[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 11



"Mày tốt nhất là nói tiếng xin lỗi vì hành vi ngu xuẩn của mày đi." Gương mặt vốn nhợt nhạt của Draco đã đỏ bừng, nếu vừa nãy mấy tầm mắt không lễ phép kia làm cho cậu gần như tức giận, thì giờ đây, tên Gryffindor ngu đần này đã khiến lửa giận của cậu trào lên tới đỉnh.

Tên Gryffindor này đâm vào Dracovà làm rơi sách giáo khoa của cậu, chẳng những không nói tiếng xin lỗi mà còn bảo cậu là một đứa Muggle cải trang thành Malfoy.
Còn tên Gryffindor năm nhất làm Draco tức giận hiển nhiên không nghe lọt lời của cậu, vẫn như cũ mà la hét: "Ngu xuẩn? Mày dám nói tao ngu xuẩn?" White bị lời nói của Draco làm cho trợn tròn cả mắt, ngoài miệng lại không có ý định dừng lại, "Tao nghe bảo mày lớn lên ở cô nhi viện, tuy mày cũng gọi là Malfoy, nhưng rõ ràng mày không phải là Malfoy mà bọn tao biết rõ.

Mày là một đứa Máu Lai hay là Muggle bắt chước Malfoy? Mày muốn gạt ai đây hả, Malfoy, gạt lũ ngu nhà Slytherin?"
Draco cảm thấy tai mình ù đi, ngoại trừ tên Gryffindor ngu xuẩn trước mắt ra thì cậu không thấy hay nghe thấy gì cả, nội tâm luôn có giọng nói gào lên rằng cứ việc nguyền thằng đó ngay đi, tay phải cậu siết chặt đũa phép, chỉ cần đối phương có gan gào thêm câu nào nữa, Draco tuyệt đối xử đẹp nó luôn.
Các tân sinh mới còn đi bên cạnh Draco, nghe được là Draco lớn lên ở cô nhi viện liền rơi vào trầm mặc.

Tuy không có bỏ Draco mà đi, nhưng cũng không nói giúp Draco một câu.
Thấy Draco không nói tiếng nào, White càng đắc ý hơn, hắn cho rằng mình đã nắm rõ chân tướng, Slytherin nhỏ bé đối diện không hề phản bác lại.


"Đừng có bày ra cái vẻ ngạo mạn đó nữa, mày chính là thứ Muggle đến cha mẹ còn không có----"
"Levicorpus."
Không đợi White nói xong, hắn thấy Draco đã giơ đũa phép lên,một thứ ánh màu tím bay ra từ đũa phép của cậu, thứ ánh sáng tím đó vọt tới chỗ hắn và giống như có người bắt được hai chân hắn, White lập tức bị treo ngược.
"Mẹ kiếp, Malfoy, mày mau thả tao xuống! Sao mày dám......:"
White bị áo choàng của mình che mất tầm nhìn, đôi tay liên tục giãy giụa giữa không trung, hắn thậm chí còn nghe được tiếng cười khẩy của đám học sinh chung quanh.
"Được rồi, Draco." Thấy Draco thi triển lời nguyền, Walden Macnair nheo mắt lại, anh túm lấy tay phải của Draco, ngăn cản cậu tiếp tục nguyền White.

"Chỗ này là cửa lễ đường, chúng ta sẽ bị trừ điểm."
"Đúng vậy, trò Macnair nói không sai." Giọng của Dumbledore đột ngột vang lên bên ngoài đám người.

"Slytherin trừ mười điểm vì sử dụng pháp thuật ở hành lang."
Bị trừ điểm, Draco không có bất cứ oán giận nào cả, thời khắc cậu động thủ liền biết mình nhất định sẽ bị trừ điểm, huống chi viện trưởng Slytherin hiện tại không phải là giáo sư Snape bênh vực người của mình.
"Trò Malfoy, trò có gì muốn nói sao?" Dumbledore quơ đũa phép, đem White trở về mặt đất, quay đầu lại nhìn Draco nhét đũa phép vào trong túi.
"Không có----" Draco hơi dừng một chút, rồi miễn cưỡng nói thêm một câu, "Giáo sư".

