Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Chương 145

Trái tim của Lâm Thâm Thâm dần vững vàng xuống, không khí xung quanh chóp mũi đều là hơi thở thanh đạm lại dễ ngửi của Cẩm Dương, giống như liều thuốc thôi miên thúc giục cô từ từ nhắm mắt lâm vào mộng đẹp.

Chờ đến khi hô hấp của cô dần ổn định, thế giới lại lâm vào an tĩnh, Cẩm Dương mới mở mắt ra nhìn Lâm Thâm Thâm đang ngủ say trong lòng mình.

Sắc mặt của cô thoạt nhìn đã khá hơn lúc trước một chút, không còn tái nhợt như tờ giấy, đôi môi cô mím lại mang theo sự quật cường, thiếu đi sự cao ngạo và cao quý ngày thường, lúc này nhìn cô giống như thiếu nữ hồn nhiên, da thịt mềm mại phiếm một tầng dịu dàng.

Cẩm Dương nhìn chằm chằm dung nhan ngủ say của Lâm Thâm Thâm một hồi lâu mới nhẹ nhàng nhấc tay đáp lên eo cô lên vuốt ve gương mặt của cô, vén những sợi tóc mai trên má ra sau vành tai, ánh mắt nhìn cô đầy yêu thương lại đau lòng.

Ai có thể nói cho anh rốt cuộc đáy lòng cô đang cất giấu bí mật gì không thể làm người biết?

Khiến cô nhìn thì thong dong, hào phóng nhưng lại dựng lên tầng phòng bị và ngụy trang với anh?

Ai có thể nói cho anh, rốt cuộc anh phải làm như thế nào mới có thể tiến vào trái tim cô?

Hoặc là Lâm Thâm Thâm, em có thể nói cho anh biết rốt cuộc con đường đi tới trái time m còn bao xa? Trước kia ở sân trường, em mặt dày mày dạn nói mượn nụ hôn đầu, mượn đêm đầu tiên, mượn cả đời anh, em còn nhớ rõ sao?

Hô hấp của cô rất nhẹ, phả nơi cổ anh có cảm giác thật ngọt ngào nhưng anh ôm cô lại không hề cảm thấy buồn ngủ.

Rất lâu sau Cẩm Dương mới thu hồi tầm mắt ra khỏi mặt cô, vô tình quét mắt tới di động bên gối cô, bỗng nhiên anh nghĩ tới Bạc Duệ đòi anh 300 tệ là vì mời cô đi xem phim, thần quỷ sai sử, anh vươn tay cầm lấy di động của cô.

Di động của cô không cài mật khẩu, Cẩm Dương có thể dễ như trở bàn tay mở giao diện, click wechat ở góc phải màn hình, tin nhắn đầu tiên là của Bạc Duệ, bên trong rậm rạp nội dung, Cẩm Dương kéo lên trên xem phát hiện phần lớn đều là lời ấu trĩ của con trai nhưng Lâm Thâm Thâm rất nhẫn nại, không hề không kiên nhẫn mà nhắn lại toàn bộ, có đôi khi lâu lâu mới nhắn lại.

Kéo đến một khoảng thời gian sau đó Cẩm Dương mới kéo đến tin nhắn mà Bạc Duệ hẹn cô đi xem phim, là phim hoạt hình Hollywood, chiều thứ 7 tuần sau, ở rạp chiếu phim cách chung cư không xa.

Cẩm Dương yên lặng nhớ thời gian cùng địa điểm, tiếp tục kéo lên trên để xem lịch sử trò chuyện, chờ càng lên trên sắc mặt anh càng đen lại…

…chị Thâm Thâm, ba em nói em dùng ngửa người dưới suy xét nhiều hơn so với nửa người trên là có ý gì?

...đó là ba em t*ng trùng lên não.

...

Ngày hôm sau Lâm Thâm Thâm tỉnh lại thì phòng ngủ vẫn giống như ngày thường không có một bóng người.

Lúc này ngoài cửa sổ, ánh nắng vô cùng tươi sáng, thời gian đã gần trưa, Lâm Thâm Thâm rất ít khi có thể ngủ một giấc đến khi tự tỉnh lại, cô duỗi eo một cái đột nhiên nhớ tới gì đó, cô nhanh chóng ngồi dậy, tầm mắt dừng ở chỗ tối qua bị ngã xuống.
Bình Luận (0)
Comment