[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 29


Toàn trường ngạc nhiên.

Tất cả học sinh Slytherin đều có vẻ mặt hoảng hốt, Draco kinh ngạc vô cùng, cậu biết chú ngữ này nhưng đây không phải chú ngữ mà một học sinh năm hai có thể thi triển.

Snape hoài nghi tai mình có bệnh, tên ngu ngốc này lại có thể dùng thần chú độc đoán, hơn nữa còn là trước mắt bao người! Ba lời nguyền không thể tha thứ cần rất nhiều thời gian cùng ma lực để học, thân là Tử thần thực tử, trong chiến tranh hắn đã dùng qua không ít lần, phù thủy trưởng thành biết thần chú này không có gì lạ nhưng một học sinh xuất thân Muggle lại mới học một năm đã có thể sử dụng Hắc Ma Pháp cao sâu như vậy? Hơn nữa còn dùng trong trường hợp này, tên ngu ngốc này muốn vào Azkaban sao?
Năm con rắn dừng lại, ngay sau đó nghe lệnh Godric xoay người bò về phía Rayne, Rayne không ngờ tới tình huống như thế phát sinh, mắt thấy đám rắn bò tới nhưng không hề phản ứng.

"Deletrius!" (Xóa sạch) Vẫn là Snape kịp thời hồi thần, xóa bỏ đám rắn độc.

Godric dương dương tự đắc nhìn mọi người xung quanh nhưng lại phát hiện ánh mắt bọn họ tựa hồ có điểm gì là lạ, trừ bỏ kinh ngạc còn có một chút gì đó, ngay cả Snape cũng dùng bộ dáng muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm hắn, chẳng lẽ có vấn đề?

"Jean, ngươi đang làm gì đó?" Từng chữ từng chữ, Snape mở miệng, giọng nói âm trầm.

"...." Godric cuối cùng ý thức được mình làm sai điều gì, là do thần chú kia đúng không, "Không phải có thể dùng Hắc Ma Pháp sao? Rayne cũng dùng, thầy không nói gì."
"Ta chưa nói có thể dùng lời nguyền không thể tha thứ!" Snape nổi giận: "Xem ra ngươi đã chuẩn bị một cái giường ở Azkaban, tùy thời có thể chuyển vào!"
Godric biết Azkaban là nơi nào, sử dụng lời nguyền độc đoán là muốn vào Azkaban? A, Merlin, hắn nào biết chuyện này, cái này hỏng bét, lại nói, Godric đúng là rất vô tội, anh xuất thân bạch ma pháp thế gia, vì vấn đề thể chất nên anh biết rất ít Hắc Ma Pháp, trừ hồi trước từng sử dụng lời nguyền độc đoán ra thì cũng chỉ còn lời nguyền đoạt mạng và tra tấn, những thứ này là vì thí nghiệm nên anh mới học thật lâu mới biết.

Ngàn năm trước, lời nguyền độc đoán cũng không tính là thần chú quá tà ác, đối với phù thủy mà nói, mất ý thức tự chủ đồng nghĩa với vứt bỏ tánh mạng cho nên cách chống đỡ lời nguyện độc đoán là một môn học.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách Godric một năm qua chỉ biết lo tới ma dược, nào biết rằng thế giới pháp thuật còn có loại quy định thối nát này!
"Này không công bằng!" Godric lớn tiếng phản bác, khẩu khí có vẻ đúng lý lẽ: "Em cũng không phải sinh ra ở thế giới pháp thuật, lại không học qua pháp luật phù thủy, đều nói người không biết không có tội! Hơn nữa là thầy ngầm đồng ý, em mới dùng!" Đây đích xác là lời nói thật.


Lời này quả thực ngăn được Snape, hắn bị Godric chọc tức hồi lâu mới bình tĩnh lại: "Gorril Jean, trường học cũng không có giáo sư nào dạy trò lời nguyền độc đoán, trò từ đâu học được?"
Học sinh chung quang cũng từ trạng thái khiếp sợ hoàn hồn lại, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe, đây cũng là nghi vấn của họ.

"Em nhìn thấy người khác dùng qua." Godric bắt đầu bịa chuyện, còn có bộ dáng phi thường khẳng định: "Phía sau Hẻm Xẻo, lúc em đi mua dược liệu thì nhìn thấy một ông chú dùng qua, cảm thấy khá hữu dụng liền nhớ kỹ." Nói xong, sợ còn chưa đủ, lại bồi thêm một câu: "Em lúc trước chưa từng dùng qua, em đảm bảo đây là lần đầu tiên dùng!"
Godric không sợ bị thẩm vấn, cho dù uống Chân dược anh cũng có thể nói giống hệt vừa rồi, anh cũng không tin bằng ngôn luận như vậy Bộ pháp thuật còn có thể phán tội anh, quăng anh vào Azkaban a!
Phía sau Hẻm Xéo – Hẻm Knocturn? Nhìn thấy có người sử dụng – chẳng lẽ là hắc phù thủy? Lần đầu tiên dùng – cái này là năng lực học tập gì a?!
Trong nhất thời, người thiếu tinh ý nhất trong Slytherin cũng nghe ra ý tứ sau lời anh nói, nếu thằng nhóc tóc vàng trước mặt này nói thật..., sửa lại hình thức thì chính là câu này: thời điểm nó ở Hẻm Knocturn mua dược liệu, mắt thấy một hắc phù thủy sử dụng lời nguyền độc đoán với người khác, nó nhớ kỹ chú ngữ, hơn nữa lúc dùng ở nơi này cũng hoàn toàn không biết đây là trái luật.

