[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 64



"Tất nhiên thưa phu nhân, không thể rõ ràng hơn được." Tom gật đầu trước khi phu nhân Pomfrey tức giận.
Chữa trị xong cánh tay của Tom, phu nhân Pomfrey tiếp tục giúp hắn xử lí vết thương ở trên má, cây đũa phép chỉ vào vết thương và phát ra ánh sáng dịu nhẹ, Draco nhìn vết thương của Tom từ từ khép dần và để lại một đường màu trắng mỏng manh.
"Phu nhân Pomfrey, Tom chẳng phải sẽ có một huy chương dũng cảm à?" Draco nhếch mép hỏi trong khi nhìn đường màu trắng kia, cứ như không thèm bận tâm đến.

Tuy cậu không thấy để lại sẹo có vấn đề gì, nếu có thì nó đã hủy gương mặt điển trai của Tom.
"Nào, trò Malfoy nhỏ, nếu lo lắng thì không cần phải che che giấu giấu như thế, học sinh Slytherin các trò luôn biểu hiện sự quan tâm nhát tới như vậy." Thái độ nghiêm túc của phu nhân Pomfrey hơi dịu đi, sau đó nói thêm một câu với Draco, "Không cần lo, sẽ không để lại sẹo đâu."
Draco đảo mắt, cậu không hề lo lắng gì hết, khỉ thật, là Tom tự mình chạy lên cái tháp đó rồi bị thương đó chứ.
Phu nhân Pomfrey lại di chuyển đũa phép và đổi qua thần chú chữa trị khác để tiếp tục chữa trị cho vết thương kia của Tom, gần như chỉ trong chớp mắt, Draco nhận ra đường màu trắng kia đã biến mất tăm.

"Được, một thời gian tới nhớ chú ý tới tay của mình, trò Riddle."
Chữa cho Tom xong, phu nhân Pomfrey xoay người chăm chóc cho Walburga, tuy cô không có bị thương nhưng cũng bị dọa tới mức khiếp sợ, đây vẫn là lần đầu tiên cô ở gần quỷ khổng lồ tới như vậy.

Chờ phu nhân Pomfrey mang Walburga rời đi, Draco mới quay đầu qua chỗ Walden và Ellis, "Eileen đâu? Sao lại không có ở chung với các cậu?"
"Đừng lo, bọn tôi không đời nào lại bỏ rơi một nữ sinh đâu, bọn tôi đưa trò ấy về phòng sinh hoạt chung Slytherin xong rồi mới đi tìm giáo sư." Walden nhún vai và đặt mông lên ghế, tối nay làm anh mệt muốn chết rồi, đầu tiên là trốn quỷ khổng lồ làm tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, sau đó còn đi lòng vòng lâu đài để tìm giáo sư, thật sự rất muốn chui vào phòng ngủ cho đã.
Draco gật đầu, cậu là học sinh mà giáo sư Snape thích nhất, tuy về sau cậu mới biết, nếu so sánh giữa mình và Thánh Đầu Sẹo, giáo sư Snape càng lo cho tên Potter kia, nhưng kể cả như vậy, Draco cũng không muốn mẹ của giáo sư Snape gặp chuyện gì ngoài ý muốn.

"Sao lại không thấy giáo sư Dumbledore?"
"Không biết nữa, bọn tôi gặp được các giáo sư ở lầu bốn, khi đó bọn họ đang xử lý con quỷ khổng lồ bị cậu hạ gục, toàn bộ giáo sư đều ở đó nhưng không thấy giáo sư Dumbledore đâu." Ellis chậm rãi nói, vẻ mặt của cậu bây giờ còn rất tái, gần như không có chút máu.
Bọn họ bỗng ngậm miệng lại vì giáo sư Slughorn đã đi vào Bệnh Thất, bộ lễ phục của ông dính không ít bùn vì xử lý quỷ khổng lồ, vẻ mặt trông rất mệt mỏi.

"Các trò, tuy các trò đã hạ được quỷ khổng lồ, nhưng thầy sợ là không thể cộng điểm cho các trò vì các trò để mình rơi vào tình thế nguy hiểm."
Ông đảo mắt qua bốn người có mặt ở đây và dừng lại ở chỗ Tom, cánh tay phải của Tom được treo trước ngực nhờ vào băng vải, "Giờ Độc Dược ngày mai, thật đáng tiếc Tom, e là trò phải nghỉ học rồi."
"Không, thưa giáo sư." Tom lập tức trả lời, "Giáo sư Slughorn, em nghĩ Draco rất vui lòng giúp em xử lí nguyên liệu độc dược."
Dứt lời, Tom nhướng mày với Draco như muốn nói rằng không được từ chối.

