Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Chương 284

Sau đó, thư ký Phương mới nhìn về phía Lâm Thâm Thâm, hỏi: "Lâm tổng, cô tìm tôi có chuyện gì không ạ?"

Lâm Thâm Thâm không để ý đến thư ký Phương, chỉ nhìn về phía Cẩm Dương, khóe môi cong cong, vẻ mặt bình tĩnh: "Cẩm Dương, anh tìm em có chuyện gì không?"

Cẩm Dương không lên tiếng, đầu tiên ánh mắt chậm rãi rơi xuống trên người thư ký Phương, ánh mắt lạnh lùng như băng, thư ký Phương bị nhìn khúm núm rụt ra sau lưng Lâm Thâm Thâm một bước.

Lúc này Cẩm Dương mới không nhanh không chậm đối mặt với ánh mắt của Lâm Thâm Thâm, thần thái nhàn nhạt, qua khoảng nửa phút, anh mới điềm nhiên như không có việc gì mở miệng, nói: "Em có việc, thì đi giải quyết trước đi, chờ hết bận rồi nói."

"Được, vậy em sẽ tìm anh sau." Lâm Thâm Thâm cười cười với Cẩm Dương, rồi quay người đẩy cửa phòng làm việc của mình ra, dẫn theo thư ký Phương đi vào.

Cẩm Dương nhìn chằm chằm vào cửa phòng làm việc của Lâm Thâm Thâm đóng lại, anh còn đứng tại chỗ, không đi mở.

Ánh mắt của Cẩm Dương không ngừng lấp loé, khiến cho người ta không nhìn ra được rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ gì, thế nhưng người giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, đều có thể nhìn ra được, lúc này tâm tình của Cẩm Dương không hề tốt đẹp gì cho cam.

Có không ít nhân viên ban A ôm văn kiện đi đi lại lại, khi đi ngang qua bên người Cẩm Dương, cố ý bước nhanh hơn, tránh xa anh, sợ không cẩn thận chọc giận phó tổng giám đốc ngoại hình tuấn mỹ này. Có điều, cũng may Cẩm Dương chỉ đứng khoảng mười lăm phút đồng hồ, đã xoay người đi trở về phòng làm việc của mình, nhân viên ngồi ở bên ngoài phòng làm việc, lúc này mới thở phào một hơi, buông lỏng cơ thể căng cứng, mọi người mới tiếp tục vừa công việc, vừa xì xào bàn tán bộ phim Hàn đang vô cùng nổi tiếng hiện nay « Vì sao đưa anh tới » sẽ có kết thúc như thế nào?

Tâm trạng của Cẩm Dương hoàn toàn chính xác không được tốt.

Nói thực, từ khi màn tỏ tình với Lâm Thâm Thâm thất bại, đã trở nên không hề tốt lên.

Lâm Thâm Thâm tránh anh khắp nơi, dù cô không làm quá rõ ràng, thế nhưng tâm tư kín đáo như anh, chẳng lẽ lại không nhìn ra?

Chỉ cần mỗi lần anh tìm cô nói chuyện riêng, kiểu gì cô cũng sẽ giả vờ rất bận rộn, không phải gọi thư ký Phương dặn dò công việc, thì là nói Lâm lão phu nhân có việc muốn nói chuyện với cô.

Trước kia, khi anh chưa tỏ tình với cô, cô sẽ tự nhiên ở bên anh bàn bạc công việc, sẽ còn cùng anh đi xuống nhà ăn của xí nghiệp Lâm thịăn cơm.

Thế nhưng, hiện tại, cô ngoại trừ có người ngoài ở đó, không hề có thời gian ở cùng anh.

Cẩm Dương cảm thấy, quan hệ của mình và Lâm Thâm Thâm trước giờ chưa từng hỏng bét như vậy.

Cẩm Dương đứng ở cửa sổ sát đất trước văn phòng, chậm rãi châm một điếu thuốc, nhìn qua dòng xe bên dưới, cảm thấy tâm tình càng thêm phiền muộn.

Đúng lúc này có nhân viên ban A chạy đến đưa văn kiện cho Cẩm Dương, gõ cửa một cái, rồi đi vào, đưa bản hợp đồng mà Cẩm Dương phụ trách cho anh, nói: "Cẩm phó tổng, văn kiện này cần ngài kí tên."

Những cái đó đều là anh tự mình sắp xếp, không có gì sai lầm, cho nên Cẩm Dương không cần liếc nhìn văn kiện, đã cầm bút lên, nhanh chóng ký xuống tên của mình.

Không biết có phải là bởi vì nguyên nhân tâm trạng không tốt hay không, khi kí tên, không cẩn thận viết thiếu một nét chữ Dương.

Nhân viên đứng một bên nhìn anh kí tên, nhỏ giọng nhắc nhở một câu: "Cẩm tiên sinh, chữ này bị thiếu nét."

Cẩm Dương lập tức giơ tay lên, ném văn kiện trong tay lên người nhân viên, giọng nói vô cùng cáu kỉnh nói: "...”
Bình Luận (0)
Comment