Hồng Ngạn

Chương 45

Trời chưa sáng hẳn nhưng Linh y điện đã ồn ào. Trường Tương Tư vừa tỉnh khỏi mộng, là bị tiếng người hô hào bên ngoài làm cho tỉnh mộng. Người rời khỏi giường, choàng thêm cái áo khoác mò đường ra ngoài.

Mắt đã không thấy được thời gian, đủ để y có thể thích ứng, lại taajo thêm một tuyệt chiêu có thể vận dụng các giác quan còn lại để đi đứng bình thường, chỉ là lúc có người, cần phải giả vờ một chút. Lúc Trường Tương Tư lần  xuống bậc thang , bỗng có đôi tay giữ tay y lại, hành động có chút đột ngột nên y giật mình, hét lên" ai?"

"Ta Lạc Yến Phân, mới sáng sớm mà, người hầu đâu lại bất cẩn để điện hạ một mình ra đây vậy, điện hạ cẩn thận bước chân"

Có người nên Trường Tương Tư lại trở về dáng vẻ mò đường " làm phiền rồi, sao giọng Lạc viện trưởng hôm nay khác vậy, làm ta xém chút không nhận ra"

Lạc Yến Phân nói" Bệnh vừa khỏi nên giọng có chút khàn, điện hạ chịu khó nghe chút, người đi đâu, ta dẫn người đi"

" Lạc viện trưởng còn có nhã hứng thức sớm, đúng là thói quen tốt, Kinh Lạc phải học hỏi người " Trường Tương Tư giữ lại tay nàng ta vỗ hai cái " muốn đi xem xem bên kia đang ồn ào cái gì"

" bọn thuộc hạ làm điện hạ mất ngủ sao? Chết tiệt thật" Lạc Yến Phân phát hiện người đang giữ chặt tay mình, bèn nói" tay điện hạ lạnh quá"

" tay viện trưởng cũng vậy" Trường Tương Tư cười cười" lạnh hơn người thường, nghe Trầm viện trưởng nói người không khỏe rồi, phải chú ý một chút, thời tiết bây giờ để cảm nắng không tốt đâu, lúc ở Hàn băng có chế chút dược, hôm nào rảnh ghé Thiên Hà điện lấy vài lọ về dùng"

" Đa tạ điện hạ quan tâm" Lạc Yến Phân ho mấy cái " điện hạ cũng nên chú ý sức khỏe, người là lá ngọc cành vàng, lại nghe nói đêm qua xuất hiện thích khách chưa tra được, điện hạ nên cẩn thận, sao lại chẳng có ai bên cạnh bảo vệ thế này?"

" người bảo vệ thì không cần thiết, bắt một tên phế như ta thì có lợi ích gì, nếu có thì cũng rảnh rang giữ lắm, chẳng phải bây giờ có viện trưởng ở cạnh bầu bạn rồi sao?

" vậy thì điện hạ không biết rồi, người rảnh rang nhiều dữ lắm"

Trường Tương Tư đang đi bỗng dừng lại " Lạc viện trưởng, đi nhầm đường thì phải, hướng này xa tiến ồn rồi"

Lạc Yến Phân nói " điện hạ đúng nhạy ghê nha"

Trường Tương Tư cười " chết đi sống lại mới như vậy, quí trọng tính mạng mình một chút, phòng bọn mưu đồ bất chính"

" Sống lại thật tốt " Lạc Yến Phân ẩn ý, sau đó nàng ta đưa mắt nhìn lên cái cây um tùm bên cạnh, cái cây động một cái, nàng liền thu mắt đảo chân dẫn Trường Tương Tư đi hướng ngược lại" xin lỗi điện hạ, chúng ta hợp nhau quá, mãi lo nói chuyện mới đi nhầm đường"

Âm thanh ồn ào phía trước mỗi lúc một gần, Trường Tương Tư hỏi" bọn họ là đang làm gì vậy?".

"điện hạ đến sẽ biết" Lạc Yến Phân buông tay Trường Tương Tư ra " đa tạ điện hạ đã đi cùng ta đoạn này, ta có việc phải đi trước, hẹn gặp lại người lần sau"

Từ màn đêm, có người từ hướng Lạc Yến Phân rời đi, đi đến, hắn thấy Trường Tương Tư đột nhiên đứng ngây người nhìn về hướng này, ngó đông ngó tây rồi tiến lại, kinh ngạc" nha đầu, sao lại đứng ngốc ở đây, làm ta sợ ma muốn chết, còn tưởng ngươi bị mộng du rồi"

"tiễn một người thôi" Trường Tương Tư hỏi " Nhị ca từ hướng đó tới, có gặp người?"