Khóe miệng của Draco giật giật, cậu gật đầu dưới ánh mắt thăm dò của giáo sư Slughorn, "Tất nhiên, tôi rất vui lòng giúp cậu xử lý phần nguyên liệu, chúng ta là bạn thân không phải sao?"
Giọng nói có chút nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn làm Tom rất hài lòng, giáo sư Slughorn thay mặt Tom nói chuyện phu nhân Pomfrey và được bà đồng ý cho trở về hầm để nghỉ ngơi, có điều vào chiều hôm sau cần trở lại để kiểm tra cánh tay bị gãy.
Sau khi bốn người họ trở về phòng sinh hoạt chung Slytherin, họ đã được chào đón bằng những tràng pháo tay chào đón sự trở lại đầy chiến thắng của người anh hùng, coi ra chuyện bốn người họ đối đầu với quỷ khổng lồ đã được mọi người biết hết.
Draco cũng không đắc ý vì tiếng vỗ tay bởi cậu thấy gương mặt mang áp suất thấp của Abraxas đang ngồi ở trên ghế sô pha, Draco có thể bảo đảm, sáng ngày mai cậu nhất định nhận được lá thư của lão Malfoy, hơn nữa còn là bức thư thật là dài về việc Malfoy cần phải giữ an toàn cho mình.

Ôi, sợ là trong mắt lão Malfoy, Draco không phải là một người thừa kế đủ tư cách của nhà Malfoy, điều này thật sự quá kinh khủng.
Dưới màn vỗ tay, Tom và Draco về lại phòng ngủ, bọn họ không có tham gia cái màn khoe về việc chiến đấu với quỷ khổng lồ, ít nhất thì Draco không cho rằng nhắc tới chuyện đó trước mặt Abraxas là hay ho, bởi nó chỉ làm sự việc theo chiều hướng tệ hơn.
Ngày hôm sau, Draco quả nhiên nhận được thư của lão Malfoy, trong thư là một màn châm biếm về việc làm không hề khôn ngoan của Draco bởi cậu không thèm quan tâm tới sự an toàn của bản thân để chạy đi đối đấu với quỷ khổng lồ một mình mà không có giáo sư.

Draco cố nhịn xuống và đọc hết bức thư, sau đó cậu bắt đầu cảm thấy may mắn vì đã không vứt luôn lá thư, bởi vì ở cuối thư, lão Malfoy nhắc tới gia tộc Gaunt.


Lão Malfoy đã điều tra về gia tộc Gaunt tận nửa học kỳ nhưng không có tiến triển gì lớn.

Nhưng trong bức thư lần này, lão Malfoy có nhắc tới Little Hangleton, có nguồn tin cho biết người của gia tộc Gaunt sống ở đó.
Điều này làm Draco thay đổi kế hoạch trong kỳ nghỉ Giáng Sinh, Draco vốn định đi đến Hẻm Knockturn một lần vào lễ Giáng Sinh để tìm một ít sách về thuật giả kim, kể cả cậu không có ý định trở về mạnh mẽ, nhưng cậu vẫn muốn biết làm thế nào cậu có thể trở về quá khứ, suy nghĩ lại thì điều này tuyệt đối là phát hiện lớn nhất của Thế giới Pháp thuật.
Nhưng hiện tại, cậu định ghé qua Little Hangleton, có lẽ có thể biết rõ được thân thế của Tom từ nơi đó, mong là vị trí của gia tộc Gaunt ở Little Hangleton mà lão Malfoy điều tra được không có trục trặc gì.
Sau vài ngày kể từ hôm quỷ khổng lồ xuất hiện, Draco không nhìn thấy giáo sư Dumbledore ở Hogwarts, thậm chí ông ta còn không xuất hiện trong lớp Biến Hình, ngược lại là để cho giáo sư khác đến dạy thay.
Draco không hiểu tại sao lại cảm thấy việc quỷ khổng lồ xuất hiện vào hôm Halloween có chút liên quan đến giáo sư Dumbledore, thời điểm đó, ông là người đầu tiên rời khỏi lễ đường để tìm quỷ khổng lồ, nhưng sau đó, giáo sư Dumbledore không hề có mặt, đến cả lớp học không trở lại.
"Giáo sư Merrythought nói thế nào?" Tom dùng tay trái cầm miếng bánh do Draco cắt cho hắn.
"Giáo sư bảo giáo sư Dumbledore đi đến thung lũng Godric, e là phải thêm một thời gian nữa mới có thể trở lại."
Thấy Tom bỏ nĩa xuống, Draco vô thức đưa một ly nước chanh nóng qua, sau khi Tom nhận lấy thì lập tức cau mày khó chịu.

Vì tay phải của Tom bị thương, Draco gần đây vô thức lấy đồ giúp cho Tom, trên lớp Độc Dược thì giúp Tom giải quyết số nguyên liệu độc dược, lúc dùng bữa ăn thì cắt bánh giúp.

Nhưng mỗi lần làm xong là Draco cực kì hối hận, đây tuyệt đối không là việc một Malfoy nên làm, kể cả người cậu giúp là Tom đi nữa.

