[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 7



Tom Riddle khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, "Nơi này chính là Hẻm Xéo?"
"Phải." Draco đã quá quen với hình ảnh trước mắt, cậu lấy thư thông báo nhập học từ trong túi, rút tờ da dê thứ hai ra ngoài, trên đó là danh sách đồ bọn họ cần mua sắm.
"Đi tới cửa hàng Trang Phục Mọi Dịp của Phu nhân Malkin trước đã, mua đồng phục của chúng ta trước."
Tom thản nhiên gật đầu, hắn rốt cuộc cũng thu lại thái độ kinh ngạc của mình, giữ lại nụ cười giả tạo như mọi khi, đi theo sau Draco vào cửa hàng chuyên bán áo chùng của phu nhân Malkin.

Một nữ phù thủy béo lùn bước ra đón, bà mỉm cười và chào hỏi cả hai, "Muốn mua đồng phục của Hogwarts sao, các tình yêu?"
Draco đánh giá phu nhân Malkin trẻ đi mấy chục tuổi, sau đó nhấp môi nói: "Bọn con cần áo chùng của Hogwarts."
"Tất nhiên rồi, tình yêu, đứng lên trên ghế nhỏ đó đi, ta sẽ đo kích cỡ giúp các con."
Bọn họ đứng ở trên ghế, sau đó, Draco cố gắng chịu đựng cái cây thước dây kia ở trên người mình, sau khi đo xong kích cỡ thì nó định chui vào quần áo của cậu luôn.

"Ôi, râu của Merlin, cút mọe khỏi người tao ngay!"
Draco túm lấy cây thước dây và giật nó khỏi người mình, kéo theo tiếng cười khẽ của Tom ở kế bên.


"Draco, đừng có thô lỗ vậy chứ."
Sau khi bọn họ nhận được áo chùng, Draco dẫn Tom tới cửa hàng đũa phép của Olivander, cái cửa hàng đó dù là vài chục năm trước hay là sau thì nó vẫn nhỏ như vậy, Draco từng có một lần hoài nghi về việc nó có sập hay là không.
"Buổi chiều tốt lành." Âm thanh leng keng vang lên từng đợt qua đi, ông Olivander trẻ tuổi đứng trước mặt cả hai.
"Chào ông." Draco gật đầu không chút bận tâm.
"Một Malfoy?" Ông Olivander đứng trước mặt Draco mà đánh giá cậu một cách kỳ lạ, "Tôi nhớ nhà Malfoy chỉ có một đứa con, với lại......"
"Không, tôi nghĩ ông lầm người rồi." Draco nâng lông mày, lạnh nhạt nhìn ông.
"Được rồi, vậy cả hai cậu đều muốn mua đũa phép?" Đôi mắt bạc của Olivander nhìn kỹ cả hai.

"Tay thuận là tay nào?"
"Tay phải."
Olivander giúp họ đo đạc, sau đó mới bắt đầu đi xuyên qua mấy cái quầy đầy hộp.

Ông đưa một cây đũa phép cho Draco, "Thử cái này đi, gỗ gụ và dây thần kinh rồng, dài mười một tấc Anh.

Phải, nó rất linh hoạt, cậu thử chút xem."
"......" Draco cau mày nhìn đũa phép trước mắt, đây không phải là đũa mà cậu quen thuộc, cậu dám cá đũa phép này không hề hợp với cậu, nhưng cậu vẫn cầm lấy đũa phép và vẫy thử.
Sau khi đũa phép phun tro lên mặt Draco, nó không còn chút phản ứng gì tiếp theo.

Draco ghét bỏ lau đi lớp tro trên mặt rồi trả lại đũa phép trong tay cho Olivander.
"À, không phải không phải, thử cái này đi, gỗ mun, lông phượng hoàng, dài tám tấc Anh, độ co dãn không tồi......"
Nhưng lần này không chờ Draco cầm lấy, Olivander đã thu đũa phép về, "Quả là một vị khách khó tính."
Draco thử một cây rồi lại một cây nữa, cuối cùng, cậu cũng thấy được cây đũa phép quen thuộc đó, Olivander đưa đũa phép cho Draco, "Thử cây này đi, gỗ Táo gai, lông thú một sừng, dài mười tấc Anh, rất kiên cường."
Draco có thể cảm giác tay mình đang run, cậu nhận lấy cây đũa phép quen thuộc, cảm giác được đầu ngón tay mình đột ngột nóng lên, sau đó, một đạo ánh sáng màu bạc từ đầu đũa phép bay ra, dạo một vòng quanh người Draco rồi mới biến mất.
Olivander nói lớn: "Cực kì tốt, cực kì tốt, vậy thì tiếp theo là quý ông nhỏ tuổi này."
Cuối cùng, Olivander lấy ra một cái hộp nằm ở dưới đáy, ông thổi đi lớp bụi thật dày rơi trên hộp, "Ta thấy hẳn là cây này đấy, gỗ thủy tùng, dài mười ba tấc Anh, lông đuôi Phượng Hoàng."
Draco quan sát Tom nhận lấy đũa phép, quan sát hắn vung nhẹ lên không trung, một đạo ánh sáng màu lục xẹt qua trong không trung, vô số đốm sáng phân tán xung quanh, hệt như pháo hoa rơi xuống.
"Tổng cộng là bao nhiêu tiền?" Draco cắt ngang lời ca ngợi sắp sửa thốt ra khỏi miệng của Olivander.

