Hp Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 114

Một chiêu của Tom Riddle và Harry đã nhận được hiệu quả tương ứng, những pháp sư người Đức rốt cuộc cũng nguyện ý tuân theo sự điều khiển của họ. Chỉ một tuần sau, những pháp sư Đức còn lại cũng ‘trăm phương nghìn kế’ mà lẻn vào nước Anh. Tom Riddle và Harry cũng không so đo tốc độ của bọn họ sao lại nhanh như vậy – chỉ cần bọn họ chịu ngoan ngoãn nghe lời là được.

Được Lucius giới thiệu, Tom Riddle bắt đầu lộ diện trong những lần hội họp mang tính chất chính trị, những người khác không nói đến, đơn giản chỉ cần nhìn bộ dáng Lucius cung kính đối với y, không ít người liền cảm thấy tò mò đối với pháp sư xa lạ nhưng có khí thế bức nhân này. Có thể khiến Lucius cung kính như vậy là người như thế nào a (phải biết rằng trong mắt Lucius, ngay cả bộ trưởng Ma pháp bộ cũng không là gì cả). Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một người, Kẻ – mà – ai – cũng – biết – là – ai – đấy? Tự nghĩ lại cũng không đáng tin lắm, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy còn đang ngầm đấu đá nhau a, như thế nào có thể… Hơn nữa, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy nào có nói chuyện tốt đẹp như vậy! Không phải Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy thì là ai? Lại có người từ miệng của Lucius biết được đó chính là thủ lĩnh của T&H, càng kinh ngạc hơn: hay là Lucius Malfoy không tham gia vào Thực Tử đồ nữa, mà quay sang nương tựa vào T&H? Đối với tùm lum lời suy đoán, Lucius chỉ cười mà không nói gì.

Các pháp sư nước Đức cũng không cam lòng chịu thua Lucius liền phát huy khả năng, bọn họ giao tiếp rất nhiều với Muggle, tự nhiên cũng hiểu thêm tâm lý của Muggle. Một Tiên nữ nho nhỏ là có thể khiến cho chúng thần hồn điên đảo, ngoan ngoãn phun ra những tin tức mà họ muốn biết. Những thương nhân vũ khí Muggle đã phi thường quen thuộc họ, mặc dù vẫn vô cùng hoài nghi những người mặc trường bào cổ quái, cầm một nhánh cây mà đấu với súng đạn thì làm được gì, nhưng điều kiện bọn họ đưa ra thập phần khả quan. Trước tiên không nói đến tiền mặt từng túi từng túi lớn, khi bọn họ xuất hiện đều dẫn theo những mỹ nữ khiến tâm trạng người ta phơi phới này làm bọn họ thập phần hài lòng. Rất nhiều vũ khí được nhập khẩu vào giới pháp sư, trong nhà các quý tộc đều bắt đầu trang bị những loại vũ khí như súng lục vân vân.

Hiện tại, Tom Riddle đang ngắm nghía một khẩu súng nhỏ xíu màu đen trong tay, nòng súng có hoa văn tường vân màu đỏ, rất tinh xảo: “Ta không thể không thừa nhận, những món đồ này nọ của Muggle rõ ràng có ý nghĩa…”

Harry cũng đang cầm một khẩu súng giống y, bất quá là hoa văn màu xanh biếc, hắn cười khẽ: “Như thế nào… Ngươi không phải nói Muggle đều lạc hậu sao?”

“Đó là trước đây.” Tom Riddle cười nhẹ, “Hiện tại Muggle… không thể không đề phòng a…”

“Hiện nay, thế lực của chúng ta đã bước chân vào lĩnh vực chính trị, kinh tế, chỉ còn giáo dục.” Harry đột nhiên hỏi, “Ngài muốn hay không đến đảm nhiệm chức vụ giáo sư này kia ở Hogwarts a, Riddle tiên sinh? Vị trí giáo sư Phòng ngự Hắc ma pháp kia cho đến nay bởi vì ngươi mà không có ai a!” Lời nguyền hàng năm lại đổi một giáo sư, khiến Dumbledore mất bao nhiêu suy nghĩ, mất bao nhiêu kinh phí của Hội Phượng hoàng a

