[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 83



Draco thấy đầu mình hơi ong ong, ngoại hình của người thanh niên này vậy mà có phần tương tự với Tom ở độ tuổi hai mươi, mái tóc đen như ngọc trai đen, dáng người đen gầy, áo chùng chỉnh tề, đến cả cặp mắt màu đỏ tươi kia còn làm cậu thấy quen thuộc.
"Chào buổi trưa, bọn nhóc."
Nhà ngươi mới là nhóc, Draco vô thức nghiến răng.
Người thanh niên híp mắt lại, môi cong lên đánh giá ba thiếu niên ở trước mặt hắn, cuối cùng là dừng mắt ở chỗ Draco vừa mới nhìn thấy mình là đã cứng nhắc toàn cơ thể.

"Các trò là tân sinh năm nhất."
Draco gần như là dùng toàn bộ sức lực của mình mới ngăn được bản thân không giơ tay lên và đấm thẳng vào cái gương mặt cực kì giống Tom Riddle kia.

Tuy cậu thấy rất may mắn khi có thể quay lại năm 1991 để gặp ba và mẹ mình, nhưng điều đó không có nghĩa là Draco không hận cái Lời nguyền Độc đoán mà Tom ném về phía cậu.
Với lại cậu không chắc chắn người này rốt cuộc có phải Tom hay không, tính theo thời gian, trước mắt cứ bỏ qua vụ Chúa tể Hắc Ám bị Đầu Sẹo hạ gục vẫn còn chưa hồi phục lại, xét về độ tuổi thôi cũng đã không khớp rồi, hiện giờ Tom đáng lẽ ra là một lão già, tuyệt đối không phải một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi.

Nghĩ tới việc người mình thích bây giờ đã biến thành một lão già, Draco liền cảm thấy tình yêu vượt thời gian quả nhiên là quá tệ, có đôi lúc, Draco thậm chí còn thấy chuyện này còn tệ hơn cả việc Tom biến thành Chúa tể Hắc Ám.

Crabbe nuốt xuống đồ ăn ở trong miệng trong khi nhìn người thanh niên ở trước mặt, vô thức dựa sát vào người Draco, hạ thấp giọng hỏi: "Draco, tên đó là ai vậy?"
Draco quả thật không khỏi trợn mắt, mẹ nó, sao cậu biết được người này là ai hả? Draco có thể bảo đảm vào cái năm 1991 mà cậu đã vượt qua, trên chuyến tàu Hogwarts tuyệt đối không có một phù thủy tuấn tú như thế này, nếu không thì không thể nào cậu lại không có ấn tượng gì cả.
"Xem ra thầy cần tự giới thiệu một chút." Người thanh niên kia giống như không để ý tới sự vô lễ của Crabbe, hắn vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng làm Draco ngứa răng, "Kirke, giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám sắp tới của các trò."
"Giáo, giáo sư?" Giọng Crabbe hơi run, phần ăn trên tay rơi cái bộp xuống sàn nhà, Goyle ở đằng sau lẩm bẩm một tiếng ghét bỏ.
Giáo sư? Môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám?
Draco trừng mắt với vị giáo sư ở trước mặt này, giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám vào năm nhất không phải là Quirrel đầy mùi tỏi trên người à? Làm thế quái nào mà cái tên khốn nhìn giống Chúa tể Hắc Ám lại có được vị trí giáo sư này vậy? Dumbledore thế mà cho phép hắn đến gần Hogwarts?
"Giáo sư Kirke, chào ngài, em là Gregory Goyle."
"Chào ngài, thưa giáo sư, em là Vincent Crabbe."
"Chào các trò, Goyle, Crabbe."
Tuy trong lòng rất ngạc nhiên nhưng Draco vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh và lịch sự gật đầu với vị giáo sư lớn lên trông rất thiếu đánh kia, "Chào ngài, giáo sư, em là Draco Malfoy."
"---- chào trò, Draco." Kirke cong môi với Draco.
Draco dám thề rằng tên khốn này mới vừa rồi đã dùng ánh mắt sâu xa nhìn mình, giống như bọn họ đã từng gặp mặt, nhưng trừ Tom ra, Draco không nhớ mình có quen một giáo sư có ngoại hình tuấn tú còn gọi là Kirke này.

Cậu cảm thấy có một số chuyện đã thoát khỏi dự đoán của bản thân, ít nhất là hiện giờ nên đổi sang một cái toa khác để ngồi, còn không thì cậu nhất định sẽ nhịn không nổi và đấm vào gương mặt kia.
Cho nên, Draco lập tức nháy mắt với hai người hầu Crabbe và Goyle của mình, còn hên là hiện giờ Goyle và Crabbe lại cực kì ăn ý ngoài dự đoán, xem ra cả ba Slytherin nhỏ đều không muốn ngồi chung toa với một giáo sư tương lai.