"Mỗi người là tám Galleon."
Trả tiền xong, Draco lại dẫn Tom đi qua tiệm sách Flourish and Blotts để mua sách cho họ.
Nhưng Draco lại đụng phải một người ở cửa tiệm sách Flourish and Blotts, toàn bộ sách trong ngực người nọ đều rơi xuống đất, còn Draco thì không kịp thời nói tiếng xin lỗi, bởi vì cậu đã chết sững, ánh mắt của cậu dừng lại trên mái tóc màu bạch kim của người nọ, nhìn anh cúi đầu nhặt sách ở trên mặt đất.
"Cậu nhóc, cậu hẳn nên xin lỗi vì hành vi của mình đi!" Abraxas Malfoy nói xong liền ngẩng đầu, sau đó là chết điếng tại chỗ.
Cậu nhóc đụng phải mình có mái tóc màu bạch kim giống hệt, có làn da nhợt nhạt giống hệt, thậm chí là bề ngoài cũng giống tới tám phần.

Giống như đụng phải phiên bản của mình nhưng nhỏ hơn, Abraxas nói thầm trong lòng.
Tom cũng phát hiện ra việc diện mạo của hai người giống nhau, đặc biệt là Draco vẫn còn đứng ngu người ở một chỗ, khác rất nhiều với vẻ ưu nhã mọi khi.

Hắn nhướng mày, sau đó cố ý gọi họ của Draco, "Malfoy, chúng ta nên vào mua sách thôi." Sau đó, hắn phát hiện sắc mặt của Draco trở nên tái đi như dự đoán.
"Xin lỗi." Draco nói với gương mặt giống mình quá mức.

Đó là ông nội của mình, Draco nói thầm trong lòng, đó là người cậu đã gặp khi ông ở trên bức họa, còn hiện tại, ông ấy đang sống sờ sờ và đứng trước mặt mình, trong độ tuổi trẻ trung tràn ngập sức sống.
"Cậu gọi là Malfoy?" Abraxas Malfoy nheo đôi mắt màu xám lại, đứa nhỏ trước mặt này cũng gọi là Malfoy, theo như anh biết, giới pháp thuật chỉ có duy nhất một gia tộc Malfoy, hơn nữa, những thân thích khác của nhà Malfoy cũng không có sự tồn tại của cậu nhóc này, cậu ta là từ đâu chui ra vậy?
"Phải, tôi gọi là Malfoy." Draco khôi phục lại biểu cảm lạnh nhạt và cao ngạo, "Bọn tôi giờ muốn đi mua sách, làm ơn nhường một chút."
Abraxas Malfoy nhường đường, anh nhìn Draco đi vào tiệm sách Flourish and Blotts, sau đó tính toán trong lòng về nhà hỏi cha mình một chút, có phải nhà Malfoy đã bỏ rơi đứa nhỏ nào ở ngoài không, nếu có, anh không ngại rước đứa nhỏ đó về nhà nuôi đâu.

"Người vừa rồi là ai?" Tom Riddle nhìn Abraxas ở xa xa hỏi Draco.
Draco nhìn Tom mỉa mai, sau đó kéo dài giọng, "Không liên quan tới cậu, Tom Riddle, cậu không cần biết anh ta là ai." Giọng cậu rít lên, "Không cần xen vào việc của người khác."
Tom Riddle chế nhạo một tiếng, "Tôi biết, anh ta cũng là học sinh của Hogwarts."
Draco mím môi, hừ một tiếng không đáp.