Hiện tại Dumbledore còn đang rất nhức đầu phát hiện Tom Riddle trong xã hội đã đạt được phần lớn khen ngợi, thiếu niên tao nhã lại có phong độ, bất luận là thái độ xử thế hay làm người đều so với mình lão nhân ‘điên điên khùng khùng’ (trong mắt người khác) tốt hơn nhiều. Phương diện kinh tế, T&H giống như cá gặp nước, bọn họ lợi dụng kỹ thuật của Muggle cho ra đời không ít sản phẩm mới, thậm chí còn tiến cử vũ khí của Muggle. Giá cả lại thấp, bao nhiêu người (thậm chí có cả y) đều hướng họ mua vũ khí. Chính mình cũng đã bắt chước y, đến giới Muggle tìm một đường buôn vũ khí, nhưng là, hành động của những người đó đối với y mà mình không giống, hơn nữa mình cũng không biết nên làm thế nào để liên lạc với Muggle, không thể nào bùa Độc đoán đi! Hiện tại Dumbledore hận không thể lập tức tố giác thân phận của Tom Riddle, vấn đề là Thực Tử đồ vẫn còn đang ở khắp nơi, y nói như vậy cư nhiên có ai tin, mình cũng không thể đem loại Hắc ma pháp độc ác Horcruxe mà vạch trần. Hiện tại đúng là… rối như mớ bòng bong…

Hơn nữa, lúc này không biết tại sao, bộ trưởng Ma pháp bộ Rufus Scrimgerour có chút không nghe ý tứ mình nói. Mình nhiều lần tự đến hỏi một vài chuyện trong Ma Pháp bộ, mỗi lần đều là y giả ngây giả ngốc nói bóng nói gió với mình, nếu không thì cũng tìm cớ mà tránh né mình. Cũng không nhìn xem là trước đây ai nâng đỡ y lên vị trí đó! Y không phải không biết dã tâm của Scrimgerour, nhưng không ngờ rằng người kia lại nhanh như vậy muốn thoát khỏi bàn tay mình! Mình thật ra đã xem thường y, muốn cứng rắn đúng không! Dám đối nghịch với ta! Ta sẽ xử đẹp ngươi!

Rufus Scrimgerour lại không một chút lo lắng về chuyện này – sau lưng mình đã có một chỗ dựa vững chắc! Dumbledore? Hừ, y già rồi cũng nên về hưu thôi Y cũng biết hiện tại Dumbledore đang muốn hạ thủ với y, bất hạnh thay lại không có cơ hội. Rufus Scrimgerour y là ai chứ, y cũng không phải không biết thế cục đang căng thẳng, y cũng không ngốc đến mức đem nhược điểm của mình đặt vào tay người khác! Hừ, Dumbledore, ta và ngươi cứ từ từ dây dưa đi!

***** Ta là đã đến tháng ba phân cách tuyến *****

Tháng ba đã đến, từ giữa tháng hai, Sirius đã hoàn tất chương trình cả năm của môn Sinh vật Huyền bí, cũng tiến hành kỳ kiểm tra cuối kỳ.

Cuối tháng hai, Sirius kết thúc cuộc sống giáo sư của y ở Hogwarts, những tư liệu của môn Sinh vật Huyền bí liền giao lại cho giáo sư tiếp nhận chức vụ thay y – giáo sư Grubblyplank.

Đầu tháng ba, Sirius nhận chức đội trưởng Thần sáng, nếu không có gì bất ngờ, y sẽ là người kế nhiệm Kingsley Shacklebolt chức chủ nhiệm văn phòng Thần sáng.

Trước khi đi, Dumbledore còn đặc biệt tổ chức một bữa tiệc vui vẻ tiễn Sirius – dù sao Sirius sau này sẽ là chủ nhiệm văn phòng Thần sáng, lại là học trò cưng của mình, cùng y có quan hệ tốt, đối với mình không có hại.

Sirius trước sau vẫn cười ngây thơ vô tri, kỳ thật trong tâm y so với những người khác đều hiểu rất rõ tâm tư của Dumbledore. Ngược lại học trò Hogwarts lại cảm thấy tiếc nuối, dù sao cũng mất đi một lão sư tốt như vậy. Hơn nữa Sirius lại là một suất khí nam nhân, so với nữ giáo sư Grubblyplank tóc bạc… tốt xấu gì một suất ca nhìn cũng đẹp mắt hơn

Ai, Sirius rời đi lần này, quẳng ngã bao nhiêu phương tâm nữ sinh, khiến bao nhiêu nữ sinh phải rơi nước mắt a… Harry nhìn bóng dáng Sirius mà cảm thán.

Cửa hàng của Remus kinh doanh rất tốt, kinh nghiệm của bản thân cung cấp rất nhiều cho nhóm pháp sư chống lại người sói. Trong cửa hàng của y còn có Lang dược chính tông nhất – đã được Severus Snape thay đổi phương thức – do Harry giới thiệu, hai người chia ba phần bảy phần, Severus được bảy phần, Remus ba phần, làm cho thu nhập của Severus tăng nhiều hơn.

Bữa tiệc tiễn đưa kết thúc vui vẻ, Harry và Sirius đi dạo bên Hồ đen tán gẫu. Đã vào đầu xuân, bãi cỏ bên hồ đã mọc lên xanh mướt, những cây sồi cũng đã đâm đồi. Harry dừng cước bộ, hỏi: “Sirius, ngươi thấy tình hình chính trị hiện tại như thế nào?”