Ba người cùng nhau chào tạm biệt giáo sư và cực kì suôn sẻ rời khỏi toa tàu kia.
Sau đó, Draco dẫn theo hai người hầu và cuối cùng tìm được Blaise Zabini ở một toa nằm trong góc, nhưng lúc đó Zabini đang ở chung một cái toa với Weasley Lông Đỏ và châm chọc nhau về vấn đề toa là thuộc quyền sở hữu của ai.
Bất ngờ là Draco không gia nhập vào nhóm chế giễu Weasley, cho tới giờ cậu vẫn chưa ngừng tự hỏi cái tên giáo sư tên Kirke kia là ai.

Draco không phải không nghĩ tới chuyện Kirke có phải là Tom hay không, nhưng khi nhớ tới lão ong mật thèm ngọt Dumbledore ở Hogwarts, Draco liền bỏ đi cái kết luận này.

Cho nên vị giáo sư đột ngột xuất hiện kia chỉ là một kẻ xa lạ giống Tom?
Vấn đề này làm Draco băn khoăn mãi cho tới khi chuyến tàu Hogwarts đến nơi, Draco lại đứng ở nhà ga nhỏ quen thuộc kia, gió lạnh của tháng chín đang thổi vào khe thở của cổ áo, người đứng bên cạnh cậu đều là học sinh nhà Slytherin đã quen nhau từ trước, Goyle, Crabbe, Pansy và cả Blaise, rõ ràng cậu đã quay lại từ sáu mươi năm trước và gặp lại những người bạn thân một lần nữa, nhưng Draco vẫn cảm thấy không thỏa mãn, giống như có thứ gì đó không đúng làm cậu khó chịu muốn chết.

"Tân sinh năm nhất, tập trung qua bên này, nhớ chú ý dưới chân."
Draco nghe thấy tiếng hô liền ngẩng đầu lên xem, cái tên Hagrid với bộ râu quai nón cao hơn bất kì ai đang ngơ ngẩn quơ tay với đám tân sinh năm nhất.
"......!Đó là, Rubeus Hagrid?" Draco quay đầu nhìn Blaise, chậm rãi hỏi.
"À, chắc vậy, ai mà biết." Blaise thờ ơ nhún vai, kéo bạn thân của mình một cái, "Chúng ta đi qua thôi."
Draco tùy ý để cho Blaise lôi mình đi, mắt thì chăm chăm nhìn vào bóng dáng của Hagrid, cậu hơi khó hiểu là tại sao Hagrid lại ở đây, đáng lẽ thì nếu Tử Xà đã chết, tên Hagrid đó sẽ không bị đuổi ra khỏi Hogwarts vì chuyện Tử Xà, tại sao tên này lại vẫn làm Người Giữ Khóa của Hogwarts?
Với sự nghi ngờ, Draco đi theo một nhóm tân sinh năm nhất xuyên qua rừng cây và ngồi lên thuyền nhỏ để đến lâu đài.
Đây đã là lần thứ ba Draco ngồi lên cái thuyền này, lúc ở trên thuyền, Draco bỗng có ảo giác rằng bản thân mãi mãi không thể nào tốt nghiệp được Hogwarts, tưởng tượng thôi cũng đã thấy khủng bố.
Lễ Phân Loại hôm nay giống với Lễ Phân Loại mà Draco đã từng trải qua, Phó Hiệu trưởng - giáo sư McGonagall đã đợi sẵn ở bên ngoài lâu đài và đón họ từ chỗ Hagrid.

Trong trí nhớ của Draco, McGonagall vào hai tuần trước chỉ là một thiếu nữ, nhưng bây giờ, cô đột ngột biến thành một giáo sư rất nghiêm nghị với khuôn mặt đầy nếp nhăn, Draco lúng túng cau mày và đè nén cảm giác không kịp thích ứng này xuống.
Giáo sư McGonnagal dẫn nhóm tân sinh bọn họ vào lễ đường của Hogwarts, nghe cái mũ rách kia hát xong, từng tân sinh được gọi lên phía trước.
"Draco Malfoy."
Nghe giáo sư McGonnagal gọi tên mình, Draco ngước lên và không bỏ lỡ nụ cười dịu dàng của giáo sư McGonnagal khi gọi tên cậu.