Ông nội cậu dĩ nhiên là đi học ở Hogwarts, hơn nữa cậu còn có thể bảo đảm ông ấy học ở Slytherin, mẹ kiếp Merlin, ông nội cậu trở thành học trưởng của cậu, tưởng tượng tới việc này đã làm Draco cảm thấy việc đi Hogwarts cũng không phải việc làm con người ta thấy thoải mái nữa.
Mua xong hết đồ đạc, Draco đứng yên một chỗ, chuẩn bị tách khỏi Chúa tể Hắc Ám tương lai mà đi làm việc của mình.

"Cậu về cô nhi viện trước đi, tôi còn có chút việc muốn làm."

Tom khiêu mi nhìn Draco, "Cậu cần gì phải ném tôi lại một mình? Tôi cho là giữa hai chúng ta hẳn không có tồn tại bí mật gì."
Mụ nội nó không có tồn tại bí mật!
Draco cố dằn lại lửa giận với thái độ không tốt, "Tôi muốn đi mua một ít nguyên liệu cho Độc dược, kiếm chút tiền tiêu vặt trước khi vào Hogwarts, đơn giản vậy thôi!"
Nhìn nét đỏ ửng trên mặt Draco, Tom Riddle nâng một bên khóe miệng, "Vậy thì đi chung đi, Draco."
Draco mím môi, thấy Tom không có chút ý định rời đi, đành phải thở dài để hắn đi theo sau mình.
Cậu dùng Galleon còn thừa mua một số Độc dược dễ kiếm, sau đó thỏa thuận với ông chủ rằng có thể trực tiếp bán thuốc của cậu từ trong tiệm ra bên ngoài, rồi mới mang Tom rời khỏi Hẻm Xéo, trở về cô nhi viện.
Có lẽ là biết được cả hai phải rời khỏi cô nhi viện để tới Hogwarts, phu nhân Cole sau đó cũng không tiếp tục kêu Draco đi ra ngoài bán hàng từ thiện nữa, thay vào đó là cho cậu nhiều thời gian để cậu ở yên trong phòng.
Còn Tom thì không tiếp tục bắt nạt mấy đứa nhỏ nữa, ngày ngày đều yên lặng đọc sách giáo khoa.
"Draco, cậu không cần coi sách mà vẫn có thể chế độc dược?" Tom ngước đầu khỏi sách, nhìn Draco dùng đũa phép khuấy liên tục độc dược ở bàn bên, lúc bắt đầu hắn cũng không biết Draco làm cái gì, nhưng về sau khi thấy cậu liên tục rót độc dược vào trong bình nhỏ rồi đổi về Galleon, hắn mới hiểu là cậu kiếm tiền bằng cách chế độc dược.

"Dĩ nhiên, tôi là một Malfoy." Draco nâng đầu cười nhạt với Tom, "Bạn của cha tôi là một bậc thầy độc dược, tôi đã từng được ông ấy giảng dạy qua."
Quần áo trên người Draco đã sáng sủa hơn rất nhiều, tuy vẫn là quần áo của Muggle, nhưng sạch sẽ và gọn gàng hơn, với lại toàn bộ đều là đồ mới.

Độc dược của cậu bán ra ở cửa hàng nguyên liệu đó cũng nhiều, tuy chỉ là độc dược phổ biến thường thấy, nhưng Draco vẫn thu được món lời nhỏ, thậm chí cậu còn có thể chi ra một tí để tặng quần áo mới cho Tom.
"Hogwarts có bốn nhà, cậu sẽ đi đâu?" Tom chỉ vào quyển mà hỏi.
Draco đổ hết toàn bộ độc dược trong vạc vào bình thủy tinh, không chút quan tâm mà đáp lời, "Slytherin, cha mẹ tôi đều là học sinh của Slytherin, tôi cũng sẽ không phải ngoại lệ, nếu tôi mà bị phân tới Hufflepuff, tôi nghĩ tôi sẽ trực tiếp thôi học luôn."
Nhắc tới Slytherin, Draco bỗng ngẩng đầu nhìn Tom, cậu nghiêm túc nói, "Việc cậu biết nói Xà ngữ đừng tùy tiện nói ra, đó không phải năng lực của phù thủy bình thường, nếu cậu không muốn gặp rắc rối......"
Tom thản nhiên gật đầu, hắn cũng không muốn khiến cho Dumbledore chú ý tới, hắn không thể nào thích vị giáo sư kia được.

"Draco, cậu cần ở cùng một nhà với tôi đấy."
Draco ôm ngực, lười nhác ngồi trên giường của mình, "Tất nhiên, cậu cũng sẽ là một Slytherin, về điểm này thì tôi chưa từng nghi ngờ đâu.".


Bình Luận (0)
Comment