“Ngươi muốn nhắc đến tổ chức T&H mới xuất hiện sao?” Sirius hỏi, “Ta rốt cuộc vẫn cảm thấy bọn họ đối nghịch với Dumbledore, nhưng vẫn không muốn đoạt quyền, tựa hồ có ý muốn ép Dumbledore vào đường cùng…”

“Có lẽ vậy…” Harry trả lời ba phải, “Vậy ngươi thấy T&H thế nào?”

“Từ thủ đoạn của bọn họ có thể thấy… Chưa nói đến tiếng tăm của họ, thủ lĩnh bọn họ cố gắng cải tiến giới pháp sư… Đúng rồi, thủ lĩnh kia giống như người mang tên Tom Riddle chúng ta đã gặp qua ở Diagon Alley… Ngươi cũng biết người kia.” Sirius nhớ lại, “Kỳ thật hành động của bọn họ cũng rất quang minh lỗi lạc, huống hồ… chỉ cần làm khó được Dumbledore, ấn tượng của ta đối với họ cũng không tệ.”

“Vậy ngươi đứng về phe nào?” Harry hỏi, “Ân, ta biết ngươi sẽ không đứng về phía Dumbledore, nhưng ngươi xem hai bên tranh đấu lợi hại như vậy, ngươi muốn đứng trung lập hay là…”

“Ta chỉ lo rằng…” Sirius nhíu mày, “Bọn họ là Thực Tử đồ thứ hai… Harry, ngươi phải biết rằng, hiện tại hành vi của Thực Tử đồ khiến mọi người phẫn nộ! Cho nên, nếu có thể, ta chỉ hy vọng bảo trì vị trí trung lập.”

“Phải không?” Harry gật gật đầu, “Được rồi, Sirius, vài ngày nữa ngươi sẽ nhậm chức, ngươi cũng biết quan hệ giữa Scrimgerour và Dumbledore hiện tại, hai người họ rất có thể sẽ xung đột, lại thêm Thực Tử đồ, đến lúc đó ngươi đứng chính giữa, thì phải làm sao? Dumbledore nhất định không bỏ qua ngươi, ngươi cũng không thể trực tiếp vạch mặt y, mà Scrimgerour lại là cấp trên của ngươi. Ngươi không thể một mình dẫn nhóm Thần Sáng chiến đấu với Thực Tử đồ đi?”

Sirius trầm mặc, Harry nói rất đúng, y hiện tại là người trọng yếu, Dumbledore và Scrimgerour tranh đấu gay gắt, mình dù sao cũng phải tìm một chỗ dựa vững chắc, đơn thương độc mã đối nghịch với Thực Tử đồ, y chết là chuyện không thể nghi ngờ. Y bước thong thả bên bờ hồ, thật sự khó khăn. Y nhìn đứa con nuôi, hỏi: “Harry, ngươi giúp ta suy nghĩ đi? Hiện tại thật sự là…”

“Chuyện này ta không giúp gì cho ngươi được.” Harry mỉm cười, “Ngươi cứ suy nghĩ thêm chút nữa.”

“Phe Dumbledore ta khẳng định sẽ không đi, Thực Tử đồ.. khẳng định chắc chắc sẽ không có khả năng, còn lại là Ma pháp bộ và T&H…” Sirius suy tư.

“Vậy không cần lo lắng.” Harry mỉm cười, “Khẳng định ngươi sẽ chọn T&H.”

“Vì sao?” Sirius khó hiểu.

“Bởi vì Scrimgerour đang hợp tác cùng T&H.” Harry giải thích.

“Nga? Vậy cũng nên hợp tác với T&H, vấn đề là…” Sirius đột nhiên sửng sốt, “Đúng rồi, ngươi làm sao biết được?”

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm.” Harry nhún nhún vai, “Ta chỉ có thể nói với ngươi, tin tức của ta đương nhiên chính xác.”

“Vậy…” Sirius gật gật đầu, “Cũng chỉ có thể hợp tác với T&H thôi.”

“Được rồi.” Harry gật gật đầu, “Vậy ngươi giành thời gian đưa tin đi.” Nói xong, quăng một vật cho y, gật gật đầu với y, “Ngủ ngon, Sirius!” Nói xong, vẫy tay, quay lại tháp Gryffindor.

“Đưa tin.” Sirius bất giác tiếp nhận vật kia, “Uy uy uy, Harry…” Chỉ thấy đứa con nuôi đã đi xa, Sirius nghi hoặc mở tay ra, chỉ thấy trong bàn tay một chiếc huy hiệu sáng lấp lánh dưới ánh trăng, một huy hiệu có chữ T màu đỏ hòa màu đen, cùng chữ H màu xanh biếc, đây là… T&H?
Bình Luận (0)
Comment