" Ai cơ?" Lãng Điểu nhìn lại phía mình tiến tới chỉ có màn đêm đen, thấy người này giọng điệu cùng sắc thái âm trầm, làm người không rét mà run, liền quát lên " dẹp ngay cái trò trẻ con này đi, lại nói, mới qua canh tư, ngươi tại sao lại đứng ở đây?"

" nghe ồn nên muốn đi xem" Trường Tương Tư đẩy cù chỏ qua y" giúp ta qua xem với"

Lãng Điểu mặt nặng mài nhẹ dẫn người tiến lên khu vực hồ băng, xung quanh mọi người đang bận rộn trục vớt thứ gì đó dưới hồ, nghe tiếng truy hô là biết

Lãng Ngưu đang nghiêm mặt khoanh tay đứng giám sát. khi này lia mắt sang thì gặp người trầm mình vào màn đêm đi tới, giây đầu là ngạc nhiên, sau đó bước vội lại, sắc mặt giản ra, hắn tiến lại cởi áo choàng, choàng thêm một lớp lên người Trường Tương Tư" sớm như vậy sao không ngủ thêm chút nữa, ở đây lạnh lắm,không phù hợp với hàn thể như muội, trở về phòng đi"

Trường Tương Tư để hắn giúp mình cuột dây áo trên cổ, y nghe ngóng một chút âm thanh nắm tình hình, khi Lãng Ngưu cột xong, y vươn tay kéo hai bên áo sát lại, áo này hắn mặc, khi này còn vươn lại hơi ấm trên người hắn. Lãng Ngưu dìu người đi, xoa xoa đôi tay " sao tay lạnh dữ vậy?"

Trường Tương Tư nhớ lại người vừa dẫn mình đến, cơ thể thật lạnh, như ngâm trong hồ băng vậy, cái lạnh lưu lại từ người đó mà ra, " không sao, tối qua không ngủ sao?"

Lãng Ngưu gật đầu " có chuyện xảy ra đột xuất"

" mới sáng sớm các người tìm kiếm gì vậy" Trường Tương Tư dừng một chút mới tiếp tục" người sao?"

"ừm" Lãng Ngưu trầm giọng" là Lạc Yến Phân"

Lãng Điểu đi bên cạnh chau mài " Lạc Yến Phân? Lạc Yến Phân làm sao? Chẳng phải hôm qua còn tốt?"

" Có người thông báo lúc nửa đêm, nói cô ta nhảy hồ rồi, hiện đang trục vớt thi thể" Lãng Ngưu nhìn ra người bên cạnh có điểm bất thường, liền hỏi" khi nãy là ai dẫn muội đến đây vậy?"

Trường Tương Tư hướng Lãng Điểu " Nhị ca nè"

Lãng Điểu gật đầu, lại hỏi " không đúng, lúc ta đến muội nói đang tiễn người nào mà"

Lãng Ngưu biết người có chuyện giấu, muốn mở miệng hỏi. Lúc này từ một hướng Thử Lam Yên chạy lại, dáng vẻ hấp tấp, bẩm " công tử, tìm thấy rồi"

Trời bên ngoài len lỏi những tia nắng đầu tiên, các đệ tử Linh Y điện tập trung đến mỗi lúc một đông, tiếng ồn ào bàn tán thêm nhiều, tụm năm tụm bảy đồn thổi đủ loại dị bản

" ôi trời, bị cột đá sao, hèn gì không thấy là phải rồi"

" má ơi, nghe nói là nát mặt luôn, là bị gạch đó, kinh khủng qúa trời, thù hận nào đến nổi phải ra tay tàn nhẫn như vậy"

"không phải thù hận gì đâu, ra tay như vậy cơ bản không phải người làm rồi, khi Phán xét quan trục vớt người lên, nghe nói cơ thể tàn dữ lắm, nhất là phần mặt, không nhận ra được luôn, phải nhờ quần áo mới biết là Lạc viện trưởng đó. Các ngươi có nghe hiện tượng song sinh cùng sinh cùng tử không?"

"ý của ngươi là muội muội song sinh cô ta trở về kéo cô ta đi theo sao. Là Lạc Trắc Diệp hả?"