Draco bình tĩnh đi lại chỗ cái ghế nhỏ kia và ngồi xuống, dù gì cái mũ rách kia cũng sẽ không chạm tới tóc của cậu đã thông báo "Slytherin" rồi, cậu không có mong đợi gì cả.
Nhưng Nón Phân Loại không có hô lớn "Slytherin" như dự đoán của Draco, thậm chí vào cái giây Draco ngẩn người ra, nó đã hoàn toàn được đội ở trên đầu cậu, điều này làm cho Draco cảm thấy ghê tởm trong lòng, cái Nón Phân Loại này chưa từng giặt qua ít nhất vài chục năm, cậu dám thề đấy.
Khi cái Nón Phân Loại lớn quá khổ che khuất đi tầm nhìn của Draco, trước lúc đó, Draco thấy các bạn của mình đang nhìn mình một cách kinh ngạc, giống như là muốn nói, tại sao Draco không lập tức được đưa tới Slytherin?
"Chà, chúng ta lại gặp nhau rồi, Malfoy nhỏ." Draco nghe được tiếng lẩm bẩm rất nhỏ truyền tới từ cái mũ rách trên đầu cậu, "Máu Trong, Slytherin là chắc chắn rồi."
Cái mũ rách này vẫn còn nhớ mình à? Draco cảm thấy bản thân sắp sửa điên lên, nếu mũ rách vẫn còn nhớ, vậy thì trực tiếp ném cậu qua Slytherin luôn đi, cái này còn cần phải suy xét ở chỗ nào nữa.
"Chà, tất nhiên là nhớ cậu rồi, không chỉ mình ta đâu----" Nón Phân Loại hơi dừng lại như suy nghĩ gì đó.

"Cậu thật sự muốn đi Slytherin sao? Nhưng sau một lần ta đưa cậu đến đó, ta phát hiện cậu thích Ravenclaw hơn, cho nên bây giờ ta định thỏa mãn ước muốn của cậu----"
Cái gì? Ravenclaw?
Đợi nó! Con mẹ nó chờ đã! Tất nhiên là Slytherin rồi, đây là truyền thống mãi mãi không đổi của nhà Malfoy.
Draco hận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu như cậu thật sự đi đến Ravenclaw, mặc dù sẽ không như phụ thân hắn nói cái gì mà đưa cậu qua Durmstrang, nhưng ông nhất định sẽ không vui, mỗi một Malfoy đều là Slytherin, cậu tuyệt đối không phải là ngoại lệ.

"Cậu thật sự muốn đi Slytherin sao? Ta thấy cậu thích hợp với Ravenclaw hơn, nhớ lại đi, sách nhiều vậy mà."
Ai mà thèm đọc sách chứ, nếu không phải vì Tom Riddle, cậu không đời nào đi lãng phí thời gian ở trong thư viện, đó tuyệt đối là chuyện Draco ghét nhất trong đời, không gì sánh bằng.
"Nếu cậu đã kiên quyết tới như vậy, thế thì......"
"Slytherin!"
Draco cuối cùng cũng nghe được cái mũ rách trên đầu hô lớn "Slytherin", cậu lấy mũ ra khỏi đầu và đặt nó xuống ghế như thể nó là quỷ.

Trước khi đi đến chỗ bàn dài Slytherin, Draco thấy Dumbledore ngồi ở khu vực giáo sư đang chớp mắt với mình.
"Này Draco, đã có chuyện gì vậy? Sao cậu lại ngồi ở trên đó lâu vậy?" Pansy nhìn Draco ngồi ở cạnh mình, sau đó tiện tay đưa cho cậu một ly nước.
"Cái mũ rách kia nhất định bị nguyền rồi, nó vậy mà muốn ném tôi qua Ravenclaw, cậu tưởng tượng nổi không? Tôi là một Malfoy đấy!" Draco mất kiên nhẫn gầm nhẹ.
Pansy che miệng bật cười khúc khích, điều này thành công làm lửa giận của Draco bay đến một tầm cao mới.
"Harry Potter!"
Draco đang cố gắng chung hòa lửa giận bằng cách quan sát xung quanh thì nghe được tên của Đầu Sẹo.

Cả ngày hôm nay, Draco không thấy tên kẻ thù không đội trời chung - Thánh Đầu Sẹo vì cả chiều Draco vẫn còn băn khoăn về chuyện của giáo sư Kirke nên căn bản không có thời gian đi kiếm chuyện tới Đầu Sẹo và Lông Đỏ, vì thế hiện tại, khi nghe được tên của kẻ thù không đội trời chung, Draco nhướng mày và nhìn qua.
Vẫn là mái tóc đen bù xù ở trên đỉnh đầu, trên mặt là cặp kính tròn trông có vẻ lỗi thời, còn có vết sẹo hình tia chớp đặc trưng......
Hả?
Draco không chắc chắn lại nhìn chằm chằm vào vị trí vết sẹo ở trên trán, ở chỗ đó trơn nhẵn, đừng nói tới sẹo, đến cả mụn còn không có.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Bắt đầu các loại máu chó _(:3∠)_.


Bình Luận (0)
Comment