Một thời gian sau đó, Dumbledore không có trở lại Hogwarts, lớp Biến Hình vẫn luôn để cho Hiệu trưởng Dippet dạy thay, mãi tới buổi sáng trước kỳ nghỉ Giáng Sinh, Dumbledore mới xuất hiện ở lễ đường và cúi đầu nói chuyện với Hiệu trưởng Dippet.
Walden nhìn chăm chú vào hàng ghế giáo sư khá lâu rồi mới quay đầu hỏi Tom, "Cậu nghĩ giáo sư Dumbledore đi đâu mà lâu tới vậy? Chà, tôi còn tưởng là thầy ấy định từ chức."
Tom không hề ngước đầu lên, chăm chú dùng món sườn dê trên dĩa của mình, "Giáo sư Dumbledore không có từ chức đâu, với lại Hiệu trưởng Dippet có nói rồi, giáo sư chỉ là đến thung lũng Godric để giải quyết vài thứ."
"Giải quyết?" Walden lại nhìn giáo sư Dumbledore, híp mắt không biết nghĩ cái gì.

Đợi khi bữa sáng kết thúc, anh giống như vừa suy nghĩ thông suốt nên nhìn sang Tom và Draco.

"Cậu nói xem, chuyện trên từ Nhật Báo Tiên Tri liệu có liên quan tới giáo sư Dumbledore không?"
"Là chuyện gì?" Draco hứng thú ngẩng đầu.

"Hai người chưa đọc Nhật Báo Tiên Tri á?" Walden kinh ngạc nhìn Tom và Draco, thấy hai người bọn họ chỉ nhướng mày không nói gì, cuối cùng chỉ có thể chịu thua mà giải thích: "Trên Nhật Báo Tiên Tri có nói rằng, Thánh đồ bên nước Đức có động thái liên tục dạo gần đây, giống như Thánh đồ định đi vào nước Anh.

Dĩ nhiên, tôi cho rằng đó chỉ là suy đoán của Nhật Báo Tiên Tri, nếu thật sự có Thánh đồ đi vào nước Anh, Bộ Pháp thuật hẳn phải nhận ra chứ?"
"Phù thủy Hắc Ám Gellert Grindelwald?" Draco nhíu mày, về Gellert Grindelwald, Draco chỉ nhớ được phần giới thiệu về Dumbledore trên tấm thẻ của socola ếch---- Năm 1945, Phù thủy Hắc Ám Gellert Grindelwald bị Dumbledore đánh bại.
"Phù thủy Hắc Ám?" Walden cất tiếng cười nhạo, "Ôi Draco, ba tôi nói Gellert Grindelwald là Phù thủy Hắc Ám nguy hiểm nhất, nhưng Thánh Đồ của ông ta chưa bao giờ đặt chân vào nước Anh cả, cho nên người Anh không biết nhiều về ông ta đâu."
"Nếu đã chưa từng đặt chân vào nước Anh, vậy thì việc Nhật Báo Tiên Tri nhắc đến sẽ chỉ là suy đoán, chuyện đó thì có liên quan gì tới giáo sư Dumbledore?" Tom kéo Draco ra khỏi lâu đài và đi đến chỗ nhà kính, hôm nay bọn họ có một tiết lớp Thảo Dược.
"Bởi vì thời gian Thánh Đồ xuất hiện trên báo gần với thời gian quỷ khổng lồ xuất hiện, sau đó thì giáo sư Dumbledore lại biến mất trong thời gian khá lâu."
"Chỉ là suy đoán của cậu thôi Walden, nào, đi đọc thôi, những chuyện này đợi qua kỳ nghỉ đi rồi tính."
Thời gian tiếp theo, Draco không tiếp tục chú ý tới Dumbledore nữa, từ lúc đầu cậu chỉ là tò mò vì sao Dumbledore lại rời khỏi Hogwarts lâu tới như vậy.

Dù gì trong ấn tượng của cậu, trừ trường hợp bất đắc dĩ, nếu không thì Dumbledore sẽ không rời khỏi Hogwarts, nơi này giống như một ngôi nhà khác của Dumbledore, ông vẫn luôn ở cùng Hogwarts và các học sinh của Hogwarts.
Lễ Giáng Sinh đã tới, Draco và Tom lại tách ra vì kỳ nghỉ.
Vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ, Draco đã thu dọn hành lý, chào tạm biệt lão Malfoy xong, cậu uống Thuốc Lão Hóa và bắt Xe đò Hiệp sĩ đến Little Hangleton.

Dựa theo thông tin mà lão Malfoy cung cấp, gia tộc Gaunt sống ở một căn nhà có cả rừng cây chằng chịt gần biên giới Little Hangleton.

Lão Malfoy không có đi theo Draco vì trước đó, lão Malfoy đã cử người đi tìm hiểu, nơi này không có nguy hiểm gì, chỉ là một ngôi làng Muggle nhỏ, chỉ cần Draco không chọc giận phù thủy nhà Gaunt là được.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa..


Bình Luận (0)
Comment