Thần, nhưng là do binh khí của hắn kém hơn.
Rốt cuộc hắn cũng là võ tướng điểm vũ lực qua 90.
Đáng tiếc hắn không có công pháp tương ứng, nếu không hắn sẽ là Vương cấp võ tướng, năng lực sẽ thẳng tắp đi lên.
Triệu Mãnh là võ tướng đầu tiên đi theo Diệp Thần, tuy rằng tư chất không tốt nhất nhưng lại tận trung một lòng, Diệp Thần tự nhiên sẽ không mặc kệ hắn.
Chờ về sau có cơ hội, Diệp Thần về sau sẽ không chút do dự giúp Triệu Mãnh đạt được cấp võ tướng, Vương cấp, Hoàng cấp, Đế cấp, Thánh cấp.
Nhìn thi thể chồng chất dưới đất, Diệp Thần thở dài một hơi, sau đó truyền lệnh
“ Quét sạch chiến trường, thi thể vùi tại chỗ “
“ Rõ, thưa lĩnh chủ đại nhân “ đám giặc thuần phục đầu tiên hưng phấn đáp
Bọn họ không ai chết, cùng lắm là bị thương nhẹ.
Mà nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Thần quá hung tàn, lại thêm một thần hung sát bên cạnh là Triệu Mãnh, chỉ cần hai người đã đánh đám giặc cỏ kêu cha gọi mẹ nào còn tâm trí mà phản kích.
Diệp Thần nhanh chóng tiến về phía trại của tên thủ lĩnh đám giặc cỏ, nhìn thấy trong lều thế mà có bốn cái rương tâm tình thật là không tồi.
Luân hồi thôn nguy hiểm gấp 10 lần thông thường, nhưng mà thắng lợi sau chiến đấu cũng tăng lên gấp 10 lần.
“ Đinh! Chúc mừng người chơi Diệp Thần đã thành công đánh phá doanh trại giặc cỏ cỡ trung, khen thưởng 1000 công huân”
Nghe được âm thanh nhắc chở của hệ thống, Diệp Thần bĩu môi, công huân nay là quá ít đi.
Bất quá cũng may, lúc này người ta muốn đạt được công huân là không phải dễ.
Diệp Thần đi tới rương bên cạnh, đem rương vàng thu được bỏ vào túi của mình
“ Đinh! Chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được 123211 kim “
Diệp Thần vừa lòng gật đầu rồi đi ra khỏi doanh trại.
Đúng lúc này hệ thống vang lên tiếng nhắc nhở
“ Đinh! Luân hồi thôn đã đủ điều kiện để thăng lên nhị cấp thôn, Luân Hồi phó trưởng thôn Triệu Hằng xin chỉ thị, có hay không thăng cấp?”
Hử? kiến trúc đều xây xong sao?
Diệp Thần rời đi Luân Hồi thôn, ra ngoài diệt thổ phỉ, có phân phó qua phó trưởng thôn Triệu Hằng. Khi nào xây dựng kiến trúc thôn xong liền đem thăng cấp thôn trang.
Bởi vì bên trong điều này còn có một điều cực kì bí mật.
Lãnh địa thăng cấp tưởng rằng không cần yêu cầu gì, nhưng thực tế không phải.
Phàm là tướng lãnh mà kiến tạo ra kiến trúc mới, lại thăng cấp thành lãnh địa lĩnh chủ, mỗi công trình sẽ mở rộng chiều ngang, đạt được một phần bản vẽ đặc thù.
Nói đến Luân Hồi thôn giờ phút này, thôn trang thăng cấp lên nhị cấp, nếu thăng cấp thành công sẽ đạt được một phần của bản vẽ.
Bản vẽ này tuy là tùy cơ nhưng đều chung một điểm là rất cường đại, có khi còn là độc nhất vô nhị.
Diệp Thần là người trọng sinh điểm này sẽ không để xảy ra sai sót nào.
Thôn trang thăng cấp không phải là dễ dàng như vậy.
Cứ nhìn thời điểm này, chưa có ai có thể đem thôn trang thăng lên tới nhị cấp chứ đừng nói là tam cấp.
Lúc trước Diệp Thần trên thị trường thượng đã mua sắm đủ tài nguyên, cho nên lần này xây dựng luân hồi thôn trang không xảy ra tình huống thiếu tài nguyên.
Duy nhất chế ước để luân hồi thôn thăng cấp chính là dân cư.
Cấp một thôn trang không hạn chế, nhị cấp ít nhất là 500 người, tam cấp dân cư phải đủ 1000 người.
Nguyên trước kia dân cư Luân Hồi thôn là chưa đủ, nhưng Diệp Thần đi đánh doanh trại giặc cỏ, có không ít giặc cỏ đầu hàng, gia nhập vào luân hồi thôn, điều này đã giải quyết cho cái vấn đề dân cư kia rồi.
Diệp Thần tâm tình tốt nhếch miệng, khẽ mở miệng
“ Thăng cấp “
“ Đinh! Chúc mừng luân hồi thôn thăng thành nhị cấp thôn trang “
“ Đinh! Luân hồi thôn đã đủ điều kiện để thăng tam cấp thôn trang, phó thôn trưởng thôn luân hồi Triệu Hằng xin chỉ thị, có hay không thăng cấp?”
“ Thăng cấp”
“ Đinh! Chúc mừng luân hồi thôn thành công thăng lên tam cấp thôn trang”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, bên trong sơn cốc Luân Hồi thôn luân thần bí giờ này xảy ra đại biến.
Toàn bộ đất lại mở rộng hơn nữa, kiến trúc càng tinh xảo hơn.
Nếu muốn thay đổi hoàn toàn, ít nhất phải thăng cấp thành trấn nhỏ, mà giờ khắc này điều đó đã không còn xa.