Chờ White đứng dậy khỏi mặt đất, loạng choạng một hồi mới đứng vững, Draco mới mở miệng châm chọc: "Trò White, tư thế của trò không tồi đâu, xem ra trò rất có triển vọng với Levicorpus đấy."
Đám học sinh xung quanh đều bật cười, mặt của White như bốc khói, có thể đem so với trái cà chua, hắn giãy giụa định nói thêm gì đó, nhưng đã bị học sinh Gryffindor cấp tốc lôi đi.
Dumbledore nhìn thoáng qua Draco với vẻ không tán thành rồi mới nói: "Được rồi, sắp tới giờ đi học rồi đấy."
Đám học sinh liền giải tán, Draco nhặt số sách rơi trên mặt đất, vừa quay đầu liền thấy Tom cùng Ellis đứng cách đó không xa.

Vẻ mặt của Tom bình tĩnh, không nhìn ra hắn nghĩ cái gì, còn Ellis thì bày ra vẻ mặt sùng bái với Draco.
Chờ đám người tan đi, Tom và Ellis mới đi tới.
"Draco, cậu lợi hại ghê, đó là thần chú gì thế? Tớ nhớ rõ trong sách giáo khoa của chúng ta không có thần chú đó." Ellis cau mày nhớ lại, quả thật trong sách không có câu thần chú đó, ánh mắt nhìn Draco càng sùng bái hơn.
"Levicorpus, tôi thấy cậu cần bồi bổ kiến thức hơn đi, Ellis." Mắt của Draco không thèm nhấc lên, cậu vừa mới bị Dumbledore trừ điểm, tâm trạng tốt kiểu gì.
"Nào Draco, chúng ta mau vào lễ đường ăn sáng đi, lát nữa còn phải đi học đấy." Walden vỗ vỗ cánh tay của Draco, ra hiệu cậu đi vào lễ đường.
"Lát nữa gặp, Draco." Tom híp đôi mắt giống như hòn đá của màn đêm, sau khi chào hỏi với Draco liền tóm Ellis còn đang muốn nói gì đó rời đi.

"Tom, Draco nhìn thế nào cũng không vui." Ellis vừa đi vừa quay đầu lại để nhìn bóng dáng của Draco trong đám người, nhưng đáng tiếc là cậu phải thất vọng vì Draco đã đi vào trong lễ đường.
Tom không trả lời Ellis, nhưng Ellis vẫn không có dừng lại được tính tò mò của mình, "Tom, sao Draco biết được nhiều thần chú vậy? Tớ nhớ rõ là lúc mới tới cậu ấy còn dùng được cả Bùa Giữ Ấm."
Tom bỗng dừng bước, quay đầu nhìn Ellis vẫn còn lải nhải phía sau: "Ellis, tại sao hiệu trưởng Dippet lại không cho chúng ta lại gần Rừng Cấm? Rừng Cấm rất nguy hiểm sao?"
"À, đó là dĩ nhiên." Ellis giống như đã thấy thứ gì đáng sợ, trợn mắt lớn, "Ông nội tớ bảo, sinh vật pháp thuật có mặt trong Rừng Cấm đều nguy hiểm, đến cả mấy loài nguy hiểm như rắn, quỷ khổng lồ, Bằng Mã cũng có trong đó, không cẩn thận một cái là đi luôn cái mạng----" Nói tới đây, Ellis dừng lại, vô thức sờ cổ của mình, "---- nếu tớ đi Rừng Cấm, e là ông nội tớ sẽ bóp chết tớ mất."
"Không." Tom bỗng mỉm cười với Ellis, "Ông nội cậu sẽ không bóp chết cậu, ông ấy chỉ nguyền cậu thôi."
Ellis khẩn trương tới mức lắp ba lắp bắp, "Đừng làm tớ sợ Tom, ở nhà tớ sợ nhất là ông nội tớ đó."
Tiết học đầu tiên của Slytherin và Gryffindor là môn Biến Hình, Draco đi vào phòng học, liếc mắt một cái liền thấy Ellis giơ cao tay phải đang vẫy vẫy về phía mình không ngừng.
Như một đứa ngốc! Draco phỉ báng một câu từ tận đáy lòng, nhưng vẫn chào hỏi với Walden và ngồi ở bên phải Tom Riddle.
Khi Draco vừa mới ngồi xuống, cậu liền nghe thấy ở bên trái phòng học truyền tới tiếng cười không thể nào gọi là thân thiện, đi kèm với tiếng cười nhạo của White.