" Khả năng cao là vậy, vì  tối hôm qua có người thấy" đệ tử kia ngó nghiêng rồi hạ giọng xuống" thấy có bóng nữ nhân mặc áo đỏ đi lại trong sân đó"

Xung quanh bỗng nhiên có đợt gió luồn qua sống lưng mọi người, thần sắc ai cũng trắng bệt, dù người không tin thần phật yêu ma đối với sự việc trắng trợn phơi bày này cũng bị dọa cho một trận hồn bay phách lạc rồi

Đồng sinh đồng tử chính là hiện tượng xảy ra giữa các cặp tỷ muội song sinh hay huynh đệ song sinh. Khi hai người cùng sinh ra cùng thời gian, họ sẽ có một mối tương thông đặc biệt từ trong bụng mẫu thân. Chẳng hạn như người này sẽ hiểu người kia chuẩn bị nói gì mà không cần người kia nói chuyện, hoặc là hiện tượng bệnh cùng lúc khỏi cùng lúc. Vì vậy người ta cho rằng bọn họ làm việc gì cũng phải cùng lúc, ra đời cùng lúc, ngay cả chết cũng phải chung thời khắc, ai chết trước đều có quyền kéo người kia theo, chết cùng nhau. Tỷ muội Lạc gia nằm trong trường hợp này.

Trường Tương Tư khi này vừa rảo sân viện Linh y điện vừa trầm lặng, dù lúc sáng y không tận mắt nhìn thấy thi thể Lạc Yến Phân được trục vớt nhưng rảo một vòng, nghe mọi người xì xào cũng phần nào đoán ra tình hình rồi: Lạc Yến Phân bị người ta cột đá quăng xuống hồ băng, trước khi giết còn gạch nát mặt. Một chuyện cực kì hệ trọng, theo Thử Lam Yên khám nghiệm, người có lẽ chết từ tối qua, khoảng thời gian mọi người thả lồng đèn. Vậy thì người lúc sáng Trường Tương Tư gặp là ai?

......

"không có dấu hiệu trúng bào mòn độc" Thử Lam Yên trước sau kiểm tra một lượt thi thể báo cáo lại " ngoài những vết hằn do bị dây cột để chằng đá giữ người dưới nước lại thì không có dấu hiệu xô xát hay vết thương bên ngoài da thịt nào để lại"

" không có siết cổ" Trường Tương Thủ hỏi " chắc phải có vết thương nào đó xảy ra trong lúc xô xác, nếu không có thì có chút lạ

" không có bất kì ngoại thương nào, có lẽ người chết là do ngạt nước " Thử Lam Yên ra chiều suy ngẫm" chắc phải khám nghiệm bên trong mới có kết quả"

Chờ Lãng Ngưu gật đầu đồng ý,  y mới bắt tay vào kiểm nghiệm

Trường Tương Thủ sau khi tra khảo chuyện thích khách đã trở về điện nghỉ ngơi, vừa hay tin nên chạy đến, khi này còn mờ mịt" vậy tại sao các ngươi biết được cô ta ở hồ băng mà trục xác vậy?"

" có đệ tử nhìn thấy có bóng người nhảy xuống hồ nên lập tức đi gọi người đến" Lãng Ngưu chậm rãi thổi tách trà nóng" sau khi kiểm tra các phòng thì phát hiện không thấy Lạc Yến Phân trong phòng, hỏi Trầm Dã cũng không biết người đâu"

Trường Tương Thủ gỏ tay lên bàn, có chút thắc mắc" nói là nhảy, tại sao khi trục vớt lại có tảng đá cột vào người"

Lãng Ngưu đem tách trà thổi nguội đưa cho Trường Tương Tư, y uống một ngụm rồi tiếp tục bảo Thử Lam Yên giúp mình kiểm tra một số bộ phận bên trong thi thể

Lãng Ngưu lại nâng tách trà vừa đưa Trường Tương Tư, cố tình uống đúng vị trí y vừa nhấp môi" đơn giản là có người cố tình cho chúng ta manh mối, Lạc Yến Phân đang yên đang lành không thể tự xác được, là có người sát hại"

" là nữ nhân áo đỏ mà mọi người bàn tán đã thấy tối qua", Trường Tương Thủ dừng ngón tay lại " Thực sự là Lạc Trắc Diệp sao? "

" Chưa có bằng chứng rỏ ràng, ít nhất cũng phải tìm được nguyên nhân dẫn đến cái chết mới chắc chắn được "

Khi này bên phía Thử Lam Yên có chuyển biến, y vừa rút một ngâm châm sau vành tai thi thể ra, người kinh ngạc nhìn Trường Tương Tư" thật sự có ngân châm, đây chính là nguyên nhân tử vong"

Trường Tương Tư trầm ngâm không lên tiếng, một lúc mới hỏi" hình dáng thế nào?"

