(Hiện tại ta sẽ viết cốt truyện chạy nhanh lên 1 chút)
Ở trong 1 đại sảnh lớn, có thể chứa hơn 5-10 ngàn người, đang diễn ra 1 cuộc đấu giá lớn, cuộc đấu giá này do Miễn Mễ Thương Hội bày ra, sảnh đấu giá chia làm 3 tần, tần thứ 1 chưa dân thường, tần thứ 2 chứa các tiểu, trung gia tộc, tần thứ 3 chứa các đại gia tộc và các đại chủ, hay 1 số vị khách quan trọng.
Và hiện tại toàn bộ khu vực đều chật cứng người, nào là thiếu niên hảo hán, mỹ nữ, trẻ em, người già, các thương buôn, các con cháu gia tộc lớn, hay các tu sĩ đều có mặt, mọi người ùa đến đây vì đang dược tu luyện, dùng vào có thể tăng lên 2 thành tu vi, không sai Tứ Phẩm Đan Dược Mộc Nhuễ Đan.
Hầu như toàn bộ mọi người lúc này đều chú ý đến khán đài, phía trên khán đài 1 cô gái khoát trên người 1 bộ màu xanh, được làm từ lông thú cấp 3 Hỏa Mộng Hồ, gương mặt kiều diễm nhưng không kém phần yêu mị, mái tóc đen dài được cột gọn gàng lên, đôi mắt to tròn đầy ấp nước, mài mềm mại mà sắc sảo, chiếc mũi tinh xảo thở nhè nhẹ, đôi môi đào mộng tròn, vóc dáng cơ thể lòi lõm đầy đủ, trông yêu kiều vô cùng, nàng là tiểu mỹ nhân của Trấn Thanh Vân này, nàng gọi Hồng Bích, mặc dù mới chỉ 12 tuổi nhưng lại khiến người khác nhình vào là nỗi lên 1 cỗ nóng bõng thèm khác.
-Đa tạ các vị đã đến và tham gia hội đấu giá hôm nay, tiểu nữ biết hôm nay các vị đến vì vật gì~
Vừa nói xong Hồng Bích vỗ nhè nhẹ tay 2 cái, từ phía sau 1 thiếu niên mang ra 1 cái hộp ngọc lớn được che lại bằng vãi lụa, sau đó đặt trên bàn, Hồng Bích môi hơi cong lên sau đó nhình cả trường 1 cái, sau đó cánh tay nhẹ lướt nhẹ nhàn trên bề mặt hộp ngọc nói.
-Như các vị đã biết đây là Tứ Phẫm Đan Dược Mộc Nhuễ Đan, công dụng là có thể giúp người sử dụng tăng lên 2 thành tu vi, nếu như tấn cấp sẽ gia tăng 20 tỉ lệ, có công dụng dưới Đế Cảnh, trên Đế Cảnh sẽ giảm dần hiệu quả, hôm nay tiểu nữ được nhờ đấu giá các món vật này, trong đây hiện có 3 bình, mỗi 1 bình có 6 viên dược phẩm....
Hồng Bích cố ý kéo dài giọng nói sau đó lại mạch lạc nói ra.
-Gía khởi điểm 50 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch, mỗi lần lên giá không dưới 5 ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch.
Hồng Bích vừa nói ra như sôi động cả sảnh đấu giá, vô số người liên miên thay nhau ra giá, lúc này phía trên tần 3 trong 1 căn phòng có 2 thân ảnh ngồi đó cười vui vẻ à không cười toét cả mồm, đó không ai khác là Thiết Nhị và Lưu Hàn, Thiết Nhị lúc này khoát trên mình 1 bộ bạch bào, dáng vẻ tiểu bạch kiểm vô cùng, trên tay phe phẩy 1 cây quạt, gương mặt tuấn tú, mài sắc bén, đôi mắt lấp lóe tinh quan, môi nhếch lên thực sự làm người khác mê mệt nha.
Còn Lưu Hàn lúc này ngồi cạnh bên khoát 1 bộ áo bào màu tím, trên tay cầm 1 cây bút và 1 quyển sách ngồi đó ghi chép, trên môi lúc nào cũng có nụ cười đến tận mang tai, Lưu Hàn từ 1 tên mọt sách bây giờ biến thành 1 thương buôn với cái bụng mỡ ụt ịt, hắn đã trở thành 1 cái đại bàn tử, bộ dáng to tròn, làn da hơi nâu, đôi mắt đầy tinh quan, gương mặt có chút kiên nghị và giảo hoạt.
