Bữa tiệc cuối năm bắt đầu.
Trong đại sảnh trang hoàng biểu tượng của Slytherin, toàn bộ đồ đạc đều đổi thành màu xanh cùng màu bạc để ăn mừng bọn họ đã bảy năm liên tục giành được Cúp Học Viện.
Bức tường phía sau bàn giáo viên treo một lá cờ cực lớn vẽ đại xà Slytherin.
Học sinh bốn viện đã an vị, hiện trường rất huyên náo, nhất là chỗ ngồi gần Harry, Ron đang hưng phấn tuyên dương chuyến mạo hiểm vĩ đại của cậu chàng với những người bên cạnh, mà Harry thì cười ngượng ngùng khi đối mặt với những ánh mắt cuồng nhiệt nhìn mình.
Sự kiện phiêu lưu mạo hiểm của Harry đã sớm loan truyền đến xôn xao, bên bàn dài, Draco thật cao hứng khi thấy Harry bình an, cậu có thể hiểu được tại sao Harry không nói cho cậu biết chuyện Hòn đá phù thủy, dù sao người khiến bọn họ hoài nghi cũng là cha nuôi của mình, nhưng hiện tại chân tướng đã rõ ràng rồi, khi mình đến bệnh thất thăm Harry, Harry còn vì chuyện này mà xin lỗi cậu.
Chỉ chốc sau, Dumbledor cũng chạy tới, tiếng huyên náo trong đại sảnh dần dần nhỏ lại.
"Thêm một năm nữa trôi qua!" Dumbledor hưng phấn diễn thuyết: "Trước khi tận tình thưởng thức những món ngon trước mắt, thầy phải phiền mọi người nghe một chút chuyện cũ mèm của ông già này.
Đây là một năm vô cùng đặc sắc! Kiến thức trong đầu các trò khẳng định phong phú hơn một chút.
Hiện tại, theo thầy được biết, đầu tiên chúng ta phải tiền hành nghi thức trao Cúp Học Viện, cụ thể thứ tự các viện như sau: đứng thứ tư, Hufflepuff với 312 điểm; đứng thứ ba, Gryffindor với 352 điểm; Ravenclaw 426 điểm; Slytherin 472 điểm."
Thật ra, trừ lần Harry trộm vận chuyển rồng con cùng Ron thì bị trừ 100 điểm ra cũng không bị trừ cái gì nữa, điểm của Gryffindor thấp như vậy là do Salazar mỗi lần lên lớp ma dược cũng bị trừ ít nhất 20 điểm, bất quá học sinh Nhà Gryffindor cũng không so đo phần điểm bị trừ này, mỗi Gryffindor cũng đều bị lão dơi già trừ điểm quá đáng, cho nên cũng không có gì kỳ quái!
Điểm vừa mới tuyên bố xong, trên bàn Slytherin bộc phát một tràng pháo tay hoan hô, đây là vinh quang thuộc về bọn họ, bọn họ hoàn toàn xứng đáng.
Lúc này, Dumbledor mở miệng: "Bất quá, gần đây xảy một số chuyện nên cần tính toán lại, đầu tiên, Ron Weasley, trò đã thắng một ván cờ đặc sắc nhất trong nhiều năm qua ở Hogwarts, thầy thưởng cho Gryffindor 50 điểm."
Gryffindor hoan hô, mặt Ron cũng đỏ như trái cà chua chín.
Dumbledor nói tiếp: "Thứ hai, trò Hermione Granger, trò đối mặt với ngọn lửa mãnh liệt vẫn có thể tỉnh táo, suy nghĩ logic, thầy thưởng cho Gryffindor 50 điểm."
Tiếng hoan hô càng lớn, mặt Hermione cũng đỏ bừng.
"Thứ ba, Harry Potter." Dumbledor nói.
Đại sảnh nhất thời phá lệ yên tĩnh.
"Trò can đảm và có dũng khí hơn người, vì thế, ta còn muốn tặng cho Gryffindor 60 điểm."
Lúc này, số điểm của Gryffindor đã là 512, vượt xa Slytherin, Gryffindor lớn tiếng hoan hô thắng lợi của bọn họ.
"Như vậy..." Dumbledor mỉm cười nhìn bọn nhỏ đang hoan hô dưới đại sảnh, đang chuẩn bị nói gì đó thì một tiếng vỗ bàn vang lên.
Thanh âm đến từ bàn giáo sư.
Cả đại sảnh an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía bàn giáo sư, người vỗ bàn chính là giáo sư Snape!
"Hiệu trưởng Dumbledor, tôi nghĩ đúng là còn một chuyện cần phải tính toán lại." Mặt Snape âm trầm vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói, khẩu khí như muốn nuốt gọn người ta.
"Về chuyện Sal Jean phá hủy tầng hầm."