"Này, đó không phải là đứa Muggle tên Malfoy à?"
Draco quay đầu lại, đúng lúc thấy White đang chỉ vào mình và nói gì đó với nam sinh bên cạnh hắn, nhìn cái vẻ mặt không có ý tốt kia thì xác định chẳng có lời nào hay được nói ra cả.
Tom lười nhác liếc qua White, hờ hững hỏi: "Đó là thằng nhãi mới bị cậu dạy cho một bài học à? Hình như bài học chưa đủ sâu sắc lắm."
Draco cũng không hiểu, cái tên ranh đó vừa mới bị mình nói tới mức mặt đỏ chót mà hiện tại vẫn có thể không tim không phổi và tung tăng nhảy nhót? Có lẽ là vì dũng khí khác thường của Gryffindor chăng?
Bên trái cứ truyền tới tiếng cười nhạo liên tục, khi Draco không nhịn được định cho White thêm một cái Levicorpus thì ở ngoài cửa đã truyền tới tiếng của Dumbledore.
"Trật tự." Dumbledore từ ngoài cửa đi vào, ông nhìn lướt qua học sinh trong phòng, nhưng Draco vẫn cảm nhận rõ ràng về tầm mắt của Dumbledore hơi dừng ở chỗ cậu và Tom.
"Thầy là giáo sư môn Biến Hình của các trò, Albus Dumbledore, môn Biến Hình các trò học ở Hogwarts là môn phức tạp nhất và đồng thời cũng là môn học thú vị nhất." Dumbledore vung đũa phép trong tay, cái bàn bên người ông bỗng biến thành một cái gường màu đỏ nhung với bốn cây trụ.
Mắt của Draco trợn lên, bật một tiếng cười nhạo.

Nhưng thanh âm của cậu không có ai nghe thấy, vì học sinh Gryffindor ở bên trái phòng học đang thốt lên những lời trầm trồ khó tả.
Dumbledore biến cái bàn lại như cũ rồi dùng đũa phép viết lên bảng đen, trên đó xuất hiện một đống ghi chú phức tạp.
"Hôm nay, chúng ta sẽ học cách biến que diêm thành một cây kim." Sau đó, mỗi người đều nhận được một cây que diêm từ Dumbledore.
Chép xong mớ ghi chú, Ellie vừa niệm chú vừa dùng đũa phép chọc vào que diêm đáng thương, tiếc là que diêm chẳng có thấy biến đổi nào, thậm chí còn bốc cháy.
"Mẹ kiếp." Ellis luống cuống tay chân thổi tắt lửa, sau đó mang khuôn mặt đáng thương nhìn qua chỗ Tom và Draco.


"Sao mấy cậu làm được thế? Tại sao que diêm của tớ đến cả tí thay đổi còn không có?"
Tom dễ dàng biến que diêm thành cây kim màu bạc rồi biến trở lại như cũ.

"Cậu hẳn là nên chuẩn bị bài một chút khi nhận được thư nhập học."
"......!Đó là thời gian cuối cùng tớ còn có thể chơi, sao tớ có thể đụng tới sách chứ?" Ellis bất mãn lẩm bẩm vài câu, sau đó lại dùng gương mặt hâm mộ nhìn Draco, bởi Draco cũng thuận lợi biến que diêm thành cây kim màu bạc.
Con mắt màu lam của Dumbledore chớp chớp sau mắt kính hình bán nguyệt, nhìn không ra suy nghĩ của ông, nhưng ông vẫn hào phóng cộng thêm hai điểm cho Draco và Tom.
Cho tới giờ tan học, trong phòng học cũng chỉ có Draco và Tom hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Qua giờ cơm trưa, Draco định tới thư viện giải quyết bài luận dài sáu tấc Anh của môn Biến hình, nhưng Tom lại đưa cặp sách cho Draco.
"Tôi quên việc cần phải làm, các cậu có thể ở thư viện vừa làm bài tập vừa chờ tôi, tôi nghĩ mình sẽ không mất nhiều thời gian đâu."
"Việc quên mất á?" Nhìn thân ảnh của Tom rời đi, Ellis mở miệng nhưng không nói ra lời nào.

Mãi tới khi Tom đã đi xa, cậu mới đi theo Draco tiến tới thư viện.

"Tom quên việc gì sao? Sách giáo khoa của cậu ấy đều nằm trong cặp."
"Tôi biết thế quái nào được." Draco trợn mắt, cắt ngang màn lải nhải của Ellis, "Chúng ta cần làm xong bài luận môn Biến hình, dài sáu tấc Anh." Draco nhấn mạnh cụm sáu tấc Anh.

Mẹ kiếp, cậu đã không làm bài tập ít nhất bốn năm rồi.
"À phải." Vẻ mặt của Ellis như đưa đám, "Bài luận môn Biến Hình dài sáu tấc Anh, ông nội tớ quả nhiên không gạt tớ, bài tập của Hogwarts là dài nhất."
- ------
Levicorpus: Bùa Treo Ngược..


Bình Luận (0)
Comment