Sau đó Lưu Hàn đặt quyển sách và cây bút xuống, sau đó nâng lên 1 bình rựu hướng Thiết Nhị, Thiết Nhị hiểu ý nâng lại bình rựu vỗ vào nhau 1 phát sau đó đưa lên mồm tuôn ực ực.
-Ai nha lần này lại lời lớn rồi Minh Ca thật là biết tính toán người khác nha.
-Tất cả mọi thứ y như rằng đều nằm trong bàn tay của hắn.
-Ahaha hảo hảo chỉ cần có tiền là được...
Cả 2 đều nói vui vẻ lúc này bên dưới đã đấu giá xong 12 bình Đan Dược, mỗi bình đều không dưới 250 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch, điều này làm cho Lưu Hàn và Thiết Nhị cao hứng vô cùng, cười không ngớt thôi.
...
Vào 6 năm trước Tử Minh bắc đầu vào việc kinh doanh đan dược, hắn đi thu thập thảo dược sau đó đem bán rồi mua Đỉnh Lô về luyện đan dược sau đó đem bán, với tài nghệ của hắn đan dược tử phẩm và ngũ phẩm chỉ là qua loa thôi cũng ra đan dược, với trí thông minh của Lưu Hàn và Thiết Nhị sau khi được hắn hướng dẫn thì đã trở nên vô cùng lợi hại, bọn hắn còn biết cách moi móc tiền từ người khác còn hơn cả Tử Minh.
Trong khoảng thời gian này Tử Minh đã hồi phục đến Đế Cảnh Thất Trọng Đỉnh Phong, xem như cũng có chút thu thập, bọn Thiết Đại thấy vậy cũng bảo hắn dạy cho cách tu luyện, sau khi lọc lại căng cơ và khí hải, thì 1 năm sau đó đã có thê tu luyện, trong quá trình hắn bổ sung đan dược và tài nguyên tu luyện cho bọn hắn, đến hiện tại đều đạt đến Luyện Cảnh Cửu Trọng chỉ chờ cơ duyên xảo hợp mà tấn cấp Tướng Cảnh thôi, trong vòng 6 năm đạt đến Tướng Cảnh đã là Thiên Tài trong Thiên Tài rồi.
Sau đó 2 năm Tử Minh mở 1 sạp bán đan dược, chẳn mấy chốc xạp bán đan đã được phát triển thành 1 hội đấu giá, đó đều nằm trong tằm kiểm soát của Tử Minh, đến hiện tại ở Thành Thanh Vân này không ai không biết đến Miễn Mễ Thương Hội cả ngay cả ngay cả thành chủ cũng phải kính nễ Tử Minh 3 phần, hiện tại Tử Minh đang đến Huyền Trung Thành để mở ra 1 chi nhánh khác của Miễn Mễ Thương Hội, còn Thiết Đại thì đến Tần Dương Thành mở thêm 1 chi nhánh khác của Miễn Mễ Thương hội.
Cho nên hiện tại Thành Thanh Vân chỉ do 3 người Hồng Bích, Thiết Nhị và Lưu Hán quản lí, nhưng Tử Minh lại vô cùng tính nhiệm cả 3 nên không có chuyện gì xảy ra.
...
1 tháng sau.
Lúc này trong 1 sảnh ăn có 7 thân ảnh ngồi đó, ở trung tâm là Tử Minh, lúc này không còn bộ dáng lúc trước nữa, thay vào đó là 1 khuôn mặt tuất tú, mái tóc đen được cột cao lên, đôi mắt có chút lười biến, bộ dáng tiêu soái, khoát trên người 1 bộ bạch bào, không thể tuấn tú hơn.
Ngồi bên cạnh là Thiết Nhị, Thiết Đại, Lưu Hán, Hồng Bích, Tuyết Nhi, Hàn Nam.
Thiết Đại bây giờ cơ thể cao lớn, khoát lên mình 1 bộ hắc y, cơ thịch săn chắc, tóc ngắn khí phách, đôi mắt đây lữa nóng, làn da hơi ngâm đen lại càng làm hắn khí phách hơn, Tuyết Nhi và Hàn Nam là 2 cô nhi 8 tuổi được Tử Nha thu nhập khi đi qua 1 trấn nhỏ, liền đem về cho Thiết Nhị và Hồng Bích đào tạo sau 4 năm
Hàn Nam gương mặt có chút non nớt, nhưng lại đầy khí phách và Anh dũng, mái tóc đen cột cao lên, bộ dáng thẳng tắp như 1 quân sĩ được đào tạo bài bản, nếu như Hồng Bích là 1 yêu nữ vậy Tuyết Nhi thì như 1 tiên nữ, với vẻ đẹp trong trẻo và ngây thơ, làm cho người khác chỉ muống ôm vào lòng, đôi mắt to tròn, môi nhỏ lúc nào cũng mím mím lại, gương mặt thanh tú mĩ lệ vô cùng, có điểu lại là 1 cái loli nha, cơ thể có chút không phát triển, lại làm người ta cả thấy đây là 1 cô nương năng động.