Thử Lam Yên miêu tả" Thanh ngân châm mỏng dài, đầu ngân châm dính một sợi máu đỏ, không phải, nếu nhìn kĩ thì đó không phải máu, mà là màu của đầu ngân châm kia, là một huyết ngân châm"

" Ngân châm thuật?" Trường Tương Thủ lập tức nhận ra " Mộc độc nhân?"

Ngâm châm thuật chính là tà thuật cũng được xem như chiêu thức độc nhất của Trường Tương Tư sinh thời.

Nó khiến người đời kinh hãi vì tốc độ cùng cách thức ra tay vô cùng nhanh và tàn độc. Chuyên nhắm vào những huyệt tử chỗ khuất, ít ai phát hiện. Vì vậy người trúng châm đều không hay biết, mà sau khi chết đều làm người ta khó mà phát hiện nguyên nhân tử vong. Tuy nhiên để chừng ba hôm là cái xác tự động bị bào mòn chỉ còn mỗi khung xương, là bào mòn từ trong ra ngoài. Vô cùng nham hiểm vô cùng khó đề phòng.

Dù sau này Trường Tương Tư chết rồi, bề ngoài mọi người đều nói tiếng bày trừ, tuy nhiên sau lưng vẫn có nhiều kẻ tâm tư bất chính lén giấu tàn thư tà thuật mà Mộc độc nhân để lại, lén tu luyện. Tuy nhiên chỉ có mỗi Ngân châm thuật là tu không thành, bởi nghe người tương truyền, màu đỏ ở đầu mỗi ngân châm được luyện từ máu của Hắc xà, mà loại hắc xà này vừa hung vừa độc, nhiều người liều mạng nuôi đều bị nó cắn chết tươi

Lòng Trường Tương Tư tự rỏ lí do tại sao trên đời chỉ có một mình y có thể điều khiển được độc xà, cũng rỏ chuyện huyết ngân châm chỉ có một mình y tạo được. Nhưng rỏ ràng hiện trước mắt mọi người là một huyết ngân châm cùng với phương thức giết người y như tự tay Mộc độc nhân làm ra, làm y không khỏi sinh bất an trong lòng. Nữ nhân huyết y cùng " Lạc Yến Phân" kia, là cùng một người? Sao chưa gì lại xuất hiện thêm một nhân vật bí ẩn nữa rồi? Xuất hiện thêm hay là từ đầu đến cuối vốn dĩ chỉ có người này, là đang lộ diện sao?
...
Ba người rời khỏi phòng nghiệm thi, trước khi rời khỏi phòng, đối với chuyện Mộc Độc nhân cùng Huyết ngân châm chưa tra rỏ ràng, Lãng Ngưu dặn dò mọi người không được hé nửa lời

Các vị viện chủ cũng đã hay tin nên đều tập trung ở đây. sắc mặt ai cũng đình trệ một cách nghiêm trọng.Thấy người ra liền không khỏi sốt ruộc

" thế nào rồi" Lãng Điểu hỏi " có tra ra được hung thủ?"

Trường Tương Thủ ngồi xuống chỗ ngồi, nhấp ly trà" Cần phải chứng thực một số chuyện nên chuyện này trực tiếp giao cho Phán xét đài. Vừa xảy ra thích khách lại có án mạng, lòng người sẽ bất an, bản vương không muốn nghe bất kì thông tin không có thực nào tồn tại, nếu có thì đem tên đó xử lí chung tội với hung thủ luôn, có hiểu không?"

Mọi người ngoài mặt đều thuận ý tuân theo, còn trong lòng thế nào thì có trời mới biết

Sau đó Trường Tương Thủ đưa mắt nhìn sang người đang rủ rượi áp mặt giấu vào bàn tay, không có chút  thần sắc của người sống kia, an ủi đôi câu" Trầm viện trưởng người nén bi thương, chuyện đau lòng không ai muốn cả, trước mắt thứ chúng ta cần là tìm ra hung thủ, để Lạc viện trưởng dưới suối vàng có thể mỉm cười. Nếu ngươi có thể bình tĩnh, chúng ta có thể hỏi ngươi một số câu hỏi? "

" nàng ấy..." Trầm Dã nghẹn lại, nhắm mắt dịu đi một lúc, nhưng không kìm nén được, nước mắt cứ trực chờ rồi rơi ra, hắn không muốn để mọi người nhìn thấy bộ mặt thảm hại nên lấy tay che lại, rũ rươi nói" ta là kẻ vô dụng, ta mang tiếng phu quân nhưng lại không bảo vệ được người, để nàng bị người khác sát hại mà bản thân không làm được gì cả, Yến Phân, là ta vô dụng, là phu quân nợ nàng, là ta hại nàng"

Không khí trong phòng chùn xuống, lòng ai cũng bị nhấn chìm trong dòng chảy xót xa.