Snape thật rất muốn làm thịt thằng nhóc kia, đêm hôm đó, khi y thật vất vả từ bệnh thất trở về, thế nhưng lại nhìn thấy căn hầm yêu quý của mình bị oanh tạc đến rối tinh rối mù, thành phẩm trong phòng cũng bị trận nổ phá hủy chứ đừng nói đến dược liệu bên trong, bên ngoài là một đám học sinh Slytherin vây xem cũng đang ngẩn người, mà kẻ gây họa lại không chút thương tích đứng ngoài cửa hầm, tại sao nó không đem mình nổ chết luôn đi!
Về Sal Jean, Snape bắt đầu suy nghĩ, cho tới giờ, Gorril đều vô cùng huênh hoang, điều này khiến y không để mắt đến đứa anh trai, cẩn thận nghĩ lại, thằng anh này mới là đứa không bình thường nhất trong hai người, cả học kỳ cũng không thể chế tác thành công một loại ma dược nào, hơn nữa bất kể nồi vạc nổ thế nào Sal Jean cũng vĩnh viễn lông tóc vô thương, lần này hầm của y nổ lớn như vậy mà thằng bé vẫn không hề bị thương.
Học kỳ sau phải quan sát kỹ một chút.
Thanh âm âm trầm của Snape truyền đến từng ngóc ngách trong đại sảnh.
"A, Merlin, tớ đã nghe lời đồn, còn tưởng rằng là giả, ai ngờ...." Một học sinh Ravenclaw ngày đó tình cờ đi ngang qua hầm nghe thấy tiếng nổ mạnh lẩm bẩm tự nói: "Thì ra tiếng kia thật sự là tiếng nổ mạnh."
Thanh âm mặc dù nhỏ nhưng trong đại sảnh rất yên tĩnh nên mọi người vẫn nghe rõ ràng.
Sal Jean làm nổ hầm của lão dơi già!!! Nhất thời, đại sảnh một lần nữa ồn ào, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, mỗi người đều mang vẻ mặt không thể tin được.
Anh em nhà Weasley nhanh chóng chạy đến bên cạnh Salazar, hét lớn:
"Người anh em Sal, cậu thật sự là tiền vô cổ nhân ~" (Xưa nay chưa từng có)
"Hậu lai vô giả ~"
"Chúng tôi đối với cậu vô cùng ngưỡng mộ và tôn kính như nước sông cuồn cuộn ~"
"Liên tục không dừng ~"
Hai anh em một xướng một ca, cuối cùng lớn tiếng hát vang: "Sal, cậu là thần tượng của chúng ta!" Sau đó, hai người bưng chén rượu lên: "Kính vua của chúng ta – Sal Jean!"
"Cheers~"
Học sinh Gryffindor cũng lộ ra vẻ mặt khâm phục, quá dũng mãnh rồi, làm nổ ổ của lão dơi già!
Không ngờ tới cục diện trước mắt, Dumbledor bất đắc dĩ phất tay một cái: "Sal Jean, vì trò làm nổ tầng hầm, Gryffindor trừ 50 điểm!"
Cúp Học Viện một lần nửa trở lại trong tay Slytherin, Gryffindor mặc dù có bất mãn, nhưng so với việc đoạt được Cúp Học Viện, sự kiện nổ tung hang ổ lão dơi già có ý nghĩa hơn, đó là mạo hiểm cực lớn a.
Godric ngồi ở dày bàn của Slytherin bất đắc dĩ cười cười, Sala thật hẹp hòi, Harry nhất định đã rất cố gắng, thật là không chừa thủ đoạn nào, cho nên vẫn nói, không thể tranh đoạt vinh dự với Slytherin, căn bản là muốn tranh cũng tranh không được.
Bữa tiệc tiếp tục, là học viện đoạt được Cúp nên Slytherin đương nhiên là dương dương tự đắc, Gryffindor lần này cũng không tính là mất mát, bọn họ vây quanh Salazar hỏi anh sự tích nổ hầm đầy anh dũng vinh quang, khi bọn họ ý thức được Snape thậm chí không thể phạt cấm túc (vì hầm đang sửa), bọn họ sung sướng ngẩng đầu nhìn Snape mang bộ mặt người chết, thật là giải hận a.
( Mỗi một Gryffindor từng bị Snape trách phạt qua, trong lòng oán khí ngút trời.)
Salazar cũng ngẩng đầu lên, anh nhìn thoáng qua Snape đang mây đen giăng đầy, trong lòng khẽ cười, muốn chiến thắng đương nhiên phải trả giá thật lớn, tức giận vậy làm gì.
Salazar nhìn về phía Godric bên dãy bàn Slytherin đang cười bất đắc dĩ, giơ chén rượu trong tay lên, hướng về bên kia kính một chút, một ngụm cạn sạch, cuối cùng hướng em trai thân ái cười vô tội.
Nói đi nói lại, anh thật không cố ý.
(Tin được mới là lạ:))
Tác giả: Năm nhất cuối cùng viết xong ~~~ kế tiếp chính là năm hai ~~~ hắc hắc ~~~.