Lúc này cả bọn đang ngồi uốn rựu và dùng bữa tối.
-Minh Ca ngươi xem chúng ta dạo này làm ăn khắm khá lắm nha. Bàn Tử Lưu Hàn nuốt đi ngụm cơm sau đó quay về phía Tử Minh cười híp cả mắt, làm Tử Minh lại buồn cười, cái tên này lúc mới gặp lại là 1 cái mọt sách, mà bây giờ lại biến thành 1 cái đại bàn tử.
-Tốt công lớn đều do ngươi. Tử Mình cười cười nhình vào cái bụng run run của Bàn Tử lại muốn cười.
-Ai nha còn có công của muội nữa nha. Hồng Bích liền giật lấy bình rựu của Thiết Đại mà uốn uốn, thấy màng này Thiết Đại cũng chỉ cười trừ sau đó lấy lại bình rựu.
-Tiểu Minh ngươi xem Tần Dương Thành và Huyền Trung Thành vẫn còn trong giai đoạn phát triển có lễ không nên nóng vội, tránh đánh rắn động rừng, theo thông tin của ta biết được đã có 1 số thế lực lớn chú ý đến sự phát triển của Miễn Mễ Thương Hội rồi. Thiết Đại đặt bình rựu xuống hướng Tử Minh nói đến.
-Nha ta cũng thấy vậy nha, hôm trước đấu giá còn có 2 đại gia tộc đến mà không đấu gì chỉ lẳng lặng quan sát. Thiết Nhị nâng lên bình rựu sau đó nhè nhẹ nói.
Lúc này ánh mắt mọi người chú ý về phía Tử Minh, hắn đành đặc bình rựu xuống dùng ánh mắt hơi lười biến rồi nói ra.
-Bọn hắn không dám, à không phải cho dù dám bọn hắn cũng chẳn có gan làm, cái gì mà đại gia tộc chứ, chỉ là 1 bọn xua nịnh thôi, các ngươi tu luyện thế nào rồi, nữa năm nữa thế nhưng là sẽ đi tham gia học viện a~.
-Cũng chẳn qua mắt Minh Ca được, bọn ta có cảm giác ẩn ẩn đột phá Tướng Cảnh rồi, chắc chẳn bao lâu nữa. Hàn Nam im lặng nãy giờ hơi kiên quyết nói ra.
Sau đó không gian có chút trầm lại, bọn hắn hiểu, chỉ ần bọn hắn đột phá Tướng Cảnh sẽ được triệu tập tham gia vào học viện, trên Tướng Cảnh thì sẽ không, tức là bọn hắn phải tách với Tử Minh ra 1 đoạn thời gian dài.
"Cạch" -Tốt liền tiếp tục hảo hảo tu luyện, tham gia học viên đối với bọn ngươi không ít chổ tốt, có tương lai rộng mở hơn.
Tử Minh nốc 1 hơi rựu rồi đặt bình rựu xuống, ánh mắt có chút phức tạp nhình vào bọn Thiết Đại.
-Minh Ca có hay chăn sẽ cho bọn ta pháp bảo hay bàu chú để phòng thân a~. Lúc này giảo hoạt Tuyết Nhi níu lấy cánh tay Tử Minh ánh mắt có chút gian xảo nói ra.
-Cho ngươi hại người sao. Tử Minh thuận tay búng 1 cái vào đầu của tiểu nha đầu, nàng như vậy a, hồi trước sau khi nghe về Lý gia từng hạnh hạ bọn Tử Minh, thế là nàng dùng bùa chú ném đến 1 Lý Gia, chẳn mấy chốc diệt gia.
-Ta là phòng thân nha.
Thấy ánh mát giảo hoạt của nàng làm cả bọn cười rộ lên, sau đó nói với nhau vài tiếng, ăn uốn no say, sau đó cả đám lại quay về phòng của mình.
Lúc này Tử Minh đứng bên cửa sổ nhình lên bầu trời đen, trong ánh mắt có 1 chút phúc tạp, nhưng sau đó lại biến mất thay vào đó là ánh mắt kiên quyết.
-Nữa năm sau a~, Phong Thần Đại Lục ta lại quay về.