Trong bất hạnh có vạn hạn, vận khí của Godric thật sự không tệ, viện trưởng Slytherin không thể đến Bộ pháp thuật tố cáo anh, mà các Slytherin khác cũng sẽ không thiếu đầu óc như vậy, huống chi hắc phù thủy ở Hẻm Knochturn kia còn chưa biết là ai đâu, lỡ như là gia trưởng của một học sinh nào đó thì sao? Trọng yếu hơn, Gorril Jean lần đầu sử dụng lời nguyền độc đoán lại có thể hoàn mỹ như vậy!
Tất cả học sinh Slytherin rốt cục lĩnh ngộ, mũ phân loại cư nhiên phân Gorril có tính cách sư tử đến Slytherin cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, thiên phú Hắc Ma Pháp cường hãn cỡ nào a!

Có lẽ quá trình có chút quanh co nhưng như Godric mong muốn, các Slytherin cấp cao cuối cùng cũng có vài phần kính trọng anh.

Chỉ bất quá, Godric nằm mơ cũng không nghĩ tới mình bị Salazar nói thành kẻ ngu ngốc không biết dùng Hắc Ma Pháp, lại bị nhóm tiểu xà Slytherin nhận định là một thiên tài Hắc Ma Pháp!
Đêm đó, chủ tịch trẻ nhất học viện Slytherin xuất hiện, lần này viết thư báo về nhà không chỉ có Draco, cơ hồ toàn bộ học sinh Slytherin đều viết thư báo về, bận rộn nhất đêm nay chỉ sợ là đám cú mèo.

...!
Thời điểm bữa sáng, Godric như cũ ưu nhã dùng bữa, chỗ ngồi của anh đã đổi lại ở đầu bàn dài, trong một đêm, thái độ của nhưng Slytherin cấp cao cũng thay đổi, bị thực lực của anh thuyết phục, Slytherin vì sùng bái mà tôn trọng, những người vì kiên trì huyết thống thuần khiết vẫn xem thường anh nhưng vì quy tắc cùng sợ hãi mà cung kính, mỗi người nhìn thấy anh đều lên tiếng thăm hỏi, đó là lễ tiết đối với chủ tịch.

Các giáo sư cũng có không ít người đêm qua mất ngủ, Dumbledor cả đêm điều tra Tom, không có thư nhập học được phát ra, không có nơi ở, không có người giám hộ, trước khi tiến vào Hogwarts y giống như không hề tồn tại.

Dumbledor hiện tại rất phiền não, đứa nhỏ Gorril Jean tựa hồ cũng có vấn đề.


Dumbledor có chút đau đầu, điểm đáng nghi rất rõ ràng, nhưng cái gì cũng không tra ra.

Tâm tình Tom cũng không tốt hơn Dumbledor là bao, y thích an tĩnh nên không chịu được Gryffindor nhiệt tình, nơi này học sinh nhiều, phòng ngủ bốn người một gian, mỗi bước đi cũng ầm ĩ muốn chết, nếu không phải đã đáp ứng đứa tóc vàng kia, y đã sớm dùng Avada.

Hôm qua, thời điểm trở về kí túc xá, y thử dò xét bắt chuyện với Sal nhưng đối phương hoàn toàn, ngay từ đầu đã không để ý đến y, thất bại, Tom nghiến răng nghiến lợi một buổi tối.

Bữa sáng, đối với quy chế thủ tịch ở Slytherin y hiểu rất rõ, Tom kinh ngạc phát hiện biến hóa ở dãy bàn dài, phải biết rằng ngay cả y cũng phải năm thứ tư mới có được vị trí chủ tịch! Quả nhiên, bọn họ không phải người bình thường!
Snape không kể chuyện phát sinh trong trận tranh vị trí chủ tịch cho Dumbledor, hắn quyết định tự mình quan sát một thời gian, hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng lời của Godric, nói cách khác, một đứa bé có thể bình yên vô sự ra vào Hẻm Knochturn đã rất có vấn đề, vẻ mặt thằng nhóc kia không giống nói dối, nhưng nếu tất cả mọi chuyện đều là ngụy trang? Ánh mắt Snape tối sầm, như vậy thằng nhóc này cũng không phải vô hại như biểu hiện, mà tương đối đáng sợ!
Tác giả: Một người uống Chân dược nhất định sẽ nói thật sao? Ta đánh cuộc, để Godric uống Chân dược, sau đó hỏi hắn, mười câu chắc chắn có chín câu là nói dối a ~~~~ ai có thể hiểu rõ nguyên lý vận hành của độc dược hơn Godric, ai có thể sánh với Godric chuyện vượt qua hiệu quả của dược, ai, cho nên a, Godric chính là thiên tài nói láo.

Dĩ nhiên, đối với Salazar miễn dịch với độc dược mà nói, không nói thật cũng khá dễ dàng...ha ha....

Bình Luận (0)
Comment