Người ở Mộc quốc đều có thói quen cung phụng một hình tượng hoàn mĩ nào đó, mục đích là để họ noi theo. Ví như, đệ nhất tài tử Tướng soái  gọi tên Ngưu lang quân, đệ nhất tài tử hào hoa là Ô Vân Du, đệ nhất tài tử phong lưu là Tịch Linh Lan, đệ nhất phu phụ chính là Trầm Dã- Lạc Yến Phân. Phu phụ yêu thương nhau, tôn trọng nhau chính là hình mẫu gia đình mà các nữ nhân đều ao ước trong các cuộc hôn nhân. Họ ngưỡng mộ Trầm Dã có một thê tử hiên đức, hiểu chuyện. Lại ngưỡng mộ Lạc Yến Phân có phu quân dịu dàng ôn nhu.

Chuyện tình của họ được xem là chuyện tình kinh điển trong các bài văn tình nổi tiếng ở Hỏa quốc, cũng như khắp cả ngũ châu. Vì vậy sự biệt ly này không dừng ở chữ đau đớn, mà là sự tiếc nuối to lớn cho mọi người

Khi tin tức Lạc phu tử lìa trần, từ sáng đến nay, đầu đường ngỏ chợ đã không ít đi một hàng nước mắt rơi xuống. Tiếc cho người đi, lại bi thương cho người ở lại.

" vào mùa đông của mười ba năm trước trên con phố nhỏ của Thần Phù, có một cô nương đã cởi áo choàng và bao tay giữ ấm của mình cho một tiểu cô nương ăn xin, sau đó một mình co rút mà đi giữa trời lạnh. Tuyết rơi dày, cô ấy vì đi vừa hắt xì nhưng miệng lại luôn cười rất vui. Ta vẫn luôn khắc sâu nụ cười thiện lương đó, mười ba năm không phai, cả đời nguyện không phai. Nàng ấy luôn là người như thế, luôn thích lo nghĩ cho người khác, tâm chưa từng vấy một hạt bui nào cả" Trầm Dã thẩn thờ lấc đầu,"Ta thực sự không tài nào nghĩ ra, tại sao lại có kẻ lòng lang dạ sói, lại tìm cách tàn nhẫn như vậy để đối xử với một người như vậy. Lòng người tại sao lại lạnh như vậy?"

Sau sự việc, cả Linh y điện dường như trơi vào một cõi khác, lặng lẽ u sầu. Người hay nói nhiều lại không dám mở lời tiếng nào vì sợ mình kể lời bậy bạ bị nghe được. Kẻ hay pha trò nhất cũng vì hình ảnh viện chủ ngồi trước cây đào nấu rượu tế người, sự sầu muộn lay lan tâm can khiến hắn vui cười không nổi nữa.

Hôm nay đã là thất thứ nhất của người. Vì thi thể còn để ở phán xét đài phục vụ điều tra, nên việc chôn cất, cúng tế chỉ là đem đồ vật cố nhân chôn đi thay người.

Trầm Dã vẫn bám lấy chỗ cây đào kia, làm công việc nấu rượu quen thuộc kia. Nghe người trong điện nói lại, từ hôm tổ chức tang lễ đến chôn cất hay làm thất, Trầm viện trưởng không hề xuất hiện.

" Nhìn một lần cũng không dám, người chỉ lẳng lặng ngồi ở vườn đào như thế, ai trông thấy bóng lưng đó cũng não lòng " đệ tử vừa kể vừa lau mi mắt " mọi người không ai khuyên được người, điện hạ người thử xem, xem chừng có tác dụng"

Trường Tương Tư gật đầu rồi nhờ Điềm Hạc Hiên dẫn đi đến rừng đào.

Người không nhìn thấy được bóng lưng hiu quạnh kia, nhưng y nghe rỏ tiếng lá hoa xào xạt bị lá rung cành mà rơi xuống, âm thanh rượu sôi ùng ục, Điềm Hạc Hiên dìu người vào thì đi ra góc đào đứng

" rượu sắp cạn rồi" Trường Tương Tư nhấc nhở " cớ gì viện trưởng không lấy rượu xuống"

" rượu đặc dễ say", nói đoạn lại gấp than vào bếp " nàng ấy thích uống rượu đặc, ta nấu một chút, đem đến cho nàng, người sẽ rất vui đấy"

" Lạc phu

Bình Luận (0)
Comment